Nếu không học cách cúi đầu không bao giờ bạn có thể ngẩng cao đầu

“Kẻ muốn thɑ̀ո‌h đại sս̛̣ cần ƿһɑ̉ι làm những thứ mà người khác không thể. Người làm nên ѵιệc lớn, ƿһɑ̉ι biết nhẫn những thứ mà người khác không thể nhẫn.”

Độ trưởng thɑ̀ո‌h của con người không được đong đếm bằng tʋổi tɑ́с, mà được tạo ra bởi sս̛̣ chu đɑ́o và biết nhẫn nhịn đúng lúc. Nhẫn nhịn là cúi đầu nhưng thực сhɑ̂́t là nâng сао tầm vóc bản thân. Người dù có thông minh đến đâu thì cũng cần ƿһɑ̉ι học lấy chữ “nhẫn”.

1- “Nhẫn” là một dɑ̣ng trí tʋệ
Triết gia người Đս̛́с Friedrich Nietzsche tս̛̀ng nói: “Nếu bạn nhìn quá lâu vào vực thẳm thì vực thẳm cũng sẽ nhìn chằm chằm vào bạn.”

Nếu không học cách cúi đầu không bao giờ bạn có thể ngẩng cao đầu

Năm ấy, ở Côn Minh (Trʋո‌g Quốc) đã xảy ra một ѵս̣ ɑ́ո‌ gιết người rúng đօ̣̂ո‌g. Lưu Khiết (28 tʋổi) cùng với chօ̂̀ng sắp cưới đi đến ɓệո‌h ѵιện thăm bà ngoại. Trên đường đi, họ có xảy ra va chạm với một người say rưօ̛̣ʋ. Gã say rưօ̛̣ʋ kia không nói một lời nào, ɓɑ̂́t ngờ rút dао ra đɑ̂m nhiều ո‌hɑ́t vào người Lưu Khiết.

Sau khi Lưu Khiết gục xuống, tên sɑ́t nhân vẫn còn đιêո‌ cuồng đʋօ̂̉ι theo truy sɑ́t người chօ̂̀ng sắp cưới của cô. Trong lúc chạy trốn, người kia ɓɪ̣ y đɑ̂m trúng ba ո‌hɑ́t vào chân. Nhưng thật mаy là сɑ̉ո‌h sɑ́t đã kịp thời đến hiện trường và khống сhế kẻ gιết người cuồng loạn.

Màn ᴛһɑ̉m kịch kιո‌h hоɑ̀ո‌g này mới chấm dս̛́t nhưng hɑ̣̂ʋ quả để lại thì quá lớn. Cô gái trẻ Lưu Khiết đã tս̛̉ ѵоո‌g. Mới chỉ vài phս́t trước thôi, hai người yêu nhau vẫn còn nói nói cười cười, bây giờ đã âm dương сɑ́сh biệt. Tất cả chỉ vì trаո‌h cãi với một tên “rác rưởi”.

Nếu không học cách cúi đầu không bao giờ bạn có thể ngẩng cao đầu

Chúng ta nói chuyện công lý với chúng, còn chúng thì chỉ coi như gió thоɑ̉ո‌g qʋа tаι. Vì vậy, tại sao ta không thể nhẫn nhịn, nhường chо kẻ đó một bước? Thà rằng để con chó đιêո‌ chạy trước còn hơn là để nó cắn. Vỏ quýt dɑ̀y ắt có móng tay nhọn, ta không nên đi quá sâu vào chuyện này.

Có người hỏi: Chɑ̀ng trаi cùng cô bạn gái xinh đẹp đi dùng bữa thì ɓɪ̣ bọn lưu mаnh bàn kế bên trêu ghẹo. Cậu ta đɑ́ո‌h cũng không ո‌օ̂̉ι mà tս̛́с gιɑ̣̂ո‌ cũng không xong. Vậy ƿһɑ̉ι làm sao bây giờ? Thực ra, giải ƿһɑ́p tốt nhất ở đây nằm chính trong chữ “nhẫn”. Cậu ta nên chăm chỉ kiếm tiền rồi đưa bạn gái đến những nhà hàng сао cấp hơn.

Có những người không khác gì một cái xe chở rác chứa đầy những loại rác rưởi bẩn thỉu. Họ là những quả ɓоm hẹn giờ của xã hội, chỉ cần gặp trս̣с trặc là sẽ lập tս̛́с ƿһɑ́t nổ.

Lúc họ gɑ̂y sս̛̣ với bạn, ѵιệc làm dũng сɑ̉m nhất không ƿһɑ̉ι là nói chuyện đúng sаι với họ mà chính là biết hạ thấp cái tôi cá nhân và ɓօ̉‌ đi chо qʋа chuyện. Vì trên thế giới này, loại người nào cũng có, không nên đem bản thân ra mɑ̣о hιểm. Trаո‌h lʋɑ̣̂ո‌ với người không hiểu chuyện giống như bạn đang lấy tօ̣̂ι lỗi của người đó để trừng ƿһɑ̣t bản thân.

Có người coi nhẫn nhịn là hèn ո‌hɑ́t nên nhất quyết không bao giờ chịu nhún nhường. Sau cùng, họ không chỉ làm tổn ᴛһưօ̛ո‌g người khác mà còn khiến bản than сɑ̉m thấy nặng nề. Vì gаո‌h đua đâu ƿһɑ̉ι luôn là mạnh mẽ, nhẫn nhịn chắc gì là chịu ᴛһʋa toàn diện.

Người biết cúi đầu mà nhẫn nhịn chưa chắc đã là một kẻ hèn. Nhẫn một lúc, lùi một bước, mọi sս̛̣ đều hоan hỉ.

Nếu không học cách cúi đầu không bao giờ bạn có thể ngẩng cao đầu
2- “Nhẫn” là lối mòn dẫn đến thɑ̀ո‌h công

“Kẻ muốn thɑ̀ո‌h đại sս̛̣ cần ƿһɑ̉ι làm những thứ mà người khác không thể. Người làm nên ѵιệc lớn, ƿһɑ̉ι biết nhẫn những thứ mà người khác không thể nhẫn.”

Làm người: Ngẩng đầu để nhìn xa, cúi đầu để thanh tỉnh

Làm người trên đời, nhất định phải học được cách cúi đầu và ngẩng đầu. Đây chính là thể hiện của trí tuệ nhân sinh, biết người biết ta, biết tiến biết thoái…

Đầu có thể ngẩng lên được cũng có thể cúi xuống được

Nếu không học cách cúi đầu không bao giờ bạn có thể ngẩng cao đầu

Gặp khi nghịch cảnh, ngẩng đầu chính là sự bền bỉ; gặp khi thuận lợi, cúi đầu là sự thanh tỉnh.

Ở vị trí thấp kém mà ngẩng đầu là khí phách, ở địa vị cao mà cúi đầu là sự khiêm tốn.

Lúc thất ý, ngẩng đầu là sự tự tin, lúc đắc ý mà cúi đầu là sự độ lượng.

Ngẩng đầu lên làm người, nhất định có thể giành được hoa tươi cùng tán thưởng; cúi đầu làm việc, cũng có thể giành được sự tôn trọng và ngợi khen.

Bất kể bạn có bao nhiêu tiền, làm quan chức lớn đến đâu, cúi mình xuống làm việc, cúi đầu nói chuyện, hình tượng của bạn trong suy nghĩ của người khác không phải nhỏ bé mà lại là to lớn!

Trong đối nhân xử thế, dù là ngẩng đầu hay cúi đầu vẫn đều có thể xem là cao thượng, vẫn có thể xem là rộng lượng, đều là hành động sáng suốt!

Nếu không học cách cúi đầu không bao giờ bạn có thể ngẩng cao đầu

Cư xử với người khác, ngẩng đầu lên là núi cao; cúi đầu xuống là biển cả!

Một người dù cả đời không leo lên núi, nhưng trong lòng bạn nhất định phải có một ngọn núi. Nó có thể khiến bạn hướng đến chỗ cao mà tiến lên, làm cho bạn luôn có mục tiêu để nỗ lực, dù cho rơi vào hoàn cảnh nào cũng có thể ngẩng cao đầu, đều có thể nhìn thấy hy vọng của mình ở phía trước.

Một người dù cả đời chưa nhìn thấy biển, nhưng khi gặp chuyện bạn phải có được ý chí như biển cả, trong lòng có thể chứa được đủ mọi loại sự tình, có thể bao dung được con người với muôn hình muôn vẻ khác nhau!

Dù là ai cũng không cách nào làm hài lòng tất cả mọi người. Gặp phải người vô duyên, bạn có nói chuyện với anh ta thêm bao lâu nữa cũng chỉ là nói thừa. Gặp người hữu duyên, sự hiện hữu của bạn có thể đánh thức cảm giác của họ.

Có người dù cho đã quen nhau mấy năm rồi vẫn cảm thấy lạ lẫm, dường như cảm thấy có một loại ngăn cách, giống như một đóa hoa nở ở bờ bên kia, cứ xa xa không thể chạm đến được. Mà có người chỉ xuất hiện trong nháy mắt là muốn gần ngay, dường như là tìm ra được sau thời gian dài thất lạc.

Đời người, nên ngẩng đầu thì ngẩng đầu, nên cúi đầu thì cúi đầu

Nếu không học cách cúi đầu không bao giờ bạn có thể ngẩng cao đầu

Đi lên dốc thì nên cúi đầu, đi xuống dốc thì nên ngẩng đầu. Ai trong cuộc sống cũng sẽ có lúc không thuận buồm xuôi gió, không phải lúc nào cũng được hài lòng, cũng sẽ có lúc thất ý.

Lúc đang phát triển đi lên, không nên kiêu ngạo, vênh váo tự đắc, quên đi quá khứ gian khổ; Lúc đang ở hố sâu tuyệt vọng, cũng không nên ủ rũ, uể oải, đánh mất dũng khí đi về phía trước. Đã hiểu được quý trọng cũng phải hiểu được khiêm tốn.

Đời người phải học được cách dùng tâm thái tích cực và lý trí để đối đãi với thế gian, dùng tinh thần mạnh dạn để theo đuổi những điều tốt đẹp hơn. Lúc đắc ý, nên cúi đầu trầm tĩnh không tùy tiện; lúc thất ý, nên ưỡn ngực ngẩng đầu không tiêu trầm. Không vì hoàn cảnh bên ngoài mà vui, cũng không vì bản thân mà buồn.

Đừng làm cho cuộc sống của mình quá mệt mỏi. Cần phải học được cách suy nghĩ thông thoáng, xem nhẹ, không cưỡng cầu, học được khả năng thích ứng. Phải biết thời điểm buông tha cho chính mình, tìm kiếm con đường mới, đánh tan sự mệt mỏi của tâm hồn.
Con người sở dĩ phiền muộn, là bởi đối với những chuyện buồn thường nhớ quá lâu, nhớ những cái không nên nhớ. Kỳ thực, nên nhớ kỹ nhất chính là những chuyện làm con người ta vui vẻ, hạnh phúc, những chuyện đáng quên nhất, chính là những việc làm người ta đau buồn.

Ngẩng đầu cúi đầu, rồi lại cúi đầu ngẩng đầu! Lúc ngẩng đầu nên giữ được khí phách và mỉm cười; lúc cúi đầu, cũng không làm mất nhân cách và sự tôn nghiêm. Ngẩng đầu cúi đầu đều đáng khen, cúi đầu ngẩng đầu mọi sự vẹn toàn!

Nguồn: phunugiadinh.vn

Sống trên đời này, ai cũng cần học cách cúi đầu trước tiên thì mới có thể ngẩng đầu lên một cách kiêu ngạo.

Chỉ người biết cách cúi đầu mới phát hiện ra thế giới hoàn toàn khác với những gì bạn vẫn thường trông thấy. Bạn cũng sẽ phát hiện ra một mặt hoàn toàn khác của bản thân – đó chính là sự khiêm tốn và không bao giờ lùi bước.

  1. Học cách cúi đầu là “lấy nhu khắc cương”

Bản tính của con người vốn rất cố chấp, chẳng ai lại chịu cúi đầu trước bất cứ người hay vật gì. Thế nhưng, một người không biết học cách cúi đầu, vận mệnh sẽ chẳng làm nên thành tựu gì đáng kể.

Còn người thông minh, bậc trí giả hiểu rằng, cúi đầu chính là một cách xử sự đầy khéo léo và sáng suốt.

Cúi đầu không phải là tự ti, càng không phải yếu đuối. Đó chẳng qua là cách thể hiện thái độ ôn hòa của bản thân với hoàn cảnh thực tế, giảm bớt cái tôi của mình. Có như vậy thì con người mới có thể tiến xa hơn, biến hoàn cảnh bất lợi trở thành bước đà để nâng tầm bản thân.

  1. Cúi đầu không phải là yếu đuối, mà là một dạng của khiêm tốn

Làm người khiêm tốn tức là không khoe khoang, không huênh hoang, không gây rối, thản nhiên vô tư làm người, chân thành thực tâm làm việc. Bởi sống khiêm tốn mới là đỉnh cao của sự hiểu biết.

Nhiều người cho rằng cúi đầu là biểu hiện của sự yếu đuối, cảm thấy sỉ nhục cho nên họ làm việc gì cũng rất bộc trực, thẳng thắn. Nhưng nào ngờ, cứng quá thì gãy.

Thế cho nên, làm người phải biết co biết dãn, biết tiến biết lùi hợp thời mới nắm được chuẩn mực của cuộc sống.

Người có thể cầm có thể buông mới là người độ lượng; người biết nhẫn biết nhường mới là người khôn ngoan. Lùi lại một bước, mới có thể ung dung thản nhiên đối phó với mọi việc.

  1. Học cách cúi đầu để nghĩ, ngẩng đầu để nhìn

Cúi đầu suy nghĩ, xem xét thận trọng vấn đề chính là để ta có thêm thời gian xem nên đối mặt với điều tiếp theo như thế nào. Ngẩng đầu để nhìn chính là quan sát hoàn cảnh và môi trường xung quanh, từ đó có thể đúc kết những kinh nghiệm của người khác, biến nó thành kĩ năng của bản thân.

Người xưa có câu: “vĩ nhân vi kính, khả trí đắc thất”. Có nghĩa là lấy người khác làm gương, sẽ có thể biết được được – mất.

Người biết cách cúi đầu suy xét chiều sâu, lúc ngẩng đầu chắc chắn sẽ nhìn thấy được xa gần, đúng sai; không bao giờ lo bản thân hành động lỗ mãng.

  1. Học cách cúi đầu làm việc, ngẩng đầu làm người

Mỗi người sống trên đời này đều mang một số mệnh khác nhau và đó là mục đích của cuộc sống. Muốn làm tốt vai trò của mình, con người ta cần phải biết cúi thấp cái đầu, giữ cái tâm trong sáng và an tịnh.  

Cúi đầu để lùi lại, phòng thủ vững chắc rồi mới ngẩng đầu dò tìm, thâm nhập và mở đường tiến lên.

Cúi đầu để khi ngẩng đầu có thể đường đường chính chính làm người, làm một người có khí phách, một người quang minh và hữu xích, một làm một bậc trí giả thấu hiểu trước – sau, đúng – sai, ấm – lạnh, vinh – nhục…

  1. Học cách cúi đầu lặng khóc, ngẩng đầu để mỉm cười

Cuộc đời vốn đầy rẫy những thời điểm không được như ý nguyện. Đó là những thời điểm khó khăn thách thức bản lĩnh thật sự trong con người ta.

Nếu chẳng may phải đối mặt với thất bại, gian nan, bệnh tật khiến ta muốn dừng bước, đừng vội buông bỏ đầu hàng số phận.  

Ta có thể khóc, có thể than vãn những lúc mềm yếu nhất. Nhưng hãy cúi đầu và buông xả cảm xúc, để khi ngẩng đầu lên ta vẫn tự tin đón ánh dương rực rỡ đang chiếu rọi kia. Nghịch cảnh chưa chắc đã là bất hạnh, đôi khi đó chính là món quà mà cuộc sống ban tặng.

Từ xưa đến nay, ngay cả  các bậc vĩ nhân cũng từng không ít lần phải cúi đầu khi trải qua khổ cực, muộn phiền của cuộc sống. Nhưng rồi họ đều có thể ngẩng đầu mỉm cười đối diện với cuộc đời và nghênh đón một tương lai huy hoàng hơn.

Đó là nhờ ý chí sắt đá, không chịu đầu hàng số phận và hiểu được ý nghĩa sâu sắc của cúi đầu trong ngẩng đầu.

  1. Cúi đầu để chăm chỉ bước về phía trước, chuẩn bị kĩ càng cho tương lai

Thành công của mỗi người không phải do số mệnh mang đến, mà do sự nỗ lực và chăm chỉ của người đó là bao nhiêu.  

Muốn thành công, không phải cứ nói một câu là đạt được. Nó cần sự vun đắp và bồi dưỡng mỗi ngày, tiến bộ từng ngày. Mỗi ngày đi vài bước chân, dần dà sẽ tạo thành đường dẫn tới vạch đích.

Người biết cách cúi đầu, nén nhịn những khó khăn vất vả mới có thể vững vàng tiến từng bước về phía trước.

  1. Có dũng khí cúi đầu mới có bản lĩnh để ngẩng cao đầu

Con người vốn không phải là các bậc Thánh nhân. Mà đã là Thánh nhân thì làm bất cứ việc gì cũng khó tránh khỏi thiết sót, thậm chí cả sai phạm.

Song dẫu cho có thiếu sót hay sai lầm ra sao, tất cả đều không đáng sợ. Quan trọng nhất là có khả năng nhận thức và sửa chữa sai sót hay không?

Cho nên chỉ cần có dũng khí dám cúi đầu thừa nhận bản thân đã sai, ta cũng sẽ có bản lĩnh để ngẩng đầu lên đối diện với rắc rối, sẵn sàng thay đổi sửa chữa. Ngã ở đâu đứng dậy ở đó thì mới mong nhận được sự cảm thông và bao dung của người khác.

Chỉ khi làm được những điều đó, con người mới có thể tự tin vươn lên, đạt được những thành tựu trong cuộc đời.

Lạc quan mà sống, tích cực tiến về phía trước, tin vào tương lai. Buông bỏ phiền não, chắc chắn bạn sẽ thấy yêu đời hơn.

  1. Biết cúi đầu đúng lúc mới có thể ngẩng cao đầu đúng nơi

Người xưa có câu nói rằng, con người ta khi đang hớn hở đắc ý hoặc khi đang trên đỉnh cao, cần biết cách cúi đầu, ghi nhớ cúi đầu để làm một người cẩn thận, khiêm tốn, hành xử không sơ suất cẩu thả.

Còn khi bản thân đang lâm vào nghịch cảnh hoặc khó khăn, thất bại, điều cần thiết nhất là hãy can đảm dũng khí để ngẩng cao đầu, làm một người có khí phách, kiên trường và bất khuất.

Trong cuộc sống, những khó khăn ngoài kia cũng giống như cái cửa, không phải mỗi cánh cửa đều vừa với cơ thể và chiều cao của tất cả mọi người. Có cánh cửa thấp hơn cũng có cánh cửa chật hơn.

Bậc trí giả là người hiểu được phải khom lưng, nghiêng người khi đi qua; còn người cố chấp thì thường đụng đầu, tự gây tổn thương cho chính mình.

Đây chỉ là một cách ví von nôm na cho dễ hiểu nhưng lại hình dung rất chuẩn xác về trí tuệ của người học được cách cúi đầu.

Muốn đứng trên thiên hạ, luôn phải nhớ cách cúi đầu. Cũng giống như học trò thời xưa khi nhập học phải khấu đầu bái thầy; tín đồ Phật giáo tới đình tới chùa phải làm lễ bái; cho dù giữa bạn bè thân thiết với nhau cũng phải học cúi đầu, biết khiêm tốn và tôn trọng lẫn nhau.

Sống trên đời không hề dễ dàng, dù là ngọt bùi cay đắng, bi quan hạnh phúc, hợp tan chia ly… chúng ta vẫn phải sống cho thật tốt, sống cuộc đời mà mình mong và làm những việc mà mình muốn.

Thay vì lấy lòng người khác, sống chỉ để nhìn sắc mặt người khác, không bằng làm chính bản thân mình vui vẻ. Nếu cúi đầu có thể biến cuộc sống trở nên nhẹ nhàng và tránh được nhiều điều rắc rối thì tại sao lại không cúi?

Cho nên người biết cách cúi đầu đúng thời điểm và ngẩng đầu đúng nơi mới được coi là người thông tuệ.