Thơ về cô gái dân tộc h'mông

Diễn đàn » Cùng nhau tham gia » Thơ thành viên - Thơ mới

Trang 1234567891011121314151617181920212223242526272829303132333435363738394041424344454647484950515253545556575859606162636465 trong tổng số 65 trang (646 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] ... ›Trang sau »Trang cuối

tongtranlu đã viết:*Khi Tiêu viết: Thấy gì trong cốc cà phêChơi vơi giọt đắng mải mê canh chàyTâm hồn nửa tỉnh nửa sayVừa vào quán đã quên ngay đường về !!! *Tống Trần Lụ viết:   Xem ảnh tôi cũng thấy rồiNhâm nhi giọt đắng đứng ngồi không yên   Tưởng rằng thát thập đã quyênHóa ra vui với mùi thiền-Khô xong!

       TTL


@Bác Tống Trần Lự

Sang nhà Bác thấy nhà trống huênh, ái ngại quá. Hôm nay gặp bác ở đây thật vui mừng khôn xiết. Chúc mừng Bác đã trở lại TV sau nhiều tháng "mất tích". Ngẫu hứng với bác vài câu cho vui tại nhà Bác Lĩnh nhé.

Mần..cà fê

Cà cuống chết vẫn còn cayXá chi thân này mới bảy nươi xuânCòn chưa rão gối chùng gânQuán Em còn mở còn mần … cà fê

KT 27.10.12

Thơ về cô gái dân tộc hmông


Tuổi già và thơ (2)
Giao lưu thơ, Quan họ

☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào

Chia sẻ trên Facebook

Một ngày Sa Pa    Chiều lạnh Sa Pa lất phất mưa    Phố chen trong núi phủ mây mờ    Em đi xuống chợ hồn nhiên thế    Du khách đa tình đứng ngẩn ngơ.    Cô gái H'Mông lồng bóng núi    Cho người phiêu lãng dệt hồn thơ    Chợ tình đêm ấy lòng xao xuyến    Muôn nẻo người về một giấc mơ.

               Đông Lĩnh

Gửi bác Tống Trần Lự   Hoá ra bác cũng quê choa   Đời ai chẳng thích phê cà - cà phê   Tôi xin kể chuyện bác nghe   Về quê tôi đến quán quê bên đàng   Gặp cô chủ quán dịu dàng   Trong lòng đã thấy dọc ngang rối bời   Tướng Công Uy Viễn người ơi   Năm mươi năm trước tuổi đời hai ba*   Giờ tôi cũng thế thôi mà   Vẫn thích ngắm những bông hoa của rừng.               Đông Lĩnh    * Nguyễn Công Trứ trả lời cô gái gặp giữa đồng

      "ngũ thập niên tiền nhị thập tam"

☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào

Chia sẻ trên Facebook

Gửi vào trang thơ một câu chuyện cũ            Nợ.    Vẫn biết tôi còn nợ sắc hoa    Nợ vườn xoan tím nở quanh nhà    Bên mình canh cánh vòng tơ rối    Dư ảnh năm nao bóng nhạt nhoà?    Người cũ đi rồi hương phảng phất    Tôi lưu luyến mãi cánh hoa xưa    Ngẩn ngơ hồn lạc miền vô vọng    Món nợ thôi đành gửi gió mưa.

               Đông Lĩnh

☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào

Chia sẻ trên Facebook

Nỗi buồn vào thu                             Đơn Côi       Gió chiều không hát nữa    Trên cây thu trơ cành    Cuối mùa đơn côi lá    Anh có buồn không anh.    Gian phòng em trống vắng    Nép mình vào thinh không    Lặng nhìn quanh bốn góc    Đâu rồi người em mong.    Mảnh mai rơi chiếc lá    Lạc gió bay góc phòng    Vướng chân em vấp ngã

   Chạm buốt giá mùa đông.

☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào

Chia sẻ trên Facebook

Không hiểu sao nhìn vào nhân tình thế thái tôi thấy buồn nhiều hơn vui, nên xin góp thêm mấy câu thơ buồn nữa.                       B ơ   v ơ       Giọt buồn rơi xuống sông xanh       Giọt vui trôi nổi lênh đênh chốn nào       Cánh bèo nép góc bờ ao       Trời khuya rạch mấy ánh sao băng ... chìm       Lạc vào chốn ấy con tim       Bơ vơ thao thức đi tìm... bơ vơ.

                  Đông Lĩnh

☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào

Chia sẻ trên Facebook

Xin gửi lên trang thơ Ngẫu Hứng một thể thơ cổ bây giờ ít thấy người viết, mong quý vị đọc lại để cùng chia sẻ.         Sống Mòn.   Khi đất nước gặp cơn sóng gió   Ưu phiền lan ngọn cỏ cành cây   Thảo dân chịu kiếp đoạ đầy   Trời cao chẳng thấy đất dày chẳng rung.   Xưa nay vẫn lưng chung đấu cật   Tình cộng đồng chân thật bên nhau   Thuỷ chung có trước có sau   Đói no san sẻ, khổ đau chia đều.   Gương liêm chính Bác nêu thuở ấy   Mấy chục năm chẳng mấy người theo   Quan tham nhũng nhiễu đủ điều   Của dân tiền nước chảy vèo ra sông.   Hiềm một lũ chơi ngông phá đạo   Thích ăn chơi danh hão phô trương   Làm cho dân khổ đủ đường   Gian tham tính kế trăm phương rút bòn.   Cũng là kiếp sống mòn muôn thuở   Nam Cao ơi! tôi nhớ tới người   Bao giờ cho sạch lưới trời

  Cho muôn dân thoát lẽ đời đắng cay.

☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào

Chia sẻ trên Facebook

Bạn Dong Linh,Đây là thơ song thất, lục bát. Cũng chưa thể gọi là cổ lắm được và cũng còn nhiều người viết. Bạn có thể xem trong chủ đề dành riêng cho thể thơ này:

Thơ Song Thất Lục Bát

☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào

Chia sẻ trên Facebook

...Cũng là kiếp sống mòn muôn thuở  Nam Cao ơi! tôi nhớ tới người  Bao giờ cho sạch lưới trời  Cho muôn dân thoát lẽ đời đắng cay.Đong LinhBác Linh nói thật đến hayĐời sang trọng quá thế này kêu chiNam Cao sống lại lúc ni"Sống mòn" viết lại bởi vì nhạt pheoBây giờ mẫu xịn quá nhiều...

TTT

Trên đời này, chuyện gì cũng có thể xẩy ra-Thái Thanh Tâm

☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào

Chia sẻ trên Facebook

Trong cuộc sống gặp nhiều điều lạ, muốn hỏi nhưng không ai giám trả lời, sợ rằng những thông tin đó chưa được kiểm chứng.   Tôi xin gửi vào chùm thơ ngẫu hứng một vần thơ "tâm trạng".               Hỏi Trời.   Lũ chim lượn khắp bầu trời   Chắc là nhìn rõ sự đời đổi thay   Hỏi chim chim cất cánh bay   Vội vàng lẫn tránh vạ lây vào mình.   Lang thang ra đứng ao đình   Dưới bèo đàn cá lượn quanh lững lờ   Hỏi cá cá cứ làm ngơ   Quẫy đuôi lao thẳng dáng sờ sợ ai.   Tìm người tâm huyết hỏi thôi   Chưa kịp cất lời người vội phẩy tay   Vì sao, sao lại thế này?

  Bắc thang lên chín tầng mây hỏi trời

☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào

Chia sẻ trên Facebook

Trang 1234567891011121314151617181920212223242526272829303132333435363738394041424344454647484950515253545556575859606162636465 trong tổng số 65 trang (646 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] ... ›Trang sau »Trang cuối

YBĐT - Đó là tiếng nói từ trái tim yêu thương của các cô gái trẻ với người bạn tình nơi vùng cao.

Bằng thể thơ dân tộc, kết hợp chặt chẽ với nhạc điệu thơ ca dân gian Mông tồn tại đến ngày nay dưới dạng các làn điệu dân ca, ca dao tục ngữ và phong phú cả về nội dung lẫn hình thức bởi nó đề cập đến tất cả các mặt đời sống - xã hội của cộng đồng. Song có lẽ đặc sắc và độc đáo nhất vẫn là tình yêu, đề tài làm đắm say và bận lòng những người thưởng thức và nghiên cứu nó.

Thơ ca dân gian Mông chứa đựng mọi cung bậc và trạng thái tâm hồn. Từ bắt đầu làm quen, ướm lòng đến lúc xe tơ, kết tóc. Rồi cả những éo le ngang trái mang đến cho những trái tim đời người biết bao đau thương, tủi hờn. Nơi này nam thanh niên bày tỏ tình yêu mỗi khi xuống chợ, trong lễ hội, hay những buổi lấy củi bên rừng. Họ gặp nhau trong lao động và nhờ lao động mà phát hiện phẩm chất tốt đẹp của nhau. Đây chính là những thước đo và điều kiện để xây dựng hạnh phúc lứa đôi:

..."Gái đẹp không biết làm lanh cũng xấuTrai khỏe không biết làm nương cũng hèn..."Khi đã tâm đầu ý hợp:..."Nắm tay em hát lời yêu

Lòng ước mơ, em chỉ nhớ mình anh..."


(Lòng tôi - Cú xìa)

Rồi ao ước:

..."Giá hai đứa lấy được nhau
Sẽ cố làm đủ ăn, đủ mặc..."

(Mong ước - Xi mùa ni)

Có hiểu chính con người và sinh hoạt của dân tộc Mông mới cảm nhận sâu sắc nét đẹp và cách thức biểu hiện tình yêu của họ. Mùa xuân là lúc để họ thể hiện tình yêu qua tiếng đàn môi, tiếng kèn lá, qua tiếng sáo ngang, sáo dọc.

... "Anh ngắt chiếc lá đặt lên môiLá kêu tiếng thật hayEm mới nhẹ bước tới đây

Em mới nhẹ bước tới nơi này..."

(NXB Văn hóa Dân tộc 1998)

Với người Mông, tình yêu càng đẹp khi hai người tình nguyện thủy chung:

... "Đôi ta dù ai cấu, đẹp trăm chiều
Đã nói yêu, một dạ cứ yêu..."

(Văn hóa Mông - Trần Hữu Sơn)

Từ đấy, chàng trai, cô gái mãi chờ, mãi đợi, mãi yêu:

... "Kìa, tiếng sáo gọi em lưng đồiVầng trăng lên sáng rồi

Gọi em mãi, em ơi..."

       (Nhớ em H' chà mùa mái)

Hình ảnh vợ đi trước, chồng trên lưng ngựa theo sau cho thấy họ hạnh phúc đến nhường nào. Tư thế "đi sau" của người đàn ông Mông khẳng định vị trí, vai trò chủ nhân trong gia đình. Họ là người luôn che chở, bảo vệ vững chắc cho mọi thành viên - Trước hết là bạn tình. Chả thế trước khi thành vợ, thành chồng họ hứa:

... "Anh mà lấy được em
Anh sẽ cho em đi trước..."
(NXB Văn hóa Dân tộc 1998)

Rõ ràng, đây không phải là viễn cảnh xa xôi mà bằng hiện thực

"Cho em đi trước mãi mãi...". Cách nói đơn giản nhưng sâu xa như tâm hồn, trái tim người Mông vậy!Tình yêu trong thơ ca dân gian Mông đả động đến cả lúc chết:

... "Nếu gầu Mông chết điHãy làm khóm mai khóm trúc Cho tôi làm con bướm, con chim

Bay đến làm nơi trú ngụ..."


      (NXB Văn hóa Dân tộc 1998)

Với xã hội xa, tình yêu trai gái Mông đâu có dễ dàng. Thơ ca dân gian cũng đã dành khá nhiều về đề tài này.

Éo le, ngang trái, bất hạnh là những tiếng kê bi thương của bao mối hận tình.

... "Giận mẹ cha nỡ đem gả bánChín bạc sừng cùng bạc nén

Để thân nàng thành dâu, kiếp ngựa trâu..."

Trong bài thơ "Không lấy được nhau" (Chi pâu xi dùa) phản ánh.

... "Từ đây ta cũng chim trời bầu bạn
Lòng nặng đau, ngày anh rời bảnCòn đâu tình ta..."

Tình yêu bị xã hội xưa tước bỏ. Cùng đường, chỉ có "thế giới âm" là có thể tự do:

... "Gầu Mông vẫn sợ ăn lá ngónĂn lá ngón thật đắng

nhưng lá ngón tan, gầu Mông tắt thở..."


(Dân ca Mông - Đình Quý)

Tóm lại, tình yêu trong thơ ca dân gian Mông không chỉ đẹp về nội dung mà còn ở phương thức thể hiện. Điệp từ, điệp ý, thơ ca dân gian Mông không bị pha trộn, lẫn lộn với các loại thơ ca dân gian của các dân tộc khác.

Cho dù hoàn cảnh nào, tình yêu trong thơ ca dân gian Mông vẫn hiện hữu, vẫn tồn tại. Riêng ở Yên Bái, người Mông Trạm Tấu, Mù Cang Chải một số xã vùng cao Văn Chấn, Văn Yên... vẫn còn duy trì trên dưới 300 bài, nội dung vô cùng phong phú, đặc sắc, nhất là nói đến tình yêu lứa đôi:

... "Anh gặp em, chiếm cả lòng emMãi mãi yêu anh mất rồi..."

(Cú dúa pang cầu)

Bùi Huy Mai