Bài văn về kỉ niệm đáng nhớ lớp 6 năm 2024

Hôm nay, trời mưa to, không có áo mưa, em và bạn ngồi trong lớp chờ mưa tạnh để về nhà. Lúc đó, em nhớ ngay đến một kỷ niệm dưới mưa hồi em lên lớp 2.

Em quen lớp, quen bạn bè, tự tin và thích phiêu lưu. Một hôm, nghỉ học sớm, chờ đón không kịp, chúng em ngồi trong hành lang chờ mưa tạnh. Bất chợt trời mưa rào. Em và bạn bè mặc áo mưa, rủ nhau ra sân chơi. Dưới cơn mưa, chúng em vui đùa, hò reo, rượt đuổi. Tạo thử thách nhảy qua vũng nước. Em, hiếu thắng, quyết nhảy qua vũng nước lớn và ngã xuống giữa vũng. Mẹ đến đón, tức giận khi thấy em ướt bét. Về nhà, em bị mắng và cảm lạnh. Bài học kỷ niệm đó khiến em ngoan ngoãn hơn, từ bỏ thói nghịch ngợm.

Mỗi khi mưa, em lại nhớ kỷ niệm ấy, nhớ bài học quý giá.

Bài văn về kỉ niệm đáng nhớ lớp 6 năm 2024

Hình minh hoạ

Bài văn về kỉ niệm đáng nhớ lớp 6 năm 2024

Hình ảnh minh họa (Nguồn internet)

2. Bài tham khảo số 3

Bài kiểm tra văn, em nhận điểm 3. Sự sốc và đau đớn chưa từng có từ khi vào lớp 6. Câu chuyện bắt đầu từ tiết trả bài và mở ra một kỷ niệm đau lòng.

Cô giáo Thanh trả bài, em đọc điểm, cảm giác như đau đớn xé lòng. Em, học sinh giỏi văn, đột nhiên nhận điểm 3. Cảm giác bị hạ thấp, xấu hổ trước bè bạn. Bài văn đó là lúc em hiểu rằng, sự chủ quan và kiêu căng đã làm em mất điểm. Cả lớp vui mừng với những điểm cao, chẳng ai để ý đến nỗi đau của em.

Cô giáo để dòng chữ lạc đề, nhắc nhở em nhìn nhận lại bản thân. Bài học quý giá cho em là sự khiêm tốn, chăm chỉ hơn trong học tập. Em tự thề rằng điểm 3 đó sẽ là điểm cuối cùng. Em khóc trên đường về, lo lắng về sự thất vọng của bố mẹ, nhưng cuối cùng, em quyết tâm vượt qua và học tốt hơn.

Bài văn về kỉ niệm đáng nhớ lớp 6 năm 2024

Hình minh hoạ

Bài văn về kỉ niệm đáng nhớ lớp 6 năm 2024

Hình ảnh minh họa (Nguồn internet)

3. Bài tham khảo số 2

Mỗi người đều có những kí ức đáng nhớ từ thời thơ ấu, và đối với tôi, những ngày đầu tiên bước chân vào trường là những kí ức đó. Nhận được sự khích lệ từ cô giáo về chữ đẹp, nhưng lại gặp khó khăn trong môn toán, tôi đã có những trải nghiệm đặc biệt.

Không giỏi toán, tôi được cô giáo chuyển chỗ ngồi, ngồi cùng bạn Hà - một học sinh giỏi toán. Sự hỗ trợ từ Hà đã giúp tôi tiến bộ đáng kể. Từ việc sợ toán, tôi bắt đầu phát hiện niềm đam mê và yêu thích môn học này.

Một bài kiểm tra toán khó khiến tôi gặp khó khăn. Hà viết ghi chú giúp đỡ, nhưng tôi từ chối và quyết tâm tự giải. Kết quả, tôi hoàn thành bài thi với điểm 8. Sự nỗ lực của bản thân khiến tôi tự hào và hạnh phúc.

Bài văn về kỉ niệm đáng nhớ lớp 6 năm 2024

Hình minh hoạ

Bài văn về kỉ niệm đáng nhớ lớp 6 năm 2024

Hình ảnh minh họa (Nguồn internet)

4. Bài tham khảo số 5

Năm nay tôi vào lớp sáu, còn bé Nhi thì bước sang lớp bốn. Bố mẹ Nhi cũng đã về sống với nhau sau hơn một năm sống ly thân. Tôi và Nhi tuy chẳng phải họ hàng nhưng thân thiết lắm! Tất cả bắt đầu từ lần ấy...

Năm ấy, tôi học lớp bốn còn bé Nhi học lớp hai. Tội nghiệp bé Nhi! Bố nó ham mê cờ bạc, rượu chè đi suốt từ sáng đến tối mới về lại còn hay đánh vợ chửi con. Mẹ nó không chịu được, quyết định đưa nó về bà ngoại. Nhà bà ngoại nó ở cuối xóm, cạnh nhà tôi. Thế là anh em quen nhau từ đó.

Một buổi chiều hè, tôi rủ bé đi chơi vì biết bé rất buồn. Tôi hỏi:

- Bây giờ em thích cái gì để anh làm cho?

Bé Nhi nói:

- Anh biết không! Ngày xưa em mơ ước nhà em như một con thuyền lớn. Bố là cột buồm vững chãi còn mẹ là khoang thuyền che chở nắng mưa. Con thuyền nhà em sẽ chở những ước mơ của em đến đích. Vậy mà bây giờ nó chẳng bao giờ có thể thực hiện được.

- Đừng buồn em ạ! Hãy cố gắng lên! Nào, đi! Đi với anh! Tôi dắt bé Nhi đi hái những lá tre thật to để gấp thuyền lá thả trôi sông.

Tôi chọn lá to nhất gặp một con thuyền thật đẹp tặng bé Nhi. Nhưng Nhi không giữ được, bé thả ngay xuống nước. Những con thuyền lại không trôi. Nó mắc cạn vào ngay đám rong đang bò lổm ngổm ở giữa dòng. Bé Nhi nói:

- Đấy! Gia đình em bây giờ cũng như con thuyền đó, chẳng thể nào nó đi được, chỉ có thể chìm thôi!

Tôi vừa tiếc, lại vừa thương Nhi, bèn cứ mang cả quần áo lội xuống sông vớt chiếc thuyền lên. Nước đến bụng rồi đến cổ. Bỗng 'sụt' chân tôi trượt phải một hố bùn giữa sông ngay lúc tôi vừa với được chiếc thuyền. Tôi cố gắng chới với trong khi một tay vẫn dâng chiếc thuyền lên khỏi mặt nước. Mấy phút sau, tôi bò lên được tới bờ khi bụng đã uống no nước nhưng rất may con thuyền không nát. Bé Nhi mặt tái mét nhưng rất ngoan ngoãn nghe tôi nói:

- Em hãy giữ nó làm kỷ niệm và tin rằng có ngày nó sẽ được bơi thỏa thích trên sông.

Hôm đó, vì sợ mẹ mắng, tôi và bé Nhi ngồi ở bờ sông cho đến khô quần áo mới dám về.

Đêm, tôi bị sốt cao nhưng vẫn giấu chuyện ban chiều không nói. Mẹ thì cứ tưởng tôi dãi nắng nên bị sốt. Cũng may sáng hôm sau, tôi đã đỡ nhiều.

Ngay hôm bố mẹ nó hòa giải và về sống với nhau, nó rủ tôi đem chiếc thuyền ra sông thả. Những chiếc thuyền đã không còn thả được. Thế là anh em tôi mải miết gấp những chiếc thuyền tre khác. Những chiếc thuyền gấp buổi chiều hôm ấy, chiếc nào cũng trôi về tận cuối dòng sông. Điều bí mật giữa tôi và bé Nhi còn đến tận bây giờ. Đó cũng là kỷ niệm sâu sắc nhất tuổi thơ tôi các bạn ạ!.

Bài văn về kỉ niệm đáng nhớ lớp 6 năm 2024

Hình minh hoạ

Bài văn về kỉ niệm đáng nhớ lớp 6 năm 2024

Hình ảnh minh họa (Nguồn internet)

5. Bài tham khảo số 4

Chuyện là thế này các bạn ạ. Mình nhớ mãi tiết trả bài môn văn hôm ấy, có lẽ đó là giây phút bẽ bàng đau khổ nhất đối với tôi từ trước đến nay. Một điểm 3 to tướng trong bài làm văn của tôi. Tôi sẽ kể cho các bạn nghe về kỉ niệm đáng buồn mà cũng là đáng nhớ nhất của tôi.

Hôm nay cô Hường trả bài kiểm tra cho lớp. Cô đến chỗ tôi đặt bài của tôi xuống bàn, nét mặt cô có vẻ không vui. Tôi cúi xuống nhìn bài kiểm tra. Trời ơi! một điểm 3 to tướng, tôi choáng váng, tim như ngừng đập, không thể tin nổi nữa. Tôi lắp bắp, không, không thể như vậy được!

Tôi cố lấy bình tĩnh nhìn lại, con số 3 in rõ trong khung điểm màu đỏ rất rõ ràng như trêu ngươi, như giễu cợt tôi. Tô vội vàng gập bài vào, bần thần quay sang nhìn các bạn xung quanh như để tìm một người cùng cảnh với mình. Hình như bạn nào cũng hớn hở với kết quả của mình, chẳng ai để ý đến nỗi buồn của tôi. Chắc các bạn nghĩ rằng tôi cũng như mọi lần thường được điểm 8 điểm 9 vì tôi là cây Văn của lớp cơ mà! Càng nghĩ tôi thấy càng xấu hổ, tôi cúi gầm mặt xuống bàn nhìn bài mình một lần nữa. Dòng chữ cô Hường phê như hiện lên rõ ràng trước mắt tôi: Bài văn lạc đề!

Tôi đọc lại bài thật kĩ và nhận ra là mình đã sai đề thật. Đề bài cô Hường yêu cầu tả một dòng sông vậy mà tôi lại đi kể về một kỉ niệm sâu sắc thời thơ ấu của mình. Đề bài thì không khó, chỉ tại tôi quá chủ quan, chẳng chịu đọc kĩ đến nỗi nhìn gà hóa cuốc và cuối cùng là nhầm đề. Tại sao tôi lại có thể nhầm lẫn một cách ngu ngốc như thế, tôi tự trách mình. Nhớ lại giờ làm bài hôm ấy, tôi đã nộp bài đầu tiên trước bao cặp mắt thán phục của bạn bè, quên mất lời cô Hường nhắc nhở: “Các em hãy kiểm tra bài viết trước khi nộp”. Có lẽ quá ỷ vào sức học của mình, quá thỏa mãn trước lời khen của cô giáo và bè bạn nên tôi đã thành một cô bé hợm hĩnh từ lúc nào chẳng biết. Đáng đời cho tôi thật – Tôi tự nhủ.

Đúng lúc ấy, bạn Liên nói thầm bên tai em, giọng vui mừng:

– Hương ơi! Hôm nay tớ được 8 điểm nhé! Tớ đã rất cố gắng từ lâu nay. Bây giờ mới thấy kết quả đó. Tớ vui quá. Chắc bố mẹ tớ cũng rất vui cho mà xem. Mà sao trông cậu buồn thế, cậu được mấy vậy?

Nghe Liên nói, tôi lại càng buồn bã và xấu hổ. Liên đang sung sướng với điểm 8 đầu tiên của môn Làm văn. Còn tôi, kẻ vẫn coi điểm 8 là xoàng xĩnh thì hôm nay lại bị điểm 3! Không thể hào diễn tả hết nỗi đau khổ của tôi lúc ấy. Tôi cảm thấy ánh mắt cô giáo vừa buồn rầu, vừa ngạc nhiên, thất vọng về tôi cái cảm giác đó thật sự khó chịu được

Bài văn về kỉ niệm đáng nhớ lớp 6 năm 2024

Hình minh hoạ

Bài văn về kỉ niệm đáng nhớ lớp 6 năm 2024

Hình ảnh minh họa (Nguồn internet)

6. Bài tham khảo số 7

Trong cuộc sống, mỗi người đều từng mắc phải sai lầm. Tôi cũng trải qua một lỗi lầm khiến mối quan hệ với người bạn thân nhất tan vỡ.

Tên tôi và của Nam đã gắn liền từ khi chúng tôi còn nhỏ, từ thời mầm non. Đến khi bước vào Tiểu học, tôi là học sinh duy nhất đến từ ngoại ô, trong khi bạn bè khác đều học ở Tiểu học Ngọc Sơn, trong đó có Nam. Sự bận rộn của năm học mới khiến tôi và Nam không còn thời gian gặp nhau như trước nữa.

Một ngày, cô giáo yêu cầu chúng tôi viết văn tả cảnh bãi biển. Tôi, người lúc nào cũng học kém văn, cả buổi chiều mà chẳng nghĩ ra câu nào. Bất ngờ, ý nghĩ xâm nhập tâm trí tôi: “Tại sao không nhờ Nam giúp? Cậu ấy giỏi văn mà!”. Tôi chạy đến nhà Nam, nhưng đến cổng đã nghe tiếng mẹ Nam gọi:

- Thương à, vào chơi đi.

Tôi bước vào và bị chú chó Rex lao tới, chúng tôi từng tham gia những cuộc thám hiểm với nó. Tôi bị nó đẩy đầu vào chân và dẫn vào nhà. Qua thời gian không gặp, nhà Nam vẫn giữ nguyên. Mẹ Nam nói:

- Chờ chút, Nam sẽ xuống ngay.

- Vâng ạ! - Tôi trả lời.

Chẳng bao lâu, Nam xuống. Cậu ấy lớn lên nhanh chóng ở cấp 1. Nhìn thấy tôi, Nam tỏ ra bất ngờ:

- Ô, Thương đó à, lâu lắm mới thấy cậu đến chơi. Mình cũng đang dự định qua nhà cậu. Có chuyện này, mình muốn nói với cậu.

Mải mê với văn, tôi không chú ý đến lời Nam, chỉ giục cậu ấy:

- Ừ, học rồi nên tớ cũng bận. Thôi, có chuyện gì nói sau, cậu giúp tớ bài văn này đã, mai tớ phải nộp rồi.

Mẹ Nam đưa đĩa trái cây và nói:

- Hai đứa cùng học đi, bác sẽ nói với mẹ Thương để cháu ở lại, nhé!

- Vâng ạ!

Phòng đọc sách rộng lớn. Đối diện tủ sách là góc học tập ngăn nắp. Nhâm nhi đĩa trái cây, tôi chú ý đến một cuốn sổ màu đen trên bàn. Tò mò, tôi cầm lên và đọc. Trang đầu tiên viết: “Những tâm sự về cuộc sống của tôi” – đó là nhật ký của Nam. Tôi đọc trang thứ hai:

“Ngày 27 tháng 9 năm 2011

Hôm nay trời lại mưa và bố mình đi công tác, mình không đi ăn kem được, nhưng nếu đi, tớ sẽ rủ Thương - người bạn thân nhất của tớ.”

Cuốn nhật kí này cuốn hút tôi như có một ma thuật, tôi mở trang tiếp theo:

“Ngày 28 tháng 9 năm 2011

Chán thật, trời vẫn mưa, nhưng điều khiến tớ buồn hơn cả là bố mẹ lại cãi nhau, không biết vì sao. Cầu mong mai trời sẽ tạnh mưa và tớ sẽ đi ăn kem.”

Bất ngờ, tôi nhận ra Nam đang đứng trước mặt. Tôi có thể thấy sự giận dữ trên khuôn mặt bạn mình. Cậu ấy hét lên:

Tại sao cậu lại như vậy?

Tôi hoảng sợ, rơi cuốn nhật kí xuống. Rối bời, tôi chỉ nói bập bẹ:

- Mình… mình…

Sau đó, tôi vội vã rời khỏi nhà cậu ấy. Khi đã về nhà, tôi mới tự hỏi vì sao mình lại không kiềm chế sự tò mò như vậy. Cả đêm, tôi thức trắng, những câu hỏi xoay quanh trong đầu: “Có nên xin lỗi không?”, “Nếu xin lỗi, liệu bạn sẽ còn chơi với mình nữa không?”

Hôm sau, tôi đến trường và nộp bài văn dở cho cô, nhưng may mắn là cô chưa thu bài. Khi hết giờ học, tôi về nhà với lòng bất an, suy nghĩ về đêm qua. Muốn đến nhà Nam xin lỗi, nhưng khi bước vào phòng, tôi nhận được một lá thư. Đọc xong, tôi kinh ngạc! Là Nam, cậu viết để xin lỗi vì tối qua đã mất bình tĩnh và để thông báo rằng gia đình cậu sẽ sang Canada định cư. Hôm qua, cậu ấy định nói với tôi nhưng chưa kịp. Tôi vội chạy đến nhà cậu ấy, nhưng căn nhà đã đóng cửa. Ôi, tôi nên là người xin lỗi, nhưng giờ đây, tôi không có cơ hội gặp Nam nữa. Chắc chắn, cuộc sống mới của Nam tại Canada đầy bận rộn, và từ đó đến nay, chúng tôi chưa liên lạc được.

Và tôi chỉ ước rằng có thể quay ngược thời gian để sửa lỗi của mình trong tuổi thơ ấu.

Bài văn về kỉ niệm đáng nhớ lớp 6 năm 2024

Hình minh hoạ

Bài văn về kỉ niệm đáng nhớ lớp 6 năm 2024

Hình ảnh minh họa (Nguồn internet)

7. Tham khảo số 6

Suốt những năm tháng học đường, tôi luôn mang theo một hình bóng, người là nguồn động viên, nơi tôi học hỏi những kiến thức quý báu. Việc giữ vững thành tích học tập suốt 3 năm không chỉ là niềm vui mà còn là sự tôn trọng và biết ơn đối với cô. Người phụ nữ tuy không trẻ nhưng luôn yêu thương học sinh, coi học trò như con cái của mình. Cô Tâm - người mẹ thứ hai của tôi.

Cô Tâm, giáo viên dạy toán của trường, dù đã qua nhiều năm tháng nhưng vẫn tràn đầy tình thương và nhiệt huyết. Nhà cô chỉ cách nhà tôi vài bước chân, từ khi lên lớp 2, tôi đã bắt đầu học thêm từ cô. Nhờ đó, suốt 3 năm, kiến thức toán của tôi luôn vững chắc. Cô xem tôi như cháu ruột, luôn tin tưởng vào khả năng học của tôi. Môn toán, nhờ cô, trở thành môn tôi tự tin nhất. Nhưng năm lớp 6, tôi đã khiến cô buồn và tạo ra nỗi hối tiếc lớn trong tâm trí của tôi.

Bước sang lớp mới, với nhiều kiến thức mới, cô Tâm vẫn dạy một cách tận tâm. Đến khi kỳ thi học kỳ I đến, tôi tin tưởng vào kiến thức mà cô đã giảng dạy. Nhưng đến bài cuối cùng, tôi không tìm ra đáp án. Thời gian trôi qua mà tôi vẫn bế tắc. Bất ngờ, tiếng trống vang lên, tôi vội viết những dòng cuối cùng dù biết kết quả không tốt. Đêm đó, tôi thức trắng, lo lắng về danh hiệu học sinh giỏi và về cô. Liệu tôi đã quá chủ quan? Bài thi dễ vậy mà tôi không làm được, tại sao? Hay là tôi đã quá phụ thuộc vào cô, chỉ học những gì cô dạy mà không tìm hiểu sâu hơn? Tôi tự trách chính mình.

Khi công bố bảng điểm, tôi rơi vào số điểm 7,75. Số liệu này khiến tôi không thể tin được. Nỗi lo lắng và ánh đèn đen trải dài xung quanh. Cô Tâm, khi hỏi điểm, cũng không giữ được sự vui vẻ như trước. Tôi cảm thấy tủi thân khi không nhận được chiếc phong kẹo sô cô la nhỏ, biểu tượng cho sự tự hào, tin tưởng và tình cảm mà cô dành cho từng học sinh. Tôi nhận ra giá trị quý báu của nó khi không nhận được.

Chuyển sang học kỳ II, tôi quyết tâm sửa sai và đã đạt được 9,25 với danh hiệu học sinh giỏi. Tôi hạnh phúc chạy đến nhà cô, tự hào với số điểm đó. Cô, với giọng nước mắt, cũng mừng rơi. Tôi hiểu rằng chiếc kẹo đó không chỉ là một món quà nhỏ mà còn là nguồn động viên và tin tưởng của cô dành cho học sinh.

Bây giờ, bước vào lớp 6, tôi không còn được học trong ngôi nhà hồng yêu thương của cô. Nhưng mỗi khi nhìn thấy nhà cô, tôi lại nhớ đến những kỷ niệm đẹp. Cảm ơn cô Tâm, người đã dành tình thương và lòng tin cho tôi.

Có lẽ mọi người đều có một người như cô, người là nguồn động viên quý báu. Tôi may mắn khi có một người như cô Tâm, người thầy tuyệt vời. Dù chưa bao giờ nói thành lời, nhưng tôi luôn muốn nói: 'Cô ơi, em cảm ơn cô rất nhiều...'

Bài văn về kỉ niệm đáng nhớ lớp 6 năm 2024

Hình minh hoạ

Bài văn về kỉ niệm đáng nhớ lớp 6 năm 2024

Hình ảnh minh họa (Nguồn internet)

8. Bài tham khảo số 9

Một người bạn của tôi từ thời ấu thơ, đó là Phương. Chúng tôi trải qua nhiều kỷ niệm đẹp, chơi đùa, học tập và một trong những kỷ niệm đặc biệt là về một sự cố khiến tôi không bao giờ quên - lần tôi ngã xe.

Chúng tôi, học sinh lớp 3, thường xuyên đi học cùng nhau vì gần nhà. Một ngày, khi Phương đến nhà, chúng tôi bắt đầu hành trình đi học. Trên đường, chúng tôi vui vẻ trò chuyện. Bất ngờ, một chiếc xe máy đi qua rất nhanh và lạng lách. Tôi và Phương né tránh, nhưng chiếc xe va vào xe của tôi, làm tôi mất tay lái. Tôi và xe lăn lộn trên đường. Chiếc xe máy chạy mất mặt mà không nhìn lại. Tôi đau và tức giận, nhưng Phương nhanh chóng chạy đến, giúp tôi đứng dậy và kiểm tra tình trạng. Anh ấy lo lắng, phủi bụi cho tôi, và đưa tôi đến trường.

Phương luôn quan tâm, hỏi tôi về tình trạng sức khỏe trên đường đi. Anh ấy thậm chí đưa tôi vào phòng y tế. Sự quan tâm và sẵn sàng hy sinh của Phương khiến tôi cảm động và biết ơn. Nhìn Phương, tôi nhận ra mình có một người bạn đặc biệt.

Mỗi khi nhớ về kỷ niệm đó, tôi hiểu rõ hơn về tấm lòng của Phương. Đó là một trải nghiệm giúp tôi trân trọng hơn tình bạn và biết ơn người bạn thân này.

Bài văn về kỉ niệm đáng nhớ lớp 6 năm 2024

Hình minh hoạ

Bài văn về kỉ niệm đáng nhớ lớp 6 năm 2024

Hình minh họa (Nguồn internet)

9. Bài tham khảo số 8

Kỷ niệm đáng nhớ không chỉ là những câu chuyện vui, những thành công mà còn là những sự cố, khó khăn khiến chúng ta trưởng thành. Một trong những kỷ niệm như vậy của em là khi gặp sự cố trên đường về nhà. Dù không phải là câu chuyện vui, nhưng nó để lại ấn tượng mạnh mẽ trong tâm trí em.

Cuộc sống đầy thách thức, không chỉ có niềm vui mà còn có những biến cố không lường trước được. Ngày đó, đoạn đường về nhà của em trở nên khó khăn khi một sự cố đáng tiếc xảy ra. Dù không lớn lao, nhưng nó đủ khiến em hoảng sợ và để lại nhiều bài học quý báu.

Chúng em thường xuyên đi xe đạp hàng đôi, trò chuyện vui vẻ trên đường. Thói quen này đã tạo nên một kỷ niệm đau lòng. Một ngày, trong lúc nói chuyện, một chiếc xe đạp lao tới với tốc độ cao. Không kịp phản ứng, chiếc xe đạp va vào đuôi của em, khiến em và chiếc xe ngã xuống đường. Cú va chạm mạnh làm em đau và không thể đứng dậy ngay.

Xe của em hỏng nặng, sách vở rơi ra đường. Cảm giác sợ hãi lẫn đau đớn khiến em ám ảnh suốt nhiều ngày. Mặc dù không bị thương nặng, nhưng kinh nghiệm đó giúp em nhận ra tầm quan trọng của an toàn và cảnh báo về việc dàn hàng trên đường. Em không dám đi xe đạp một thời gian và luôn nhớ đến kỷ niệm đau lòng ấy khi trở lại trường.

Bài văn về kỉ niệm đáng nhớ lớp 6 năm 2024

Hình minh hoạ

Bài văn về kỉ niệm đáng nhớ lớp 6 năm 2024

Hình minh họa (Nguồn internet)

10. Bài tham khảo số 11

Gia đình là nguồn động viên lớn nhất, và với tôi, người đặc biệt quan trọng trong gia đình là mẹ.

Mẹ tôi, một phụ nữ giản dị nhưng đã dành cả cuộc đời mình để hy sinh cho tôi. Bố mẹ chia tay khi tôi còn bé, và tôi lớn lên dưới sự chăm sóc của mẹ. Mẹ không chỉ là người mẹ mà còn là người bố, đảm nhận cả hai vai trò một cách xuất sắc. Tình yêu thương của mẹ đã lấp đầy khoảng trống mà bố để lại.

Một kỷ niệm đáng nhớ là khi tôi đến nhà Hồng, bạn thân của mình. Đến lúc tối, tôi lo sợ về việc mẹ sẽ mắng tôi khi về muộn. Tuy nhiên, khi bước vào nhà, không thấy mẹ, chỉ thấy bàn ăn đã sẵn sàng. Lo lắng bỗng chốc nhen lên trong tôi. Tôi tìm thấy mẹ nằm trên giường, cơm canh ấm ngon trên bàn, nhưng mẹ không khí nào.

Tôi đặt tay lên trán mẹ, nóng bừng. Tưởng như mẹ đang nghỉ ngơi, nhưng khi chạm vào, tôi cảm nhận được sự nóng bừng từ cơ thể mẹ. Mẹ đã sốt. Tôi tự trách bản thân vì đã quá mải chơi. Nhanh chóng, tôi lấy khăn lạnh đắp lên trán mẹ, nấu cháo và mua thuốc. Mẹ tỉnh dậy sau một thời gian ngắn.

Tôi ôm mẹ và khóc, xin lỗi vì sự vô tâm. Mẹ chỉ ôm tôi và nói nhẹ: 'Không sao đâu con ạ!'. Sáng hôm sau, mẹ đã khỏe mạnh hơn. Trải qua sự việc đó, tôi hiểu rõ hơn về những hy sinh của mẹ. Tôi quyết tâm học tập để giảm gánh nặng cho mẹ và trân trọng hơn những gì mẹ đã làm cho tôi.

Mẹ là nguồn sáng tuyệt vời nhất trong cuộc đời tôi. Từ ngày đó, tôi luôn nhớ rằng:

'Con dù lớn vẫn là con của mẹ

Đi suốt đời, lòng mẹ vẫn theo con'

(Con cò, Chế Lan Viên)

Bài văn về kỉ niệm đáng nhớ lớp 6 năm 2024

Hình minh hoạ

Bài văn về kỉ niệm đáng nhớ lớp 6 năm 2024

Hình minh họa (Nguồn internet)

11. Bài tham khảo số 10

Gia đình tôi, ông nội chính là người tôi trân trọng nhất. Dù ông đã ra đi, nhưng những bài học quý báu ông để lại giúp tôi trưởng thành.

Khu vườn rộng lớn của gia đình là nơi ông chăm sóc mỗi ngày. Cây cối xanh tốt, trái ngọt quanh năm là thành quả của tâm huyết của ông. Mỗi buổi sáng, tôi đồng hành cùng ông, học cách tưới tắm cây và lắng nghe âm thanh kỳ diệu của khu vườn. Tiếng gió, tiếng chim hòa quyện tạo nên bức tranh hài hòa và êm đềm.

Ông không chỉ giỏi trong việc chăm sóc cây cỏ mà còn là người thầy dạy tôi những kiến thức về loại cây, cách chăm sóc từng loại. Những bài học đó không chỉ là kiến thức mà còn là sự kính trọng đối với tự nhiên.

Sau mỗi buổi làm vườn, ông thường ngồi dưới bóng cây và kể những câu chuyện đời thường nhưng đầy ý nghĩa. Những ký ức về cuộc sống khó khăn xưa càng làm tôi trân trọng hơn những điều tôi đang có.

Qua những chuyện kể, tôi dần hiểu về giá trị cuộc sống và sự quan trọng của gia đình. Ông nội, bằng tấm gương hiền lành và sâu sắc, đã truyền đạt cho tôi những bài học quý giá nhất.

Bài văn về kỉ niệm đáng nhớ lớp 6 năm 2024

Hình minh họa

Bài văn về kỉ niệm đáng nhớ lớp 6 năm 2024

Hình minh họa (Nguồn internet)

Nội dung được phát triển bởi đội ngũ Mytour với mục đích chăm sóc và tăng trải nghiệm khách hàng. Mọi ý kiến đóng góp xin vui lòng liên hệ tổng đài chăm sóc: 1900 2083 hoặc email: [email protected]