Dàn ý - kể lại một kỷ niệm mà em nhớ mãi trong quãng đời học trò đã qua

Tôi còn nhớ rõđólàchiều thứ ba. Hômấy, cácbạn lớp tôi ai cũng đến dựđầy đủ. Ai nấy đều cóvẻmặt hớn hở vui tươivà mặcđồng phục gọn gàng, đầyđủ. Khi cả lớp đã đến hết,hạn lớp trưởngbảo cácbạn xếp lại bàn ghế ngay ngắn.Cô giáo bước vào lớp,chúng tôi đứng dậy chào. Cô mặc bộ quần áo thường ngày,nét mặt cô hiền hậu. Cômời chúng tôingồixuống và hết sức trật tự để buổi lễtổng kết được bắt đầu. Lúcnãy cả lớpcònồn ào nhưng bây giờ đã im lặng ngay.Chim cũng ngừng hótđể nhường chogiọngnóiấmáp của cô trong bài phát biểu.Thoạt đầu, khi nghe cô giáonói vềthànhtíchhọctập, rèn luyện, cả lớp ai cũngvui vẻ, hài lòng vì các thành tích mà lớp đạt được.Nhưng khinghe côgiáo nhận xét khuyết điểm thì người nào cũng cảm thấy xấu hổ vì chưa làmcho tập thể lớptiến bộ, để cô giáo phải phê hình, nhắc nhở. Một số bạn đã đứng lênnhận lỗi vàhứa sẽ cố gắng sửa chữa để cô vui lòng. Nghe vậy một nụ cười đãnở rạng rỡ trênkhuôn mặt hiền từ của cô. Vàsauđó,côđã nhắc nhở chúngtôi một câu mà tôivẫn khắc ghi trong lòng. Cô nói: "Nhưvậylà năm học lớp5vàcũng là năm nămđã qua trong mái trường tiểuhọc.Dùcô chỉdạy các em một nămhọc cuối cấpnhưngcônhận thấy các em đãrất cố gắngđể đạt thành tíchcao nhất trong suốtnăm năm học. Tuy vẫn cònmột sốbạnyếukém chưa cốgắng nhưng cô tin cáchọc sinh của cô sẽ có tự tinđể bước vào mộtchặng đường vôcùng gian khổ, vấtvả phía trước. Nốt năm học này,côsẽkhông còndạy cácemnữanhưng cô chắcvà hy vọng dù không có cô thìcácemvẫn cố gắng vànghe lờicác thầy cô giáonhé! Hãy hứa với cô đi!". Đếnlúcnàythìcô đãrơmrớmnước mắt, làm cho cảlớp xúc động. Các bạn gái vì sắp phải xanhaunên khócnứcnở.Mắt mấy bạn đỏhoe,còn tôi lúc ấy, tôi cố gắng nén cơn xúc động nhưngnước mắt cứ ứa ra ướtđẫm hai tay áo. Cô giáo nói: "Học tập quả là khó khănnhưng cô tin các hạn họcsinh của cô sẽ có đủ vững vàng để tiến bướctrêncon đườngnày. Mai sau, khi lêncấp cao hơn, nếu gặp khó khăn, các em hãy về đây, côsẵn sàng giúp đỡ các emvà tiếp thêm sức mạnh để các em có thể vững tintrênconđường học tập. Cô tin ởcác em!".
Lựa chọn câu để xem lời giải nhanh hơn
  • Dàn ý
  • Bài mẫu

Dàn ý

1. Mở bài

- Giới thiệu kỉ niệm định kể: buổi tổng kết năm học lớp 5.

2. Thân bài

- Giới thiệu hoàn cảnh diễn ra câu chuyện:

+ Không gian: lớp học ngày chia tay lớp 5.

+ Thời gian: mùa hè năm đó.

- Kể diễn biến câu chuyện:

+ Cô giáo đã tâm sự chia tay chúng tôi.

+ Các bạn đã khóc vì xúc động và nhớ bạn bè.

- Đó là kỉ niệm mà tôi không thể quên.

3. Kết bài

Câu chuyện đó là kỉ niệm khiến tôi nhớ mãi không thể nào quên.

Bài mẫu

Bây giờ tôi đã là mộthọc sinh lớp 6. Thỉnh thoảng, vào lúc rảnh rỗi, tôi lại ôn lạikỉ niệm bằng cách xemlại những tấm ảnh tập thể hồi cuối cấp tiểu học mà khôngbiết chán: Cả lớptôi cười thật tươi hôn cô Thúy. Những lúc ấy, tôi lại nhớ đến một kỉniệm mà chắc sẽ khổng haogiờ phai trong tâm trítôi. Đóchính là buổi tổng kết nămhọc lớp 5 của lớp tôivà cũng là buổi tổng kết cuốicùngcủa bậc Tiểu học.

Tôi còn nhớ rõđóchiều thứ ba. Hômấy, cácbạn lớp tôi ai cũng đến dựđầy đủ. Ai nấy đều cóvẻmặt hớn hở vui tươivà mặcđồng phục gọn gàng, đầyđủ. Khi cả lớp đã đến hết,hạn lớp trưởngbảo cácbạn xếp lại bàn ghế ngay ngắn.Cô giáo bước vào lớp,chúng tôi đứng dậy chào. Cô mặc bộ quần áo thường ngày,nét mặt cô hiền hậu. Cômời chúng tôingồixuống và hết sức trật tự để buổi lễtổng kết được bắt đầu. Lúcnãy cả lớpcònồn ào nhưng bây giờ đã im lặng ngay.Chim cũng ngừng hótđể nhường chogiọngnóiấmáp của cô trong bài phát biểu.Thoạt đầu, khi nghe cô giáonói vềthànhtíchhọctập, rèn luyện, cả lớp ai cũngvui vẻ, hài lòng vì các thành tích mà lớp đạt được.Nhưng khinghe côgiáo nhận xét khuyết điểm thì người nào cũng cảm thấy xấu hổ vì chưa làmcho tập thể lớptiến bộ, để cô giáo phải phê hình, nhắc nhở. Một số bạn đã đứng lênnhận lỗi vàhứa sẽ cố gắng sửa chữa để cô vui lòng. Nghe vậy một nụ cười đãnở rạng rỡ trênkhuôn mặt hiền từ của cô. Vàsauđó,đã nhắc nhở chúngtôi một câu mà tôivẫn khắc ghi trong lòng. Cô nói: "Nhưvậylà năm học lớp5cũng là năm nămđã qua trong mái trường tiểuhọc.cô chỉdạy các em một nămhọc cuối cấpnhưngnhận thấy các em đãrất cố gắngđể đạt thành tíchcao nhất trong suốtnăm năm học. Tuy vẫn cònmột sốbạnyếukém chưa cốgắng nhưng cô tin cáchọc sinh của cô sẽ có tự tinđể bước vào mộtchặng đường vôcùng gian khổ, vấtvả phía trước. Nốt năm học này,sẽkhông còndạy cácemnữanhưng cô chắcvà hy vọng dù không có cô thìcácemvẫn cố gắng vànghe lờicác thầy cô giáonhé! Hãy hứa với cô đi!". Đếnlúcnàythìcô đãrơmrớmnước mắt, làm cho cảlớp xúc động. Các bạn gái vì sắp phải xanhaunên khócnứcnở.Mắt mấy bạn đỏhoe,còn tôi lúc ấy, tôi cố gắng nén cơn xúc động nhưngnước mắt cứ ứa ra ướtđẫm hai tay áo. Cô giáo nói: "Học tập quả là khó khănnhưng cô tin các hạn họcsinh của cô sẽ có đủ vững vàng để tiến bướctrêncon đườngnày. Mai sau, khi lêncấp cao hơn, nếu gặp khó khăn, các em hãy về đây, côsẵn sàng giúp đỡ các emvà tiếp thêm sức mạnh để các em có thể vững tintrênconđường học tập. Cô tin ởcác em!".

Những lời nói của cô thúc giục và làm cho chúngtội vững tin hơn baogiờ hết. Tôi cảm thấy những lời ấy thật thấm thía biết bao!Những lời ấy như mộtchiếc khăn lau hết nước mắt trên mỗi khuôn mặt chúng tôi. Rồicô giáo tổ chứcbuổi liên hoan ngọt với bao nhiêu bánh kẹo, hoa quả. Cô nói đâylà buổi tổng kếtnên mọi người hãy vui vẻ. Thế là các bạn sôi nổi hẳn lên. Cáctiết mục vănnghệcây nhà lá vườn được cổ vũ nồng nhiệt. Cuối cùng, chúng tôi rachụp ảnh kỉniệm vớitrên sân trường vàng tươi màu nắng. Ai nấy đều lưu luyếnvà đều hứa sẽ thitốt để cô vui lòng.

Bậc Tiểu học là bậc học chứa nhiều kỉ niệm khó quên và có lẽbuổi tổngkết này sẽ là kỉ niệm không thể nào phai trong tâm trí các bạn lớp 5Bchúng tôi.