Tại sao Khương Tử Nha không được Phong Thần

Tranh minh họa: Ngọc Hoàng Thượng Đế.

Bạn đang xem: Bảng phong thần là gì

Bạn đang xem: Bảng phong thần là gìXuyên suốt Phong Thần Diễn Nghĩa là hai mâu thuẫn lớn: mâu thuẫn của thế gian và mâu thuẫn của giới tu hành. Mâu thuẫn thế gian là sự thay đổi triều đại từ nhà Thương thành nhà Chu, cũng chính là sự đối đầu giữa một hôn quân vô đạo Trụ Vương với một Vũ Vương tài đức vẹn toàn. Còn mâu thuẫn của giới tu hành là sự khác biệt trong nhận thức giữa Triệt giáo của Thông Thiên giáo chủ, và Xiển giáo của Nguyên Thủy Thiên Tôn, xoay quanh một câu nói: “Hữu giáo vô loài”.

Trong lịch sử giới tu hành, Triệt giáo từng là một giáo phái phát triển rất mạnh, với quan niệm truyền đạo “Hữu giáo vô loài”, có nghĩa là bất cứ loài nào, dù là động vật hay người, miễn có ý muốn tu hành thì đều sẽ được truyền dạy. Điều này xuất phát từ Thông Thiên giáo chủ, ông cho rằng chúng sinh bình đẳng, không phân biệt tốt xấu, chỉ cần nỗ lực là sẽ có được thành quả. Đồ đệ của Thông Thiên giáo chủ đa phần là các loài vật biến hóa thành như: Quy Linh thánh mẫu (do con rùa hóa hình), Ô Vân Tiên (do cá ngao hóa hình), Cầu Thủ Tiên (do sư tử lông xanh hóa hình), v.v..

Mặc dù có nhân lực hùng hậu, cách thu nạp đồ đệ và quan niệm của Triệt giáo cũng dẫn đến rất nhiều tai ương. Người tới Triệt giáo cầu đạo được gia nhập bất kể xuất thân, nên có rất nhiều kẻ ác độc, làm việc xấu, khiến cho giới tu hành phải nhiều phen lao đao.

Trong khi đó, Xiển giáo của Nguyên Thủy Thiên Tôn thì thu nạp đồ đệ rất nghiêm ngặt. Có thể lấy Khương Tử Nha làm ví dụ. Ông lên núi Côn Lôn gia nhập Xiển giáo từ năm 23 tuổi, 50 năm không ngừng kiên định tu hành, nhưng Nguyên Thủy Thiên Tôn khi gọi ông đến vẫn nói rằng: “Số ngươi thành Tiên chưa được, còn vương vấn công danh. Nay Thành Thang hết vận, Tây Chu ra đời, vậy ngươi phải thay mặt ta xuống trần ra công giúp nước. Sống làm tướng, chết làm Thần, như vậy công tu luyện của ngươi mấy mươi năm trời không uổng. Còn chỗ này không phải là chỗ ngươi ở được lâu.”

Vậy là, Khương Tử Nha trải qua nhiều trận chiến, phải chỉ huy cả quân lính người thường lẫn các Tiên nhân để hoàn thành nhiệm vụ “Phong Thần”. Ông chịu nhiều gian truân nơi trần thế, rồi lại phong Thần cho đủ 365 vị, nhưng cuối truyện, ông vẫn đành phải chịu làm người trần mắt thịt trong kiếp đó, chứ không thể trở về Côn Lôn tiếp tục tu hành. Điều đó đủ thấy sự nghiêm ngặt của Xiển giáo.


Tại sao Khương Tử Nha không được Phong Thần


Tranh minh họa: Môn đồ Xiển giáo và Triệt giáo giao tranh.

Tất nhiên cần phải nói thêm rằng mục tiêu của Khương Tử Nha là rất cao, bởi vì các vị Thần được phong là ở trong tam giới (Thiên-Địa-Nhân), chứ không được siêu thoát. Trong nhiều bộ truyện đều có ghi lại, ví dụ như Bát Tiên truyền kỳ có kể rằng các vị Thần trên trời khi đến kiếp số thì đều phải đầu thai tu luyện lại, chính là luân hồi, từ đó mới có chuyện Bát Tiên. Ngay cả Ngọc Hoàng Thượng Đế cũng là như thế, tu hành rất nhiều kiếp nhưng chưa vượt thoát khỏi luân hồi. Cũng có những nhân vật đắc đạo cao hơn, như Lão Tử, Phật Thích Ca, v.v.. thì vượt khỏi tam giới, được giải thoát khỏi luân hồi. Bởi thế Khương Tử Nha không lên bảng phong Thần cũng là có lý do: Hết một kiếp này, xử lý xong vướng bận thế gian, thì đầu thai tu tiếp, mục tiêu là giải thoát chứng ngộ.

Xem thêm: Làm Thế Nào Điều Trị Phì Đại Tiền Liệt Tuyến Uống Thuốc Gì ?

Toàn bộ Phong Thần Diễn Nghĩa là một vở kịch lớn, với kết quả đã được số Trời định sẵn ngay từ khi mới bắt đầu, đó là:

Vậy thì vở kịch này muốn diễn điều gì?

Mâu thuẫn giữa Xiển giáo và Triệt giáo chính là ở một câu: “Hữu giáo vô loài“. Vậy thì câu này là đúng hay sai? Liệu chỉ có những người được lựa chọn kỹ càng mới nên thành đạo, hay cả yêu ma và động vật cũng đáng được giải thoát? Đó chính là một trong những điều quan trọng mà Phong Thần Bảng muốn “diễn”.

Hồ ly tu hành nghìn năm, được Nữ Oa hứa hẹn phong Thần nếu mê hoặc Trụ vương thành công, giúp Võ vương phạt Trụ. Thế nhưng điều kiện Nữ Oa đưa ra là: “Song ta cấm một điều là không được tàn hại bá tánh, chỉ trả thù Trụ Vương thôi.” Hồ Ly chiếm xác Đát Kỷ, gây ra bao nhiêu tội ác cho trăm họ, nên cuối cùng không những không được phong Thần mà còn bị trảm chết. Thế mới thấy, động vật tu hành nghìn năm nhưng bản tính thật khó dời đổi.

Trong những câu chuyện tu hành như Phong Thần Diễn Nghĩa, Bát Tiên truyền kỳ, hay Tây Du Ký, chúng ta đều có thể thấy được điều này:

Phong Thần Diễn Nghĩa: Các đệ tử Triệt giáo đa phần là loài vật biến hóa mà thành, sau khi bại trận, phần lớn lên Phong Thần Bảng, nhận chức ở Thiên Đình, một phần bị Phật môn độ hóa về Tây Phương Cực Lạc, một phần bị đánh chết xuống Địa Phủ đầu thai hoặc hồn tiêu phách tán. Tóm lại là đều phải ngừng tu hànhBát Tiên truyền kỳ: Vợ chồng Long Vương dù đã tu nhiều năm, vượt bao nhiêu kiếp số, nhưng chưa bao giờ bỏ được bản tính ngang ngược nóng giận, cuối cùng trong cuộc chiến với Bát Tiên, Long Vương tự tận, Long Hậu cùng đàn con bị Bát Tiên làm phép dời núi Thái Sơn về đè chết.Tây Du Ký: Trư Bát Giới đầu thai nhầm vào thân lợn, thường xuyên bị dục vọng ảnh hưởng, không tu thoát khỏi thế gian. Trong khi đó, Sa Ngộ Tĩnh tu thành La Hán, chính là quả vị vượt khỏi luân hồi. Dù có là Thiên Bồng Nguyên Soái, nhưng việc mang thân súc vật đã khiến Bát Giới tu hành thất bại. Dù sao thì Bát Giới cũng có công phò tá Đường Tăng, nên cuối cùng được khôi phục tướng người và nhận chức Tịnh Đàn Sứ Giả.

Xem thêm: Hệ Thống Tài Khoản 154 Là Gì, Huong Dan Dinh Khoan Hach Toan Tai

Duyệt khắp các câu chuyện tu hành, có lẽ duy chỉ có Tôn Ngộ Không, vốn là loài linh hầu độc nhất vô nhị trong trời đất, mới thành đạo, vượt hẳn ra ngoài cõi trời đất. Ngộ Không là con linh hầu được sinh ra từ đá, hội tụ tinh hoa của nhật nguyệt, thiên tư trời ban. Nhưng tu theo Bồ Đề Tổ sư bên Đạo gia rồi, Tôn Ngộ Không vẫn không hề nguôi bớt bản tính “con khỉ”, gây họa bàn đào, đại náo thiên cung. Cuối cùng, Ngộ Không phải trải qua 500 năm dưới núi Ngũ Hành, rồi lại phò tá Đường Tăng vượt 81 kiếp nạn, đại chiến với biết bao nhiêu yêu ma, nhờ Phật tổ độ hóa, mới trở thành Đấu Chiến Thắng Phật, chứng ngộ Phật vị, siêu thoát khỏi luân hồi.

Cuối Phong Thần Diễn Nghĩa, Thông Thiên giáo chủ bị thầy là Hồng Quân Lão Tổ triệu hoán, đưa trở về cung Tử Tiêu, không cho dạy học trò nữa. Việc thu nạp động vật làm đồ đệ trên diện rộng trong giới tu hành kể từ đó cũng tuyệt tích. Đây chính là một bí mật của Đạo gia ẩn tàng bên trong Phong Thần Diễn Nghĩa

Tại sao Khương Tử Nha không được Phong Thần
Khương Tử Nha nhất tâm hướng đạo, không có mong nghĩ gì đến hưởng thụ vinh hoa phú quý tại nhân gian. (Ảnh: Tradisitridharma)

1. Khương Tử Nha phụng mệnh xuống núi diễn vở kịch Phong Thần

Dựa theo những ghi chép trong sử sách, Khương Tử Nha năm 32 tuổi đã lên núi Côn Lôn, chuyên tâm tu luyện 40 năm. Trong lúc nhất tâm hướng đạo, chưa bao giờ có suy nghĩ hưởng thụ phú quý nơi nhân gian, cả tuổi thanh xuân đều trải qua nơi rừng sâu núi thẳm.

Phong Thần Diễn Nghĩa có ghi lại: Một hôm, Nguyên Thủy Thiên Tôn ngồi trên tòa Bát Bảo, nói với Bạch Hạc đồng tử rằng: “Mời Khương Thượng sư thúc đến đây”.

Bạch Hạc đồng tử đi tới vườn đào, thỉnh mời Khương Tử Nha: “Sư thúc, lão gia cho mời”.

Tử Nha nhanh chóng tiến vào Ngọc Hư Cung, thi lễ nói: “Đệ tử Khương Thượng bái kiến sư tôn”.

Tại sao Khương Tử Nha không được Phong Thần

Thiên Tôn hỏi: “Ngươi đã lên núi Côn Lôn này được bao lâu rồi?”

Tử Nha nói: “Đệ tử 32 tuổi đã lên núi, đến hôm nay đã là 72 tuổi rồi”.

Thiên Tôn nói: “Ngươi sinh ra đã bạc mệnh, Tiên Đạo khó thành, chỉ có thể hưởng phúc thế gian. Thành Thang số đã tận, nhà Chu vận đang hưng, ngươi hãy thay ta Phong Thần, xuống núi trợ giúp minh chủ, cũng là không uổng công ngươi lên núi tu hành suốt 40 năm. Nơi đây cũng không phải là nơi ngươi cần sống, hãy thu xếp rồi xuống núi cho sớm”.

Khương Tử Nha khẩn khoản: “Đệ tử thành tâm xuất gia, tháng ngày chịu khổ, nay cũng đã tu hành được nhiều năm, tuy rằng ngộ tính thấp kém, nhưng mong sư phụ từ bi, chỉ ra cho con chỗ mê để tỉnh giác. Đệ tử tình nguyện ở lại trên núi tu khổ hạnh, không dám tham luyến phú quý hồng trần, mong sư phụ dung nạp”.

Thiên Tôn nói: “Ngươi mệnh duyên như thế, tất phải thuận ý trời, há có thể không tuân theo sao?”.

Theo lời của Nguyên Thủy Thiên Tôn, số mệnh của Khương Tử Nha chính là cần phải như thế, Thiên ý không thể không tuân theo. Nhưng Khương Tử Nha có phải thực sự cần sống cuộc sống thế tục?

Có lẽ còn có nguyên nhân khác. Bởi vì vinh hoa phú quý nơi thế gian không phải là điều Tử Nha mong cầu, thử nghĩ, một ông lão bảy tám chục tuổi, còn hy vọng hưởng thụ vinh hoa phú quý gì ở trên đời nữa?

2. “Càn khôn vạn niên ca” là mục đích chân chính để Khương Tử Nha xuống núi

Trong hồi 15 của Phong Thần Diễn Nghĩa, Nam Cực Tiên Ông đã từng tiết lộ về chân tướng việc hạ sơn của Khương Tử Nha: “Nam Cực Tiên Ông tiến lên và nói: ‘Tử Nha, cơ hội khó gặp thì không nên bỏ lỡ; huống là số trời đã định đương nhiên tránh không khỏi. Ngươi tuy là xuống núi, nhưng đến thời điểm công thành, chính là ngày trở lại núi này’. Tử Nha buộc phải xuống núi”. (Phong Thần Diễn Nghĩa hồi 15).

Tại sao Khương Tử Nha không được Phong Thần

Nhưng khi nào mới là “thời điểm công thành”? Khi Phong Thần kết thúc sao? Hẳn là không phải, bởi vì trước khi Phong Thần, Khương Tử Nha xác thực đã ở trên núi Côn Lôn, đây chẳng qua chỉ là để chuẩn bị cho việc Phong Thần, còn về thực chất thì không đắc được gì.

Về sau Khương Tử Nha đã viết một quyển sách tiên tri có tên là “Càn khôn vạn niên ca”, ghi chép kỹ càng hết thảy những đại sự phát sinh trong thiên hạ từ lúc bắt đầu cho đến tận hôm nay. Có lẽ đây mới là “thời điểm công thành” của Khương Tử Nha.

3. Vì văn minh 5000 năm mà đặt định cơ sở

Bảng Phong Thần để lại cho người đời sau nhiều hoài niệm. Trong bảng Phong Thần, mỗi Thần có một danh hiệu, vậy Khương Thượng, công thần lớn nhất giúp Chu diệt Thương kết cục nên như thế nào, sau khi trăm tuổi thì ông trở về nơi đâu?

Khương Tử Nha để lại biết bao nhiêu giai thoại: Ngồi câu sông Vị Thủy, khai sáng học cho bách gia, viết sách “Lục thao”, được người đời sau liệt vào danh sách 7 bộ kinh thư về quân sự, lại viết “Càn khôn vạn niên ca” khởi đầu cho loại sách về tiên đoán, trở thành thủy tổ của Bách gia: Binh gia, Nho gia, Pháp gia, Tung hoành gia, Chiêm tính bói toán…

Ông được Võ Vương phong vua đất Tề, gọi là Tề Thái công, “gieo cái nhân cho phong tục, đơn giản lễ nghi, khai thông nghề thủ công và buôn bán, tạo thuận lợi phát triển nghề muối và ngư nghiệp”, khai sáng nền văn hóa Tề – Lỗ có ảnh hưởng sâu sắc, lâu dài.

Theo lệnh Chu Thành Vương (tức con Chu Vũ Vương), Tề Thái công mang quân chinh phạt các nơi. Sau 3 năm, nhà Chu dẹp được các cuộc phản loạn của con vua Trụ là Vũ Canh. Tề Thái công cũng mở rộng cương thổ, nước Tề trở thành nước lớn.

Sau này không rõ Khương Tử Nha mất năm nào. “Sử ký” chép rằng ông thọ hơn 100 tuổi. Tính từ khi gặp Cơ Xương năm 80 tuổi tới khi qua đời, Khương Tử Nha hoạt động trong khoảng hơn 20 năm cuối thời nhà Thương, đầu thời nhà Chu.

Tính riêng từ khi ông phục vụ dưới quyền Chu Vũ Vương (1134 TCN) đến khi nhà Chu dẹp xong loạn Vũ Canh (1113 TCN) là 21 năm, khi tham gia dẹp loạn thì Khương Tử Nha đã ngoài 100 tuổi.

Có thể nói, Khương Tử Nha hạ thế chính là mang theo sứ mệnh khai sáng văn minh nhân loại, trải qua 5.000 năm, hết thảy mới được xem như công thành viên mãn. Thời điểm Khương Tử Nha trở lại Côn Lôn, trở lại bên cạnh sư phụ, trở thành Thần Tiên mới là đại nguyện cả đời của Khương Tử Nha.

Tuệ Tâm biên dịch
Tinhhoa