Thiên trúc là ở đâu

“Tây Du Ký” là một trong những tác phẩm kinh điển nhất của văn học Trung Hoa. Trong tác phẩm này, bốn thầy trò Đường Tăng cuối cùng đã tới được Tây Trúc tu đắc chính quả sau khi trải qua vô vàn khó khăn và thử thách. Một số người nói rằng đây chỉ là tiểu thuyết hư cấu. Nhưng, kỳ thực trong lịch sử có một vị Đường Tăng đã mạo hiểm sinh mệnh, một thân một mình mà du hành hơn hai vạn dặm đường từ Trung Quốc tới Ấn Độ để mang kinh Phật về Trung Thổ.

Bạn đang xem: Đường về tây trúc Ở Đâu, tây thiên trong tây du ký nằm Ở Đâu

Thiên trúc là ở đâu

(Hình minh họa: Qua slide.fo.sina.com)Hành trình Đường Tăng đến Tây Trúc thỉnh kinh cũng được xem là quá trình tu luyện buông bỏ sinh tử của một người tu hành. Trong loạt bài này, xin trích dẫn những ghi chép về quá trình Đường Tăng đi Tây Trúc thỉnh kinh để quý độc giả cùng tìm hiểu.

Xem thêm: Tại Sao Gió Lào Lại Nóng - Tại Sao Gió Lào Lại Khô Và Nóng

1. Được đặc cách trở thành tăng sư ở tuổi 13

Đường Tăng tên hiệu là Đường Tam Tạng, tên tục là Trần Danh Vĩ, là người huyện Câu Thị, Lạc Châu, Hà Nam. Hầu hết các tư liệu đều ghi chép rằng ông sinh vào năm 600 sau công nguyên, dưới thời Vua nhà Tùy là Tùy Văn Đế. Cũng có thuyết nói rằng ông sinh vào năm 602 hoặc 596 sau CN. Ông viên tịch vào năm 664 sau CN. Sau khi xuất gia, ông lấy pháp danh là Huyền Trang, vì vậy ông cũng được gọi là Pháp Sư Huyền Trang.Cha của Đường Tăng là người tận tâm với nho học và kinh thuật. Gia đình Đường Tăng có bốn anh em, người anh trai thứ hai của Đường Tăng xuất gia từ nhỏ, lấy pháp danh là Trường Tiệp và tu tại chùa Dương Tự ở Lạc Dương.Đường Tăng là con út trong gia đình. Từ nhỏ ông đã thông minh hơn người, tướng mạo phi phàm. Lên 8 tuổi, ông đã bắt đầu theo cha học tập một cách siêng năng không ngừng nghỉ.Một lần, cha ông kể với ông câu chuyện về Khổng Dung – vị quan nhà Đông Hán đã đứng dậy khỏi chỗ ngồi để thể hiện lòng kính trọng những bậc lão niên. Ngay khi Đường Tăng nghe được câu chuyện này, cũng lập tức đứng dậy khỏi chỗ mình đang ngồi. Cha ông thấy vậy liền hỏi nguyên do. Đường Tăng trả lời: “Khổng Dung đã rời khỏi chỗ ngồi để thể hiện lòng kính trọng với người nhiều tuổi hơn. Nay cha đã giảng giải cho con, làm sao con có thể ngồi?” Cha ông đã rất vui mừng và nói lời ngợi khen ông.Ngoài ra, khi còn thơ ấu Đường Tăng đã có tố chất đặc biệt, ông không chơi với những đứa trẻ nghịch ngợm và không nghe những tà ngôn mị ngữ, thường cùng người anh Trường Tiệp của mình học tập kinh điển Phật giáo.Vào thời đại nhà Tùy và nhà Đường, Phật giáo rất phát triển và rất thịnh hành. Triều đình thiết lập một chế độ thi cử nghiêm khắc để tuyển lựa những người muốn xuất gia và tu luyện tại các chùa. Người phàm muốn xuất gia học Phật cần phải tham dự vào các kỳ thi được tổ chức bởi triều đình. Chỉ những người vượt qua được các kỳ thi ấy mới được chấp nhận như là các vị tăng sư và được xưng là “Độ Tăng”.Vào năm thứ 10 triều đại Tùy Dương Đế (614 sau CN), triều đình bố cáo tìm kiếm mười Độ Tăng. Lúc đó, Trần Vĩ mới chỉ 13 tuổi và chưa đủ tuổi để trở thành Độ Tăng. Ông không được phép tham gia thi, thậm chí không được đi vào khu vực thi. Đường Tăng đã vô cùng thất vọng. Ông đi xung quanh trường thi và chẳng muốn dời đi.Chủ khảo cuộc thi là một vị đại quan tên là Trịnh Thiện Quả. Trịnh Thiện Quả cũng là một tín đồ Phật giáo. Khi nghe được chuyện của Đường Tăng, ông gọi vào nói chuyện.Sau khi trò chuyện, Trịnh Thiện Quả cảm thấy Đường Tăng là người hiền lành, cao quý, lại am hiểu văn chương và khác xa với người thường mặc dù còn rất ít tuổi. Trịnh Thiện Quả hỏi: “Tại sao cậu muốn trở thành tăng sư?”Đường Tăng đáp: “Chí nguyện của tôi là trở thành Như Lai trong tương lai xa và làm rạng danh Phật Pháp trong thời gian gần.”Mặc dù còn nhỏ tuổi, nhưng khẩu khí của Đường Tăng lúc ấy đã thực sự rất lớn và làm cho vị quan chủ khảo kia kinh ngạc trong một hồi lâu. Cuối cùng, Trịnh Thiện Quả đã phá cách và cho phép Đường Tăng trở thành tăng sư.

2. Con đường đi thỉnh kinh “thập tử nhất sinh”

Thiên trúc là ở đâu

(Hình minh họa: Qua kknews)Sau khi trở thành tăng sư, Đường Tăng khi ấy lấy Pháp sư là Huyền Trang, đã dành thời gian đi nghe giảng kinh Phật và thăm các chùa khác nhau. Trong nhiều năm đi nghe như thế, ông cảm thấy những bài giảng mà bản thân nghe được ở các nơi là khác nhau, các trường phái khác nhau, các nhánh khác nhau đưa ra những giải thích khác nhau cho cùng một câu hỏi. Ông cảm thấy rằng rất khó để điều chỉnh những sự khác biệt này và quyết định sẽ du hành tới Ấn Độ để mang về các bản kinh nguyên gốc.Trong những năm Trinh Quán dưới thời vua Đường Thái Tông (627 sau CN), Đường Tăng hạ quyết tâm sẽ du hành tới Ấn Độ để mang về các bản kinh nguyên gốc. Nhưng lúc ấy, nhà Đường vừa mới dựng lập, khu vực biên giới đang ở trong tình trạng hỗn loạn, việc xuất quốc là bị nghiêm cấm một cách nghiêm ngặt. Đường Tăng đã hai lần gửi tờ sớ chính thức xin đi tới Ấn Độ thỉnh kinh. Nhưng cả hai lần, yêu cầu của ông đều bị từ chối. Muốn xuất quốc thì không còn con đường nào khác là phải bí mật rời khỏi đất nước.Năm ấy, nạn đói xảy ra. Triều đình cho phép người dân rời bỏ nhà cửa để mưu sinh ở khắp nơi. Đường Tăng tận dụng cơ hội ấy để rời kinh đô Trường An và du hành về phía tây. Ông từ Tây An vượt qua thành Tần Châu, Lan Châu và tới thị trấn biên giới Lương Châu. Ở đó, ông gặp được một người học võ, là người Tây Vực tên là Thạch Bàn Đà đã dẫn đường cho ông.Ngày nghỉ đêm đi, âm thầm xuất ra khỏi Ngọc Môn quan. Sau khi ra khỏi Ngọc Môn quan, Thạch Bàn Đà không thể chịu đựng những nỗi khổ của chuyến du hành xa xôi cách trở thêm nữa nên đã khăng khăng đòi bỏ cuộc. Anh ta chỉ ra một vài thành lũy có lính canh ở biên giới và khuyên Đường Tăng nên cẩn thận.Ngay sau đó, Đường Tăng bị một lính canh phát hiện ra. Cuối cùng, ông đã bị giam giữ lại và tra khảo. Nhưng trùng hợp là người lính này cũng là một Phật tử, nên khi nghe được chí nguyện kiên định của Đường Tăng là muốn đi Tây Trúc thỉnh kinh nên đã thả ông ra. Từ đó, Đường Tăng đi bộ ngày đêm không ngừng nghỉ. Ông cứ thẳng bước đi ba ngày ba đêm không nghỉ vậy mà vẫn không ra khỏi được sa mạc rộng 800 dặm.

Thiên trúc là ở đâu

Nandina domestica (nam thiên trúc), là một loài cây bụi có thân dạng rễ mút, thuộc họ Hoàng mộc (Berberidaceae); và nó thuộc về chi độc (một) loài có danh pháp Nandina. Nó có nguồn gốc ở miền đông châu Á, từ khu vực Himalaya kéo dài về phía đông tới Nhật Bản. Mặc dù tên gọi có từ trúc, nhưng nó không có quan hệ họ hàng gì với tre, trúc.

Thiên trúc là ở đâu
Nam thiên trúc

Cây nam thiên trúc

Phân loại khoa họcGiới (regnum)Plantae(không phân hạng)Angiospermae(không phân hạng)EudicotsBộ (ordo)RanunculalesHọ (familia)BerberidaceaeChi (genus)Nandina
Thunb.Loài (species)N. domesticaDanh pháp hai phầnNandina domestica
Thunb.

Thiên trúc là ở đâu

Nandina domestica

Nó là một loại cây bụi mọc thẳng, cao tới 2 m, với hàng loạt các thân, thường không tạo nhánh, mọc lên từ rễ. Lá thường xanh (đôi khi là sớm rụng trong các khu vực lạnh hơn), dài 50–100 cm, là loại lá lông chim phức đôi hay ba, với các lá chét dài khoảng 4–11 cm và rộng 1,5–3 cm. Các lá non về mùa xuân có màu hồng nhạt hay đỏ trước khi chuyển thành màu xanh lục; các lá già chuyển màu thành đỏ hay tía trước khi rụng. Hoa màu trắng, mọc vào đầu mùa hè thành cụm hình nón cao trên tán lá. Quả là loại quả mọng màu đỏ tươi, đường kính 5–10 mm, chín vào cuối mùa thu và thường là tồn tại suốt cả mùa đông.

Nuôi trồng

Nó được trồng khá rộng rãi trong vườn dưới vai trò của một loại cây cảnh; trên 60 giống đã được đặt tên tại Nhật Bản, là khu vực mà loài này rất phổ biến. Nó đã được đưa vào Bắc Mỹ và đã thích nghi với môi trường sinh sống mới tại khu vực miền đông.

  • Huxley, A., (1992). New RHS Dictionary of Gardening 3: 284-285. Macmillan.
  • Thực vật Bắc Mỹ: Nandina domestica

Lấy từ “https://vi.wikipedia.org/w/index.php?title=Nam_thiên_trúc&oldid=65563003”