Bạch bách hà lục nghị review năm 2024

Phúc hắc biến thái ngầm học trưởng công x Si hán ngốc manh fanboy thụ, nữ trang đại lão x nữ trang tiểu lão. Vâng đúng rồi cả hai đều giả gái ạ, version lưu manh ngự tỷ x yêu kiều muội muội 🤤🤤🤤

Truyện ngắn thôi nhưng tình tiết rất thú vị, đọc cưng cưng vậy ó. Mị nhận ra là mị thích vườn trường đại học hơn là cấp 3, cấp 3 thấy bộ nào cũng nai lưng học ngày học đêm đọc mà thấy mệt dùm 🙂 Đại học thì đã qua thời thiếu niên sang thời thanh niên, vừa học vừa làm vừa chơi nó đỡ bí bách hơn hẳn. Mà mọi lần toàn giới thiệu anh công, bạn thụ, sang bộ này quen mồm định gọi thế cho đến khi nhận ra hai đứa nó đều nhỏ hơn mình 🙂 ơ kìa???

Thụ crush anh học trưởng nhã nhặn dịu dàng ga lăng tinh tế từ hồi cấp 3, mê lên đến tận đại học, ẻm tỏ tình mà thất bại lại còn gặp cảnh túng thiếu. Đời ko còn gì nhọ hơn nên thụ quyết định đi làm thêm ở quán cross-dress maid cafe mà bạn ý tình cờ biết. Ở đây chỉ có phục vụ nam mặc váy xúng xính tươi xinh hơn con gái, khách hàng chủ yếu là nữ đến tâm sự chị em bạn dì. Vốn là một bé gei thơ ngây nay bạn phải cạo lông chân lông mày, tập tành make-up, mặc váy ngắn đội tóc giả, nói chung là khá chật vật. May sao ở quán có đồng nghiệp tận tâm giúp đỡ thụ “vào nghề”.

Một trong những đồng nghiệp của thụ là Lão Vương lúc nào cũng đeo khẩu trang, tính tình đanh đá khó ưa, suốt ngày trêu thụ và chê bai xỉa xói anh học trưởng crush của thụ nên bạn rất ức chế hay xù lông lên oán thán thằng cha này. Tuy thế nhưng Lão Vương thật ra rất tốt bụng và giúp đỡ thụ nhiệt tình, nên thụ cũng hay cà nhây bám lấy ổng trêu lại.

Thế là chuỗi ngày của thụ xoay quanh => đi làm bị Lão Vương trêu => đến trường gặp nam thần => đến quán cafe tâm sự tuổi hồng với Lão Vương, khen nam thần thế lọ thế chai => Lão Vương chê bai nam thần té tát => tức Lão Vương và lại đến trường si mê nam thần. So với nam thần của ẻm tài năng xuất chúng, dịu dàng lễ độ thì Lão Vương này như biến thái, thích nhìn thụ mặc váy ngắn công túa, thích trang điểm cho thụ, lúc nào cũng đeo khẩu trang kín mít, lại còn hay thả dê đùa bỡn thụ. Tuy nhiên điều đó lại khiến thụ càng ngày càng tò mò về Lão Vương và quyết chí phải vạch mặt, phải mò được số điện thoại, blah blah nhưng cuối cùng đều thất bại và vẫn ko biết được Lão Vương là ai.

Rồi nhiều chuyện xảy ra ở trường kéo thụ và học trưởng lại gần với nhau, cuối cùng thụ thành công tán đổ anh học trưởng. Nhưng Lão Vương lại tự dưng bỏ đi cùng với một lời tỏ tình rồi bặt vô âm tín, đồng thời thụ cũng phát hiện hình như học trưởng của mình ko hề điềm đạm nho nhã như bề ngoài mà có hơi gian xảo, dâm duê :))))))

Điều mình thích ở đây là dù kể theo góc nhìn của thụ, không phải song thị giác, nhưng người đọc vẫn hoàn toàn hiểu rõ được hành động và suy nghĩ của công. Tưởng tượng công ban đầu từ chối nhưng vẫn quan tâm thụ, sau đó phải làm chung một chỗ, ổng thấy thụ quá cute quá dễ cưng và ko kìm được lòng mình, nhưng vẫn phải cố tỏ ra hằn học nọ kia, và ghen ghét vớ vẩn với chính bản thân mình. Công sinh ra trong một gia đình hà khắc, cha mẹ không bao giờ xin lỗi con cái, lúc nào cũng chỉ răn dạy gò ép con cái vào khuôn khổ, coi việc “cho roi cho vọt” là thương. Đọc thực sự rất dễ liên tưởng vì bây giờ nhiều gia đình vẫn kiểu giáo dục con như thế lắm, rồi lại trách sao con cái không bao giờ mở lòng với mình. Ở đây cha mẹ không đánh đập công, nhưng mà luôn xa cách công, cha thì nghiêm khắc giáo điều còn mẹ thì luôn đứng về phe cha, thậm chí cha mẹ luôn gọi con mình bằng cả họ lẫn tên, như thể một người xa lạ.

Sống trong môi trường gò bó như thế khiến công luôn phải giả vờ là một người con ngoan trò giỏi, nhưng chọn cách giải phóng bản thân bằng cách làm thêm ở quán maid-cafe, biến thành một người hoàn toàn khác, không ai nhận ra. Đối mặt với tình cảm của thụ, công vừa mừng mà cũng vừa lo, công thích thụ nhiều, nhưng sợ thụ chỉ yêu con người giả dối của mình chứ không phải một Lão Vương khó ưa cục cằn. Nhưng khổ nỗi thích thụ quá rồi, nên phải nghĩ cách tiếp cận, rồi lại ghen với chính mình :)) ô kìa bạn ơi? Dần dà công tự tin thể hiện mình hơn, cóc thèm lịch sự cẩn thận với ai nữa, không ưa là đấm luôn khỏi nói nhiều.

Thụ thì quá là dễ cưng, ngày xưa crush công ghê lắm, đến giờ vẫn crush quên lối về, ở gần công là tim đập thịch thịch mặt đỏ hết cả lên. Chỉ dám nhìn ngta từ xa thôi nên là lúc nào cũng nghĩ người ấy như tiên giáng trần, hoàn mỹ không có khuyết điểm gì hết. Lúc nào cũng nghĩ tốt cho người khác nên hay bị công bảo là “ngốc”, nhưng chính vì ngốc thế cho nên luôn vững tin đứng về phía công khi công bị mọi người quay lưng, hết lòng giúp đỡ công vào lúc công khó khăn nhất. Bạn ý hơi loi choi nhưng mà hết sức dễ thương nha, đọc thấy cưng lắm ớ, vì yêu cứ đâm đầu. Công thì bề ngoài nhã nhặn bên trong biến thái, thích bắt ẻm mặc váy ngắn phấn hồng các thứ, lúc yêu vào mới lòi cái mặt thật ra làm thằng bé sợ thon thót.

Truyện này nói khá nhiều về phụ huynh đó, và nhân vật phụ thì mình ấn tượng với phụ huynh nhiều hơn là thầy cô bạn bè xung quanh công thụ luôn. Nhà công thì nói ở trên rồi đó, nhà thụ thì khá buồn cười. Thụ mê trai viết thư tình tự đọc tự thưởng thức, bị bố mẹ phát hiện ra. Đánh mắng không nghe, thậm chí còn thấy thằng con mình thi đỗ trường điểm vì crush, thế là mẹ thụ hay ca bài “Mày lười như này thảo nào cái thằng Hạ Kính Sinh (công) kia nó không thích mày” “Học hành chểnh mảng thảo nào thằng Hạ Kính Sinh không thích mày”, miệng nói thế nhưng thấy con tự ti là bố mẹ lập tức bênh con ngay “Mày có thua kém ai đâu, tội gì phải sợ”. Thấy thụ crush tội quá, còn cổ vũ thụ “Lên đại học phải cố mà làm quen với người ta nghe chưa” “Thích thì theo đuổi đi chứ sao phải lấm lét như biến thái thế”. Đọc thấy thương lắm, trong lòng có thể không thích việc con mình là gay, nhưng thật sự vẫn yêu con nhiều, cho nên mong con hạnh phúc. Sau thụ dắt Hạ Kính Sinh về nhà thật, mẹ thụ hết cớ để chửi, lại chuyển bài khác “Mày lười chảy thây như thế, cái thằng Hạ Kính Sinh bị đui nên mới thích mày” :))) Lúc dẫn về còn tưởng thụ bỏ tiền thuê trai lạ giả danh.

Bạn bè xung quanh thì mình ấn tượng với Chu Tĩnh, không phải tại thích đâu mà vì bực mình ý 🙂 Lúc đầu đọc tức lắm, người bị hại lại khiến người khác vạ lây chịu điều tiếng theo, trong khi người ta dang tay giúp đỡ mình, để người ta ăn đánh ăn chửi mà mặc kệ. Xong dần dà hé lộ bí ẩn thì mình cũng hết khó chịu với bạn và thông cảm với bạn tuy nhiên không đến mức thích. Mong rằng sau tai nạn lần này, bạn sẽ dũng cảm bước tiếp. Cách các bạn sinh viên nhiệt tình giúp đỡ Chu Tĩnh làm mình rất cảm động, không đao to búa lớn gì nhưng rất chân thành và mang đậm màu sắc sinh viên luôn ý.

Lúc đầu đọc lú lắm không biết ai là công :))) Về sau cũng ngờ ngợ ra là tên học trưởng này quá đáng nghi! Nói ổng biến thái chứ thụ cũng thích giả gái chetme, chị em khuê mật của thụ gợi ý mặc váy điệu đà hợp mốt, ẻm lại còn đòi phải lộ chân tôn ngực các thứ các thứ, như thế trai mới thích ôi giời ạ, sau bị bà bạn chửi cho.

À mà truyện này khai sáng cho mình thêm một tí về sinh viên mỹ thuật, trước cứ tưởng sinh viên mỹ thuật một là sành điệu thời trang chất lừ, hai là luộm thuộm bụi bặm tả tơi lắm cơ :)) xin lỗi các bạn ạ. Té ra người ta cũng là người bình thường như mình thoi.

Nói chung là một câu chuyện quá sức cute và ngọt ngào, nhân vật xây dựng đặc sắc và rõ nét, đọc còn khá kích thích nữa hihi. Có 65 chương thôi chị em mà rảnh thì đọc thử xem nha