Lò tôn ôm cái lò gạch là gì

Phân tích hình ảnh cái lò gạch cũ trong truyện Chí Phèo

[rule_3_plain]

Hình ảnh cái lò gạch cũ trong truyện Chí Phèo của nhà văn Nam Cao mang rất nhiều ý nghĩa đặc thù. Để hiểu hơn về ý nghĩa hình ảnh này cùng nội dung của truyện ngắn Chí Phèo, Học247 mời các em cùng tham khảo tài liệu Phân tích hình ảnh cái lò gạch cũ trong truyện Chí Phèo. Chúc các em học tập thật tốt nhé! Ngoài ra, để làm phong phú thêm tri thức cho bản thân, các em có thể tham khảo thêm bài giảng Chí Phèo.

1. Sơ đồ tóm tắt gợi ý

2. Dàn bài cụ thể

a. Mở bài:

– Truyện ngắn “Chí Phèo” của Nam Cao thuở đầu nguyên có tên là “Cái lò gạch cũ” sau đặt lại là “Chí Phèo”.

– “Chí Phèo” là một tuyệt tác của Nam Cao viết về cuộc sống quẫn trí của những kiếp người lao động ở làng quê Việt Nam trước Cách mệnh.

– Hình ảnh “cái lò gạch cũ” trong tác phẩm được tác giả xây dựng với một ý đồ nghệ thuật chứa đựng ý nghĩa tư tưởng thâm thúy: hiện tượng “Chí Phèo” trong xã hội cũ.

b. Thân bài:

* Khái quát về hình ảnh cái lò gạch cũ

– Câu chuyện về cuộc đời Chí được kể từ “cái lò gạch cũ”. Chí là đứa con hoang bị bỏ rơi ở cái lò gạch cũ giữa đồng. Chí đã lớn lên bằng sự nuôi nấng của những người lao động lương thiện lam lũ. Trưởng thành, Chí đi làm canh điền cho nhà Bá Kiến (tên cường hào độc ác khét tiếng ở làng Vũ Đại). Vì ghen tuông tuông vô cớ, Bá Kiến đã ngấm ngầm đẩy Chí vào tù. Sau bảy, tám năm đi tù biệt tăm, Chí đột nhiên trở về làng thành một kẻ hoàn toàn khác. Từng bước Chí cứ lún sâu mãi xuống vũng bùn tội vạ, trở thành tay sai cho Bá Kiến và thành “con quỷ dữ” ở làng Vũ Đại.

– Một lần Chí say rượu, trở về vườn chuối và gặp Thị Nở – người nữ giới xấu tới “ma chê quỷ hờn” lại dở hơi ở làng Vũ Đại. Tình thương của Thị Nở đã làm sống lại thực chất người và khát vọng hướng thiện trong Chí. Nhưng rồi tất cả những gì tốt đẹp vừa bùng loé trong tâm hồn Chí đã nhanh chóng bị dập tắt, bị cự tuyệt. Trong đớn đau vô vọng, Chí đã tới nhà Bá Kiến, rồi làm thịt hắn và tự đâm chết mình.

– Sau lúc Chí Phèo chết, ở phần kết thúc tác phẩm, Thị Nở lại xuất hiện. Thị “nhớ lại lúc ăn nằm với hắn… rồi nhìn nhanh xuống bụng”, “Đột nhiên thị thấy thoáng xuất hiện một cái lò gạch cũ bỏ ko, xa nhà cửa và vắng bóng người lại qua…”.

– Cử chỉ và ý tưởng của thị khiến người ta nghĩ tới: sẽ lại có một Chí Phèo con ra đời…

* Ý nghĩa của hình ảnh “cái lò gạch cũ”

– Ý nghĩa tả thực: Hình ảnh cái lò gạch cũ: cái lò nung gạch nhưng đã cũ, ko còn sử dụng, xuất hiện nhiều tại các vùng quê xưa.

– Ý nghĩa biểu tượng: Hình ảnh cái lò gạch cũ xuất hiện ở đầu tác phẩm: “Một anh đi thả ống lươn nhặt được một đứa trẻ trần truồng và xám ngắt trong một cái váy đụp để bên một lò gạch bỏ ko…” và xuất hiện ở cuối tác phẩm: Thị Nở nhớ lại những lúc ăn nằm với Chí Phèo, Thị nhìn nhanh xuống bụng và “đột nhiên thị thấy thoáng xuất hiện một cái lò gạch cũ bỏ ko, xa nhà cửa và vắng người qua lại…”.

=> Kết cấu đầu cuối tương ứng: mở đầu là sự xuất hiện của cái lò gạch, kết thúc cũng bằng hình ảnh cái lò gạch.

=> Hình ảnh ẩn dụ cho vòng luẩn quẩn của những kiếp người như Chí Phèo. Qua đó tác giả muốn khẳng định: Chí Phèo ko phải là một hiện tượng cá biệt nhưng mà là một hiện tượng phổ thông có tính quy luật trong xã hội bấy giờ.

c. Kết bài:

– Hình ảnh “cái lò gạch cũ” nằm trong ý đồ nghệ thuật và là một thông minh nghệ thuật rực rỡ của nhà văn Nam Cao.

– Với hình ảnh này, chủ đề của thiên truyện được khơi thêm những chiều sâu mới.

3. Bài văn mẫu

Đề bài: Em hãy viết bài văn phân tích hình ảnh cái lò gạch cũ trong truyện Chí Phèo.

Gợi ý làm bài:

3.1. Bài văn mẫu số 1

Nam Cao là nhà văn đã quá thân thuộc trong văn học Việt Nam, những tác phẩm của ông hướng tới những người nhân dân nghèo khổ trong xã hội cũ. Nam Cao, hơn người nào hết, người đã thổi hồn vào tác phẩm, để mỗi lúc đọc lại Chí Phèo, ta dường như lại nhìn thấy một anh chàng chứ ko phải một kẻ lưu manh, ngật ngưỡng bước ra từ trang sách. Một mảnh đời khốn cùng, đáng thương hơn là đáng trách, đã để lại những dư ba ko thể xóa nhòa trong lòng độc giả. Chính vì vậy với đoạn kết thúc truyện gợi mở, Nam Cao đã một lần nữa lặp lại, nhằm nhấn mạnh tới hình ảnh “cái lò gạch bỏ ko” là một nỗi ám ảnh về nhân sinh của Nam Cao.

Tác giả đã dựng nên câu chuyện về “Chí Phèo” nhằm gián tiếp lên án xã hội cũ bất công, bạo ngược, đàn áp và bóc lột người nông dân. Mở đầu truyện, ta đã được nghe Nam Cao kể về Chí Phèo, với câu chuyện đầy đau thương và xấu số của Chí. Thì ra, Chí là một đứa trẻ mồ côi, được anh thả ống lươn nhặt được “trần truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên cái lò gạch bỏ ko”. Chi tiết cái lò gạch đã xuất phát điểm từ đây, cuộc đời Chí ko biết bố mẹ là người nào? Sinh ra từ đâu? Quê hương gốc là nơi nào? Nhưng Chí lại bị bỏ lại nơi cái lò gạch cũ bỏ không và tối tăm này. Cuộc đời Chí rồi cũng chính là tương tự, biết tới ở nơi tối tăm hoang vắng, cuộc đời và số phận cũng tương tự tương tự, tưởng như là định mệnh.

Chí từ việc là một kẻ lưu manh, chuyên đi cướp bóc, dọa nạt và đánh đập người dân, thì tới lúc Chí gặp Thị và được Thị chăm sóc sau trận ốm, Chí muốn trở thành người lương thiện, Chí thèm lương thiện biết bao. Lúc này Chí mới nhìn thấy tội vạ mình đã gây ra cho người dân làng Vũ Đại. Vì sao Chí lại ko sống hòa hợp với người ta cơ chứ? Nhưng, số phận vốn đã xấu số lại đẩy Chí vào ngõ cụt. Khi Thị Nở đành lòng rũ bỏ tình nghĩa với Chí, Chí đầy căm thù và oán giận, hơi cháo hành, tình thương của Thị cứ vấn vít lấy Chí, giúp Chí nhìn thấy kẻ đã là thủ mưu gây ra những thảm kịch và làm hắn tha hóa. Chí đâm bá Kiến và chết trên bờ vực của sự lương thiện, ko người nào cho Chí lương thiện: “Tao muốn làm người lương thiện”, “Ai cho tao lương thiện, làm sao để cho mất được những vết mảnh chai trên mặt này?” Vậy là Chí chết, cuộc đời đầy sa đọa và tối tăm đã kết thúc bằng chính nhát dao của mình. Chí chết, ko người nào hiểu vì sao, kể cả Thị, cũng ko hiểu vì sao lại tương tự. Nhưng đúng lúc đấy, Thị lại nhìn xuống bụng: “đột nhiên thị thấy thoáng xuất hiện một cái lò gạch cũ bỏ ko, xa nhà cửa và vắng người lại qua…”.

Vậy đấy, cuộc đời tối đen của Chí là tương tự. Đứa con của Chí cũng chính là biểu lộ của một sự quanh quẩn, tù túng và tối tăm, ko lối thoát cho những lần sau, sau nữa. Chí chết, nhưng ko phải ko thể có một Chí “con” ra đời. Và thị Nở sẽ lặp lại thảm kịch chửa hoang. Đó cũng là một trong những ý nghĩa thâm thúy, mang tính chất dự đoán số phận, những cảnh “quần ngư tranh thực” – tình trạng tha hóa, lưu manh hóa sẽ còn diễn ra tiếp tục. Cũng là một hồi chuông gióng lên sự cảnh tỉnh, sự đáng thương cho thảm kịch người nông dân bị đày tới ngõ cụt. Phcửa ải lựa chọn giữa sự sống lương thiện và cái chết. Như cái chết của Chí Phèo, của những kiếp người trong xã hội cũ…

Kết thúc truyện đã làm nổi trội tư tưởng nhân đạo của toàn thể tác phẩm. Nam Cao thực là một nhà văn tài năng, ông ko hề tránh né hiện thực tàn khốc, nhưng mà luôn đề cao hiện thực, luôn muốn “khơi những nguồn chưa người nào khơi” và làm cuộc sống tốt đẹp hơn. Qua đó là con mắt đầy lo lắng về sự tha hóa của con người, luôn cố tìm ra nét đẹp bên trong con người để ca tụng, thông cảm với họ.

Tuy nhiên kết thúc truyện cũng còn những mặt hạn chết, khác với Kim Lân đã tìm ra tuyến đường giải thoát sự khốn khổ. Nam Cao sống trong thời kì phong kiến nên chỉ có thể nhìn ra được sự tuyệt vọng, cùng cực, và chưa tìm ra lối thoát cho người nông dân.

Chi tiết kết thúc truyện thật sự vô cùng ý nghĩa, đã làm tăng thêm trị giá nhân đạo của tác phẩm, cách dùng từ ngữ, diễn tả rất tự nhiên và chặt chẽ, và cảm ơn Nam Cao đã cho ta thấy cái nhìn cuộc sống chân thực và thâm thúy lúc bấy giờ.

3.2. Bài văn mẫu số 2

Truyện ngắn Nam Cao trước cách mệnh tháng Tám là toàn cầu của những số phận bi thương, nhưng thảm kịch đầy xót xa của những kiếp nông dân cùng cực trong xã hội thực dân phong kiến.

“Cái lò gạch cũ” là hình ảnh ko thể thiếu được của Chí Phèo. Với tên gọi này trị giá hiện thực của tác phẩm rất thâm thúy lúc nhắc đến tới sự tiếp nối của kiếp đọa đầy hết kiếp này qua kiếp khác của giai cấp thống trị đối với người nông dân, vì vẫn tồn tại Chí Phèo con lúc Thị Nở nhìn nhanh xuống bụng ở cuối tác phẩm. Sau lúc Chí Phèo chết, ở phần kết thúc tác phẩm, Thị Nở lại xuất hiện. Thị “nhớ lại lúc ăn nằm với hắn… rồi nhìn nhanh xuống bụng”, “Đột nhiên thị thấy thoáng xuất hiện một cái lò gạch cũ bỏ ko, xa nhà cửa và vắng bóng người lại qua…”.

Hình ảnh “cái lò gạch cũ” xuất hiện trong ý tưởng của Thị ở đây nằm trong ý đồ nghệ thuật của nhà văn: Một kiểu kết cấu tác phẩm đầu cuối tương ứng – kết cấu vòng tròn. Tranh chấp giai cấp giữa nông dân và địa chủ cường hoà một lần nữa được nhấn mạnh tô đậm. Bá Kiến chết thì có lý Cường, Chí Phèo chết thì có một Chí Phèo con sẽ xuất hiện. Tranh chấp giữa nông dân và địa chủ cường hào lúc âm ỉ, lúc bùng lên dữ dội, song ko thể khắc phục. Vấn đề những con người lao động lương thiện bị xã hội đẩy vào tuyến đường lưu manh quẫn trí quay lại chống trả với xã hội bằng chính sự lưu manh của mình là vấn đề thuộc về thực chất, là quy luật thế tất lúc xã hội thực dân phong kiến còn tồn tại. Biết đâu lại chẳng có một “Chí Phèo con” bước từ cái lò gạch cũ vào đời để “nối nghiệp cha”. Hiện tượng Chí Phèo chưa thể hết lúc xã hội tàn bạo vẫn ko cho con người được sống hiền lành, tử tế, vẫn còn những người dân lương thiện bị đẩy vào tuyến đường lưu manh, tội vạ. Sức mạnh phê phán, ý nghĩa tiêu biểu của hình tượng Chí Phèo chính là vạch ra được cái quy luật tàn bạo, bi thương này trong cái xã hội tối tăm của nông thôn nước ta thời đó. Đây là mô típ rất lạ mắt của tác phẩm và nó cũng trình bày sức sống mạnh mẽ về thời kì của tác phẩm.

Hình ảnh “cái lò gạch cũ” ở ngoài đời vốn chỉ là một nơi dùng để nung gạch nhưng đã cũ, ko còn được sử dụng nữa và thường chỉ xuất hiện nhiều tại các vùng quê xưa. Nhưng lúc đi vào tác phẩm của Nam Cao, hình ảnh này đã mang một ý nghĩa riêng. Nếu trong đoạn mở đầu, cái lò gạch là nơi Chí Phèo bị bỏ lại, mở đầu cho một cuộc đời mồ côi khổ cực. Thì nó cũng xuất hiện ở cuối tác phẩm, cái lò gạch xuất hiện trong tưởng tượng của thị Nở về sự ra đời của một Chí Phèo con. Đó là hình ảnh ẩn dụ cho vòng luẩn quẩn của những kiếp người như Chí Phèo. Chí Phèo bố chết đi, phải chăng sẽ lại có một Chí Phèo con khác được sinh ra, một cuộc đời lưu manh nữa lại tiếp tục. Ở đây, Nam Cao đã xây dựng kết cấu đầu cuối tương ứng. Qua đó tác giả muốn khẳng định rằng Chí Phèo ko phải là một hiện tượng cá biệt nhưng mà là một hiện tượng phổ thông có tính quy luật trong xã hội bấy giờ. Và lúc nào vẫn còn tồn tại cơ chế áp bức bóc lột thì lúc đấy vẫn còn những người nông dân lương thiện như Chí bị đẩy vào tuyến đường lưu mạnh hóa. Như vậy, hình ảnh này trình bày một cái nhìn bi quan của Nam Cao về số phận của người nông dân lúc bấy giờ.

Tóm lại, hình ảnh trên có sức nói chung cao, trình bày được chủ đề của tác phẩm. Cái lò gạch cũ chính là một vòng tuần hoàn của số phận người nông dân trong xã hội thực dân phong kiến.

——Mod Ngữ văn biên soạn và tổng hợp——

Phân tích trị giá nhân đạo trong truyện ngắn Chí Phèo của Nam Cao

60634

Giá trị nghệ thuật trong truyện ngắn Chí Phèo của Nam Cao

25099

Quá trình tha hóa của Chí Phèo trong truyện ngắn Chí Phèo của Nam Cao

47725

Phân tích và chứng minh Hai câu nói cuối cùng của nhân vật Chí Phèo đã bộc lộ rõ chủ đề của tác phẩm

15963

Phân tích nhân vật Bá Kiến trong truyện ngắn Chí Phèo của nhà văn Nam Cao

8438

Cảm nhận về giọt nước mắt của nhân vật Chí Phèo trong tác phẩm Chí Phèo của Nam Cao

7669

[rule_2_plain]

#Phân #tích #hình #ảnh #cái #lò #gạch #cũ #trong #truyện #Chí #Phèo