Con gái gian thần review

-Con gái gian thần-

Tác giả: Ngã Tưởng Cật Nhục (Tớ muốn ăn thịt)

Biên tập: Nguyên

Con gái gian thần review

Văn án

Trịnh Diễm cho rằng, xuyên không, sống một cuộc sống xa lạ, thật ra cũng không quá khó khăn.

Từ khi phổ biến đến nay, các kiểu xuyên không nhiều vô kể, xem như là đủ thể loại. Xuyên không mang lại rất nhiều hạnh phúc, chỉ cần bạn có thể được xuyên không, thì hầu như đã sẵn kinh nghiệm để tham khảo của đàn anh đàn chị đi trước cả rồi – cứ làm theo là được.

Nhưng mà đó chỉ là hầu như.

Bạn nhỏ Trịnh vui vẻ đến bảy tuổi, mới phát hiện rằng – cha bé là một gian thần! Lại còn là một gian thần làm không ít chuyện xấu, đắc tội chẳng ít người.

Đàn anh đàn chị nào có lời nào nói cho bạn nhỏ biết, nên làm gì bây giờ đây?

Review:

Đọc văn án chợt nghĩ tới câu: Chỉ có tình tiết bạn không nghĩ đến, chứ không có gì biên kịch không thể đưa vào.

Trước tiên nói tới nhân vật trước, dàn nhân vật trạch đấu bao giờ chả lớn. Bộ này còn dính tới cung đấu, quan đấu nên đồ sộ khỏi phải nói, mình chả dại mà đi đếm nhưng bộ này tới luôn ba thế hệ thì bạn có thể tưởng tượng số lượng nhân vật rồi.

Nữ chính: Trịnh Diễm, tước vị hiện tại là huyện quân, con gái thừa tướng. Gia đình đơn giản một cha một mẹ một đống anh trai, họ hàng không có. Thuộc tầng lớp con buôn chính trị mới nổi, giai cấp tư sản bóc lột có ý thức bồi dưỡng văn hóa cao. Về bản thân tự nhận xét là người có tư tưởng bình thường biết người biết ta, ngoại hình manh manh manh dễ làm nũng, mang theo tư tưởng hiện đại tiến bộ hưởng thụ đặc quyền giai cấp.

Bạn Trịnh Diễm theo như nhân vật trí giả trong truyện nhận xét, thì là một người hiểu mình muốn gì. Một kiểu nhận xét nữa thì người ta nói nếu bạn là nam sẽ thành một trung thần xả thân vì đại nghĩa. Theo người cha gian thần của bạn thì là một đứa bé dễ chuốc rắc rối dễ mềm lòng dễ khiến người ta kinh hỉ. Theo mẹ của bạn thì là đối tượng đáng lo ngại lắm chuyện tỷ lệ khó gả cao. Ấn tượng ban đầu của bạn trai là cục lông đáng yêu. Về ngoại hình là mỹ nhân tuyệt sắc. Bên trong là linh hồn của một cô gái xuyên không đang dần bị đồng hóa thành dân bản địa. Do truyện theo hướng chủng điền nên mấy cái vụ đạo thơ đạo khoa học kỹ thuật là không có, tuy nhiên vì địa vị cao của nữ chính, nên tình trạng đạo ý tưởng là có.

Bộ này dài tới hơn hai trăm chương, có thể nói nữ chính chắc chắn có may mắn, rất may mắn. Nhưng bạn ấy xây dựng và nuôi dưỡng sự may mắn của mình chứ không phụ thuộc vào nó. Hoàn cảnh nếu khó khăn hơn, nữ chính có thể không đạt được thành công như bộ này nhưng cũng sẽ hạnh phúc, vì như đã nói, bạn ấy biết mình muốn làm gì, nên chẳng hề hối hận. Quan hệ trong truyện đúng kiểu quan hệ người châu Á: đi một vòng hóa ra chúng ta có họ tám đời với nhau. Nữ chính bồi đắp và lập quan hệ đúng kiểu đó, theo một vòng tuần hoàn không thể tách rời với lợi ích nhưng không phải không có tình cảm. Gia đình cơ bản nên mấy vụ đấu tiểu thiếp, đấu biểu đệ biểu muội không có, bù lại, bạn sẽ được giảng giải cho một khóa về phương hướng quan đấu và tham ô có tổ chức đi kèm với việc quản lý nhân sự và tài sản.

Nam phụ: Nhắc tới bộ này thì không thể bỏ qua nhân vật có tên trong tựa: Gian thần. Phải nói nhân vật tuổi đã trung niên này là siêu cấp soái ca, siêu cấp soái ca, siêu cấp soái ca. Điều quan trọng phải nói ba lần! Bác gặp đúng thời vận đặc biệt, tài năng lại vượt thời đại, nên tên tuổi lưu danh sử sách. Đấy là về mặt xã hội. Về mặt gia đình. Gia đình có truyền thống một vợ một chồng là lò đào tạo nữ cường trạch đấu tư tưởng cởi mở bảo vệ nữ quyền. Đời bác đề huề hạnh phúc rồi tới đời con bác rồi cháu bác vẫn được huấn luyện cho tư tưởng thật chính vợ là vợ mà khoai là khoai, nhà rặt không có mống thiếp nào luôn (Tất nhiên cũng là nhờ vận số nữa, nhưng không thể bỏ qua rằng bác dạy rất giỏi mà chọn dâu rể cũng giỏi). Hơn nữa nói bác gian thần, nhưng lại chính là cái loại người mà người Trung Quốc rất thích, cái kiểu “mèo đen hay mèo trắng không cần biết, quan trọng là bắt được chuột”. Bác là nhà chính trị, và chính trị mà không bẩn thì khó tin được.

Hiếm có bộ nào nam phụ là nhân vật nổi bật nhất truyện, bộ này cũng không nên gọi bác là nam phụ, phải là Boss. Có bao giờ bạn đọc sử mà thấy những người nổi trội tới mức muốn gọi họ quái vật/xuyên không/allien cải tạo không? Bác Trịnh Tĩnh Nghiệp là người như thế. Nếu đời bác có gì tiếc nuối thì chắc hẳn là vì Trịnh Diễm là gái, trí tuệ đủ để kế thừa, nhưng thân phận thì không thể kế thừa sự nghiệp. Đây là mặt hạn chế của cổ đại. Nhưng cái gì cũng có hai mặt, Trịnh Diễm là gái, chưa chắc đã được hạnh phúc đến thế.

Nam chính: Trong dàn nhân vật nam đầy rẫy của bộ này, anh là người xuất sắc và cũng là người kế thừa cho cha vợ. Nói tới bác xong, chả muốn nhắc nam chính nữa =)))))))))))))) Khổ đây là sự khác biệt giữa cáo già và cáo con. Anh phải tu luyện nhiều năm, già rồi với đạt được phong độ của bác lúc đầu truyện. Đương nhiên để hấp dẫn, nam chính không thể là bản sao của nam phụ được. Anh ban đầu là đứa vừa manh vừa cơ hội, chọn trúng mồi rồi không nhả. Bác Trịnh Tĩnh Nghiệp là hàng đột biến gen thì anh là sau nhiều lần lai tạo được gen trội AAAA. Năng lực làm việc max, quản gia cũng max điểm, mà được cái người đẹp nên bị nhiều người dòm ngó lắm. Trịnh Diễm cũng đẹp, nhưng số lần bị dòm ngó đều không ấn tượng bằng bạn trai/chồng.

Nói thêm:

Đọc bộ này có hơi khác những bộ ngôn tình mình quen đọc, phải nói là rất khác. Đầu tiên là cách xưng hô, bộ này toàn dùng từ xưng hô thay thế chứ hiếm khi gọi thẳng tên nhau, nếu tác giả không ghi chú kèm thì mình loạn cào cào chả biết đâu mà lần. Thứ nữa là cách sử dụng từ ngữ hiện đại trong văn cổ đại thuần thục. Và cách đề cập tới hệ thống chính trị xã hội nữa. Tác giả không miểu tả kỹ, qua từng chương, từng arc mà ta thấy dần dần rằng hệ thống này đã được tác giả sắp đặt rất cẩn thận ngay từ đầu.

Ngôn tình hay bất cứ tác phẩm nào thì đều thường khiến mình không hài lòng ở mấy điểm: lý tưởng nhân vật, chân thực thời đại, lợi nghĩa cổ đại phi logic. Bộ này đáp ứng những điểm trên. Trí giả đương thời nhận xét về Trịnh Diễm là hiểu mình muốn gì. Bốn chữ đơn giản ấy nghe thì dễ nhưng thật ra mấy ai làm được. Cái kiểu tự cho là mình hơn người trong ngôn tình khó chịu lắm, dù hiện tại đã có nhiều kiểu biến hóa không lộ rõ nữa nhưng hầu hết các tác phẩm nữ chính đều được đề cao thái quá. Trịnh Diễm tất nhiên là may mắn, nhưng vận may là thứ có hạn, chính cô ấy đã biết cách nuôi dưỡng và phát triển vận số của mình. Nếu có cái đạo lý cổ nào trong truyện này thì chính là gieo nhân nào gặt quả ấy. Từng hành động rất nhỏ của các nhân vật đều tạo thành ảnh hưởng cho mai sau. Bối cảnh truyện là giả tưởng, nhưng vẫn đặt ra thiết lập cổ đại quen thuộc kiểu trọng nam khinh nữ như thế nào, phân tầng giai cấp ra sao, phân tầng giữa quý tộc như thế nào, những cách phân chia như thế ảnh hưởng thế nào đến thời đại, tại sao nó có thể duy trì tới cả ngàn năm. Khá nhiều truyện chủng điển, trạch đấu thường cho các nhân vật chính kinh doanh, sử dụng người đủ kiểu mà không quan tâm tới luật lệ cổ đại, bộ này dù không sử dụng bối cảnh có thật nhưng lại nghiên cứu bối cảnh có thật, người cổ đại chơi đúng luật cổ đại và chơi thắng.

Về quan điểm lợi nghĩa cổ đại, không nói riêng ngôn tình, có bao giờ bạn đọc truyện mà cảm thấy khinh mấy cái trung quân ái quốc không? Kiểu vua muốn thần chết thần vui vẻ đi chết ấy. Bộ này tập đoàn phong kiến thật sự là một tập đoàn. Vua cũng chỉ là một nghề, thần cũng thế. Tất nhiên vẫn có kẻ chơi ngu kiểu chém bừa vua chém bừa tướng, nhưng rất hiếm. Những kẻ đã ngồi ở vị trí cao đều đã là cáo già cả, đừng mong họ ngu ngơ làm trung thần. Trung tín đi kèm với lợi ích. Nếu hoàng thượng chỉ biết đòi hỏi trung tín mà không cấp phúc lợi, phản pháo lập tức. Bất cứ chính sách nào đều phải có luận điểm và bè lũ chống lưng cho nó nếu không muốn bung bét ra. Cũng như kiểu giải tán hậu cung là phi lý, mọi sắc lệnh đều cần suy nghĩ cẩn thận cả. Trừ phần xưng hô khó chịu, bộ này đáng để nghiên cứu nếu muốn bắt đầu đọc quan đấu cung đấu dù nó không phải là cung đấu.

Về edit: Một bộ tác giả nghiên cứu kỹ lưỡng thế này đòi hỏi người biên tập cũng phải kỹ lương theo, và nhà bạn Nguyên làm thật sự kỹ. Chỉ làm một người đọc mà mình còn thấy nhiều lúc loạn cào cào vì lắm nhân vật quá, không biết bạn edit thế nào. Truyện hiện đang đi dần đến cuối, các chương cũng khá là dài… Nói chung là hiện là thởi điểm tốt để đọc, vì không lo phải chờ, lại vẫn kịp đàm đạo với chủ nhà. (Link edit ở trên rồi nhé.)