Outgoing person là gì

Dành cho những người hướng ngoại nội tâm

Linh K. Tran
6 years ago
Outgoing person là gì
X

Privacy & Cookies

This site uses cookies. By continuing, you agree to their use. Learn more, including how to control cookies.

Got It!
Advertisements

Tôi vẫn nhớ như in có một lần đi học về hồi cuối học kì trước, bạn tôi bảo (tiếng Anh): Tao cảm giác đối với tao chỉ cần một người bạn thân nhất luôn ở bên mình là đủ. Tao không giao du nhiều bên ngoài như mày được, kiểu như a people person ý. (Dịch tạm, people person là người thích/giỏi giao tiếp với người khác một cách nói chung.)

Tôi cười xoà, vì tôi chưa từng cho rằng mình thích giao thiệp nhiều, hay hướng ngoại, như bạn tôi nghĩ. Và tôi cũng không để tâm đến lời nhận xét này nhiều lắm, cho đến khi mẹ của một người bạn khác bảo rằng, bác có thể nhìn thấy hình ảnh tương lai của cháu làm MC hoặc biên tập viên truyền hìnhmặc dù tôi chưa từng nhắc đến, hoặc nghĩ đến, công việc này bao giờ.

Những chuyện có vẻ nhỏ nhặt trong cuộc sống hàng ngày này bắt đầu làm tôi suy nghĩ về danh tính của mình. Liệu những gì tôi nghĩ về mình khác với những gì người khác nhìn nhận về tôi đến thế sao?

Tôi thích đi đá lẻ với một đứa bạn thân, kéo nhau vào hàng hủ tíu trong ngõ ẩm thực Đồng Xuân bé xíu, chật ních nhưng thơm mùi thịt nướng và ấm tình người trong một trưa mùa đông. Hai đứa ăn xì xụp mỗi đứa một bát, thỉnh thoảng quay sang đá đểu nhau một câu, chẳng nói gì nhiều nhưng lại thân thiết lạ.

Tôi thích đi bộ một mình dọc bờ Hồ ngắm người qua lại, bên tai văng vẳng những bài nhạc buồn (gu âm nhạc thôi, nhạc buồn nhưng tôi không buồn) mà tôi yêu thích, thỉnh thoảng lôi máy ảnh ra chớp lấy khoảnh khắc hai anh chị sinh viên trời 15 độ mà mỗi người mặc độc một chiếc áo sơ mi, ngồi bệt xuống đất dựa vào vai nhau nhìn xa xăm.

Tôi thích lang thang một mình trên xe đạp điện khắp nơi trên phố cổ, cứ thấy có quà vỉa hè nào ngon lại dừng lại mua hai suất mang về nhà cho thằng cu em một suất. Đôi khi cao hứng lại cố tình đi lạc từ hồ Gươm sang hồ Tây để ngắm trọn cảnh đẹp vào lòng, để rồi đến chiều muộn dắt được xe vào nhà cũng là lúc xe hết điện.

Tôi đã nghĩ rằng, đó là những khoảnh khắc thể hiện rõ nhất cách sống của tôi một cô bé, khi đó, 17 tuổi, nội tâm, thích khoảng thời gian đơn độc và sống yên bình. Nhưng tôi quên mất rằng, một nửa cuộc đời còn lại đang tồn tại song song của tôi cũng quan trọng vô cùng. Chỉ là tôi luôn bỏ quên nó mỗi khi tự định nghĩa danh tính của mình, cho đến năm nay.

Tôi quên mất rằng, tôi cũng sống nhanh, hết mình, và điên cuồng. Tôi sợ phải thể hiện bản thân mình, cũng vì nỗi sợ bị người khác đánh giá, nhưng tôi không bao giờ cho phép mình bỏ qua một cơ hội quí giá chỉ vì chữ sợ.

Tôi quên mất rằng, mặc dù tôi thích cuối tuần tụ tập bạn bè thân thiết về phòng xem một bộ phim xoắn não (kiểu mystery/thriller), nếu có lời mời rủ đi tiệc tùng mà ở đó có uống rượu bia, phải ăn mặc chải chuốt, tôi cũng không vấn đề.

Tôi quên mất rằng, tất cả những người bạn tuyệt vời nhất mà tôi đã và đang có, tôi đều chỉ gặp được họ khi bước ra khỏi cái vỏ của mình và mở lòng đón họ vào thế giới của tôi.

Và tôi cũng quên mất rằng, bất kể tôi có yêu thích khoảng thời gian đơn độc đến đâu, sẽ không tránh khỏi những khi cảm thấy cô đơn. Khi đó chính là lúc phần nội tâm trong tôi phải tự thúc mình trở nên hướng ngoại hơn, để rủ một hội bạn đi ăn trưa cùng nhau, hay nhắn tin cho đứa bạn thân than vãn tao lười quá để nó ép mình đi gym cùng.

Và đó là tôi, một người hướng ngoại nội tâm, đứng giữa ranh giới của hai thái cực tưởng chừng như không thể dung hoà với nhau. Tự tin khi nhận phần thuyết trình, nhưng trước khi lên sân khấu lại run lẩy bẩy. Muốn trải nghiệm những điều mới lạ, đến networking event hay tiệc tùng để làm quen nhiều bạn mới, nhưng lại sợ mình sẽ lạc lõng giữa đám đông.

Sau đây là những biểu hiện của người hướng ngoại nội tâm mà tôi rút ra được từ trải nghiệm của chính mình:

Hướng ngoại nội tâm là kiểu người thoải mái nhất khi ở trong một nơi có người xung quanh nhưng lại vẫn được thoải mái làm việc riêng của mình, điển hình là các quán cà phê.

Hướng ngoại nội tâm là kiểu người mười phút trước có thể nói chuyện say sưa, tự tin với một người bạn mới quen về dự án mới của mình trong một bữa tiệc, nhưng mười phút sau có thể bảo đứa bạn đi cùng mình rằng tao về trước đây, nói chuyện với nhiều người quá mệt rồi. Bây giờ thèm nằm một chỗ mặc pajamas ăn bim bim xem masterchef quá.

Hướng ngoại nội tâm là kiểu người thích làm lãnh đạo (mỗi khi phù hợp cho vị trí này), nhưng lại ngại khi người khác chĩa ánh đèn về phía mình hoặc dành quá nhiều sự chú ý cho mình.

Hướng ngoại nội tâm là kiểu người thích chơi riêng lẻ hơn là chơi thành nhóm, và cũng thích những cuộc nói chuyện sâu sắc, gần gũi giữa hai người với nhau hơn là tụ tập chém gió đông người.

Hướng ngoại nội tâm là kiểu người thích và cần dành thời gian một mình, nhưng cũng thích và cần dành thời gian bên ngoài cùng bạn bè và các mối quan hệ xã hội. Chỉ có điều sau mỗi lần ra ngoài lâu, bạn lại cần thời gian một mình để nạp lại năng lượng.

Hướng ngoại nội tâm là kiểu người thường bị hiểu lầm là người hướng ngoại, thế nên nhiều khi trong các cuộc trò chuyện, mọi người cứ trông chờ bạn mở lời hoặc đưa ra các chủ đề mới để cuộc trò chuyện được tiếp tục. Nhưng như thế mệt chết đi được.

Khái niệm này còn mới trong tiếng Việt, nhưng khi tôi tìm hiểu bằng tiếng Anh, thì nó gọi là outgoing introvert, và thú vị là những biểu hiện họ đưa ra trong bài viết khá giống với của tôi.

Tôi chỉ thấy vui vì cuối cùng cũng hiểu được bản thân mình. Hiểu được bản thân là bước đầu quan trọng trong việc chiến thắng bản thân rồi.

Còn bạn, bạn là ai?

Có thể đọc thêm ở đây:http://thoughtcatalog.com/brianna-wiest/2014/07/18-struggles-of-having-an-outgoing-personality-but-actually-being-shy-and-introverted/

Advertisements

Share this:

Related

  • Suy ngẫm về vụ Red Cross Vietnam vinh dự lên 9gag
  • Outgoing person là gì
  • May 3, 2015
  • In "culture"
  • Lòng nhân ái hay trào lưu nhất thời
  • Outgoing person là gì
  • November 14, 2015
  • In "culture"
  • Một mình ở D.C.
  • Outgoing person là gì
  • January 20, 2016
  • In "culture"
Categories: culture, Lifestyle, Random thoughts
Tags: duhocsinh, identity, oberlin, outgoingintrovert, vietnam, vietnamese
Leave a Comment