Bạn gái tôi là người đa nhân cách

Chị mình bị rối loạn đa nhân cách các bạn à. Mình vừa thương vừa sợ. Gia đình mình không biết phải xử lí thế nào vì chị mình còn trẻ, mình không muốn nhìn chị chôn chặt cuộc đời trong bệnh viện tâm thần hay trại dành cho người rối loạn nhân cách.

Nói sơ về chị mình, chị 26 tuổi rồi thành công xinh đẹp tài giỏi đúng kiểu con nhà người ta nên bố mẹ mình tự hào lắm. Từ nhỏ đến lớn chị luôn sống theo ý bố mẹ, không than vãn, không cãi lại, đam mê ước mơ hoài bão đều gạt bỏ vì bố mẹ, chị cứ thế mà sống như một cỗ máy. Chị mình luôn hiền lành như thế, luôn im lặng luôn dịu dàng như thế mà bây giờ đã thay đổi rồi.

Mình còn nhớ như in ngày mà chị cãi lại và to tiếng với bố mẹ. Chị khóc rất nhiều, chị vừa khóc vừa nói như hét Tại sao bố mẹ lại đối xử với con như thế? Từ bé đến bây giờ con đã quá mệt mỏi rồi. Con luôn sống theo ý bố mẹ thế mà bây giờ con chỉ muốn được 1 lần làm theo ý mình cũng không được sao?. Chị có người yêu là anh gần nhà đẹp trai đàn giỏi hát hay chững chạc nên chị thương lắm, đương nhiên là quen trong sự lén lút vì bố mẹ mình khó khăn, bố mẹ ko chấp nhận anh í vì công việc lương không cao (chị mình lương cao lắm nhé 1 tháng hơn 30tr), thế nên giữa chị và anh í là 1 sự chênh lệch vô cùng lớn.

Bố mẹ ngăn cấm, tình yêu không thể giết chết 1 con người nhưng nó có thể giết chết 1 tâm hồn. Bố mẹ mình bán nhà, chuyển công tác chuyển đi nơi khác sinh sống, chị như hóa điên, chị khóc lóc, gào thét trong vô vọng vì chị bị bố mẹ trói lại nhốt trong phòng, mình thương chị nên lén mở cửa nhưng bị bố biết và mình bị đánh, mình đành bất lực. Thế rồi chị trở lại bình thường, vẫn dịu dàng như thế, nhưng trầm lắng 1 cách đáng sợ. Chị cứ như 1 hồn ma không cảm xúc, bố mẹ vẫn lo nhưng nghĩ chuyển đi rồi ko có gì nên thả chị tự do. Chị cứ trốn trong phòng, ít ăn ít uống, ban đêm mình lại nghe chị thút thít. Mình xót vô cùng, nhưng phận làm con mình ko biết làm thế nào, chỉ biết vào phòng tâm sự với chị mặc dù chị ko quan tâm.

Sáng ngày hôm đó mình dậy sớm ra chăm sóc cây cảnh hộ bố, mình như muốn hét lên vì cây nhà bị cắt trụi, lá vụn rơi khắp sân, mình gọi bố ra và ông í tức điên chạy vào xem camera ai làm. Mọi người biết ai làm ko? CHỊ MÌNH LÀM ĐẤY. 11h đêm chị mặc bồ đồ ngủ cầm cây kéo đi từ từ xuống sân, cắt trong sự điên cuồng, cắt phập phập ko thương tiếc, mình với bố vô cùng bất ngờ. Bố rất nóng, ông í xem xong chạy sòng sọc lên phòng chị. Mình sợ nên chạy theo bảo thôi bố ơi có gì từ từ nói, bố vừa mở cửa phòng thấy chị đang ngồi nhìn ra cửa sổ thì ông í lôi chị dậy tát bốp bốp vào mặt, ông í quát Tại sao mày lại cắt cây cảnh của tao? Mày bị điên à?, mình can ko kịp, mẹ đi chợ nên ko có ở nhà. Chị kiểu bất ngờ ko hiểu chuyện gì và ngồi thụp xuống khóc, bố ra ngoài, mình cũng ra ngoài vì ở đấy cũng ko giúp gì được.

Tối đó mình qua hỏi thử vì sao chị làm vậy. CHỊ TAO MỘT MỰC KHẲNG ĐỊNH CHỊ TAO KHÔNG LÀM. Mình bất ngờ thật sự, mình biết tính chị không bao giờ nói dối, mình biết chắc là điều đó nhưng vẫn lo lắng. Mình định sáng hôm sau nói bố thì bố đột ngột công tác 2 ngày, mẹ vẫn ko biết gì nên mình giấu đi.

Ngày bố về, nhà mình nấu nướng vui vẻ, chị vẫn trốn trong phòng nhưng vì vui nên mình ko muốn nhắc đến chuyện mấy hôm trước. Thế mà sáng hôm sau mình như khóc thét lên khi phát hiện con chó của mình bị đâm chết, đâm lòi cả ruột. Mình khóc rồi gọi bố mẹ xuống, bố sững sờ, mẹ sợ nên đi vào trong. Con chó sống với gia đình 3 năm rồi, gia đình chuyển đi nó cũng đi theo v mà nó có tội tình gì lại bị giết. Bố mẹ lo rằng nhà có trộm nên lật đật chạy lên phòng chị. Mọi người biết bố mẹ và mình thấy cảnh tượng gì ko? Chị đang ngủ nhưng nắm trong tay là cây kéo đỏ đầy máu, nguyên bộ váy ngủ đỏ hết. Bố mẹ như ngã quị xuống đất, mình ko tin chạy ào vào phòng bố xem camera và mình như chết lịm khi trong camera là chị mở cửa cầm cây kéo đứng trước phòng bố mẹ, mở ko được nên lững thững đi xuống nhà, thấy con chó nằm và chị ra tay, vì cây và chó đều ở ngoài nhà nên gia đình ngủ ko nghe tiếng động.

Mình thật sự sợ hãi, mình ko biết nói gì, ko biết nói với ai vì thương chị lắm. Bố mẹ giờ rất sợ, chị vẫn ko biết gì cả, mẹ thì khóc suốt, mẹ trách bố vì đã gây ra nông nỗi này. Mình phải làm gì đây mọi người? Mình biết đa nhân cách rất nguy hiểm nhưng mình ko muốn nhìn cuộc đời chị chấm dứt.

/ ( bình chọn )