Học cách sống tàn nhẫn

Nếu em cứ nhẫn nhịn và sẵn sàng chịu đựng như vậy, sớm hay muộn, em vẫn sẽ là người phải chịu tổn thương mà thôi.

Em có thể vô tư cho đi tấm lòng của mình mà không đòi hỏi người khác phải đáp lại tương đương. Em cho rằng nếu cuộc sống chỉ có vay có trả như vậy sẽ rất ngột ngạt và mệt mỏi. Em quyết định cứ giữ lấy cách sống bản năng như em từ thuở nhỏ tới giờ. Nhưng em à, cuộc sống của chúng ta đâu có đơn giản và ngây ngô như tuổi thơ ấy. Nếu em không nỡ giẫm đạp lên người khác thì rồi người ta sẽ giẫm đạp lên em.

Nụ cười của em hiện tại không còn cái vẻ vô tư và chẳng cần biết ngày mai thế nào nữa. Nó cũng bắt đầu gượng gạo, bắt đầu có những cái nhếch môi chỉ vì xã giao. Em cho rằng mình không thay đổi ư? Sự thay đổi của em đến từ những thứ nhỏ nhặt như thế. Và dù em có vẫn nhí nhảnh, tinh nghịch và lí lắc như một chú chim nhỏ vì tôi biết chú chim đó cũng bắt đầu biết sợ cành cong rồi.

Em lương thiện, chân thành, chưa một lần có dã tâm nhưng tôi nói em nghe, xấu tính một chút cũng không làm sao cả. Em xấu tính với người xấu không có nghĩa em sẽ trở nên xấu giống họ. Chỉ là người ta đối với mình làm sao mình đối lại như thế. Sự chân thành, thật tâm của em không phải lúc nào cũng có thể cảm hóa được lòng người. Họ sẽ chỉ thấy em khờ khạo và dễ bắt nạt mà thôi.

Em có nhiều bạn, quảng giao và biết cách xây dựng mối quan hệ nhưng chỉ một lần, em hãy nhìn lại xem trong số đó có bao nhiêu đối tốt thực sự hay chỉ là xã giao và thậm chí cả lợi dụng. Đôi mắt em rõ ràng nhìn thấy nhưng trái tim em lại cứ tìm cách gạt bỏ nó đi, tôi biết. Em chưa sẵn sàng để lớn, để thực dụng và lọc lõi như những người chúng tôi. Mà em ơi, trưởng thành đâu có chờ người ta sẵn sàng, cuộc đời lại càng không chờ đợi nữa. Nên nếu em cứ bất chấp mà làm mọi thứ theo lý tưởng vốn có như vậy, người đau khổ cũng chỉ có mình em.

Học dần cách tàn nhẫn để tự bảo vệ mình đi em

Tôi chưa cần em phải khôn ngoan, mưu mô và mánh lới phức tạp trong đối nhân xử thế, tôi chỉ muốn em biết cách phũ phàng với những kẻ làm em đau. Khi em bị ai đó làm tổn thương, đừng tự đổ lỗi cho mình, đừng nghĩ là do mình nên người ta mới đối xử như thế. Khi em bị ai đó làm khó dễ, đừng nghĩ rằng đó là trách nhiệm mình phải làm, đừng nghĩ rằng người ta có xét nét cũng vì muốn tốt cho mình.

Em cần rất nhiều tỉnh táo và trên hết là một trái tim lạnh để nhìn ra ai đúng ai sai. Sự đúng sai trong thế giới này chỉ cách nhau bằng một lằn ranh mỏng, tôi cũng chẳng tự hào mình đủ tinh tường để nhận biết hết thảy nhưng chí ít tôi luôn tạo cho mình lớp vỏ bọc bên ngoài để hạn chế đau thương.

Cô gái của tôi, tôi thương em và đau lòng khi thấy em suy sụp. Một mình tôi chẳng thể bảo vệ em mãi được nên hãy biết tự cứu lấy mình đi nhé! Những khi nào quá mệt mỏi, hãy cho mình chút ít thời gian nghỉ ngơi để hồi phục năng lượng. Nếu em cần sạc điên, hãy tới bên cạnh tôi.

Tàn nhẫn đi em! Học cách tàn nhẫn đi! Chuyện chúng ta trưởng thành phải vậy đó mà

/ ( bình chọn )