Cân đối xử với người nhiễm HIV như thế nào

Theo bạn, chúng ta cần có thái độ như thế nào đối với người nhiễm HIV / AIDS và gia đình họ ?

Đề bài

Theo bạn, chúng ta cần có thái độ như thế nào đối với người nhiễm HIV / AIDS và gia đình họ ?

Lời giải chi tiết

HIV không lây qua tiếp xúc thông thường. Những người nhiễm HIV, đặc biệt là trẻ em có quyền và cần được sống trong sự hỗ trợ, thông cảm và chăm sóc của gia đình, bạn bè, làng xóm,... ; không nên xa lánh và phân biệt đối xử với họ. Điều đó sẽ giúp người nhiễm HIV sống lạc quan, lành mạnh, có ích cho bản thân, gia đình và xã hội.

Loigiaihay.com

Hậu quả tiềm ẩn của việc tiếp xúc với HIV đã thúc đẩy sự phát triển của các chính sách và thủ tục, đặc biệt là điều trị dự phòng, để giảm nguy cơ lây nhiễm cho nhân viên y tế.

Điều trị dự phòng được chỉ định sau

  • Thương tích xuyên thấu liên quan đến máu nhiễm HIV (thường là kim tiêm)

  • Tiếp xúc nhiều màng nhầy (mắt hoặc miệng) với các dịch cơ thể bị nhiễm bệnh như tinh dịch, chất dịch âm đạo hoặc các chất dịch cơ thể có chứa máu (ví dụ, dịch ối)

Các chất dịch cơ thể như nước bọt, nước tiểu, nước mắt, tiết nước mũi, ói mửa, hoặc mồ hôi không được coi là có khả năng lây nhiễm trừ khi chúng có máu rõ rệt.

Sau khi tiếp xúc với máu, khu vực tiếp xúc cần được làm sạch ngay bằng xà phòng và nước để tiếp xúc với da và có chất sát khuẩn cho vết thương đâm thủng. Nếu niêm mạc phơi nhiễm, cần rửa bằng một lượng lớn nước.

  • Thời gian kể từ khi phơi nhiễm

  • Thông tin lâm sàng (bao gồm các yếu tố nguy cơ và các xét nghiệm huyết thanh học đối với HIV) về bệnh nhân nguồn cho việc tiếp xúc và người tiếp xúc

Loại phơi nhiễm được định nghĩa bởi

  • Cho dù phơi nhiễm có liên quan đến vết thương thâm nhập (ví dụ, kim chích, cắt bằng vật sắc nhọn) và tổn thương sâu như thế nào

  • Cho dù chất lỏng có tiếp xúc với da không nguyên vẹn (ví dụ như nứt da hay khô ) hoặc niêm mạc

Nguy cơ lây nhiễm khoảng 0,3% (1: 300) sau khi phơi nhiễm qua da điển hình và khoảng 0,09% (1: 1100) sau khi tiếp xúc với niêm mạc. Những rủi ro này khác nhau tuỳ vào lượng HIV truyền cho người bị thương; số lượng HIV lây truyền bị ảnh hưởng bởi nhiều yếu tố, bao gồm tải lượng virus của nguồn và loại kim tiêm (ví dụ, rỗng hoặc dạng đặc). Tuy nhiên, những yếu tố này không còn được tính đến trong các khuyến cáo về PEP.

Cân đối xử với người nhiễm HIV như thế nào

Mục tiêu là bắt đầu PEP ngay sau khi tiếp xúc càng sớm càng tốt nếu phòng ngừa được bảo đảm. CDC khuyến cáo nên cung cấp PEP trong vòng 24 đến 36 giờ sau khi tiếp xúc; khoảng cách dài hơn sau khi phơi nhiễm đòi hỏi sự tư vấn của chuyên gia.

Việc sử dụng PEP được xác định bởi nguy cơ lây nhiễm; hướng dẫn đề nghị điều trị kháng retrovirus với ≥ 3 loại thuốc kháng retrovirus. Các loại thuốc nên được lựa chọn cẩn thận để giảm thiểu tác dụng phụ và cung cấp một kế hoạch dùng thuốc thuận tiện và do đó khuyến khích tuân thủ đầy đủ. Phác đồ ưu tiên bao gồm phối hợp 2 NRTIs và thêm một hoặc nhiều thuốc (ví dụ 2 NRTIs cộng với một chất ức chế integrase, PI, hoặc một NNRTI); thuốc được cho trong 28 ngày. Nevirapine được tránh được vì có trường hợp viêm gan nặng. Mặc dù bằng chứng không phải là kết luận, ZDV một mình có thể làm giảm nguy cơ lây truyền sau khi bị thương bằng kim chích khoảng 80%. Để có các khuyến nghị chi tiết, xem CDC's Updated Guidelines for Antiretroviral Postexposure Prophylaxis After Sexual, Injection Drug Use, or Other Nonoccupational Exposure to HIV—United States, 2016.

Nếu virus của nguồn được biết hoặc nghi là có khả năng kháng 1 loại thuốc, cần có sự tư vấn một chuyên gia về liệu pháp kháng retrovirus và HIV Tuy nhiên, bác sĩ lâm sàng không nên trì hoãn PEP trong khi chờ đợi các chuyên gia tư vấn hoặc xét nghiệm tính nhạy cảm với thuốc. Ngoài ra, các bác sỹ lâm sàng nên đánh giá ngay lập tức và tư vấn trực tiếp và không chậm trễ theo dõi chăm sóc.

Công tác phòng chống HIV/AIDS những năm gần đây, đặc biệt năm 2021 đã được nâng lên một tầm mới. Hiệu quả đã được đánh giá là có chiều hướng chững lại, tuy nhiên bên cạnh đó việc kỳ thị và phân biệt đối xử vẫn còn tồn tại. 

Tập huấn truyền thông, tư vấn, xét nghiệm HIV cho cán bộ tuyến huyện, thành phố

Tổ chức Y tế Thế giới cho rằng, người bị nhiễm HIV/AIDS không có nghĩa là họ đã làm gì sai. Do đó, đừng phân biệt đối xử với những người mắc bệnh này. Đoàn kết cho chúng ta sức mạnh để chiến thắng HIV/AIDS. Bất cứ ai cũng có thể nhiễm HIV/AIDS, không phân biệt chủng tộc, tuối tác hoặc cả phẩm chất cá nhân khác.

Trước hết, phải thấy rằng, người nhiễm vi rút HIV là những bệnh nhân. Vì lý do này hay lý do khác, họ cũng chỉ là nạn nhân của bệnh dịch toàn cầu. Khi họ mắc bệnh thì cũng như bao người khác phải chịu tổn hại về sức khỏe, tâm lý. Trong khi cả hệ thống y tế đang ra sức chữa trị thì cộng đồng đừng vì thế mà “đeo vào cổ họ” thêm căn bệnh tinh thần không đáng có.

Điều ai cũng hiểu là nếu bản thân bị nhiễm bệnh sẽ gây hại trước hết cho bản thân, rồi tiếp đó là lây cho người thân, gia đình, bạn bè rồi mới đến những người quen, những người tiếp xúc. Vậy hỏi rằng có ai muốn như vậy?

Người bệnh, dù là ai, giàu hay nghèo, quan chức hay dân thường, đều được Nhà nước điều trị với chế độ chăm sóc công bằng và hết sức có thể để giúp họ khỏi bệnh.

Sự kỳ thị làm tổn thương tất cả mọi người bằng cách tạo thêm sự sợ hãi hoặc tức giận. Sự kỳ thị cũng có thể khiến người ta dễ giấu giếm bệnh và lẩn vào trong bóng tối, khiến họ không tiếp cận các biện pháp dự phòng, các dịch vụ chăm sóc, điều trị và cách giữ gìn sức khỏe. Điều này có nghĩa là sự kỳ thị có thể khiến việc kiểm soát sự lây lan của dịch bệnh khó khăn hơn.

Sự kỳ thị có thể làm ảnh hưởng tiêu cực đến sức khỏe, thể chất, cảm xúc và tâm thần của các nhóm người bị kỳ thị và cộng đồng nơi họ sinh sống. Những người bị kỳ thị có thể bị cô lập, trầm cảm, lo âu hoặc bị bêu xấu ở cộng đồng. Việc ngăn chặn sự kỳ thị là rất quan trọng để giúp tất cả các cộng đồng và thành viên trong cộng đồng được an toàn và mạnh khỏe hơn. Mọi người đều có thể chung tay chặn đứng kỳ thị liên quan tới HIV/AIDS bằng cách hiểu rõ sự thật về căn bệnh này và chia sẻ với người khác trong cộng đồng của mình. Hãy mở rộng trái tim để yêu thương, mở rộng vòng tay nhân ái để cảm thông, chia sẻ, giúp đỡ, mở rộng đôi chân để đến với những người đang gặp đau khổ, bệnh tật.

Cuộc sống, dịch bệnh đã mang đến bao khó khăn, bất ổn và lo lắng. Xin đừng đổ thêm gánh nặng và tổn thương cho người khác và những con người đang phải nỗ lực, cố gắng đẩy lùi bệnh tật. Xin đừng vô tình biến mình thành đồng minh của vi rút vô cảm, vi rút thiếu trách nhiệm.

                                                                    Phạm Tiến Dũng – Trung tâm KSBT