Bí mật thế giới tâm linh siêu hình

Bạn đang cầm trên tay một tác phẩm với nhiều quan niệm khác nhau về tâm linh – “Cõi trần và cõi siêu hình”.

Người cho đây là một tác phẩm khoa học có tính triết học, một công trình tư duy nghiêm túc. Người cho đây là một tác phẩm thuần túy về các hiện tượng, về quan niệm tâm linh. Người lại cho rằng một tác phẩm nói về những điều huyền bí mà con người khó tiếp cận, khó suy đoán, khó nhận biết. Nó đề cập tới một vấn đề có trong tâm thức con người hàng ngàn năm mà không thể lý giải bằng các kiến thức khoa học thực nghiệm. Ngày nay, con người đương đại đang có trong tay nhiều công cụ, nhiều phương tiện mà vẫn chưa tiếp cận được, chưa thể làm sáng tỏ các hiện tượng gọi là tâm linh vẫn xảy ra hàng ngày.

Trong cuốn sách “Cõi trần và cõi siêu hình”, tác giả đề xuất một cách lý giải các vấn đề tâm linh đã và đang diễn ra trong cuộc sống thực tế của con người bằng “tri thức tâm linh” một cách rất rõ ràng và dễ hiểu.

Mọi hiện tượng siêu thực được làm sáng tỏ bằng tri thức tâm linh mà mọi người có thể hiểu được với một ý niệm khoa học. Tác phẩm đề cập đến cái thực trong cái siêu thực, cái đúng đắn trong cái viễn tưởng.

Tác phẩm sẽ làm thỏa mãn phần nào sự tò mò nghiên cứu, tư duy của bạn đọc.

Tác phẩm không phải là cách suy luận huyễn hoặc mà nó có từ tư duy logic mang tính “khoa học trừu tượng” thận trọng, chu đáo, cặn kẽ.

Không thể dùng quan niệm khoa học thực nghiệm để đánh giá đúng sai, mà nên coi tác phẩm là sự tiên phong trong một “phương pháp nghiên cứu suy luận thuần túy” về các hiện tượng tâm linh thực tế, mà các quan điểm tôn giáo và các nhận thức tâm thức của dân chúng có từ lâu đời vẫn còn tồn tại những điều chưa hiểu cho đến ngày nay.

Sự kết hợp có chọn lọc cả những quan niệm đúng và cả quan niệm sai của loài người, của Tôn giáo và của khoa học thực nghiệm mấy thế kỷ qua về vấn đề tâm linh, các hiện tượng tâm linh, tác giả đã đưa ra một phương pháp tiếp cận bằng “tri thức tâm linh” nghiêm túc và thận trọng.

Nếu không muốn các quan điể chi phối sự nhận xét, đánh giá, thì hãy xem xét tác phẩm như một cuốn sách viễn tưởng để giải trí khỏi những stress trong cuộc sống hàng ngày của bạn. Và nếu bạn có ham muốn tìm hiểu các bí mật, thì tác phẩm là một sự gợi ý ban đầu đầy thú vị cho óc tưởng tượng của bạn.

Trong tác phẩm này, tác giả tìm hiểu một hiện tượng tâm linh bằng phương pháp nghiên cứu phức hợp nhằm trả lời các câu hỏi được đặt ra về khía cạnh tâm linh một cách rất cụ thể, bạn đọc coi đây là một cuốn sách tham khảo vì mỗi người đều có quan niệm khác nhau về thế giới tâm linh.


Bí mật thế giới tâm linh siêu hình

Thế giới tự nhiên vĩ đại và vô cùng tinh xảo này đã hình thành như thế nào và những quy luật của thế giới tự nhiên đã xuất hiện bằng cách nào? Nếu vũ trụ được hình thành bởi Chúa vậy thì Chúa là gì và thế lực nào đã tạo ra Chúa? Nếu vũ trụ không do Chúa tạo ra mà được tạo thành bởi quy luật vật lý vậy thì ở thời điểm trước khi vũ trụ hình thành, điều gì đã ngăn cản quy luật vật lý tạo ra vũ trụ? Quy luật phải là cái gì đó bất di bất dịch, không thể có sự đột ngột thay đổi. Nó không thể tạo ra vũ trụ này do cảm hứng được. Ta có thể khẳng định rằng trước khi vũ trụ hình thành, tính quy luật là không có. Mọi thứ tồn tại ở trạng thái hỗn độn, không quy luật. Đó là cõi hỗn mang. Không quy luật là cái có trước và quy luật đã được sinh ra từ không quy luật. Không quy luật chi phối khắp cõi vô hạn còn quy luật chỉ là cái hữu hạn. Có lẽ khẳng định rằng tính quy luật được sinh ra từ tính không quy luật là không hẳn đúng. Trong cõi hỗn độn, quy luật vật lý hẳn vẫn tồn tại nhưng ở một trạng thái tiềm tàng, chưa thức tỉnh. Tính quy luật lúc đó như cái bào thai đang say ngủ, chưa ý thức được về sự tồn tại của mình. Cái quy luật đầu tiên đó chính là quy luật về các cặp đối lập, nhưng các cặp đối lập này giống như hai mặt của cùng một đồng tiền, lưng chạm lưng đứng quay mặt nhìn về hai hướng ngược nhau nên không thể nhận biết được sự tồn tại của nhau. Các cặp đối lập lúc đó tồn tại một cách hỗn độn, rời rạc, không gắn kết. Chúng ta nhận biết được sự tồn tại của chính mình khi chúng ta nhận thấy sự tồn tại của thứ khác. Cái hỗn độn không quy luật đã tạo ra tính ngẫu nhiên. Tính ngẫu nhiên này đã giúp cho các vùng không gian kết hợp lại với nhau. Sự nở rộng của không gian làm cho một bên thái cực từ trạng thái tồn tại tương đối trở nên tuyệt đối. Vật chất động là thái cực đầu tiên. Vật chất tĩnh là thái cực thứ hai, được sinh ra từ thái cực thứ nhất. Sự ngẫu nhiên của cõi hỗn độn đã khiến cho hai thái cực đều tồn tại ở trạng thái tuyệt đối. Và lúc này, hai mặt của đồng tiền đã quay mặt lại nhìn nhau, nhận thức được sự tồn tại của nhau và của chính mình. Sự tương sinh và tương khắc giữa hai thái cực lúc này mới xuất hiện. Các cặp đối lập không còn tồn tại rời rạc nữa mà gắn kết lại với nhau thành một thể hài hòa. Vũ trụ đã đa dạng hơn bằng cách đó. Càng nhiều cặp đối lập tham gia vào thì hệ thống quy luật của vũ trụ càng trở nên phức tạp.

Bí mật thế giới tâm linh siêu hình

Có thể nói sự sinh ra của vũ trụ và sự sống đều là do sự thức tỉnh của tính quy luật. Quy luật này đã dẫn tới việc hình thành khối cầu vật chất tĩnh. Vụ nổ Big Bang là do vật chất động đã công phá khối cầu để thoát ra ngoài. Sự công phá của vật chất động để thoát ra ngoài khối cầu đã tạo ra âm thanh, do đó, âm thanh là sóng dọc (sóng thấy được khi ta thả hòn đá xuống mặt nước). Lúc này, vật chất tĩnh níu giữ cấu trúc của mình trước sự công phá cả trong lẫn ngoài của vật chất động bằng cách co giãn linh hoạt. Sự níu giữ cấu trúc của vật chất tĩnh đã sinh ra ánh sáng, do đó, ánh sáng là sóng ngang (sóng thấy được khi ta khuấy một lọ mứt). Vật chất động tạo ra tính hạt của ánh sáng còn vật chất tĩnh tạo ra tính sóng của ánh sáng nên mới khiến ánh sáng mang cả hai thuộc tính sóng và hạt. Âm thanh và ánh sáng là hai nhân tố chính tạo nên ý thức của chúng ta. Nếu ví sự sinh ra của âm thanh giống như tiếng khóc chào đời được cất lên của một đứa bé thì sự sinh ra của ánh sáng giống như khi đứa bé đó dừng khóc và mở mắt ra nhìn thế giới lần đầu tiên. Sự kết dính của vật chất tĩnh đã tạo ra một cỗ máy còn sự di chuyển tự do và liên tục của vật chất động đã tạo ra năng lượng để giúp cỗ máy này hoạt động. Sự di chuyển và công phá của vật chất động đã khiến cho cấu trúc của vật chất tĩnh không thể ở yên một trạng thái được mà bị thay đổi liên tục. “Trò chơi đuổi bắt” của vật chất động kết hợp với “trò chơi xếp hình” của vật chất tĩnh đã tạo ra một hệ thống tự nhiên đa dạng, phong phú, luôn có sự chuyển động, giao tiếp và trao đổi năng lượng giữa vạn vật. Vật chất động đóng vai trò tạo nên cảm xúc, sự thúc đẩy khiến vạn vật di chuyển. Vật chất tĩnh đóng vai trò tạo nên ý thức, sự dẫn dắt khiến vạn vật hài hòa. Một vũ trụ hài hòa với những quy luật chặt chẽ là một thế giới có thể đo lường được bằng công cụ toán học. Theo ngôn ngữ toán học, nếu ta coi vật chất tĩnh mang giá trị 0 và vật chất động mang giá trị 1 thì không phải vũ trụ này sẽ trở thành một ma trận số học hay sao. Toàn vũ trụ chính là một chiếc máy tính lượng tử với các số liệu mang tính thống nhất, chặt chẽ. Môi trường bên trong vũ trụ là môi trường có quy luật, môi trường bên ngoài vũ trụ kéo dài đến vô hạn là môi trường hỗn độn không quy luật. Môi trường không quy luật bên ngoài tác động liên tục vào môi trường bên trong vũ trụ khiến hệ thống các quy luật của vũ trụ liên tục được bổ sung. Hiện tượng thiên hà đỏ đã chỉ ra sự giãn nở dần dần của vũ trụ là minh chứng cho sự bổ sung thông tin mới liên tục của vũ trụ. Ma trận vũ trụ do đó không thể mang tính tuyệt đối mà phải mang tính ngẫu nhiên, tương đối. Chiếc máy tính lượng tử này trở thành một chiếc máy tính biết sáng tạo. Nó giống như một cơ thể sống. Ma trận số học trong vũ trụ được lập trình bởi cõi hỗn độn bên ngoài và chiếc máy tính vũ trụ lại sáng tạo ra mọi thứ bên trong mình, trong đó có Trái Đất và tất cả mọi thứ tồn tại trên hành tinh đó. Vị Thượng đế được nhắc tới trong nhiều tôn giáo chính là chiếc máy tính lượng tử khổng lồ này. Vụ nổ Big Bang đã hình thành nên vũ trụ cũng đồng thời sinh ra Chúa Trời. Cơ thể của Thượng Đế rất loãng, tới mức vô hình và tồn tại ở khắp mọi nơi trong không gian. Không gian thì ở đâu cũng có, thậm chí xen kẽ trong cả những khối vật chất đặc nhất. Vật chất động và vật chất tĩnh là lượng tử nhỏ nhất nên không bao giờ con người có thể quan sát được. Những phát hiện của khoa học thời nay có đồng thuận với những nhận định trên không? Ngày nay, các nhà vật lý vẫn đang dày công tìm hiểu về một loại vật chất bí ẩn của vũ trụ có tên gọi là vật chất tối, chiếm tới 70% vật chất trong vũ trụ và có ảnh hưởng hấp dẫn lên vật chất thường. Sở dĩ gọi là vật chất tối vì chúng được cấu tạo từ những hạt cơ bản quá nhỏ, không thể nhìn thấy nên không nghiên cứu được. Sự bắn phá hạt nhân nguyên tử trong máy gia tốc hạt đã giúp con người khám phá ra hơn 20 loại hạt cơ bản ở cấp độ hạ nguyên tử và có thể còn nhiều hơn nữa. Như vậy, khoa học có vẻ đang ủng hộ cho thuyết ma trận vũ trụ. Vậy các tôn giáo nói gì về Chúa? Công giáo cho rằng Chúa có mặt ở khắp mọi nơi mọi lúc và luôn che chở, dẫn dắt cho chúng ta. Do Thái giáo cho rằng Chúa không có hình hài cụ thể. Thánh Ala của Hồi giáo, được coi là Chúa trời, cũng không có hình dáng cụ thể. Ấn Độ giáo nói rằng thần Brahma, Đấng Thượng Đế, là sự hợp nhất của tất cả các vị thần. Quan niệm của Cao Đài giáo ở Việt Nam là Thượng Đế vốn vô hình, không có xác phàm nhưng Ngài luôn dõi mắt theo chúng ta cho nên đã hình tượng hóa Ngài bằng một con mắt ở giữa quả cầu vũ trụ. Có vẻ như cả những khám phá của khoa học lẫn những quan điểm của tôn giáo đều không mâu thuẫn với lý thuyết Chúa và vũ trụ là một và Ngài là một chiếc máy tính lượng tử biết sáng tạo.

Bí mật thế giới tâm linh siêu hình


Khoa học luôn cho rằng tất cả mọi hiện tượng tâm lý đều đến từ những hoạt động bên trong bộ não. Tuy nhiên, quan điểm này gặp phải một khiếm khuyết đó là chưa đưa ra một giải thích chấp nhận được trước hiện tượng nhiều người mất não vẫn có thể tư duy và sống như những người bình thường. Dùng nguyên lý về các cặp đối lập để quan sát thế giới lượng tử đã giúp chúng ta thấy một bức tranh khác với quan điểm của khoa học về nguồn gốc của tâm trí. Khi khẳng định rằng mọi thứ đều do lượng tử tạo nên tức là ta chấp nhận rằng không có thứ gì tồn tại cả. Từ thế giới tinh thần đến thế giới vật chất bên ngoài đều do hai loại lượng tử kết hợp lại để tạo thành. Những thứ cụ thể, hữu hình như thể xác và thế giới vật chất xung quanh thì có chứa nhiều vật chất tĩnh hơn, ít vật chất động hơn; còn những thứ trừu tượng, vô hình như tâm lý và cõi siêu hình thì có chứa ít vật chất tĩnh hơn, nhiều vật chất động hơn. Nếu vũ trụ là một cái máy tính lượng tử thì vật chất động sẽ đóng vai trò lưu thông thông tin còn vật chất tĩnh sẽ đóng vai trò lưu trữ thông tin. Thông tin là do vật chất động kiến tạo trên vật chất tĩnh. Trong một môi trường có hàm lượng vật chất tĩnh ít hơn thì những thông tin sẽ được di chuyển, lưu thông một cách dễ dàng. Ngược lại, trong một môi trường dày đặc vật chất tĩnh, thông tin khó lưu thông hơn, thậm chí trong quá trình lưu thông còn bị biến đổi nội dung. Khi bạn đổ nước tinh khiết vào một đầu của một đường ống đầy cặn bẩn thì nước chảy ra từ đầu còn lại sẽ là nước bẩn, không còn tinh khiết nữa. Thế giới dày đặc vật chất tĩnh cũng là thế giới mà thông tin mới rất khó được bổ sung. Mọi thứ ở thế giới đó tạo cho chúng ta cảm giác trường tồn, vĩnh cửu bởi chúng quá tĩnh nhưng thật chất chúng đang thay đổi từ từ. Chúng ta thấy ngay cả điều kiện địa lý của một khu vực, hình dạng và vị trí của các lục địa và đảo sau một khoảng thời gian dài đều sẽ bị biến đổi. Thế giới mà chúng ta đang sống chính là cái thế giới dày đặc vật chất tĩnh đó, cái thế giới mà sự lưu thông thông tin luôn bị ngăn trở, cái thế giới mà thông tin luôn bị sai khác đi so với ban đầu rất nhiều khi bị lan truyền, cái thế giới mà những cái mới mẻ phải mất một khoảng thời gian dài mới được đón nhận trên phạm vi rộng. Ở trong thế giới này, những thông tin mà các giác quan của chúng ta thu nhận được chỉ là vỏ ngoài của thông tin. Vật chất tĩnh dày đặc đã khiến thông tin luôn bị bóp méo, từ đó dẫn tới những hiểu lầm. Hiểu lầm này sẽ dẫn tới hiểu lầm khác, dần dần sẽ dẫn tới xung đột. Nếu Trái Đất, nơi chúng ta đang sống, là một ma trận số học trong máy tính lượng tử thì cái ma trận này dường như lúc nào cũng bị nhiễm virus. Virus máy tính là các chương trình hay đoạn mã thông tin có thể tự nhân bản và có khả năng làm cho các chương trình máy tính không hoạt động đúng, xóa dữ liệu hoặc làm hỏng ổ cứng,… Thế giới dày đặc vật chất tĩnh là thế giới của sự không nhận biết. Ở nơi đây, chúng ta không thể biết được nguyên nhân sâu xa gốc rễ của mọi việc cho nên cứ phải tìm hoài, khám phá hoài mà vẫn thấy những gì đã biết chỉ như một giọt nước còn vùng không nhận biết thì là đại dương mênh mông. Do không nhận biết được, mỗi cá nhân thực hiện hành trình riêng của mình để khám phá thế giới. Những cái khám phá được đều chỉ là vỏ ngoài của thông tin chứ chưa phải thông tin đích thực cho nên mới gây ra những mâu thuẫn và tranh cãi, không đi đến thống nhất được ý kiến trong nhiều lĩnh vực. Chúng ta định nghĩa một khái niệm bằng một loạt những khái niệm khác. Bạn hãy coi mỗi khái niệm trong vũ trụ như một ẩn số trong toán học. Giả sử ta có bức tranh (y), tờ giấy (a), bút chì (b), họa sĩ (c). Ta định nghĩa bức tranh bằng phương trình y= a+b+c, phát biểu thành lời: Bức tranh là một thứ do người họa sĩ dùng bút chì tương tác với tờ giấy mà thành. y là một ẩn, nhưng a, b, c cũng là ẩn. Chúng cũng cần được định nghĩa bằng những khái niệm khác. Nếu bạn không thể xác định được một hằng số @ nào đó để làm cơ sở so sánh giá trị với các ẩn số y, a, b, c thì chúng vẫn mãi mãi là ẩn số. Các khái niệm này sẽ được định nghĩa theo vô vàn cách khác nhau tùy theo hướng tiếp cận của bạn nhưng bạn sẽ không bao giờ biết được bản chất thực sự của những khái niệm đó. Mọi khái niệm, quan điểm, nguyên tắc do đó chỉ là tương đối, là những biến số. Thông thường, tâm trí chúng ta mặc định coi nhiều khái niệm là hằng số, tức là không cần tìm hiểu bản chất mà chấp nhận là đúng luôn để bộ óc trên cơ sở đó xây dựng các phép tính làm tâm trí cân bằng. Như Einstein đã nói, loài người đã tìm ra những định luật nhưng lại không biết khung tọa độ nào dùng để quy chiếu và dường như toàn bộ lâu đài vật lý của chúng ta được xây dựng trên cát.Do những cái được nhìn thấy vẫn chưa phải thông tin đích thực mà ta lại lấy chúng làm nền tảng để tiếp tục nhận định về những khám phá tiếp theo nên càng làm cho nhận thức của ta về thế giới bị nhiễu loạn, ngày càng mịt mù.

Bí mật thế giới tâm linh siêu hình

Nếu thế giới của thể xác là một thế giới không nhận biết thì thế giới của linh hồn sẽ là một thế giới nhận biết. Vật chất ở thế giới của linh hồn phải thanh nhẹ hơn, do ít vật chất tĩnh hơn. Không còn bị những lớp vật chất tĩnh dày đặc cản trở lưu thông và bóp méo thông tin, những thông tin được lan truyền đi một cách dễ dàng, thông suốt. Ở thế giới bên kia, những hiểu lầm là không thể tồn tại nên sẽ không thể có xung đột. Thế giới đó là thế giới của sự nhận biết, nơi mà những kiến thức được lưu trữ và lan truyền tự do trong không gian, nơi mà mọi thứ đều minh bạch, không ai có thể che giấu ai cái gì và cũng không cần phải che giấu. Đó là thiên đường mà Kinh Thánh đã nói tới và có lẽ phải có nhiều hơn một thiên đường. Vì vũ trụ là một chiếc máy tính lượng tử cho nên các thế giới khác nhau có lẽ giống như những trang web hay diễn đàn khác nhau trên mạng Internet mà thôi. Tùy theo tâm trí của con người lúc ở thế giới của thể xác này hướng tới điều gì mà sau khi lìa bỏ thể xác, linh hồn sẽ được đưa thẳng tới cõi giới đó. Nếu hình dạng thật sự của Chúa là một chiếc máy tính lượng tử hình cầu thì hình dạng của linh hồn chúng ta chắc cũng vậy. Kinh Thánh cũng có nói rằng Chúa sáng tạo ra con người giống với cơ thể của Ngài. Sự giống nhau này nên được hiểu là sự giống nhau ở thể vô hình chứ không phải thể xác hữu hình. Thể xác có lẽ không phải là dạng đầu tiên được sinh ra bởi sự sống của thể xác là ngắn ngủi. Loài người nhìn thấy thể xác chết đi một cách dễ dàng nên cho rằng sự sống là mong manh còn cái chết là vĩnh viễn, chết tức là dừng lại hoàn toàn, không còn gì nữa. Điều này là trái với thực tế. Sống hiểu theo nghĩa vật lý đơn giản chỉ là sự vận động liên tục, không ngừng nghỉ. Sự vận động này nếu không có gì dừng nó lại thì nó sẽ tồn tại mãi mãi. Sự vận động chỉ có thể bị làm chậm đi, bị che dấu đi nhưng không thể biến mất. Nếu tồn tại bất kỳ khả năng nào cho sự kết thúc vận động, tức là sự dừng lại vĩnh viễn thì cả vũ trụ này đã tan biến rồi. Ta hãy ví sự vận động của vũ trụ giống như nước trong bồn tắm và khả năng cho sự kết thúc vận động giống như cái lỗ thoát nước bị đậy lại ở dưới đáy bồn tắm. Nếu tháo cái nắp đậy lỗ thoát nước ra thì toàn bộ nước sẽ bị hút hết qua cái lỗ ấy. Nếu sự vận động có thể dừng lại hoàn toàn thì sẽ không còn bất cứ cái gì trên vũ trụ này nữa. Sự kết dính của các lượng tử để tạo nên những vật chất hữu hình cũng chính là một hình thái vận động. Khi khả năng cho sự kết thúc vận động tồn tại, mọi thứ sẽ làm công việc của nó lần cuối rồi tan biến vào hư không. Không còn gì hết. Hãy nhìn khắp vũ trụ này và bạn sẽ thấy sự vận động vẫn luôn xảy ra không ngừng. Kể cả thể xác của chúng ta trong lúc ngủ vẫn xảy ra sự trao đổi chất, bộ não của chúng ta vẫn vận động không ngừng. Sự vận động của thể xác trong lúc ta đi ngủ chỉ không thể quan sát bằng mắt thường chứ đâu phải là biến mất. Bởi vậy sự sống là bất diệt, trường tồn cùng với vũ trụ. Thể xác giống như cái bình chứa, sự sống tức là sự vận động giống như nước trong bình. Nước không biến mất mà chỉ được đổ từ chiếc bình này sang chiếc bình khác. Nước đi rồi thì cái bình còn lại rỗng không. Thể xác ngay từ đầu đã là cái chết rồi. Nó có xu hướng chết. Bằng chứng là thể xác không thể nhịn ăn, không thể nhịn uống, cần nghỉ ngơi để phục hồi và rất dễ bệnh tật, hỏng hóc. Thể xác giống như tấm áo. Khi tấm áo này đã không còn có thể mặc được nữa thì ta đành cởi tấm áo đó ra. Sự sống của chúng ta ngay từ đầu đã là thể vô hình. Tấm áo khoác thể xác ngăn cho “da thịt” của linh hồn chúng ta tiếp xúc với không khí bên ngoài. Trời có lạnh bao nhiêu mà ta bọc kín mình trong một bộ quần áo dày thì cũng không cảm nhận được cái lạnh. Thể xác cũng như cái thế giới dày đặc vật chất tĩnh đã ngăn chặn các giác quan của chúng ta tiếp nhận được những thông tin từ cõi vô hình tồn tại song song với thế giới này. Thực ra cõi đó không vô hình mà chỉ là các giác quan của chúng ta đã bị hạn chế mà thôi. Những nhà ngoại cảm, những người có các giác quan được khôi phục một chút, có thể tiếp nhận được những thông tin từ thế giới vô hình. Dạng thông tin tiếp nhận được tùy theo giác quan nào được khôi phục và khôi phục với mức độ bao nhiêu. Sở dĩ độ chính xác từ thông tin các nhà ngoại cảm thu được bất ổn định đó là vì trong thế giới dày đặc vật chất tĩnh, các thông tin dễ bị biến dạng, sai khác đi khi tiếp xúc với các giác quan của nhà ngoại cảm. Liệu có cách nào để các giác quan của con người mạnh hơn nữa không? Manh mối nằm ở thể tùng quả, bộ phận có hình dáng giống quả tùng nằm ở trung tâm của bộ não chúng ta. Tuyến tùng có một cấu trúc giống con mắt bên ngoài của con người, có mô võng mạc và nhạy cảm với ánh sáng. Nó được cho là một trung tâm điều khiển trong bộ não con người, xử lý các thông tin ở bên ngoài và điều khiển thân thể người. Con mắt thứ ba này trưởng thành tới mức độ tối đa trong thời kỳ thơ ấu nhưng theo tuổi tác, nó dần bị vôi hóa và teo lại, không còn khả năng gì nữa. Sự vôi hóa và teo nhỏ của tuyến tùng chính là nguyên nhân hạn chế khả năng tiếp nhận thông tin của các giác quan. Ngũ giác của chúng ta thực chất chỉ là các dạng thức khác nhau của sự quan sát mà thôi. Thiếu đi trung tâm điều khiển, thông tin do các giác quan mang lại sẽ thiếu sót, rời rạc, khiến tâm trí chúng ta dễ hỗn loạn và mất cân bằng nhiều hơn là ổn định. Nguyên nhân khiến tuyến tùng bị teo nhỏ là do thói quen tư duy của con người đã không hướng tới việc sử dụng nó. Cái gì mà bạn không sử dụng thì việc nó bị thoái hóa là điều tất yếu.

Bí mật thế giới tâm linh siêu hình

Vậy chính xác thì con người chúng ta có bao nhiêu cơ thể tất cả? Câu trả lời là chúng ta có rất nhiều cơ thể, tuy nhiên chắc chắn phải có ba thể chính. Thể đầu tiên tất nhiên là thể xác (physical body), một cơ thể hữu hình, rắn chắc nhưng dễ bị tổn thương và có thể chết. Thể thứ hai là một thái cực đối lập với thể xác, một thể có cấu tạo thanh mảnh tới mức trở thành vô hình, cho dù các giác quan có được khôi phục hoàn toàn thì cũng không thể trông thấy, hãy gọi thể đó là thể trí (mental body). Cũng giống như Chúa, thể trí của chúng ta cũng là một chiếc máy tính lượng tử hình cầu. Thể xác giống như chiếc bình chứa còn thể trí giống như nước trong bình, sẽ mang hình dạng của chiếc bình chứa nó. Chiếc máy tính lượng tử thể trí lúc mới được hình thành chưa có thông tin gì. Sau khi sống trọn một đời bên trong một thể xác nào đó, mọi ký ức, kiến thức và kỹ năng sẽ được lưu giữ mãi mãi bên trong thể trí. Có thể nói, thể xác là cái khuôn đúc nên tâm trí chúng ta. Mọi thứ đi từ đơn giản đến phức tạp. Chúng ta lúc đầu đã đầu thai làm cái cây ngọn cỏ hay côn trùng, sau rồi đầu thai vào thể xác có cấu trúc phức tạp hơn là con vật, và sau cùng làm người. Tâm trí con người là sự kết hợp thông tin của tất cả những kiếp sống trước đó. Ban đầu khi chiếc máy tính thể trí chưa có nhiều thông tin, tâm trí của chúng ta rất đơn giản, như tâm trí của một cái cây vậy. Sau khi trải qua nhiều kiếp sống, máy tính thể trí đã tích trữ một số lượng thông tin khổng lồ và tác động ảnh hưởng tới tâm trí của chúng ta ở những kiếp sống sau đó. Cái đang tồn tại bên trong thể xác chúng ta chỉ là bản sao của thể trí, một chiếc máy tính bỏ túi đóng vai trò lưu trữ những thông tin ở kiếp sống này của chúng ta mà thôi. Nguyên thần thực sự của chúng ta nằm trong một tinh cầu bên trên vũ trụ. Phát biểu này lấy cơ sở từ việc khoa học chiêm tinh có thể đọc được quá khứ và tương lai của chúng ta chỉ thông qua quan sát sự chuyển động của các vì tinh tú. Những khả năng mà chúng ta đã tích lũy được trong nguyên thần từ tiền kiếp sẽ được kích hoạt truyền thông tin xuống bản sao của thể trí nếu chúng ta thực hiện những công việc yêu cầu những khả năng đó ở kiếp này. Năng khiếu hay hiện tượng thần đồng có thể được giải thích như vậy. Giữa thể trí và thể xác có rất nhiều thể trung gian. Cái thật sự là chúng ta là thể trí, cái máy tính lượng tử biết sáng tạo, còn thể xác và các thể trung gian đều chỉ là những chiếc áo. Thể xác có thể coi như bộ giáp. Bộ giáp này phải có người ở trong thì mới di chuyển được. Hiện tượng tách hồn giống như người ở trong bộ giáp chui ra ngoài, để lại một bộ giáp rỗng không. Có nhiều thể trung gian tương ứng với số lượng vật chất tĩnh khác nhau chứa trong thể đó. Tuy nhiên, ta có thể gọi chung các thể này là thể vía (spiritual body). Nếu người nào khôi phục được một phần chức năng của tuyến tùng, tức con mắt thứ ba, thì có khả năng trông thấy được thể này cũng như cõi giới tương ứng với thể đó. Những tấm ảnh chụp ma cũng là chụp được thể vía của con người. Thể vía của con người rời khỏi thể xác qua đỉnh đầu cho nên khi bạn sờ vào thể xác người chết sẽ thấy cơ thể người đó lạnh dần từ chân lên đến đầu. Có tất cả ba cõi giới chính tương ứng với ba cơ thể của con người đó là cõi Hạ giới tương ứng với thể xác, cõi Trung giới tương ứng với thể vía, và cõi Thượng giới tương ứng với thể trí. Các linh hồn đầu thai qua nhiều kiếp sống để tự nâng cấp, làm trọn vẹn chính nguyên thần của mình. Như đã nói ở trên, sau khi rời khỏi thể xác, linh hồn chúng ta sẽ được đưa đến ngay tới thiên đàng mà chúng ta đã hướng đến khi còn ở Hạ giới thông qua một luồng sáng trắng và sẽ không phải sống dưới dạng thể vía ở cõi Trung giới. Tuy nhiên, chúng ta biết rằng có rất nhiều linh hồn phải trải qua cuộc sống ở cõi Trung giới bởi lúc sống ở thể xác vẫn chưa hướng tới cõi nào hết. Sau khi rời khỏi thể xác, linh hồn sẽ bị bất ngờ vì thấy mình chưa chết, vẫn còn bị kết dính với cõi này rất nhiều. Sống ở cõi Trung giới một thời gian, nếu tâm trí càng thông thì lượng vật chất tĩnh càng giảm, giúp linh hồn người đó tiến gần tới cõi Thượng giới hơn. Thể vía có thể nhìn thấy nhưng lại không có hình dạng cố định. Tùy theo trạng thái cảm xúc, nhận thức và ảnh hưởng từ môi trường xung quanh mà sẽ thay đổi hình dạng. Lúc tâm lý bình thường thì mang hình dáng giống với thể xác. Nhưng nếu tâm lý bất ổn thì biến thành đủ mọi loại hình dáng cổ quái. Linh hồn có tác động được đến thế giới này không? Xin trả lời rằng có nếu ý chí đủ mạnh bởi linh hồn cũng là vật chất. Trước hết, thể trí của người này có thể tác động đến thể trí của người khác giống như người ta dùng cái máy tính này để hack cái máy tính khác vậy. Ma ám, nhập đồng, ma dắt, ma giấu đều có thể được giải thích như vậy. Những tấm ảnh chụp được ma hay những thước phim quay được ma có thể là do linh hồn dùng ý chí tác động vào đoạn phim. Không chỉ phim ảnh, linh hồn cũng có khả năng tác động vào những sự vật khác ở thế giới vật chất này,chẳng hạn như trường hợp những khuôn mặt người xuất hiện trên nền gạch của một ngôi nhà ở Tây Ban Nha. Những khuôn mặt này nằm chìm sâu trong nền gạch chứ không phải được vẽ trên bề mặt. Các chuyên gia và gia đình người chủ nhà sau nhiều tuần đào xới nền của ngôi nhà đã phát hiện một cái huyệt chứa xương người ngay dưới sàn lò sưởi. Khả năng tác động vào thế giới vật chất chỉ bằng ý nghĩ của thể trí đã bị sự dày đặc vật chất tĩnh của thể xác ngăn cản. Trong lịch sử của nhân loại có một nhân vật ở Ấn Độ có tên là Satyanarayana Raju, người có khả năng tàng hình, lấy bất kỳ đồ vật nào theo ý muốn từ trong không khí chỉ bằng tay không, đi xuyên qua vật rắn, mắt nhìn xuyên thấu mọi thứ như tia X. Khi nghiên cứu khả năng của Raju, các nhà khoa học đã đặt giả thuyết là: Trong vũ trụ, mọi không gian đều tích trữ các chất cấu thành nên vật. Chỉ cần cố gắng tư duy và một bàn tay đặc biệt như của Raju thì có thể tạo nên được vật đó. Mọi vật được cấu tạo từ những hạt rất nhỏ, các nguyên tử và phân tử.Tác dụng hút hấp dẫn sẽ làm cho chúng tiến lại gần nhau đến mức tất cả sẽ thu hẹp dần trở thành vật như một viên kẹo và với lý thuyết như vậy, lần lượt các vật được tạo ra. Một ví dụ cụ thể như bát súp nóng. Nếu phóng to bát súp lên chúng ta sẽ nhận được hình ảnh của các hạt cơ bản như điện tử, các quark, photon. Vì thế muốn có được chúng, ta chỉ cần lấy từ trong không khí một cách tự nhiên như ta thò tay lấy vật dụng trong tủ vậy. Đây là giả thuyết dựa trên các nguyên lý của khoa học vật lý. Điều đặc biệt là, chính bản thân Raju cũng rất đồng tình với lời giải thích trên của các nhà khoa học.Có lẽ phải thông qua một chế độ luyện tập và ăn uống đặc biệt nào đó để làm thay đổi tình trạng thể xác thì thể trí mới có thể tác động được đến thế giới vật chất này, giúp chúng ta có được những năng lực siêu nhân như Raju.

Bí mật thế giới tâm linh siêu hình

Trở lại với câu hỏi “Chúng ta tồn tại hay không tồn tại?”, nếu chúng ta đi theo hướng tiếp cận là chúng ta không tồn tại thì sự tồn tại mà bạn và tôi có chỉ là cảm giác mà thôi. Vậy sự khác nhau giữa cảm giác tồn tại và cảm giác không tồn tại là gì? Hãy hình dung cơ thể bạn đang ở trạng thái hoàn toàn thư thái, không cảm thấy một chút đau đớn gì. Tâm trí bạn cũng đã mãn nguyện, không cần phải khát khao, lo lắng hay sợ hãi bất kỳ điều gì nữa. Bạn nhắm mắt lại và cảm thấy tâm tư mình hòa vào thế giới xung quanh. Cả tâm hồn bạn chỉ có cảm giác trọn vẹn, đầy ắp. Bạn không còn cảm thấy thể xác mình nữa, cảm thấy mình như thể đang tan vào không gian. Đấy là cảm giác không tồn tại. Bạn hãy hình dung khi bạn đang chìm trong cảm giác trọn vẹn đó thì bất ngờ có một sự nhói đau ở một điểm nào đó trên thể xác hoặc một sự bế tắc xuất hiện trong tâm trí bạn. Sự nhói đau hay sự bế tắc đó sẽ kéo bạn ra khỏi cảm giác không tồn tại, đưa bạn rơi vào cảm giác tồn tại. Toàn bộ tâm trí bạn không còn cảm thấy sự thư thái, hài hòa nữa mà tập trung vào chỗ nhói đau đó, cảm giác bế tắc đó. Sự hài hòa, tĩnh lặng biến mất, bạn cảm thấy mình chính là nỗi đau kia, là sự bế tắc kia. Bạn hình dung nó giống như bạn đang ngồi trong một thư viện, mọi người đều phải giữ im lặng, bất thình lình có một người ho lên một tiếng rõ to lôi kéo sự chú ý của tất cả những người còn lại trong thư viện. Những nỗi đau gắn liền với cảm giác tồn tại. Vậy làm cách nào để thoát khỏi những khổ đau này? Câu trả lời cho câu hỏi này nằm ở thế giới vi mô lượng tử. Suy cho cùng thì cũng chỉ có cái thế giới đó là thật. Những quy luật của thế giới lượng tử vi mô là căn bản chi phối tất cả các quy luật ở những thế giới vĩ mô. Các thành phần của những thế giới vĩ mô cho dù là cõi Hạ giới, Trung giới hay Thượng giới thì đều chỉ là do sự giao thoa, cộng hưởng của các phần tử của thế giới vi mô lượng tử mà thành. Thế giới siêu vi mô này chỉ bao gồm có hai thứ đó là lượng tử vật chất động và lượng tử vật chất tĩnh. Vật chất động là cái gì đó khiếm khuyết, thiếu sót, không trọn vẹn, mất cân bằng, luôn không ngừng tìm kiếm một nửa của mình. Lực hấp dẫn của vật chất động là lực hấp dẫn hướng ngoại, biểu hiện cho sự khát khao nhưng không được thỏa mãn. Vật chất tĩnh chính là do hai lượng tử vật chất động kết hợp lại mà thành. Vật chất tĩnh là cái gì đó trọn vẹn, hoàn hảo, cân bằng, vĩnh cửu, biểu hiện cho sự thỏa mãn. Lực hấp dẫn của vật chất tĩnh là lực hấp dẫn hướng nội, biểu hiện cho sự viên mãn, không còn cần phải tìm kiếm bất cứ thứ gì từ thế giới bên ngoài nữa. Vật chất động là sự đau đớn kéo dài dai dẳng, thể hiện sự tồn tại; vật chất tĩnh là sự an bình, kết thúc đau đớn, thỏa mãn vĩnh cửu, thể hiện sự không tồn tại. Vật chất tĩnh là tương lai của vật chất động. Cho dù chuyến hành trình của mỗi hạt lượng tử vật chất động có dài đến đâu đi chăng nữa thì cuối cùng, kết thúc của vật chất động vẫn là kết hợp được với một hạt lượng tử vật chất động khác và trở thành vật chất tĩnh. Khi lực hấp dẫn hướng ngoại trở thành lực hấp dẫn hướng nội cũng là lúc tồn tại trở thành không tồn tại, khát khao trở thành mãn nguyện, mọi đớn đau đều biến mất, số 1 trở thành số 0. Chúng ta thực sự không tồn tại mà chỉ có cảm giác của sự tồn tại và cảm giác đó là do lực hấp dẫn hướng ngoại của vật chất động tạo thành. Cảm giác không tồn tại thì do lực hấp dẫn hướng nội của vật chất tĩnh tạo thành. Tâm trí chúng ta không thể ở hẳn thái cực nào trong hai thái cực tồn tại và không tồn tại mà chỉ ở giữa hai thái cực đó mà thôi. Nếu ở gần thái cực tồn tại, tâm trí chúng ta khi đó sẽ ở tình trạng cực kỳ bế tắc, đau khổ. Chúng ta không hiểu được chuyện gì đang diễn ra ở thế giới xung quanh cũng như trong tâm trí mình, không biết phải làm gì hoặc có những hành động quá khích, không tự chủ được. Nếu ở gần thái cực không tồn tại, tâm trí chúng ta sẽ cân bằng, thư thái, thông suốt hơn, tự chủ trong hành động và biết phải hành động như thế nào. Khi gặp bế tắc, thông thường chúng ta hoảng lên và chỉ muốn giải quyết thật nhanh bế tắc này để giải tỏa cảm xúc. Chúng ta cứ để tâm trí ở nguyên trạng thái bế tắc đó mà suy nghĩ, tìm cách giải quyết vấn đề. Chính điều này khiến cho chúng ta khó tìm ra cách giải quyết công việc, dễ đâm đầu vào những vấn đề sai. Bế tắc trong tâm lý có đặc điểm khác với sự đau đớn của thể xác. Vị trí cơn đau ở thể xác có thể được xác định rõ nhưng những bế tắc của tâm lý thì không thể xác định rõ được. Thể trí là dạng động chứ không tĩnh như thể xác. Bên trong thể trí, thông tin cứ chảy liên tục và chỉ một sự bế tắc cũng ảnh hưởng tới toàn bộ hệ thống thể trí. Nếu nhìn vào một tâm lý bế tắc, bạn sẽ chỉ thấy sự hỗn loạn, rất khó để phán đoán điều gì là nguyên nhân gây ra sự mất cân bằng tâm lý của bạn. Muốn làm thông suốt tâm trí, bạn không thể tập trung giải quyết từng điểm một mà phải giải quyết tất cả cùng một lúc. Khi tâm trí có bế tắc, bạn cần phải khiến bản thân trở nên giống với một hạt lượng tử vật chất tĩnh, tức là phải tìm cách tách rời tâm trí khỏi tất cả các sự kiện xung quanh, đưa bản thân vào trạng thái thư thái, thỏa mãn, an bình bên trong chính tâm trí mình. Việc này gọi là thiền định. Trí tưởng tượng và những ký ức tươi đẹp sẽ hỗ trợ bạn thực hiện điều này. Ở trạng thái thư giãn này, tâm trí giống như có một dòng nước vô hình chảy xuống rửa trôi đi tất cả những bế tắc cùng một lúc. Sau khi thấy tâm trí đã có vẻ an tĩnh, cân bằng, bạn mới bắt đầu quan tâm trở lại các vấn đề của mình. Lúc này, bạn sẽ nhìn nhận sự việc sáng suốt hơn, biết mình cần phải làm gì. Để cuộc sống lành mạnh và hạnh phúc, việc thanh lọc tâm trí bằng thiền định là điều vô cùng cần thiết. Đưa tâm trí vào trạng thái cân bằng, thỏa mãn sẽ giúp bạn luôn nhìn nhận mọi thứ một cách thông suốt, tích cực, từ đó giúp bạn tương thích, hòa nhập vào hoàn cảnh mới, môi trường mới một cách dễ dàng.