Bài văn kể lại chuyện người con gái nam xương năm 2024

Tôi là Vũ Thị Thiết, người con của làng Nam Xương. Vì dung mạo tốt đẹp, Trương Sinh đã đề nghị mẹ đến nhà cầu hôn với trăm lạng vàng. Sau sự chấp thuận của bố mẹ, tôi trở thành vợ của Trương Sinh. Hạnh phúc không kéo dài khi chồng tôi bị gọi đi chiến trường.

Ngày chia tay, tình cảm lan tỏa và mọi người đều cảm động. Mẹ chồng khuyên tôi phải giữ gìn và cẩn thận nơi chiến trường. Trong khi đó, tôi, với trái tim bùi ngùi, rót chén rượu và thề sẽ đợi chồng trở về. Lời nói dứt khoát, mọi người đều rơi lệ. Chồng tôi bước ra khỏi cuộc sống hàng ngày.

Sau mươi ngày chồng tôi ra trận, tôi đón nhận niềm hạnh phúc khi Đản, một bé trai đáng yêu, ra đời. Tên của con là Đản, và tôi cố gắng dành thời gian để nuôi dạy con trở nên thông minh và lanh lợi.

Vì nhớ con mà sức khỏe của mẹ chồng tôi dần suy giảm. Mọi cố gắng chữa trị đều vô ích, và khi mẹ chồng cảm thấy không còn nhiều thời gian, bà kêu gọi tôi đến và chia sẻ những điều cuối cùng. Bà qua đời sau khi nói lời cuối cùng. Tôi nỗ lực tổ chức lễ tang và tế lễ một cách trang trọng.

Năm sau, chồng tôi trở về từ chiến trận. Anh đau lòng khi biết mẹ đã qua đời. Anh đưa Đản đến thăm mộ mẹ. Trở về nhà, tôi thấy gương mặt chồng hiện lên nét giận dữ. Khi hỏi, chồng tôi lên án tôi nghi ngờ có mối quan hệ không lành mạnh trong thời gian anh đi. Dù tôi giải thích, anh vẫn không tin. Trong đau đớn, tôi than khóc và tự làm mình chìm xuống dòng sông.

Rất may, tôi được Linh Phi cứu giúp và tìm nơi ẩn náu tại thủy cung. Tại đây, tôi gặp Phan Lang, người từ cùng làng giúp đỡ. Phan Lang đã giúp tôi ổn định trong thời kỳ khó khăn. Theo lời kể, tôi hiểu rằng hiểu lầm đã được giải quyết từ lâu. Mọi sự nhầm lẫn xuất phát từ lời nói ngây thơ của Đản. Trong quá khứ, vì tình cảm thiếu thốn từ chồng, tôi đã giữ bóng dáng cha trên tường và nói với Đản rằng đó là cha của mình. Khi gặp chồng, Đản tỏ ra ngạc nhiên và nói: 'Vậy là ông cũng là cha tôi à?'. Tôi xót xa khi nhận ra sai lầm của mình, nhưng không thể làm gì khác. Câu chuyện này khiến tôi đau lòng vì tình cảm đơn côi của cha con.

Phan Lang đề xuất tôi trở về, nhưng lòng tôi tràn ngập xấu hổ, cảm giác như mình không còn giữ được bức mặt trước mọi người. Phan Lang đề cập đến hình ảnh cô đơn, trống trải tại quê nhà, khiến tôi thay đổi quyết định. Ngày Phan Lang trở về, tôi gửi anh ta một bó hoa và vài lời: 'Nếu tình cảm còn, lòng nghĩa cũ, hãy lập đàn giải oan. Tôi sẽ quay trở lại'. Đúng như lời dặn, Trương Sinh tổ chức lễ giải oan tại bến Hoàng Giang. Đến ngày thứ ba, tôi ngồi trên xe hoa giữa dòng nước, bày tỏ lòng biết ơn rồi từ biệt, quay về thủy cung.

Bài văn kể lại chuyện người con gái nam xương năm 2024

Văn bản Đóng vai Vũ Nương kể lại Chuyện người con gái Nam Xương một cách ngắn gọn

📌 Những bài viết hay về Chuyện người con gái Nam Xương 📝Phân tích lời thoại của Vũ Nương trong Chuyện người con gái Nam Xương 📝Suy nghĩ về Chuyện người con gái Nam Xương 📝Hãy kể lại Chuyện người con gái Nam Xương 📝Phân tích bài Chuyện người con gái Nam Xương

2. Mẫu văn đóng vai Vũ Nương kể Chuyện người con gái Nam Xương - mẫu số 2:

Hơn một năm trôi qua kể từ khi tôi lên tiếng xin lỗi Trương Sinh. Dù cuộc sống ở thủy cung tràn đầy niềm vui và sôi động, nhưng tâm trí tôi vẫn chưa bao giờ quên những kí ức đã qua.

Tôi là Vũ Thị Thiết, quê ở Nam Xương. Mọi người thường nhận xét về tôi là phụ nữ xinh đẹp, thảo mị, nữ tính. Khi đến tuổi lập gia đình, Trương Sinh đến với trăm lạng vàng, đề nghị cưới tôi. Sau sự đồng thuận của bố mẹ, tôi trở thành vợ của Trương Sinh. Với tính đa nghi và thói phòng ngừa quá mức của chồng, tôi luôn cố gắng duy trì sự hòa thuận trong gia đình. Thế nhưng, cuộc sống bình yên chưa kéo dài lâu, chồng tôi đã được gọi đi chiến trận.

Trong buổi tiễn đưa, mẹ chồng tôi truyền đạt những lời dặn dò cẩn thận. Còn tôi, rót chén rượu đầy lòng nói lời tâm tư chân thành. Đôi vợ chồng chúng tôi liếc nhau, nước mắt trào dâng. Mọi người không che được sự buồn bã, xúc động. Khi nói xong, chồng tôi bước ra khỏi cuộc sống hàng ngày. Sau mười ngày chồng đi, tôi sinh được một đứa con trai và đặt tên là Đản. Tôi ở nhà một mình, dành tâm huyết để chăm sóc con và kiên nhẫn chờ đợi chồng trở về.

Mẹ chồng tôi, vì nhớ con mà dần mất sức khỏe. Tôi đã thử mọi phương pháp từ thuốc thang đến lễ bái đền thần, nhưng tất cả đều vô ích. Nhận ra sự yếu đuối của bản thân, bà kêu gọi tôi đến, chia sẻ những điều cuối cùng và rời bỏ thế gian. Tôi cảm thấy lòng thương xót vô cùng và nỗ lực tổ chức lễ tang một cách cẩn thận.

Khoảng một năm sau khi quân giặc bị đẩy lùi, chồng tôi trở về từ chiến trận. Thấy mẹ đã khuất, lòng chàng tràn ngập sự đau xót. Chàng ôm con đến mộ mẹ. Trưa về, hai cha con quay trở lại nhà. Tâm hồn chàng rơi vào sự nghi ngờ về sự chân thành của tôi. Chồng tôi lao vào chỉ trích. Tôi, giọng khóc, lời nói:

- Xin chàng, hãy tin thiếp. Từ khi chàng đi, thiếp luôn trung thành, không bao giờ nghĩ đến những mối quan hệ phi đạo đức. Điều chàng nghi ngờ là hoàn toàn không có thực. Thiếp mong chàng đừng hiểu lầm.

- Kẻ bất hạnh này, số phận gian nan, bị chồng và con rẫy bỏ. Thần sông có linh, xin ngài làm chứng. Thiếp nếu giữ trọn vẹn phẩm giữa, mong làm ngọc Mị Nương dưới nước, cỏ Ngu Mĩ trên đất. Dù nhỏ bé nhưng hữu ích như chim và cá, làm mồi cho cá tôm dưới nước, cung cấp cơm cho diều quạ trên trời. Xin hãy chịu đựng sự phỉ nhổ của mọi người.

Sau đó, tôi được Linh Phi cho nương náu ở Thủy Cung. Một hôm, tôi gặp Phan Lang. Phan Lang là ân nhân của Linh Phi nên khi gặp nạn đã được Linh Phi giúp đỡ. Qua trò chuyện, Phan Lang kể rằng: chồng tôi tuy giận nhưng thấy vợ ra đi vẫn động lòng thương xót, cố gắng ra sông vớt xác vợ về. Một đêm nọ, chàng ngồi dưới ngọn đèn khuya, đứa con thấy vậy mới chỉ vào bóng nói cha về. Khi ấy, Trương Sinh mới hiểu ra ngọn ngành câu chuyện. Hóa ra, trong cơn nóng giận, chàng đã hiểu lầm tôi thất tiết vì cái bóng trên vách - "người cha" mà đêm đêm tôi vẫn đùa con lúc chàng vắng nhà. Dù hối hận nhưng mọi chuyện đã muộn màng. Tôi nghe thế cảm thấy đau đớn, nhớ thương hai cha con vô cùng. Ngôi nhà giờ đây chắc trở nên vắng vẻ, quạnh quẽ lắm!

Hiểu rõ trái tim tôi, Phan Lang đề nghị tôi quay về thế giới của con người. Ban đầu, tôi phản đối vì không còn mặt mũi nào để đối diện với thế giới bên ngoài. Nhưng nhớ về quê hương đã làm trái tim tôi ngân nga, tôi quyết định gửi một chiếc hoa vàng, nhờ Phan Lang nói với Trương Sinh. Đúng như lời dặn, Trương Sinh tổ chức đàn tràng ở bến Hoàng Giang. Ngày thứ ba, tôi ngồi trên kiệu hoa, sau đó là năm mươi chiếc xe cờ tán, võng lọng nổi bật giữa dòng nước. Nói lời chia tay, tôi quay về thủy cung.

Câu chuyện đau lòng ấy mãi ám ảnh tâm hồn tôi. Không có khoảnh khắc nào tôi quên đi gia đình, chồng và con. Nếu không có sự hiểu lầm, có lẽ bây giờ tôi đang hạnh phúc bên những người thân yêu.

- - - - - - - - - - - - - - - - - - - HẾT - - - - - - - - - - - - - - - - - - -

Dàn ý và bài văn mẫu cho đề Đóng vai Vũ Nương kể lại Chuyện người con gái Nam Xương, Ngữ văn 9 mang đến những gợi ý quan trọng khi viết văn. Đừng bỏ lỡ các bài văn mẫu lớp 9 khác trên trang Mytour, các em nhé!

Nội dung được phát triển bởi đội ngũ Mytour với mục đích chăm sóc và tăng trải nghiệm khách hàng.

Chuyện người con gái Nam Xương có nguồn gốc từ đâu?

Nguồn gốc. Chuyện người con gái Nam Xương là thiên truyện thứ 16 trong tổng số 20 truyện của Truyền kỳ mạn lục (Cùng với 11 trong 20 truyện về phụ nữ). Nguồn gốc của truyện bắt nguồn từ một truyện cổ tích dân gian tên là Vợ chàng Trương.

Chuyện người con gái Nam Xương có thể loại gì?

Đề bài: Tác phẩm “Chuyện người con gái Nam Xương” được viết theo thể loại gì? - Thể loại: Truyện truyền kỳ mạn lục (ghi chép tản mạn những truyện kỳ lạ vẫn được lưu truyền).

Trường sinh quê ở đâu?

Tôi tên là Trương Sinh, sinh ra và lớn lên trong một gia đình khá giả ở Nam Xương. Tôi có đem lòng yêu một cô gái tên là Vũ Thị Thiết, ngày đêm tôi thao thức về nàng không tài nào ngủ được nên đã xin mẹ một trăm lạng vàng hỏi cưới nàng về làm vợ. Nàng sở hữu dung mạo đoan trang, tính nết hiền hậu, chăm chỉ.

Vũ Nương là ai?

Vũ Nương là một người hội tụ đầy đủ vẻ đẹp của một người phụ nữ truyền thống “nhan sắc hiền thục, nết na thùy mị” nhưng số phận của nàng lại rất bất hạnh, bị đẩy đến bước đường cùng tìm đến cái chết. Trước hết về nhan sắc, Vũ Nương là một người vợ hiền thục, thủy chung, trong sáng và hết lòng với chồng.