Hớt tóc gội đầu maika ở đâu

Cô bạn hào hứng:

- Tuyệt! Anh ấy là người rất tế nhị.

- Làm sao cậu nhận ra điều ấy?

- Ngoài bãi biển, anh ấy chỉ chạm tay vào những chỗ có vải trên cơ thể mình, những chỗ hở thì không.

- !!!

Thầy Cũng Đầu Hàng

           Một thấy giáo trong giờ dạy thành ngữ của mình đố học sinh của mình: -Bây giờ thầy sẽ gợi ý cho các em rồi các em dựa vào đó để đoán ra câu thành ngữ này nhé! Câu thành ngữ này có chữ "mày, không".Nào, em nào trả lời được nào? Mãi mà không thấy ai giơ tay, thầy giáo gợi ý tiếp: -Có chữ "đố, làm"! Vẫn không có ai trả lời thầy nói: -Thôi thế này vậy, câu thành ngữ này có 6 từ là "mày, không, đố, làm, nên, thầy". Bây giờ các em hãy sắp xếp lại thàng 1 câu thành ngữ... Mãi ở cuối lớp có 1 cánh tay rụt rè giơ lên,1 học sinh đứng lên nói: -Em thưa thầy,câu thành ngữ này là: "Làm thầy mày không nên đố".

Một bộ xương người rời nghĩa địa lang thang ngoài đường.Nó gặp một bộ xương khác bèn hỏi:- Cậu chết năm nào vậy?- Tớ chết đói năm Ất Dậu. Còn cậu?- Tớ mới chết, ở châu Phi. Hai bộ xương cùng nhau đi tiếp, được một lúc thì gặp bộ xương thứ ba.- Trời đất, cậu chết năm nào mà bộ dạng trông thê thảm và tả tơi vậy? Lập tức hắn trả lời:- Tụi bây điên rồi à, tao còn đang sống sờ sờ ra đây mà lại bảo chết là nghĩa lý gì ?Hai bộ xương trố mắt:- Ủa, vậy cậu là ai?- Thì xì ke chính gốc hai năm chứ còn gì nữa!********************************************************Anh chồng say khướt. lạng choạng bước vào nhà, ngồi phịch xuống ghế sofa rồi đăm đăm nhìn về phía Ti Vi. Một lúc sau, anh ta càu nhàu: - Phim gì mà chiếu mãi một cảnh rừng cháy thế này? Cô vợ ngồi gần đó lên tiếng:- Uống vừa vừa thôi, ông đang ngồi trước cái lò sưởi đấy!!!***************************************************************Given:Đẹp trai = 1,Xấu trai = (-1),Chung tình = 2,Đa tình = (-2),Nghèo = 3,Giàu = (-3),Đã có vợ = 0.Ta chứng minh được:Đẹp trai + Chung tình = Nghèo,Chung tình + Giàu = Xấu trai,Nghèo + Xấu trai = Chung tình,Đẹp trai + Giàu = Đa tình,và chắc chắn là:Đẹp trai + Giàu + Chung tình = Đã có vợ*********************************************Vừa rồi, Mình đà phiền lòng vì mùa màng tồi tànNàng nhà mình thì liền mồm phàn nànLàm mình cùn, mình bèn... làm càn,Mình cầm nhiều đồ cùng nhiều vòng vàngVùi đầu vào cùng nào bài, nào đềCòn lề mề, khề khà cùng bàn đèn...Rồi dần dần nhà mình toàn người vào... đòi tiền!!!Nàng nhà mình buồn rầu thì thầm cùng mình rằng:"Từ nào giờ, mình từng là người đàng hoàng,Đừng vì cùn mà thành người nhà... thằng Bần"!Nàng càng bàn càng làm lòng mình bàng hoàngThề từ rày: Chừa bài cùng chừa đềCòn bàn đèn thì đừng hòng mình chừa...(À, mình nhầm! Mình thề chừa bàn đèn).Rồi mình cùng nàng vùi đầu vào mà làm đồng,Rồi làm vườn (mình trồng nhiều hành và cà).Nhờ đồng lòng, mà dần dần mình dành tiền,Mình từ từ cầm đồ và vòng vàng vềRồi thì thầm cùng nàng: "Này mình à!Còn thừa tiền là nhờ mùa này mình tài tình,Tiền thừa này mình cầm rồi dùng gì thì dùng...".Nàng nhà mình là người nghiền "truyền hình"Mình bèn thầm dùng tiền đèo "truyền hình" về nhà liền.Nàng nhìn mình vừa mừng vừa trầm trồ:Còn đùa rằng: "- Hừm, mình là người chồng... vàng".Rồi mình và nàng cùng vào giường mà... cười cười hoài (!) ..............................................................................Đêm đã về khuya tbbt đang ngủ. Chợt tiếng điện thoại bàn reo vang, nhấc máy:- A lô!- Cho hỏi đây có phải là số của VCB không?- Anh nhầm rồi, đây là số của tbbt!tbbt gác máy và lên giường. 10 phút sau, đang nhắm mắt mơ màng thì chuông điện thoại lại réo ầm ĩ, tbbt uể oải nhấc máy:- A lô!- VCB hả? Tớ có chuyện này...- Đã bảo tôi là tbbt, nửa đêm nửa hôm mà cứ nhầm nhọt mãi - tbbt quát rồi gác máy cái rụp.30 phút sau, khi tbbt đang thiu thiu và sắp chìm vào giấc ngủ thì chuông điện thoại lại đổ liên hồi, tbbt nhấc máy rồi gầm tướng lên:- A lô... - tbbt hả?- À, à... tbbt đây! Ai đấy?- Là cái thằng... nhầm máy nãy giờ đây. Xin báo tin vui là đã tìm thấy số máy của VCB rồi nhé! Bái bai...- ?!! (Thức luôn đến sáng vì... tức).******************************Trong giờ học "Giải phẫu sinh lý người", một nữ sinh nọ mất trật tự nhiều lần. Ông giáo đã nhắc nhở nhưng không được, tức quá bèn quát:- Này em kia, tôi sẽ đuổi ra khỏi lớp nếu em không trả lời được câu hỏi sau đây: "Bộ phận nào trong cơ thể người lúc bé nhất và lúc to nhất có thể tích gấp bẩy lần".Cô học trò suy nghĩ rồi đỏ mặt ấp úng không trả lời, chỉ cười "khi... khi"- Sao không trả lời đi còn cười gì?- "khi... khi"- ...!!!- "khi... khi"- Thôi đủ rồi! Em hãy ra khỏi lớp ngay vì không thuộc bài. Hãy nghe đây: "Đó là phổi, khi ta hít vào và thở ra thể tích chênh nhau gấp bẩy lần. Còn cái "khi khi" của cô chỉ có ba lần thôi"!*****************************Vợ là mẹ các con taThường kêu bà xã, hiệu là phu nhân Vợ là tổng hợp: bạn thânLà boss, bảo mẫu, tình nhân, mẹ hiềnVợ là ngân khố, kho tiềnGởi vô nhanh gọn, hơi phiền rút raVợ là biển cả bao laĐôi khi nổi sóng khiến ta chìm phàVợ là âm nhạc, thi caVừa là cô giáo vừa là luật sưCả gan đấu khẩu vợ ư ?Cá ương không muối, chồng hư cãi vờ (vợ)Chồng ơi! Đừng có dại khờKhông vợ, đố biết cậy nhờ tay ai ?Vợ là phước, lộc, thọ, tài .....

Thuộc trăm định nghĩa, trả bài vợ khen !

Một đôi vợ chồng mới qua Mỹ được ít lâu, lại hay cãi vã đòi ly dị, bỏ bụng lắm bấy lâu bị vợ lấn lướt nên nói:-Sugar you you go, sugar me me go!( Đường cô cô đi, đường tôi tôi đi!)Cô vợ:- You think you tasty?(anh nghĩ anh ngon lắm hả ?)Anh chồng :-I love toilet you go go!( tôi yêu cầu cô đi đi!)Cô vợ:-You think you are belly button of dance pole?You live a place mokey cough flamingo crows, clothes house country!( Anh nghĩ anh là cái rốn của vũ trụ hả? anh sống nơi khỉ ho cò gá, đồ nhà quê)Anh chồng đáp lại :-You onion summer three dowm seven up. No enough listen.( Cô hành hạ tôi ba chìm bảy nổi. Thôi đủ rồi nghe)Cô vợ méo máo:-Me take you, you poor storn spinach two table hand white!(Tôi lấy anh, anh nghèo rớt mồng tơi, hai bàn tay trắng!)Anh chồng thấy tội bèn nói-You eat criminal so, no star where, we can do again from first.(Em ăn gian quá, không sao cả, mình có thể làm lạ từ đầu)Cô vơ nguôi giận:-I no want salad again!

( em không muối cải với anh nữa)

hanh tra trên bộ xuống kiểm tra giờ học anh văn, ông ta ngồi bên cạnh Vova.Cô giáo mới đi dạy vì vậy rất hồi hộp.Cô giáo:- Bây giờ cô sẽ viết 1 câu tiếng anh lên bảng, còn các em hãy cố gắng dịch nó ra tiếng Nga.Cô giáo đang viết dở câu thì viên phấn bị rơi, cô cúi xuống nhặt và tiếp tục viết cho hết câu.- Và bây giờ ai sẽ dịch được câu này?Vova lập tức giơ tay. Cô giáo thì rất run, nhìn quanh lớp nhưng ngoài Vova ra thì chẳng có ai giơ tay cả. Cô giáo đành chỉ định Vova phát biểu.Vova:- Giá như mà cái váy nó ngắn hơn ........- Cái gì?! Em biến ngay khỏi lớp học!Vova thu gom sách vở xong dứ dứ nắm đấm vào mặt ông thanh tra:- Đồ ngu, đã không biết thì đừng có bày trò nhắc bài!Vova bắt đầu đi học lớp một. Trong buổi học đầu tiên, Vova đã nói với cô giáo:- Thưa cô, em quá thông minh so với lớp một! Cô hãy cho em lên thẳng lớp ba!Cô giáo dẫn Vova lên gặp thầy hiệu trưởng, kể đầu đuôi câu chuyện.Thầy hiệu trưởng:- Được rồi, chúng ta cùng kiểm tra trình độ của Vova. Vova, 3 nhân 3 bằng mấy?Vova:- 9!- Đúng rồi! Thế 6x6?- 36!- Chính xác! Tôi nghĩ rằng - hiệu trưởng quay sang cô giáo - chúng ta chuyển Vova lên lớp 3!Cô giáo:- Để tôi hỏi thêm Vova về tính logic! Vova, cái gì ở con bò cái có 4 cái, còn ở cô có 2 cái?Vova thoáng nghĩ và trả lời:-Chân!-Có việc gì mà khi làm con chó đứng bằng 3 chân còn người thì đứng bằng 2 chân?-Bắt tay!-Hmm, Thế cái gì có trong quần của em, còn cô không có?Hiệu trưởng tròn mắt, thậm chí chưa kịp mở miệng thì Vova đã nói:- Cái túi!Cô giáo:-Đúng rồi, Vova ....... lên thẳng lớp 3!Hiệu trưởng:- Tôi nghĩ rằng có thể chuyển Vova lên thẳng lớp 5, bởi vì 3 câu hỏi cuối cùng, đến tôi thậm chí còn nhầm !hôm, cô hàng xóm gọi vôva sang và hỏi:- vôva nếu cô cho cháu chọn giưa 10 đồng và 1 đồng, cháu lấy cái nào!vôva cười: -cháu lấy 1 đồng ạ!cô hàng xóm ngạc nhiên và đưa cho vôva 1 đồng!cả tháng sau ai ai cungthử vôva giống như cô hàng xóm và kháo nhau rằng : thằng vôva ngu lắm, cho nó chọn 10 đồng và 1 đồng nó chỉ lấy 1 đồng!tin đến tai mẹ vôva, bà liền nọc vôva ra đánh 1 trận rồi than:-trời ơi, sao tôi khổ thế này, lại có 1 thằng con chê tiền chứ, 10 đồng thì nó không lấy lại đi lấy 1 đồng bao giờ k0...vôva liền bịt miệng mẹ và nói thầm,:-khẽ thôi mẹ ơi, con mà lấy 10 đồng thì con chỉ được 10 đồng thôi, còn bây giờ con có hơn 30 đồng rồi nhé!Vôva dắt em nó đi vào một siêu thị, chọn một bịch băng vệ sinh phụ nữ rồi mang ra quầy tính tiền. Lấy làm lạ, cô thu ngân nhìn chằm chằm vào hai đứa bé, rồi không nén nổi tò mò, cô hỏi.- Cháu bao nhiêu tuổi rồi?- Cháu lên tám. - Vôva đáp.Cô thu ngân hỏi tiếp:- Thế cháu có biết thứ này để làm gì không?- Cháu không rõ lắm. Nhưng thứ này không phải để cho cháu, mà cho thằng em cháu. - Vôva chỉ tay vào đứa em đi bên cạnh.- Cho em cháu? - Cô gái tròn mắt ngạc nhiên.- Đúng thế. Nó lên bốn tuổi. Chúng cháu xem trên tivi và thấy người ta nói rằng, nếu sử dụng thứ này, có thể bơi và đi xe đạp. Mà nó thì lại chưa biết cả hai thứ ấy...Nhà VoVa chật lắm, thời ngày xưa nhà được phân phối, không mất tiền, cho nên chỉ 17m2 là quý roài! Kệ, túp lều tranh, trái tim vàng!Nhưng dở cái là VoVa bắt đầu đi học, cái tuổi ti hí đang kỳ sung mãn, đâm ra bố mẹ rất khó xử!Hôm ấy, vào dịp nghỉ lễ, nghỉ đơn nghỉ kép thế nào VoVa được nghỉ học tới 4 ngày liền, chỉ vì hôm trước tiếc tiền, bố ko mua cho VoVa cái xe tăng, thế là nó ám ở nhà suốt 3 hôm ròng, tình hình của bố mẹ thì ngày càng nước sôi lửa bỏng.....Cái khó ló cái khôn, bố nghĩ ra một diệu kế, bố bèn bảo VoVa ra đứng ở ban công nhìn xung quanh có gì hay thì nói vào cho bố mẹ, khoảng nửa tiếng, nếu tốt bố cho 2 cái xe tăng..... VoVa ok liềnThế là công vụ bắt đầu :VoVa : Có hai xe tải đi ở dưới đường, một trắng một vàng.....Bố : Hự.... ự....ừ còn gì ko?VoVa : Có hai đám mây bay trên trời, màu trắngMẹ : Á.....a.....còn gì nữa con?.....nữa.....Vova : Hết rồi, con vào nhé?Bố, Mẹ : Từ từ đã ...... nhìn sang nhà bác Ivan xem nào?VoVa : À, hai bác ấy đang " xxx "Bố mẹ nhảy dựng lên, hớt hải : Sao mày biết ?Vova: À, Con Natasa cũng đang đứng ban công nhìn sang đây mà!Trong lớp học, cô giáo đang giảng bài.- Cô giáo : Người khôn ngoan luôn luôn biết nghi ngờ, còn kẻ ngu dốt thì lúc nào cũng tuyên bố chắc chắn.- Vova : Thưa cô ! Cô tin chắc chứ ?- Cô giáo : Chắc chắn __________Trong giờ học môn lao động, thầy giáo giảng cho học sinh về kỹ thuật an toàn trong lao động. Thầy giáo dẫn ví dụ:- Có cậu bé đang đi ngoài phố, bỗng có viên gạch rơi xuống đầu, và cậu ta chết ngay tại chỗ! Còn cô bé đội mũ bảo hiểm, cũng bịviên gịch rơi xuống đầu, nhưng cô bé chỉ mỉm cười và đi tiếp!Giọng Vova:- Vâng em biết cô ta! Cô ấy đến bây giờ vẫn đội mũ bảo hiểm và vừa đi vừa mỉm cười!Vova và Petia đi thi lịch sử. Petia vào truớc đuợc 10 điểm. Vova hỏi :- Thầy hỏi những gì ?- Câu 1 : "Trình bày về Cách mạng Nga". Tớ trả lời "Cách mạng Nga xảy ra lần đầu năm 1905 nh­ng do thế lực phản động quá mạnh nên không thành công. Năm 1917 mới thành công".- Rồi sao nữa ?- Câu 2 : "Ai lãnh đạo cách mạng ?". Tớ trả lời : "Chủ yếu là Lênin, ngoài ra còn có Stalin, Plekhanov ... "- Còn câu 3 ?- "Anh nghĩ gì về điều kiện cách mạng 1905 ?". Tớ trả lời : "Nhiều nhà nghiên cúu cho rằng điều kiện đã chín muồi, riêng em cho là chưa đủ".Vova vào phòng thi, thầy hỏi :- Anh sinh năm nào ?- Lần đầu năm 1905 nhưng do thế lực phản động quá mạnh nên không thành công. Năm 1917 mới thành công.Giáo sư ngạc nhiên hỏi :- Bố mẹ anh là ai ?- Chủ yếu là Lênin, ngoài ra còn có Stalin, Plekhanov ...- Đồ ngu - Giáo sư quát.- Dạ nhiều nhà nghiên cúu cũng nghĩ nhvậy nhưng em cho là chưa đủ ạ !

- ? ! ? ! ?

Có cô gái nọ tính tình hơi bị lẳng lơ Một hôm cô hẹn bạn trai tới nhà chơiKhi bạn trai cô ta bước vào nhà,cô vẫn nằm dài trên giường,y phục trên người rất ư là khêu gợi,cô ta nói:_Anh hãy lấy cái quý nhất của em điNgay lập tức,chàng trai tiến lại gần....Ôm cái ti vi đi tuốtCô gái:hết hồn....Đau khổ... Trời mưa. Một cặp vợ chồng đi ngoài phố.Người chồng cầm ô che mưa một mình,người vợ bực tức gắt :_Anh chỉ biết có mình,em bị ướt hết cả rồi mà anh không đau khổ sao?_Em yêu ,em bị ướt anh rất đau khổ ,còn nếu anh bị thì em lại đau khổ....Vậy hãy để anh gánh chịu đau khổ một mình.Cô giáo hỏi Vova: - Tại sao hôm qua em không đi học? Vova giải thích: - Hôm qua mẹ em giặt mất cái quần ... của em, mà em thì chỉ có mỗi một cái đó. Cô giáo: - Được rồi. Ngày hôm sau cũng không thấy Vova đến trường. Cô giáo hỏi: - Mẹ em lại giặt mất quần ... của em à? Vova: - Thưa cô không phải, việc gì phải giặt nó hàng ngày. Trên đường em tới trường, đi ngang qua nhà cô ....... và em thấy quần ... của cô treo trên ban công, thế là em nghĩ: tới trường làm gì khi mà cô không có ở đóHai cô bạn gái tâm sự: - Chuyện bồ với chàng X ra sao rồi? - Chịu hết nổi, chia tay rồi - Ủa , tối qua thấy hai nguơi` còn đi dạo công viên mà - Thì phải, vào công viên vắng hoe, mà tay ảnh cứ sờ soạng.... - Ủa, anh ta sờ vào người bồ  huh? - Sờ vào người tớ thì nói gì nửa, anh ta cứ sờ khắp người anh ta để kiếm      thuốc hút...Một anh chàng keo kiệt rủ bạn đi uống beer. Bước vào quán thấy mấy cô chào mời nồng nhiệt, biết là quán beer ôm, sợ quá anh gọi chủ quán lại: - Cho tôi hai xuất beer không ôm - Yên tâm, quán tôi không tính tiền ôm, chỉ tính tiền beer - Ô`!!! Vậy thì cho tôi hai xuất ôm không beer  Bà nọ có cô con gái xinh đẹp nhưng ẻo lả yếu đuối lại lấy chồng là một cầu thủ khỏe như trâu.  Ngày cưới con gái, bà cho cô cái còi và dặn: - Con phải luôn luôn mang theo cái này vô mình để phòng thân - Để làm gì hở mẹ? - Nó là cầu thủ, khi nghe tiếng còi thì nói sẽ dừng lại

Có mỗi “chuyện thường ngày ở... các đôi yêu nhau” mà cứ để người ta nhắc hoài... Chàng và nàng ngồi chơi trong công viên vào một buổi tối đẹp trời (nghĩa là... trời tối thui)! Chỉ thấy chàng huyên thuyên “trên trời dưới bể”, nàng bèn viết chữ XEM lên mặt đất và nói:    - Anh đánh vần đi.   Chàng đánh vần chậm rãi:   - Xờ... em... xem!   Nàng ngúng nguẩy:

   - Có mỗi chuyện đơn giản vậy mà cứ để người ta... chờ mãi!

Trước và sau khi cưới Trước ngày cưới: Chàng: Thật tuyệt vời! Cuối cùng thì giờ phút anh mong đợi nhất cũng đã tới! Nàng: Em phải ra đi à? Chàng: Không. Thậm chí em đừng bao giờ nghĩ tới điều đó! Nàng: Anh có yêu em không? Chàng: Tất nhiên rồi! Nàng: Anh có phản bội em không? Chàng: Không! Sao em lại có ý nghĩ đó cơ chứ? Nàng: Anh sẽ hôn em chứ? Chàng: Đương nhiên. Nàng: Anh sẽ đánh em chứ? Chàng: Không bao giờ! Nàng: Em có thể tin anh được không?

Sau ngày cưới .....hãy đọc từ dưới lên ....

so sanh vui

Dân Hà Thành và Sài thành Cơn mưa Mưa Sài Gòn giống tính tình các cô gái Sài Gòn - đỏng đảnh nhưng mau quên Mưa Hà Nội giống tính tình các cô gái Hà Nội - âm ỉ và dai dẳng Ăn mặc Ở Sài Gòn, bạn có thể mặc quần short, dép lê đàng hoàng vào Rex Ở Hà Nội, bạn có thể thấy các bác xe ôm mặc đồ vest đứng chờ khách bên Bờ Hồ Xe máy Ở Sài Gòn, họ gọi chiếc xe gắn máy của bạn là xe hai bánh Ở Hà Nội, họ coi chiếc xe máy của bạn là xe có động cơ Gọi điện ngoài đường Ở Sài Gòn, bạn hãy dừng xe - dắt lên vỉa hè - quay ngược đầu xe - nếu không muốn chiếc điện thoại của bạn cuốn theo chiều gió Ở Hà Nội, bạn hãy đứng giữa ngã tư tấp nập người qua để nói chuyện điện thoại - cho cả thế giới biết bạn là ai Giao thông Ở Sài Gòn, bạn có thể vượt đèn đỏ thoải mái - nhưng chớ có đi vào phần đường xe hơi Ở Hà Nội, bạn có thể lượn lờ trước mũi xe hơi - nhưng đừng có dại dột mà rẽ phải tùy ý Ở Hà Nội: Đèn đỏ không được rẽ phải Ở Sài gòn: Đèn đỏ có nơi còn được quẹo trái Con đường Hà Nội: Đường, phố, ngõ, ngách Sài Gòn: Đại lộ, đường, hẻm, hẻm Giầy vớ Đàn ông Hà Nội có thể đi giày mà không cần mang vớ Con gái Sài Gòn có thể đi vớ mà không cần mang giày Đụng hàng Khi hai cô gái cùng thích một món đồ giống hệt nhau: Con gái Hà Nội: "Tớ với ấy cùng mua nó nhé?" Con gái Sài Gòn: "Ấy mua rồi à? Vậy tớ sẽ chọn thứ khác" Cà phê Cà phê Sài Gòn với những hàng ghế xếp thẳng hàng như trên xe bus Cà phê Hà Nội chen chúc với hai đôi tình nhân cùng xếp chung một bàn Sài Gòn: Ít Cafe + ít sữa + đá + đá + đá + ... + đá = 1 ly phê sữa đá, xong cafe có 1 ấm trà to tướng... chan vào cafe uống ??? hết lại có thêm (kô cần xin) Hà Nội: Cafe + sữa + 2 cục đá = cốc nâu đá, xin mỏi miệng đuợc cốc nước lọc Trà đá Ở Hà Nội, một cốc trà đá của mấy bà hàng nước giá năm trăm đồng Ở Sài Gòn, cốc trà đá đó có thể pha làm bốn ly nhưng lại miễn phí Ăn phở Tô hủ tíu mì Sài Gòn được bưng ra với tô được đặt trên chiếc đĩa Bát phở gà Hà Nội được khuyến mại với ngón tay cái của con bé bưng bê Ăn sáng Khi bạn nhận lời đề nghị của người bạn: "Đi ăn sáng với tớ nhé?" Ở Hà Nội: Hoặc là bạn có nhiều hơn 20 ngàn, hoặc là chả cần xu keng nào! Ở Sài Gòn: Điều kiện cần và đủ: Bạn có tối thiểu 10 ngàn trong túi! Ăn trưa Cơm trưa Sài Gòn với tô canh khổ qua hai ngàn rưởi Cơm trưa Hà Nội với bát nước rau dầm sấu không lấy tiền Dao dĩa Khi bạn nói: "Cho tôi thêm một cái dĩa" với người bồi bàn Ở Hà Nội: Người ta sẽ mang cho bạn một cái nĩa Ở Sài Gòn: Họ sẽ mang cho bạn một chiếc đĩa Cảm ơn Ở Sài Gòn, bạn dửng dưng khi thấy cô receptionist cúi gập người chào bạn Ở Hà Nội, bạn xúc động đến sững sờ khi thấy ai đó nói lời cảm ơn Dạ vâng Khi phụ huynh người yêu bạn có lời mời bạn đến nhà dùng bữa Ở Hà Nội: Bạn nói: "Dạ, vâng!" Ở Sài Gòn:! Đã "Dạ" thì khỏi cần "Vâng" Chào hỏi Khi bạn chào phụ huynh bố mẹ người yêu trước khi ra về Ở Hà Nội: "Cháu chào cô cháu về!" Ở Sài Gòn: "Con thưa dì con dzìa!" Tỏ tình Khi bạn nói với một cô gái: "Thế em có yêu anh không?" Con gái Hà Nội: "Nếu nói không thì sao ?" Con gái Sài Gòn: "Tại sao lại không nhỉ !" HN: Yêu vẫn phải giữ SG: Yêu là hết mình luôn Giàu có Bạn được coi là giàu có khi... Ở Hà Nội: Bạn có rất nhiều tiền Ở Sài Gòn: Bạn tiêu rất nhiều tiền Giữ xe hàng quán Hà nội: trông hộ xe miễn phí Sài gòn: "Anh cho xin 2 ngàn" Uống bia Hà nội: Bia hơi, lạc rang, 9 giờ phắn Sài Gòn: Chai lạnh, đá to, nồi lẩu, nửa khuya dzìa Karaoke Hà Nội: Chọn bài, hát vui là chính, hát sai tông cũng kệ Sài Gòn: Chọn số, hát hay là chính vì thế hát rất tình cảm. Nhỡ mà sai tông sẽ quê lắm đấy ạ Xôi Hà Nội: Gói lá khoai hay lá sen, xôi đồ bằng chõ Sài Gòn: Cho vào hộp, hay bịch nylon, cơm nếp nấu bằng nồi Phở Hà Nội: Khó mà thiếu mì chính, quẩy Sài Gòn: Làm sao ăn phở được khi mà không có rau, giá và tương đỏ (hoặc đen) Siêu thị Hà Nội: Đắt đỏ, hàng hóa kô thiết thực Sài Gòn: Thuận tiện, giá rẻ như chợ. Là nơi thư giãn mỗi cuối tuần cả gia đình Nhà sách Hà Nội : Nhân viên hách dịch Sài Gòn : Vào đọc chùa thoải mái, nhất là các em bé, có thể ngồi tại chỗ đọc mà không sợ bị đuổi Chùa chiền Hà Nội: Bước chân vào là thấy lõng nhẹ bẫng, hỉ nộ ái ố đã để lại ở phía ngoài cửa Sài Gòn: Không gian ồn ào, không tịnh Tào phớ Hà Nội: Lát mỏng, em nhớ ngày xưa hay hớt bằng vỏ con trai! Sài Gòn: Lát dày cục, có gừng trong nước đường chứ không phải là hoa nhài Chè Hà Nội: Ăn trong cốc, bát nhỏ Sài Gòn: Thường có nước dừa. Vội thì cắn 1 góc bịch chè và mút Cắt chanh Hà Nội: Bổ ngang Sài Gòn: Bổ dọc 2 bên, bỏ phần giữa Cây xanh Hà Nội: Nhớ phố hoa sữa Nguyễn Du, hàng sấu trên Trần Hưng Đạo Sài Gòn: Me xanh đường Trần Văn Thủ, cây sao trên Ba tháng hai Nước canh rau muống Hà Nội: Sấu, chanh Sài Gòn: Me, chanh SG: chả ram, chả giò HN: nem rán HN có bún chả SG có cơm tấm Tán gái Gái Hà Nội: dễ tán, khó bỏ Gái Sài Gòn: dễ bỏ, khó tán Cuối tuần Hà Nội: cả gia đình quây quần nấu nướng ăn tươi Sài Gòn: đi ăn tiệm Chất chơi và chất chiến Hà nội: Xe đẹp, điện thoại nhỏ, áo bỏ trong quần nhưng hỏi tiền thì x có\. Sài gòn: 5 số 67, TaK X đời đầu, áo phông quần sóc, hỏi tiền : Chú cần nhiêu??? Người Hà Nội gọi người yêu là anh yêu, em yêu Người Sài Gòn gọi người yêu là ông xã, bà xã Xe Hà Nội: hiếm gặp những xe đời cũ Sài Gòn: những xe viện bảo tàng cho mượn vẫn lưu hành đầy trên đường phố Vá xe Sài gòn : Vá xe lúc nửa đêm... em xin 5 ngàn thôi Hà Nội : Muộn rồi em ơi, 50 nghìn anh vá cho Hồ Sài Gòn : Hồ con rùa to mà nhỏ , nhỏ mà to HÀ nội : Các hồ đều bé dần lại Xe khách Sài gòn : Đi xe đò !!! 1 người 1 ghế ( số ghế đàng hoàng ) kô đón thêm nếu đã đầy Hà Nội: Anh ngối xích vào , cho người ta ngồi với !!!!!!! Sài Gòn : Website mấy trường đại học tự làm ra Hà Nội : Tự lấy mấy website của người ta về làm Sài Gòn: Ra đường đầu tóc chỉnh tề Hà Nội: Đội nón tai bèo tà rề rề dạo phố Shopping Hà Nội thua đứt TPHCM rồi HN: Mới sáng sớm ngày ra mà đã mặc cả kinh thế, đi đi ko để còn đốt vía nào! SG: Cám ơn anh. Lần sau lại ghé em nha. Tức mình chửi nhau (nhẹ nhàng, heh heh heh): HN: Đồ dở hơi SG: Quân mắc dịch Hài HN: Nặng về lời nói. SG: Nặng về cử chỉ. Người Hà-nội: nói dài dòng nhưng khó hiểu! Người Sài-gòn: nói ngắn gọn nhung dễ hiểu! Người SG nói: dễ hiểu Người HN nói: suy nghĩ trước khi hiểu Tiệm Internet Hà-nội: ít nhưng rẻ! Sài-gòn: nhiều mà mắc! Nhà cửa Hà-nội: rộng và sâu Sài-gòn: nhỏ và ngắn Chào hỏi Hà-nội: bạn phải thưa bẩm rõ ràng băng lời nói! Sài-gòn: bạn sử dụng cử chỉ: cúi người! Về đồ ăn Người HN hay ăn mặn Người SG hay ăn đồ ngọt Hà-nội: Vào quán, ngôi lâu (hơn 30ph) là bị đuổi!(bó tay) Sài-gòn: Vào quán, muốn ngồi bao lâu thì tùy! Giục người bán hàng gói nhanh lên SG: Vâng em làm ngay đây HN: Làm gì mà cuống lên thế! Muốn nhanh biến sang hàng khác!(hix còn ai dám nhờ gói nữa) Phong cách sống Người HN ra ngoài ban ngày, đêm về với u nó Người SG ban ngày ở với vợ, ban đêm ra ngoài nhậu với bạn Ở HN: nếu bạn gọi cái tẩy thì nó sẽ là cái tẩy Ở SG: nếu bạn gọi cái tẩy, họ sẽ mang đến cho bạn một ly nước đá Thuốc lá Ở HN, rất dễ dàng gọi 1 bao VINA Ở SG, em chỉ có Mèo thôi anh Hai Biển quảng cáo Ở HN, phải mang tính lịch sự, trang trọng Ở SG, càng hài ước càng thu hút mọi người Gọi điện về việc kinh doanh Hà Nội: chú là con ai đấy? SG: mang kế hoạch kinh doanh đến ta cùng bàn nhé! Phát triển dự án SG:Làm thế nào để tự mình tạo lãi nhanh nhỉ? HN:Thế Trung ương cho bao nhiêu tiền?(cái này khỏi nói) Khi khách đến nhà HN : Mời bác dùng cốc chè tươi ạ SG: Tí !!! Con chạy ra quán bà Ba mua chai nước ngọt về coi Bạn bè nói chuyện 2 người bạn nói chuyện với nhau : HN: Tớ nói cho cậy nghe cái này nhé SG: Eh tao nói cho mày nghe cái này nè Khi ai cho mình cái gì HN: Vâng quí hóa quá SG: Trời ơi dữ hông Khen đồ ăn ngon HN: Ngon tuyệt cú mèo SG: Ngon bá chấy bò chét Khen vật gì to Hà Nội: To vật vã. Sài Gòn: Bự bành ki HN : bắt nạt SG : ăn hiếp HN : mất điện, mất nước SG : Cúp điện, cúp nước Con gái SG : da rám nắng, nói năng dễ thương con gái HN : da trắng , lạnh lùng khó bắt chuyện Hà nội: chị ơi cho em cái túi nylon Sài gòn: chị ơi cho em cái bịch xốp Về hoa quả Hà nội gọi quả táo là quả táo, Sài gòn gọi quả táo là trái bom Hà nội gọi quả dứa là quả dứa Sài gòn gọi quả dứa là trái thơm Uống bia Hà nôi: Chai bia được rót quay vòng cho nhiều ly Sài gòn: Chai của ai người ấy uống Uống rượu Sài gòn: Rượu sẽ phải uống cùng với nước đá và vài lát chanh Hà nội: Bắc cạn và không được ...giảm sóc Khách sạn Sài gòn: Khi bạn dừng xe, sẽ có người mở cửa và giúp bạn bê đồ Hà nội: Có thể bạn sẽ phải gọi rát cả cổ mà chưa thấy lễ tân đâu Có những dòng sông, chúng giống nhau đến lạ Sông kim ngưu ở hà nội Kênh nhiêu lộc ở Sài gòn Sài Gòn gọi là xí muội Hà Nội gọi là ô mai Hà Nội: Mời cơm ... ứ dám ăn Sài Gòn: Mời cơm là ... phải ăn Hà nội : Đổi tên công viên Lê Nin thành công viên Thống Nhất HCM : Đổi tên dinh Độc Lập thành hội trường Thống Nhất Hà Nội : Đường Giải Phóng chạy ra QL 1. HCM: Đường Hà Nội chạy ra QL 1. Hà nội: Gội đầu thư giãn Sài Gòn: Hớt tóc thanh nữ và hớt tóc máy lạnh Thực ra vào trong đó thì như nhau Hà Nội: nỡm ạ Sài Gòn: quỷ sứ, đồ quỷ Hà Nội: đèo em nhá Sài Gòn: chở em Sài Gòn: hun Hà Nội: hôn Uống Cafe Ở Sài gòn: thường uống cafê có nhiều đá vào buổi sáng trước khi đi làm Ở Hà nội: thường uống cafe khi đi chơi vào buổi tối trước khi ..đi ngủ Nếu bạn gọi một ly nâu Ở Sài gòn: bạn sẽ được chủ quán mang cho một ly cà phê đen Ở Hà nội: bạn sẽ được 1 ly cà phê có thêm sữa Nếu bạn muốn uống cà phê sữa Ở Sài gòn: cho xin 1 ly bạc sửu Ở Hà nội: nếu bạn gọi 1 ly bạc sửu bạn sẽ nhận được câu trả lời - không có, hoặc bạn bị coi là...hâm.< = =text/> Chỉnh sửa lại bởi vertumnus - 27-05-2007 lúc 4:25am hãy hướng về phía mặt trời mọc bóng tối sẽ khuất sau lưng anh. IP Loggedvertumnus Senior Member Tham gia ngày: 30-01-2007 Đến từ: Bhutan Thành viên: OffLine Số bài: 120 Gởi ngày: 04-07-2007 lúc 7:26amBí kíp tán gái AT - Con gái thường hỏi những câu .. khó trả lời. Nhưng nếu bạn trả lời được, 100% chiến thắng trong tay bạn. Dưới đây là gợi ý… Hỏi: Em là mối tình thứ mấy của anh? Đáp: Không phải là đầu tiên, chưa chắc là cuối cùng, và dĩ nhiên không phải là “duy nhất”. Nhưng là mãi mãi. H: Tại sao anh yêu em? Đ: Nếu biết tại sao thì anh đã biết cách ngừng yêu em rồi. H: Anh có phải là người chung thủy không? Đ: Không. Nếu chung thủy anh đã không phản bội lại người phụ nữ từng là duy nhất của đời anh để quay sang yêu em. H: (nghẹn ngào) Đ: Mẹ anh. H: Nếu em không xinh/ giỏi…. như bây giờ liệu anh có yêu em không? Đ: Không. Lúc đó em đâu còn là em nữa. H: Em sẽ nhận lời yêu anh nếu anh dám nhảy xuống hồ này vì em? Đ: Không. Anh đâu có muốn em yêu một thằng ngu. H: Không biết sau này anh hay em chết trước nhỉ?! Đ: Hy vọng là em. Anh không muốn em phải chịu đựng cảm giác đau khổ khi phải sống một mình trên đời này. H: Bạn bè anh có ủng hộ chúng ta quen nhau không? Đ: Dĩ nhiên là không. Yêu em, anh không còn tâm trí và thời gian để dành cho bạn bè nữa. H: Trước đây anh có từng nghĩ sẽ yêu một người như em không? Đ: Không. Anh thậm chí không dám nghĩ đến điều cao xa như thế. H: Anh ghét đi shopping với em lắm đúng không? Đ: Ừ, rất ghét. Cùng một quãng thời gian đó, nếu ta vào quán café, anh sẽ nói được một ngàn lần câu “anh yêu em”. H: Khi nói “anh yêu em”, anh có lừa dối em không? Đ: Có. Thật ra là “anh yêu em rất nhiều” H: Anh có nhớ em khoảng 10 phút một lần không? Đ: Vậy trong 10 phút đó anh biết làm gì khác?

Nghĩ tới đây thì bèn không nghĩ nữa. Mình đổ ... mình mất thôi!

Váy của cô bay lên Lớp học đang yên tĩnh, đây đó vang lên tiếng nói chuyện của lớp bên cạnh . Bỗng có một luồng gió nhẹ hất tung váy cô giáo lên . Cuộc khẩu cung bắt đầu: - Misa! Váy cô vừa bay lên em nhìn thấy gì ? - Thưa cô em nhìn thấy bắp chân cô . - Đuổi học 1 ngày . - Maika! Váy cô vừa bay lên em nhìn thấy gì ? - Thưa cô em nhìn thấy đầu gối cô - Đuổi học 1 tuần . - Sasa! Váy cô vừa bay lên em nhìn thấy gì ? - Thưa cô em nhìn thấy đùi cô . - Đuổi học 1 tháng - Vova! Váy cô vừa bay lên em nhìn thấy gì ? Vova xách cặp lên:

- Chào tạm biệt các bạn, hichic, hẹn 1 năm nũa tớ quay lại

Một thằng bé trèo tường vào chùa nghịch ngợm và hái trộm hoa quả, bị sư trụ trì tóm được và thọi cho cu cậu 1 trận tơi tả. Nó chạy về nhà khóc và gọi bố nó đến. Ông bố vốn là 1 đầu gấu có tiếng ở vùng này vội đến gặp nhà sư và hầm hầm nói: - Này, sao mày chửi con tao? - Thiện tai, thiện tai, bần tăng chưa chửi ai bao giờ. - Thế tại sao mày đánh con tao? - Thiện tai, thiện tai, bần tăng chưa đánh ai bao giờ. - Cái thằng này, đã đánh con tao tại sao lại không nhận. Có giỏi thì đánh nhau với tao nhé. - Thiện tai, thiện tai, xin mời thí chủ, bần tăng chưa ngán ai bao giờ.Sự tích 1 loài hoa Có một cô gái khóc nức nở bên bờ suối. - Bụt hiện lên và hỏi: Tại sao con khóc? - Cô gái trả lời: Con vừa bị người ta hại. - Bụt bèn ôm cô gái vào lòng và bảo : thế này ư ? - Không phải - cô gái đáp - Còn hơn thế - Bụt bèn hôn vào má cô gái và bảo: Thế này ư ? Cô gái trả lời : - Không phải, còn hơn thế. - Bụt bèn "còn hơn thế". ( KHÚC NÀY TỰ HIỂU HEN) Phê rồi, bụt hỏi: thế này ư ? - Cô gái đáp: còn hơn thế vì thằng kia bị AIDS (thôi bỏ mẹ Bụt rồi) Thế rồi 1 thời gian sau Bụt chết đi, nơi Bụt chết, mọc lên 1 loài hoa, gọi là hoa Dâm Bụt ~~> choáng nẀN

Vào học: Khởi động máyNói chuyện riêng: "Chat" trên mạngQuay bài: Thiết kế trang webGiáo viên chủ nhiệm: Máy chủBCH Chi đoàn : Hệ điều hành MS-DOSBài giảng: Soạn thảo văn bảnTranh luận trên lớp: Chạy trên môi trường WindowsCông văn khoa về lớp: Lệnh ngoại trúÝ kiến SV: Lệnh nội trúLớp trưởng và Bí thư: Bộ nhớ CPUGhi nhớ kiến thức: Sao chép fileNgủ trong lớp: Máy treoĂn quà vặt: Máy nhiễm virusThi hộ: Hacker xâm nhậpHọc lại: Khởi động lại********************************Trăm năm trong cõi người ta Ai ai cũng phải hít ra thở vào Trăm năm trong cõi người nào Ai ai cũng phải hít vào thở ra Xa xa như nước Cu-Ba Người ta còn phải hít ra thở vào Gần gần như cái nước Lào Người ta cũng phải hít vào thở ra Nói chung trong cõi người ta Bắt buộc là phải thở ra hít vào ...****************************************Nhà nàng ở cạnh nhà tôi. Cách nhau cái cọc để phơi áo quần. Hai người nhầm lẫn tứ tung. Nàng như cũng có cái quần giống tôi. Ðể rồi có một lần phơi. Thế nào tôi lấy nhầm ngay của nàng ... Tôi chiêm bao rất nhẹ nhàng. Thấy nàng hé cửa gọi sang thế này: "Ấy ơi ấy hãy vào đây, Cho tui đổi lại cái này chút coi". Lần đầu tiên thấy nàng cười. Nàng che một tấm vải dày ngang hông (?). "Cái quần duy nhất của em, Hôm qua anh lấy về bên ấy rồi ..."********************************************Em thương mến!Hôm nay trời thật đẹp, mây đen kéo đến mây trắng bay đi. Anh ngồi co cẳng viết cho em yêu của mình bức thư tình hay nhất thế kỉ 22. Đầu thư, anh chúc em nhiều calo để em mạnh khoẻ. Em à! Chỉ mới gặp em thôi mà anh ngỡ như đã quen nhau từ kiếp trước. Xa em vài giây thôi mà ngỡ đã bao năm. Em ơi ,ánh mắt em làm cả miền Nam chìm trong băng giá. Em cất tiếng cười làm cả miền Bắc ngủ quên còn khi những giọt lệ em rơi làm 7 tỉnh miền Trung chìm trong lũ lụt... Ôi thôi! Quái vật!.... Em à, em đến với anh trong ngày đông băng giá. Em sưởi ấm con tim anh tựa lò vi sóng nướng con mực khô. Mỗi khi anh khát, em là vại bia hơi dịu đi cái khát khủng khiếp của mùa hè.... Ôi em tôi là vô địch...Thôi, thư đã dài dù chỉ là một chút trái tim anh. Em thấy không? Nếu em yêu anh thì anh nguyện dâng trái tim mình đem nấu cháo cho em bồi bổ. Hàng Vn chất lượng cao đó em...Yêu em nhiều... ***********************Hà nội một ngày buồn như con chuồn chuồn, tháng chán như con cá rán, năm đen như con mèo hen.Em yêu dấu, người em như cái đấu, tóc em xù như lông gấu, tuy em hơi cá sấu nhưng anh vẫn yêu em nung nấu. Ðêm nay ngồi sửa xe mãi mà chẳng được,ngủ thì chẳng xong, nhìn trăng cao tít mít, anh quyết ngồi cong đít viết thư cho em, không gian bốn bề im ắng chỉ có tiếng ếch kêu và âm thanh như tiếng đàn violon du dương nhẹ nhàng của đàn muỗi đang vây quanh anh.Em có biết rằng anh nhớ em nhiều lắm không? Anh ăn không ngon nhưng ngủ như điên, anh đi giầy quên đi tất, ăn sáng quên đánh răng, anh dùng xăng vo gạo, anh khờ khạo cũng chỉ vì yêu em đó.Khổ thân anh khi chúng bạn toàn là những đứa không có nhà phải ở trong biệt thự, không có xe đạp mà phải ngồi lăn cuđơ, không có tiền mà phải xài card.Anh thì cái gì cũng có chỉ không có mỗi tiền. Anh xin tình nguyện dâng hiến cho em tấm thân trong trắng như tờ giấy than của anh cho em. Tấm thân của anh tuy đang mang trong người hai dòng máu nhưng vẫn còn là hàng xài được một số thứ. Anh chỉ muốn những gì của em là của anh và những gì của anh là của riêng, của nhầm là của chung. Em có biết rằng anh yêu em từ khi anh thấy em lon ton như con chó con cùng mấy đứa bạn cùng là lũ quỷ cái đánh 1 thằng bạn nhỏ xíu. Anh sẽ làm tất cả để cho em vui. Ranh ngôn có câu : "Không có việc gì khó, chỉ sợ tiền không nhiều, đào cống và lấp bể, cố làm cũng thành không".Em đừng buồn vì những lời bạn anh nói nhé, nó nói em :"Nhìn xa cứ tưởng con người, nhìn gần mới biết đười ươi xổng chuồng". Anh đau lắm nhưng không sao, bôi cao sẽ khỏi, không khỏi ăn tỏi sẽ hết, không hết cho chết là vừa.Về nhà anh không nuốt trôi cơm cố gắng lắm mới chỉ có 6 bát phở. Một lần và mãi mãi anh muốn nói với em rằng anh yêu em như que kem mút dở, như dưa bở với đường, như lọ tương ngâm cà pháo, như con báo với cánh rừng, như muối vừng với lạc, như lão Hạc với con chó vàng ...Thôi mệt quá rồi anh đành phanh bút ở đây. Chào em và yêu em nhiều, chúc em gặp nhiều ác mộng, anh sẽ hiện ra để cùng em chạy trốn. Hôn em như cún con hôn mèo con !********************************************************************Những bức thư tình... mất ngủ1. Anh yêu em, nếu có một người chấp nhận chết vì em, thề trước chúa, trước các vị thánh thần, trước vầng trăng huyền bí... Anh chắc chắn rằng thằng ngu đó không phải là anh!  2. Từ lâu anh đã muốn hỏi em điều này (em có yêu anh không) nhưng không dám hỏi vì anh sợ em... gật đầu! 3. Anh yêu em nhiều hơn hôm qua nhưng ít hơn ngày mai,nếu anh lừa dối em cho máy bay tông anh chết (Ký tên: Kẻ yêu em cuồng dại nhưng rất may là chưa phát điên) 4. Một anh chàng viết bức thư tình như sau gửi cô gái mà mình "trót" yêu: Em thân mến! Anh rất hân hạnh thông báo cho em rằng trái tim anh đã thuộc về em kể từ ngày thứ tư, 14/02/2006. Với buổi gặp mặt tổ chức vào ngày hôm ấy lúc 18h, anh xin được tự giới thiệu mình như một người yêu đầy triển vọng. Chuyện tình của chúng ta sẽ trải qua thời gian thử nghiệm trong vòng 3 tháng, sau đó căn cứ vào sự hòa hợp giữa hai ta mà sẽ được quyết định có kéo dài mãi mãi hay không. Tất nhiên khi kết thúc thời gian thử nghiệm, vẫn sẽ có những khoá huấn luyện tiếp theo và những kế hoạch thẩm định để tiến hành thăng chức người yêu lên bạn đời. Thời gian đầu, chi phí phát sinh cho cà phê và giải trí sẽ chia đều cho hai ta. Sau này tùy thuộc vào hiệu quả xử sự của em, anh có thể sẽ gánh phần trăm lớn hơn. Tuy nhiên, nếu chi tiêu bằng tài khoản của em thì anh rất sẵn lòng. Xin em vui lòng trả lời trong vòng 30 ngày kể từ ngày nhận được lá thư này. Bằng không lời tỏ tình này sẽ hết hiệu lực mà không cần thông báo gì thêm và anh sẽ xem xét các ứng cử viên khác. Anh rất biết ơn nếu em gửi chuyển tiếp bức thư này đến chị gái của em trong trường hợp em không nhận lời. Xin chân thành cám ơn trước! Anh của em.*******************************************Vợ yêu quí của anh! Vậy là ba ngày kể từ khi em rời xa cái tổ ấm của chúng mình để vào thành phố mù sương ấy. Em yêu, ở trong ấy chắc em buồn lắm, bởi lấy đâu ra một chậu quần áo to của bố con anh mỗi sáng cho em "khởi động". lấy đâu một đống bát đĩa bữa trưa cho em "tăng tốc" và không thể có những căn phòng bề bộn vào cuối ngày cho em "về đích" được.Em yêu, trước hết báo cho em một tin mừng là sức khoẻ của anh và con đều rất tốt. Nhất là thằng cu nhà mình, nó không khoẻ sao được khi đã ba hôm liền bị cô giáo phạt đứng góc lớp vì đến muộn. Em đừng vội trách anh dậy muộn, mà trái lại, hôm nào anh cũng dậy sớm, cứ như hồi đang yêu và phải đến đón em đi làm vậy. Nhưng khốn nỗi, chỉ riêng việc tìm quần áo và đánh răng rửa mặt cho con đã ngốn hết cả tiếng đồng hồ. Nói đến mới nhớ, thật chán em ghê, sao em không dặn trước anh rằng con mình không với tới nơi để bàn chải và thuốc đánh răng! Anh đâu nghĩ ra chuyện đó, nên cứ để con mình tự đi đánh răng, còn anh thì vẫn như thường lệ ngốn hết phần tin thể thao buổi sáng đã. Kết quả là ba cái cốc đánh răng của nhà ta đã...hoà làm một, và được "yên nghỉ" ở sau vườn.Hôm qua, anh đã đi họp phụ huynh cho con rồi, em thật vô ý quá, đã dặn anh đi họp cho con mà không nói luôn con học lớp nào, làm anh đến trường tìm bở cả hơi tai. Mấy con cá biển em để trong tủ lạnh, hình như chúng sống ở vùng biển bị nhiễm dầu, nên dễ cháy kinh khủng, anh vừa đặt chúng lên chảo rồi tắm ù một cái, mà lúc quay ra chúng cháy đen cả. Một kinh nghiệm cho em về việc đi mua cá biển đấy!Em mới đi có vài ngày mà anh đã cảm thấy cô đơn ngay trong ngôi nhà của chính mình. May mà còn có con, nó tìm quần áo cho... anh trong ngăn tủ của nó, còn anh thì ngược lại, tìm quần áo cho con trong ngăn tủ của...mình. Vắng em, biết lấy ai trông con, nên anh không thể ra ngoài chơi bài cùng tụi bạn mỗi tối nữa. Nhưng bù lại, mấy tối nay bọn anh đều tụ tập chơi bài ở nhà mình. Cu tí nhà ta tối nào cũng ngồi xem cho đến khi nghỉ chơi, mà con nó thuộc gần hết mặt quân rồi đấy em ạ. Thằng bé đúng là thông minh giống bố nó!Em yêu, nhớ thu xếp để về trước thứ năm này nhé, vì anh sợ con không đủ quần áo để mặc đến hết hôm đó đâu. Em biết mà, giặt quần áo chưa bao giờ là ưu điểm của anh, còn cái máy giặt cũ kỹ của ông nội để lại thì đã từ lâu không ai khởi động được nó ngoài em cả.*******************************************8Ngày xưa các vị vỏ lâm minh chủ hay nhửng vị kiệt suất thường có chiêu thức võ công hơn người.Ví dụ như Độc Cô Kiếm ma với chiêu thức độc cô cửu kiếm danh trấn võ lâm. Quách Tĩnh với giáng long thập bát chưởng v.v... còn nhìu chiêu thức thất truyền vỏ lâm mà ai may mắn có được xẽ là vỏ lâm cao thủ. Nay tui may mắn '' vô tình lụm được bí kíp đả thất truyền 5000 năm nay'' loại chiêu thức này vô cùng lợi hại ai trúng phải dù chĩ 1 chiêu thì 1 là chết 2 là tàn phế xuốt đơi. Cách tu luyện như sau  vàtuyệt kỉ này có tên là  Nước Miếng Đại Gia - Trong vòng 3 tháng mỗi buổi sáng thức dậy bạn ko nên đánh răng súc miệng - Không nên nói chuyện dù trong bất cứ tình huống nào bạn củng đừng mở miệng ( Đễ tích tụ Âm khí )Bạn chỉ cần làm vậy trong vòng 3 tháng thì đã luyện xong tần thứ nhất dù là tầng thứ nhất bạn củng có thể là Cao Thủ Vỏ Lâm rùi  Nếu bạn muốn luyện đến tầng cuối cùng thì củng làm theo cách trên trong vòng 12 tháng bạn xẻ luyện thành thần công. Khi đó trong Vỏ Lâm ko còn ai là đối thủ của bạn nửa . Khi có kẻ nào muốn solo với bạn ắc hắn muốn chít bạn chĩ cần tập trung nước bọt lại phun 1 cái phèo... ắt hẵn địch thủ ko chết củng tàn phế suốt đời he he he Chúc các bạn luyện thành loại thần công như tui đã chĩ dẫn tương lai bạn xẻ rực sáng bạn xẽ là huyền thoại.  --------------  @  -------------Dành Cho Ai Quyết Tâm Trở Thành Siêu Đầu Bếp---- @ ----Và đây củng là 1 món ăn mà tui đã tình cờ phát hiện được trong Bí Kíp trên,món ăn này ko có tên gọi chính thức chĩ biết nó được dân Cái Bang ưa thích. Món ăn được thực hiện như sau- Bắt 1 con Dế cẩn thận ngắt đầu nó đễ nguyên bụng nhá rửa cho xạch bắt khoãn 10 con là ok- Kiếm 1 cái lon sửa bò rữa xạch và lau khô đi- Bỏ Dế vào lon và chế lào đó Nước mắm sao cho vửa ngậnp hết mấy con Dế - Sau đó chôn suống đất sau 3 thắng đào lên và..... he he he mở hộp lon ra đưa mủi vào ngữi.... Trời ạh thúi hoắc.... hix hix hix.... Nếu ăn vào thì xẻ trường sinh bất lảo Chúc bạn thành công trong việc chế biến món ăn

Ba con chuột ngồi nói chuyện với nhau. Con thứ nhất: -Sáng nào tao cũng tập thể dục với bẫy chuột. Con thứ hai: -Nhằm nhò gì sáng nào tao cũng pha thuốc chuột uống với cafe hok thấy gì nữa là. Con thứ 3 khẽ nhếch mép rút chiếc Nokia N95: -Alo,Mèo hả.Ra Bờ Kè làm với tao vài ve rồi kiếm em nào ngon ngon đi hát đi<-- dzậy mới kool

Có 1 cuôc thi hù dọa với yêu cầu ai làm cho khán giả sợ nhất là thắng . Có 3 người : 1 Nhật , 1 Mỹ , 1 Việt Nam tham gia . Người Nhật bước lên rồi bất ngờ rút dao mổ bụng mình lôi ra bộ lòng . Một số người sợ đến ngất xỉu. Người Mỹ lấy súng trường ban nát đầu mình ,óc văng tung tóe . Một số người ngất xỉu nữa . Đến người Việt Nam,2 ông Việt Nam đi dép tổ ong vác 1 quả bom ra sân khấu ngồi cưa????????? tất cả khán giả ướt hết quần.... -------->VN vô địch kaka haj` vaj~ daJ'

Có 1 người kia đến nhà thờ và xin chúa ban cho 3 điều ước .Chúa đồng ý và hỏi ngươi ước gì. Điều ước thứ 1:"Con ước mình được dẹp trai" .Chúa :"Ta đồng ý" . Điều ước thứ 2:"Con muốn được giàu sang " . Chúa :"Ta đồng ý" . Điều ước thứ 3:" Xin chúa cho con 3 điều ước " .Chúa nhìn người đàn ông vô tội , mỉm cười và nói :"Con thấy chân ta bị gì không ?" .Người đàn ông :"Dạ chân chúa bị đóng đinh " . Chúa nói :"Chân tao mà không đóng đinh thì tao đá mày chết mẹ mày rồi ................mo^ phat

Chuyện kể về một anh sinh viên người Hung sang Việt Nam làm nghiên cưú sinh môn tiếng Việt.Cuối đợt nghiên cứu trường ÐHQG Hà Nội tổ chức một kì thi gọi là kiểm tra trình độ của từng nghiên cứu sinh. Ðề văn ra như sau: "Anh (chị) hãy giải thích câu ca dao: Gió đưa cành trúc la đà Tiếng chuông Thiên Mụ, canh gà Thọ Xương." Ðọc xong đề, anh chàng sinh viên khoái trí lắm vì nghĩ rằng không có gì là khó, nhất là khi anh có mang theo cả từ điển. Sau một hồi tra cứu chảy nước mắt, xem ra anh ta đã tường tận nhiều điều: "Gió đưa (được) cành trúc" thì ắt hẳn phải là gió to, ý hẳn là có bão. Với từ "la" anh phân vân giữa hai cách hiểu: +"la" là sự kết hợp giữ lừa và ngựa. +"la" anh đoán rằng đề đã in sai, phải là lao mới đúng. Và anh đã chọn cách hiểu này. "Ðà" là thanh tà vẹt để tàu có thể chuyển động trên đó. "Thiên mụ" : đàn bà trời - ý hẳn là vợ trời.| " Thọ" : nhiều lần (lâu) Và cuối cùng anh ta đã cho ra đời một sản phẩm bất hủ: “Trời nổi cơn bão lớn Lao xuống tà vẹt đường Vợ trời đánh một tiếng chuông Canh gà húp vội, hóc xương mấy lần” + Ðề bài: Em hãy phân tích nghệ thuậ! tả người của Nguyễn Du trong tác phẩm Truyện Kiều Bài làm của một học sinh lớp 9 ở tỉnh Bình Dương có đoạn viết như sau: "...Nguyễn Du có thể nói là sư phụ trong việc sử dụng nghệ thuật biến hoá (?). Ông tả Từ Hải thiệt "ngầu": "vai năm tấc", " thân mười thước"- y như ông Thần Ðèn (chứ ngoài đời làm sao có thiệt). ông tả chỗ này còn độc đáo hơn: "Râu hùm, hàm én, mày ngài". Trên một nhân vật có tới ba đại diện loài vật: hổ-chim-bướm. Thật tài quá xá! " Lời phê của giáo viên: Dùng từ ngữ cẩu thả; phân tích bậy bạ; tưởng tượng loạn xạ; thiệt cũng "tài quá xá"! 1 điểm

Vào đềThầy giáo vào lớp. Cả lớp im lặng. Thầy lẩy Kiều: "Trăm năm trăm cõi người ta Đời người chỉ có thở ra hít vào" Học sinh cười.  Thầy lại lẩy tiếp:"Trăm năm trăm cõi người LàoĐời người cũng phải hít vào thở ra"Học sinh cười ầm lên.  Thầy cao hứng lại lẩy thêm:"Trăm năm trăm cõi người NgaSuốt ngày cũng phải thở ra hít vào".Học sinh lại cười vang.  Thầy chỉ một học sinh hỏi:  hít-thở-thở-hít là hiện tượng gì?- Thưa thầy, dạ, là thở-hít-hít-thở ạ.- Không phải!  Hít-thở tức là thở cái gì.  Thở hít không khí?  Có phải lá phổi không nào?  Phổi là bộ phận gì, là bộ phận thuộc hệ hô hấp của con người.  Cá em giở sách ghi đầu bài:  Hệ Hô Hấp.Em ơi lửa tắt bình khô rượu Đời vắng em rồi say với ai  

Sự tích con gáiXưa kia ở tuốt trên trời, Ngọc Hoàng Thượng Ðế thảnh thơi thấy buồn. Sai bắt một con chuồn chuồn, Xịt vô 10 lít nước tương đem hầm Bỏ vô một kí ớt bằmChanh chua 6 trái, me dầm 7 tôNước mắt cá sấu 8 tôDịu dàng chút xíu, 8 tô dữ chằnNêm thêm 9 chú lăng quăngMít khô, mít ướt, cằn nhằn, ghen tuôngHai trăm (gr) nhõng nhẽo giận hờnMụn cám, mụn bọc, mụn cơm, mụn đềNgọc Hoàng hứng chí... hề hề"Con này hoàn tất khỏi chê chỗ nào"Sai Thiên Lôi lấy bột nhàoBắc Ðẩu canh lửa, Nam Tào quạt thanBỗng nhiên một tiếng nổ vangThế rồi "con ấy" nhẹ nhàng bay raBèn đặt tên là "EVA"Còn gọi "con gái" hay là "Cô em"

Quảng cáo tìm vợTrai độc thân chưa một lần bỏ dzợ ... Tìm bạn đời để trao đổi dzăn thơ, Nếu hợp nhãn sẽ tiến tới ... hổng chờ, Xin thành thực, đừng làm tui ... đau khổ . Vì ... bởi Tối hôm qua nghe mẹ già than thở "Từng tuổi nầy mà chưa có con dâu Lỡ mai đây khi mỏi gối bạc đầu Không cháu nội thiệt tuổi già quạnh quẽ" Thấy mẹ buồn, lòng anh đau như xé Nên quyết lòng đi kiếm "ghệ" mau mau Liều thân trai ở giữa chô'n vàng thau Mười hai bến nước, trong nhờ, đục .. CHẠY .. :-) Anh giỡn thôi mà, em đừng áy náy Anh rất ga-lăng, tử tế, đàng hoàng Hồi xa xưa cũng có lúc đi hoang Giờ tu tỉnh, ăn chay ... nhưng ngủ MẶN! (Oops!) Nhan sắc anh không chim sa cá lặn Nhưng cũng được khen là khá bảnh trai Tính lẳng lơ, hay chọc nguyệt trêu mai Nhưng đã thương ai thì thương chết bỏ Anh ham học, giỏi mần ăn, chịu khó Hay giúp người dù nghèo rớt mồng tơi Biết nhún nhường nhưng cũng rất chịu chơi Rất sáng dạ dù hơi hơi ... tửng tửng! Hạnh phúc naỳ là do mình gầy dựng Anh không tin vào tuổi hạp, số hên Tình có keo sơn, nghĩa có chặt bền Đều khởi sự bằng phút đầu bở ngở Nê'u co' ai nghe wa mà hổng ... sợ Xin thư về địa chỉ ở dươ'i đây Hư'a hồi âm mặc kệ cho'ng hay chầy Trai cô đơn tìm dzợ hiền ... cho mẹ địa chỉ======---======Nghe anh than lòng em cũng xốn xang Đêm năm canh vò võ một thân tàn Thân chiếc bóng ngọn đèn khuya trước gió Lúc tỏ lúc mờ lúc lu lu muốn tắt Bởi vậy.... Anh khuyên nhủ mẹ già đừng than thở Trách thân anh hơn nửa đời chưa vợ Dù đèn kia khi tỏ khi lu mờ Cũng đủ sáng sống quãng đời còn lại Còn khi có vợ.. Nhà một mẹ bỗng trở thành hai mẹ Chạy ngược chạy xuôi trang trải nợ nần Không như xưa, không có lúc đi hoang Tay ôm người đẹp mộng mơ tới sáng Tiếc thay! Dĩ dãng dơ dáy sao mà tuyệt đẹp Em khuyên anh mau tỉnh giấc Nam Kha Hãy tận hưởng những chuỗi ngày chưa vợ Bởi một mai khi ván đã đóng thuyền Muốn tháo ván thuyền chìm đời bế mạc

Than ôi! Số phận trớ trêu thay....

Có anh chàng Củ Chuối Nhà ở bên bờ suối Yêu cô nàng bán muối Nhà có một cây chuối Họ thương nhau đắm đuối Dắt nhau ra bờ suối Rồi dìm nhau chết đuối Thế là hết đoạn cuối Một câu chuyện Củ Chuối... Nghe xong tui cũng đuối
 
Nhà nàng ở cạnh nhà tôi. Cách nhau cái cọc để phơi áo quần. Hai người nhầm lẫn tứ tung. Nàng như cũng có cái quần giống tôi. Ðể rồi có một lần phơi. Thế nào tôi lấy nhầm ngay của nàng ... Tôi chiêm bao rất nhẹ nhàng. Thấy nàng hé cửa gọi sang thế này: "Ấy ơi ấy hãy vào đây, Cho tui đổi lại cái này chút coi". Lần đầu tiên thấy nàng cười. Nàng che một tấm vải dày ngang hông (?). "Cái quần duy nhất của em, Hôm qua anh lấy về bên ấy rồi ..."
 
Bước tới nhà em, bóng xế tà Đứng chờ năm phút, bố em ra Lơ thơ phía trước, vài con chó Lác đác đằng sau, chiếc chổi chà Sợ quá anh chuồn, quên đôi dép Ông già ngoác mỏ, đứng chửi cha. Phen này nhất quyết thuê cây kiếm Trở về chém ổng đứt làm ba
 
Súng hết đạn Chàng và nàng ngồi tâm sự dưới bóng cây, thấy người yêu cứ cứng đờ như pho tượng, nàng gợi ý: - Kìa anh, trên cành cây có đôi chim đang "âu yếm" đó. Sao anh cứ ngồi thẫn thờ thế vậy? - Biết làm sao được... súng anh hết đạn rồi
 
Trò khá hơn thầy rồi Có một thầy đồ lười, tiếng đồn khắp, đến nỗi không ai dám cho con đến học. Thế mà lại có anh đem trầu cau đến xin học. Thầy bảo: - Nhà không có án thư, con xem nhà ai có, mượn tạm một cái về đây, ta lễ thánh. Trò vội thưa: - Thưa thầy, đi mượn thì rồi phải trả lôi thôi. Chi bằng con cúi khom lưng làm cái án thư, thầy đặt trầu cau lên đấy lễ thánh cũng được. Thầy nghe nói, chắp thay vái: - Con khá hơn thầy nhiều rồi! Con phải học thầy làm gì
 
Chồng tốt - phải đẹp giai - không dê gái - thích ở nhà - lo giặt giũ - thích "đồ" cũ hơn "đồ" mới - thích mua sắm cho vợ con - phải lo toan cho cuộc sống - thấy vợ nóng phải vuốt ve - chớ xách xe đi tìm gái - thấy gà gáy dậy nấu cơm - phải sớm hôm chăm lo vợ - thấy giấy nợ (bill) phải làm thinh - phải một mình lo nội trợ - khi gặp "mợ" phải dạ thưa - đến trưa trưa lo chợ búa - ăn mặc phải như hai lúa - cần tiết kiệm cho vợ xài - phải miệt mài lo làm việc - lỡ có tiệc cũng không đi - mà có đi phải trình báo - không bố láo, với phu nhân - phải tự thân không toi mạng
 
Hôn ké gọi là phụ hôn Hẹn ngày sẽ hôn gọi là hứa hôn Vua hôn người ta gọi là hoàng hôn Hôn từ giã gọi là từ hôn Rình rình hôn một cái gọi là hôn thầm Tính hôn người mà hôn trúng mẹ người gọi là hôn má Vừa hôn vừa ngửi gọi là hôn hít Hôn có giấy phép gọi là hôn lễ Hôn cuốn sách gọi là hôn thư Khoái hôn gọi là hôn mê Chỗ nào cũng hôn gọi là hôn bậy hoặc hôn bạ Hôn cách không gọi là hôn gió Hôn anh lính chiến gọi là hôn quân Hôn tập thể gọi là hôn phối
 
Cháy lớn tại bệnh viện. Sau khi dập tắt đám cháy một lính cứu hỏa báo cáo với chỉ huy: - Lửa đã bị dập tắt hoàn toàn! Tại tầng hầm chúng tôi cứu được 9 nạn nhân. Đã làm hồi tỉnh được 4, còn 5 người kia rất tiếc đã chết. Viên chỉ huy nghe xong liền ngất đi. Một lúc sau, tỉnh lại ông ta mới thều thào nói: - Chúa ơi! Dưới tầng hầm là cái nhà xác của bệnh viện mà => mấy thằng cứu hỏa này Pro wa'
 
Bộ trưởng Giáo dục về thăm trường cũ, ông muốn thăm căn phòng trong KTX mà ông đã ở cách đây 20 năm. Trong căn phòng này hiện có một sinh viên đang ở. Ông vào phòng và thốt lên: - ồ vẫn cái bàn ta từng ngồi học 20 năm trước. Vẫn cái giường ta từng ngủ 20 năm trước. Ôi, vẫn cái tủ ta treo quần áo 20 năm trước. Và ông mở tủ ra, trong tủ có một cô đang ngồi mà không có mảnh vải che thân. Chú sinh viên vội nói: - Ðây là bà chị họ em mới ở quê ra. - Chà, chú em giải thích giống hệt ta 20 năm trước!
 
Gỡ lỗi Hai chàng lập trình viên nói chuyện với nhau. "Hôm qua vì mải mê dò lỗi phần mềm cho công ty nên tớ quên mất cuộc hẹn với người yêu". "Thế nàng có bỏ qua cho cậu không?" " May là sau một hồi năn nỉ, tớ cũng được nàng tặng cho một bản vá lỗi". " Đúng là chuyên viên debug có khác". " Hehe, cũng nhờ có… bản quyền rồi nên debug dễ ấy mà".
 
Không có dép không phải vì ta không có dép Thiếu nợ tiền game dép mất đi rùi Ung dung phòng giám thị ta ngồi Nhìn đất, nhìn trời, nhìn thẳng Nhìn thấy roi đập vào mắt xốn Thấy bản kiểm điểm chạy thẳng vào tim Thấy sao trời và đột ngột cánh chim Như ba má lăm le cầm dây xích Không có dép, ừ thì đi chân đất Đi riết rùi quen có gì đâu Chưa cần rửa, vì cũng không có sạch Nhìn nhau chân lấm cười he he Những chiếc dép từ trong tiệm game Đã về đây họp thành shop secondhand Gặp bạn bè suốt dọc đường đi tới Chiếc sứt, chiếc lành đủ cả đôi
 
Một ông Việt Nam Mi (vietnamese) đi trên đường, vô tình va phải một ông Tây . Ông Việt Nam nói luôn: "I'm sorry" Thấy thế ông Tây cũng vội vàng nói: "I'm sorry too" Ông Việt Nam liền bảo: "I'm sorry three" Ông Tây ngạc nhiên hỏi: "What are you sorry for???" Ông Việt Nam nhanh nhẹn tiếp: "I'm sorry five" Ông Tây bực lắm rồi nhưng vẫn hỏi: "Are you sick?" Ông Việt Nam nói luôn: "I'm sorry seven" Ông Tây chán nản: "Do you intend to count to eight?" Ông Việt Nam bình thản: "I'm sorry nine" Ông Tây: (po' tay !!!)
 
Đã rất nhiều lần tôi muốn bỏ rượu và bia, nhưng tôi lại cảm thấy xấu hổ. Mỗi lần nhìn ly bia, tôi lại nghĩ về những người công nhân cực khổ đã làm ra nó. Họ đều có vợ con phải chăm sóc, con cái họ đều có những giấc mơ phải thực hiện. Nếu tôi không uống, có thể họ sẽ mất việc và những giấc mơ của con họ sẽ mãi tan biến. Tôi không thể ích kỷ chỉ lo cho sức khỏe của mình. Tôi uống để biến giấc mơ của rất nhiều người thành sự thật. Đừng vì lợi ích của mình mà làm ảnh hưởng đến những người khác các bạn nhé. ---->
 
Để thực hiện lời hứa về đảm bảo chất lượng và giữ khách hàng, công ty điện thoại di động Z...phone đã đầu tư xây dựng 15 nghìn chòi canh gác với nhân viên bảo vệ có vũ trang và chó bẹc-giê. Kết quả: từ bây giờ, không một khách hàng nào có thể bước ra khỏi vùng phủ sóng.
 
Nếu tôi đứng trước bậc thềm nhà bạn và khóc, bạn có để tâm ko? Nếu tôi gọi bạn và nhờ bạn đến đón tôi vì đã có gì đó xảy ra với tôi, bạn có đến ko? Nếu tôi chỉ còn 1 ngày để sống, bạn có thể trở thành một phần trong cái ngày cuối cùng ấy không? Nếu tôi cần một bờ vai để tựa vào, bạn có đưa bờ vai của bạn cho tôi ko? Đây là 1 bài test để xem ai là ng` bạn thật của bạn, hay bạn chỉ là 1 ng` để nói chuyện khi họ buồn chán.

Triết lý sống đúng nhất: 1. Không mày đố thầy dạy ai. 2. Con đường tới vinh quang không có dấu chân của kẻ lười biếng vì kẻ lười biếng thì làm quái gì chịu đi bộ mà có dấu chân. 3. Học là để hiểu Không hiểu thì phải hỏi Đã hỏi thì phải hiểu Không hiểu thì ... đừng hỏi! 4. Một điểm cũng là thầy nửa điểm cũng là thầy!! 5. Thuận vợ thuận chồng , con đông mệt quá!! 6. Người ta dùng thời gian để kiếm tiền ......rồi lại dùng tiền để đốt thời gian.

7. Tiền không thành vấn đề , nhưng vấn đề là không có tiền---->

 
Hãy biết ơn ai đó đã làm ta tổn thương,vì nhờ họ ta trở nên cứng rắn hơn.Hãy biết ơn ai đã lừa dối ta,vì nhờ họ ta nhìn đời bằng con mắt từng trải hơn.Hãy biết ơn ai đã đánh ta đau,vì nhờ họ ta ít gây ra nhiều nghiệp chướng.Hãy biết ơn ai đã ruồng bỏ ta,vì nhờ họ ta biết làm sao để đứng vững 1 mình.Hãy biết ơn ai đã làm ta vấp ngã,vì nhờ họ mà ta vững bước hơn trên đường đời.Hãy biết ơn ai đã làm ta nhục nhã,vì nhờ họ mà ta khôn ngoan và biết chịu đựng hơn.Hãy biết ơn họ và hãy nhớ mặt từng đứa dể sau này còn trả thù...
 
Học cách làm sạch cơ thể khi tắm rửa gọi là học kỳ. Học những điều vô ích, làm phí phạm thời gian tiền của gọi là học phí. Học những điều bậy bạ vô bổ, không đúng chỗ gọi là học bạ. Học cách trò chuyện trong giao tiếp gọi là học trò. Học nêm nếm thức ăn, thức uống gọi là học vị. Học cách dậy đúng giờ, chống ngủ gà ngủ gật gọi là học thức. Học cách làm đồ giả gọi là học giả. Người già đi học gọi là học cụ. Bảy điều cần phải học gọi là thất học. Học đang vô, tiếp thu tốt gọi là vô học. Học lâu dài gọi là trường học. Bỏ, không chịu học gọi là bác học...
 
Đất nước vừa giải phóng, chính phủ có chính sách gộp các tỉnh lại với nhau để dễ quản lý. Vì vậy, các tỉnh được gộp lại là: Quảng Bình + Quảng Trị + Thừa Thiên Huế được đặt tên: Bình-Trị-Thiên. Quãng Ngãi + Bình Định = Nghĩa Bình, Phú Yên + Khánh Hòa = Phú Khánh…. Nhưng có 3 tỉnh không thể gộp lại được với nhau là: Kontum, Plei-ku, Daklak. vì không thể đặt tên được (Kon-Ku-Lắc, Lắc-Kon-Ku, Ku-Kon-Lắc, ....), nên chính phủ quyết định không gộp 3 tỉnh này...
 
Trong quán bia, có hai anh trung niên đọc hai câu thơ về quan hệ giữa vợ và bồ. Một anh đọc: Vợ là địch, bồ bịch là ta, chiến tranh xảy ra, ta về bên địch, nằm trong lòng địch, ta nhớ về ta. Anh khách bảo: - Hay lắm! Nhưng nếu xếp vợ là kẻ địch thì không nên. Chẳng lẽ anh chung sống với địch à. Tớ có câu này hay hơn: "Bồ là phở, vợ là cơm. Sáng đưa cơm đi ăn phở. Trưa mời phở đi ăn cơm. Chiều phở về nhà phở, cơm về nhà cơm. Tối ngủ với cơm mà lòng lại nhớ phở"
 
Hồi Gà học lớp 3, vào đúng cái tiết học vòng đời của sâu và bướm thì lại là cái tiết học có thanh tra của Sở xuống dự giờ. Cô giáo đặt một câu hỏi gì đó cho cả lớp nhưng không ai trả lời được. Đột nhiên cả lớp thấy Gà bật lên nói: "Sao ngực đẹp thế mà đi dạy học nhỉ, phí quá!" Cô giáo đỏ mặt đuổi luôn Gà ra khỏi lớp. Chú ta lầm lũi đi ra, vừa đi vừa quay lại nói với ông thanh tra ngồi đằng sau: "Lần sau không biết thì đừng có ngồi sau mà nhắc nhá!"
 
Kính vợ đắc thọ , Sợ vợ sống lâu , Nể vợ bớt ưu sầu , Để vợ lên đầu , là trường sinh bất tử ... Đánh vợ nhừ tử , là đại nghịch bất đạo . Vợ hỏi mà nói xạo, là trời đất bất dung . Chê vợ lung tung , là ngậm máu phun người . Gặp vợ mà không cười, là có mắt không tròng . Để vợ phiền lòng , là tru di tam tộc Vợ sai mà hằn hộc , là trời đánh thánh đâm , Vợ gọi mà ngậm câm , là lòng lang dạ sói . Để vợ nhịn đói , là tội nhân thiên cổ . Để vợ chịu khổ l
 
Trời đã khuya, trên xa lộ vắng có một cô gái trẻ đẹp với mái tóc xõa dài đang vẫy gọi taxi, đặc biệt là trên người cô ta không còn một mảnh vải che thân. Sau khi lên taxi và đã đi được một đoạn đường dài, cô ta cảm thấy bực mình vì gã tài xế cứ nhìn cô qua kính chiếu hậu mãi mà không chịu nhìn đường lái xe. Cô gái hỏi với vẻ bực bội: - Bộ từ nhỏ đến lớn anh chưa thấy phụ nữ khỏa thân hay sao mà anh nhìn tôi dữ vậy? Gã tài xế bối rối trả lời: - À, cái đó thì tôi đã thấy nhiều, nhưng tôi đang tự hỏi là không biết cô cất tiền ở đâu để trả cho tôi?
 
Một tên cướp trên máy bay, hắn hét to:"Tất cả phụ nữ trên máy bay phải bỏ hết tất cả trang sức vào túi này nếu không sẽ bị hãm hiếp. Tất cả mọi người sợ hãi,nhanh chóng tháo hết đồ trang sức của mình nộp cho tên cướp, duy chỉ có một bà già nhất quyết không chịu, tay vẫn còn đeo đầy nhẫn. Tên cướp nổi giận bước tới quát:"Sao bà không bỏ hết trang sức vào túi". Bà già nở nụ cười nham hiểm:"Hí hí! đồ quỷ sứ ! nói thì phải giữ lời đấy nhé" = Cẩn thận với người già ^.^

Vị giáo sư triết học nọ đứng trên giảng đường và bắt đầu bài giảng của mình bằng cách đổ đầy đá cuội to vào một chiếc bình. Ông hỏi sinh viên: "Theo các anh chị, chiếc bình này đã đầy chưa?". Tất cả đều đồng ý rằng bình đã đầy. Tiếp đó, giáo sư lại đổ thêm sỏi vào bình và lắc nhẹ cho sỏi chèn vào các khoảng trống giữa những viên đá cuội rồi hỏi lặp lại câu hỏi. Các sinh viên một lần nữa lại khẳng định rằng bình đã đầy. Giáo sư lấy ra một bao cát nhỏ và tiếp tục cho thêm vào vào bình, lắc nhẹ cho cát chui vào các khe hở rồi lại hỏi bình đã đầy chưa. Như lần trước, cả lớp lại đồng thanh: "Đầy rồi!". Vị giáo sư bắt đầu triết lý: - Bây giờ, tôi muốn các anh chị dùng chiếc bình chứa đầy các loại vật chất khác nhau này như một cách nhìn nhận cuộc đời mình. Những hòn đá cuội tượng trưng cho những thứ quan trọng nhất trong đời như gia đình, người yêu và sức khỏe... Những viên sỏi tượng trưng cho những thứ như tiền tài, công việc hoặc chỗ ở - những thứ cũng quan trọng nhưng có thể thay thế được. Những hạt cát tượng trưng cho những thứ lặt vặt trong cuộc sống như trang phục, chỗ để vui chơi, ăn uống... Giáo sư đi vào phần chính: - Các anh chị sẽ thấy, nếu đổ cát vào đầy bình trước thì ta sẽ không có chỗ để chứa sỏi và đá nữa. Điều tương tự cũng xảy ra trong đời. Nếu ta dùng quá nhiều thời gian và năng lượng vào những chuyện nhỏ nhoi, ta sẽ thiếu tập trung vào những thứ thực sự quan trọng. Vì thế, hãy lưu tâm tới hạnh phúc của mình, hãy hò hẹn với người yêu, chơi với con cái và dành thời gian đi khám bệnh khi cần. Hãy lập thứ tự ưu tiên! Cần quan tâm tới những hòn đá trước, sau đó mới để cho sỏi và cát tràn đầy chiếc bình của mình... Cả giảng đường rộ lên tiếng vỗ tay khi vị giáo sư kết thúc bài giảng. Đột nhiên, tiếng vỗ tay ngừng bặt khi một sinh viên đeo balô tiến lên bục giảng. Anh ta lấy ra một lon bia, bật nắp và rót vào chiếc bình của giáo sư rồi hỏi: - Thưa giáo sư, như thế này có thể nói rằng chiếc bình đã đầy rồi chứ? Bị bất ngờ, giáo sư không thốt lên được câu nào. Anh chàng sinh viên quay xuống phía lớp học và tự trả lời câu hỏi của mình:

- Như vậy, chúng ta có thể đi đến kết luận, rằng dù cuộc sống của các bạn có đầy đủ đến đâu đi nữa, bạn vẫn luôn có chỗ cho bia.

(¯`°·. - Kiếp người - .·°´¯)

Khi Chúa tạo ra con lừa, Người phán: "Ngươi sẽ làm một con lừa có trí tuệ khiêm tốn, làm việc quần quật từ sáng sớm tới tối mịt, thồ những gánh nặng oằn lưng mà chỉ được ăn cỏ. Bù lại những vất vả đó, ngươi sẽ được sống tới 50 năm". Con lừa trả lời: - Sống như vậy 50 năm thì thật là khốn khổ. Xin Người cho con sống không quá 20 năm thôi. Chúa chấp thuận ước nguyện của con lừa. Người tiếp tục tạo ra con chó và nói với nó: - Ngươi sẽ trông coi nơi ở, bảo vệ tài sản của con người, kẻ sẽ coi ngươi là bạn hữu thân thiết nhất. Ngươi sẽ ăn cơm thừa canh cặn của hắn và sống 25 năm. Con chó đáp: - Cảm ơn Người! Nhưng sống kiếp con chó trong 25 năm là một hình phạt quá nặng. Xin Chúa cho cuộc đời con chỉ kéo dài dưới 10 năm thôi! Lời thỉnh nguyện của con chó được chấp nhận. Thế rồi, Chúa tạo ra con khỉ và bảo nó: - Ngươi sinh ra làm kiếp con khỉ. Ngươi sẽ đánh đu từ cây nọ qua cây kia, hành động như một gã ngốc. Ngươi sẽ có bộ dạng tức cười, chuyên làm trò cười cho thiên hạ. Tuổi thọ của ngươi là 20 năm. Con khỉ tạ ơn Chúa rồi than thở: - Cuộc sống như thế kéo dài tới 20 năm thật là một cực hình. Xin người cho con sống 10 năm thôi. Chúa nhân từ chấp nhận lời thỉnh cầu. Người tiếp tục tạo ra con người rồi phán: - Ngươi là con người, sinh vật cao cấp duy nhất biết đi trên đôi chân ở trái đất này. Ngươi sẽ sử dụng trí tuệ để làm chủ mọi sinh vật trên thế giới. Ngươi sẽ thống trị địa cầu và thọ 20 năm. Con người cầu xin: - Thưa Chúa! Kiếp người 20 năm thật quá ngắn ngủi. Xin Người hãy ban cho con 20 năm mà con lừa đã từ chối, 15 năm mà con chó không chịu nhận và 10 năm con khỉ vứt bỏ.

Thế là, Chúa cho người đàn ông sống 20 năm làm kiếp con người. Kế đó, anh ta lấy vợ và sống 20 năm kiếp con lừa, làm việc quần quật với những gánh nặng trên lưng. Tiếp theo, khi có con, anh phải sống 15 năm kiếp con chó, trông coi nhà cửa và xơi những đồ ăn thừa mà lũ con để lại. 10 năm cuối đời, anh ta sống kiếp con khỉ, hành động như một gã ngốc để mua vui cho lũ cháu.

(¯`°·. - Kỹ nghệ thoát thân - .·°´¯)

Bàn tiệc có bốn người: hai nam và hai nữ. Nam: một trẻ một già; nữ: một đẹp, một không xấu lắm.

Nếu đó là hai cặp thì quá đẹp cho một buổi tiệc, nhưng chẳng có ai cặp với ai. Họ đến đây, ngay tại cái bàn Vip của nhà hàng nhiều sao này để từ biệt người thứ năm, kẻ chi tiền thường trực cho các cuộc gặp mặt. Một chiếc ghế chính giữa vẫn được kéo ra, ly rượu rót sẵn để dành cho người bạn tốt vừa “dựa cột” sáng nay.

Người đàn ông lớn tuổi nhất lên tiếng, phá tan cái không khí nặng nề của bàn tiệc:

- Nào, chúng ta hãy nâng ly, chúc anh ấy thượng lộ bình an.

Bốn cái ly cụng nhau cái cốp và từng cái ly lần lượt chạm vào chiếc ly của người vừa ra đi. Có tiếng sụt sùi của người trẻ đẹp:

- Có mỗi căn nhà tặng em mà anh cũng khai ra, giờ thì em biết nương tựa nơi mô?

Người đàn bà còn lại nhếch mép cười:

- Sao trước đây chị nghe em nói là thêm một tài khoản ở ngân hàng, một ít nữ trang và chiếc @ nữa? Thôi em ạ, vậy cũng đủ sống tạm qua ngày và chờ đợi vậy.

- Chờ cái gì hả chị? Cô trẻ đẹp ngơ ngác.

- Chờ người hùng tiếp theo, cái này em phải rành hơn chị chứ. Như chị đây vừa mang tiếng vừa chẳng được bao nhiêu mà bây giờ chẳng biết chờ cái gì nữa.

Người đàn ông trẻ bĩu môi:

- Chị thoát quá đẹp, chỉ bị khiển trách lại còn nguyên chức vụ, còn đòi gì nữa? Thế không phải lô đất mua ở ngoại thành là tiền kiếm chác được từ anh ấy à? Còn cái khoản chờ gì thì chị cần gì phải lo, lúc nào mà chẳng có những con mồi béo bở dẫn xác đến ngân hàng của chị. Tôi đây mới chán, tự dưng mất mẹ nó chức trưởng phòng.

Người đàn ông tóc muối tiêu mỉa mai:

- Chức trưởng phòng của cậu nó không tự dưng mất đâu, nó được đổi bằng cái nhà ba tầng và những cuộc ăn chơi tới bến đấy thôi. Đáng ra cậu phải mất luôn cái chức... công dân nữa mới phải.

Tay trẻ tuổi nghiến răng:

- Thế còn ông? Ông làm như tôi không biết hai đứa con ông đang học ở nước ngoài là tiền ở đâu ra chắc? Rồi tiền nuôi con bồ nhí bên quận 13 thời gian qua ông đào đâu ra, rồi những chuyến đi nước ngoài liên tục của ông…

Người đàn bà trẻ đẹp bỗng nổi nóng:

- Các người làm sao vậy? Chẳng phải các người hẹn nhau đến đây để tưởng nhớ anh ấy à? Tất cả các người đều bình an vô sự rồi. Chỉ có mình anh ấy phải dựa cột, cầu cho anh ấy được siêu thoát - Một giọt nước mắt có hình viên đạn lăn trên khuôn mặt trái xoan của người đẹp nổi tiếng này.

Người đàn ông tóc muối tiêu đề nghị:

- Chúng ta nên dành một phút im lặng để nhớ đến anh ấy.

Im lặng, chỉ còn nghe tiếng ro ro của máy lạnh cho đến khi một gã bồi bàn đẩy cửa bê món súp vi cá vào. Đặt món ăn lên bàn xong, gã bồi bàn bỗng đến bên chiếc ghế trống sụt sùi:

- Tội nghiệp anh quá, từ đây em mất đi một ông khách sộp, em còn nhớ là chỉ mở cửa nhà vệ sinh giùm mà anh cũng boa hai tờ xanh, phủi tí thức ăn dính trên áo cho anh cũng được đút túi bốn tờ...

Gã vừa quệt nước mắt vừa đi ra. Cả bàn sì sụp ăn và uống. Rồi người đàn bà không còn đẹp than thở:

- Đúng là có những người như anh ấy thì xã hội này có thêm màu sắc. Tiền từ ngân hàng và từ túi của những kẻ suốt đời ky cóp được dịp chạy vòng vòng và nằm lại những nơi cần nằm. Anh ấy chết đi rồi chúng ta sống làm sao đây?

Người đàn ông trẻ tuổi lạc quan:

- Sẽ có người khác, chắc chắn thế, bởi vì chúng ta vẫn đang sống đây. Khi thấy có người hùng xuất hiện chị sẽ cho vay tiền, tôi sẽ duyệt dự án và ông cứ chuẩn bị sẵn thư tay... Còn em, người đẹp ạ, em sẽ làm cho người hùng cảm nhận được mình chính là người hùng.

Cả bốn người cùng nâng ly mừng cho câu nói quá hay. Lần này họ không chạm vào ly của người vắng mặt nữa.

Bữa tiệc gần tàn, thoáng thấy gã bồi bàn đem tờ hóa đơn đến, ông muối tiêu đi ra phía cửa sổ gọi điện thoại, cô trẻ đẹp xin lỗi phải vào nhà vệ sinh, người đàn bà không còn xuân sắc lấy gương soi ra chăm chú sửa lại sắc đẹp và người còn lại cúi đầu lục túi tìm hoài chiếc hộp quẹt... Trả tiền không phải là thói quen của tất cả họ.

Gã bồi bàn đằng hắng rồi nói to:
- Thanh toán đi các vị ơi, đây là nhà hàng chứ đâu phải là... tòa án.

(¯`°·. - Điều kỳ diệu của thôi miên - .·°´¯)

Một phụ nữ mắc chứng đau đầu kinh niên và đã thử đủ mọi loại thuốc, qua vô số bác sĩ điều trị nhưng không ăn thua. Một hôm, cô ta ngồi ăn trưa với người bạn thân và được cô bạn giới thiệu tới một nhà thôi miên có tài trị bách bệnh. Sau khi được nhà thôi miên chữa chạy, người phụ nữ về nhà bảo chồng: - Mình có nhớ những cơn đau đầu mà em phải chịu đựng suốt bao năm qua không? Bây giờ không còn nữa rồi. Không còn một chút nào. - Em không đau đầu nữa à? - Người chồng hỏi lại. - Chuyện gì xảy ra vậy? Cô vợ đáp: - Bạn em đưa em tới gặp nhà thôi miên. Ông ấy bảo em đứng trước gương, tập trung nhìn vào hình ảnh của mình trong đó và nhắc đi nhắc lại: "Tôi không bị đau đầu. Tôi không bị đau đầu. Tôi không bị đau đầu". Có thể anh sẽ không tin nhưng thực sự là em đã khỏi hẳn bệnh đau đầu rồi. Người chồng trầm trồ: - Tuyệt vời thật. Cô vợ tiếp: - Anh biết không, suốt mấy năm qua, anh chưa một lần nóng bỏng với em trên giường ngủ. Có lẽ anh nên tới gặp nhà thôi miên và xem ông ấy có thể làm gì đó cho anh không. Người chồng đồng ý. Sau cuộc điều trị với nhà thôi miên, anh ta trở về nhà, bế bổng vợ đưa vào phòng ngủ, đặt cô lên giường trong trang phục Eva và bảo: - Đừng đi đâu nhé, anh sẽ trở lại ngay. Cô vợ thì thào: - Tuyệt vời! Em hạnh phúc quá, mình ơi! Người chồng lại nói: - Đừng đi đâu nhé, anh sẽ trở lại ngay. Anh ta quay lại phòng tắm rồi vài phút sau trở vào phòng ngủ, nhảy lên giường, ân ái với vợ còn say đắm hơn lần trước. Cô vợ ngồi dậy, đầu óc quay cuồng, thốt lên: - Ôi! Thật là nằm mơ em cũng không thấy. Người chồng lại nói: - Đừng đi đâu nhé, anh sẽ trở lại ngay. Lần này, khi anh ta đi vào buồng tắm, cô vợ lẻn đi theo và qua một kẽ nứt trên cánh cửa, thấy đức ông chồng của mình đang đứng trước tấm gương, phùng mang trợn má niệm "thần chú":

- Cô ta không phải vợ tôi. Cô ta không phải vợ tôi. Cô ta không phải vợ tôi.

Tình hình dịch bệnh đã rất nghiêm trọng: virus T5N1 sau khi hoành hành ở Hải quan đã bùng phát tại Dầu khí, lan nhanh qua Thủy sản, âm ỉ ở Bưu chính viễn thông...

Ngay cả ở khu vực vốn có môi trường trong lành như Nông nghiệp, có kháng thể mạnh như Công an, cường tráng như Thể dục thể thao cũng có người bệnh nặng! 

Ngồi trong phòng máy lạnh mà ông trưởng ban phòng chống dịch bệnh vẫn thấy toát mồ hôi. Tin tức báo dịch khắp nơi liên tục đổ về qua đường dây nóng màu đỏ, còn ông thì phải thường xuyên liên lạc với phòng thí nghiệm qua đường dây màu vàng và nói chuyện với đội phòng dịch qua đường dây màu xanh...

Chưa kịp uống hết ly cà phê G7 thì máy ở đường dây màu đỏ rung lên.

- Báo cáo anh, dịch đã bùng phát bên Bộ Buôn bán.

- Bình tĩnh nào, nói cho rõ, ở bộ phận nào? Hay cả bộ?

- Dạ tạm thời chỉ phát hiện được ở bộ phận xuất & nhập thôi ạ.

- Nghe đây, nhanh chóng cách ly người mắc bệnh, rải vôi quanh khu vực phát bệnh.

Trưởng ban nhăn mặt, bóp trán, đúng là một trận dịch tai hại. Theo báo cáo của phòng thí nghiệm, virus T5N1 là loại cực kỳ nguy hiểm, khi ẩn khi hiện và biến hóa khó lường. Hiện đã xác định được các đường lây lan: qua lỗ chân lông khi bắt tay, đếm tiền, ôm hôn, lây qua đường tiêu hóa và đặc biệt là lây cả qua đường... điện thoại. Báo cáo kết luận T5N1 là loại virus “quí tộc”.

Nó có thể sống rất lâu trong điều kiện thường trên các tờ giấy bạc có mệnh giá cao hay đôla, thích trú ẩn trên da của gái gọi cao cấp, ở các món sơn hào hải vị trong những nhà hàng nhiều sao và đặc biệt lây lan nhanh ở những người có dáng bệ vệ.

Nhanh chóng tìm ra văcxin phòng bệnh và thuốc trị là nhiệm vụ được giao cho phòng thí nghiệm. Ông trưởng ban nhấc chiếc máy ở đường dây màu vàng:

- Alô, phòng thí nghiệm phải không? Công việc tôi giao thế nào rồi?

- Báo cáo anh, chúng tôi đã ninh nhừ cuốn luật hình sự rồi cho thêm vào đó nửa lít mồ hôi các thẩm phán, 3 lạng bột gỗ cạo ra từ vành móng ngựa nhưng vẫn không ăn thua, T5N1 chỉ yếu đi tí xíu...

- Thế thì các cậu chạy vào khám Chí Hòa cạo thêm vài ký vữa tường xà lim, nếu thấy vẫn chưa “xinhê” thì phóng xe ra trường bắn xúc thêm một ít đất. Kết quả thế nào báo lại ngay nhé.

Trưởng ban ngả người ra ghế. Điện thoại lại rung lên, ông giật mình nhìn vào đường dây màu đỏ nhưng không phải, lại là đường dây màu xanh.

- Alô, báo cáo anh bản danh sách các đối tượng có nguy cơ cao em đã làm xong ạ.

- Tốt lắm, đem lên ngay cho tôi.

Lướt qua bản danh sách, trưởng ban khẽ nhíu mày. Sau một lúc suy nghĩ, ông bấm điện thoại di động.

- Alô, chú Tư bên nhà đất phải không? Chỗ thân tình tôi báo cho chú biết là chú đã có tên trong danh sách các đối tượng có nguy cơ cao rồi đấy.

- Trời đất, rồi sẽ xử lý thế nào hả anh?

- Thì phải xét nghiệm, kê khai, xác minh... có thể cả phun thuốc lên người và rải vôi quanh nhà nữa đấy.

- Thôi chết... Nhưng mà anh ơi, quyền ở anh, chỉ một đường gạch ngang thôi mà xóa giùm tên cho em nhé, em chẳng có bệnh hoạn gì đâu. À, em quên báo với anh là mảnh đất gần bờ sông, cạnh khu nghỉ mát cao cấp em đã thu xếp ổn thỏa cho chị nhà rồi đấy nhé.

- Thế à, cảm ơn cậu nhé, mình rất thích cái chỗ sông nước hữu tình đó, sau này về hưu mình sẽ làm thơ. À, chuyện của cậu để mình xem lại đã nhé.

Trưởng ban chống dịch thả người xuống ghế, mắt lim dim... Bỗng ông bật dậy, thảng thốt:

- Thôi chết, đường truyền điện thoại... thằng Tư nhà đất... nhóm nguy cơ cao... T5N1... - và ông nhìn xuống các lỗ chân lông trên tay mình, mặt tái đi. Tiếng chuông lại vang lên ở đường dây màu đỏ.

(¯`°·. - Hàng siêu mỏng - .·°´¯)

Một người đàn ông tới cửa hàng thời trang nổi tiếng nhất Hollywood với ý định mua tặng vợ bộ đồ ngủ mỏng nhất có thể. Cô nhân viên tìm và đưa cho ông ta một bộ.

- Cái này giá 200 đô. - Cô ta nói

- Tôi muốn một cái khác mỏng hơn thế này nữa.

- Đây, cái này giá 250 đô.

- Tôi cần loại mỏng nữa.

- Đây là bộ mỏng nhất ở chỗ chúng tôi. Nó giá 500 đô.

- Được! Tôi lấy cái này!

Ông ta hăm hở về nhà đưa cho cô vợ yêu:

- Đây, em lên trên nhà, mặc thử rồi xuống đây cho anh xem nhé.

Cô vợ đi lên gác, mở cái hộp và nghĩ: “Bộ này mỏng thật. Lão già chắc chẳng nhận ra là mình có mặc hay không đâu”.

Vì thế, cô nàng đi xuống nhà mà không... mặc gì hết, xoay một vòng trước mặt anh chồng già:

- Anh thấy thế nào?

- Chết tiệt thật! Với 500 đô đó, bọn ngốc ấy ít nhất cũng phải là cái áo đi chứ nhỉ?

(¯`°·. - Những bài tập làm văn... dựng tóc gáy - .·°´¯)

"Nhà em có một con gà. Buổi sáng thức dậy, nó nhảy từ dưới đất lên nóc chuồng, rồi lại nhảy lên đống củi, vỗ cánh và gáy ầm ĩ. Tức mình, em ném nó què chân". Đây chỉ là một trong những "áng văn" độc đáo mà tôi đã gặp trong quá trình dạy học. Có lẽ em này chuyên đọc những truyện tranh kiểu như: "Đấm! Đá! Hự ! Bụp!..." và đã áp dụng khá nhuần nhuyễn khi làm bài văn "Tả con gà nhà em". Còn đây là bài văn "Tả sinh hoạt một buổi tối ở gia đình em": "Ăn cơm xong, bố em ngồi uống nước, mẹ em thì rửa bát, còn chúng em cất xoong nồi. Bỗng điện phụt tắt. Bố em bảo: 'Thôi, hôm nay lại mất điện, cả nhà mình đi ngủ sớm!'". (Có khả năng nhà học sinh này ở khu vực hay bị ông điện cắt đột xuất). Một học sinh giỏi toán của lớp, bố mẹ suốt ngày bắt "làm toán đi", thì tả cô giáo: "Chiều dài của cô giáo em là..., chiều rộng của cô giáo em là...". (Xin lỗi, tôi không thể tiết lộ (...) được). Khi cô giáo ra đề bài: "Tưởng tượng mình là Thánh Gióng lên tâu với Ngọc Hoàng những việc mình đã làm dưới trần gian", có em đã viết: "Lên đến cổng trời, ta gặp ngay ông Thiên Lôi, ông ấy cười khà khà vỗ vai ta và rủ ta vào nhà ông ấy làm vài chén rượu cho đã". Chao ôi! Sự tưởng tượng này rất có thể bắt nguồn từ thực tế em được chứng kiến các cuộc nhậu triền miên ở xung quanh. Một học sinh mê truyện trinh thám thì tả tiết học trong lớp như thế này: "... Cô giáo em đang giảng bài, bỗng nhiên có tiếng gõ cửa như làm ám hiệu: Cạch... cạch... cạch. Và sau làn kính mờ là một bóng đen đứng lặng im. Cô giáo em rón rén ra mở cửa, cả lớp im lặng hồi hộp... Trời! Thì ra là bác hội trưởng hội phụ huynh của lớp...". Với đề bài "Em hãy tả bà nội thân yêu trong gia đình em", một học sinh "tả thực" như sau: "... Bà nội em rất hiền. Mắt bà một mí nhìn sụp xuống. Bà khoái ăn trầu, ngày nào cũng ăn, nhổ ra cái nước đỏ lòm. Bà rất thích đánh em vì em hay trốn ngủ trưa. Cái roi bà giấu sau cánh cửa. Bà sai em đi mua cho bà ly chè sương sa, bánh lọt. Vừa đi em vừa húp bớt lớp nước dừa ở trên vì nó béo lắm. Về nhà nhìn ly nước, bà sai em ra xin thêm nước dừa và chê bà bán hàng hà tiện nước dừa. Em đâu có dám xin thêm. Bà em rất cao. Thân bà cao bảy thước. Gần nhà em có mấy cái cô bán bia ôm, buổi trưa hay la lối, cười giỡn om sòm với mấy cái ông lạ hoắc ở đâu tới. Bà tức lắm, chống nạnh chửi qua. Mấy cô thấy bà cao lớn, không dám chửi lại". Ca dao, tục ngữ vốn là những thứ rất thân thuộc với người Việt từ nhỏ. Thế mà học sinh, sinh viên của chúng ta cũng có những kiến giải rất lý thú. Một nữ sinh giải thích câu tục ngữ "Giặc đến nhà, đàn bà cũng đánh" như thế này: "Câu tục ngữ nói lên sự dã man của bọn giặc cướp, khi đã tràn vào làng mạc, nhà cửa thì không cứ đàn ông, mà cả đàn bà, trẻ em chúng cũng đánh đập, hành hạ...". Hay như câu "Một con ngựa đau, cả tàu bỏ cỏ" có người giải thích một cách đầy "sáng tạo": "Câu tục ngữ cho thấy sự thông minh của loài ngựa, chúng thấy có một con bị đau là cả bọn bỏ ăn ngay, để đề phòng bệnh lây lan qua đường tiêu hoá".

Thế mới biết, có rất nhiều yếu tố tác động đến việc học văn của học sinh, để chúng ta đã và đang được thưởng thức những bài văn, câu văn... dựng tóc gáy.

(¯`°·. - Tự thú - .·°´¯)

Một quý bà chạy xe quá tốc độ bị cảnh sát giao thông cưỡi môtô đuổi theo, ép vào một bìa rừng ở ngoại ô. Thấy bà ta tuy đã hơi đứng tuổi nhưng vẫn còn xin đẹp nõn nà, tay cảnh sát bèn gạ gẫm đổi khoản tiền phạt thành một cuộc vui vẻ trong bụi cây.
 

Sau một thoáng nhìn đánh giá ngoại hình chàng cảnh sát, quý bà gật đầu đồng ý. Khi hai người xong cuộc đổi chác và chàng cảnh sát đứng lên sửa lại sắc phục, kẻ phạm tội lên tiếng:

- Anh ơi! Trước khi chạy xe quá tốc độ và bị anh bắt phạt, em đã vượt đèn đỏ 3 lần, chạy ngược đường một chiều, vượt xe khi lên dốc, cản đường không cho xe cứu thương và cứu hoả vượt lên trước... Em xin được nộp phạt cho tất cả các lần đó!


- !!!

(¯`°·. - Giá của Tổng thống - .·°´¯)

Một bà cụ ky cóp cả đời mới được 1.000 đôla để lo hậu sự. Vốn tính cẩn thận, để tiền ở nhà thì sợ mất, cụ đem đến gửi ở ngân hàng nọ.

Trước khi giao tiền cho nhân viên ngân hàng, bà cụ hỏi:

- Nếu có chuyện gì xảy ra thì ai chịu trách nhiệm?

Nhân viên nhã nhặn:

- Nhà băng trung ương ở New York sẽ đền bù.

- Thế nếu nhà băng trung ương mất khả năng chi trả thì sao?

- Cục Dự trữ liên bang sẽ chịu trách nhiệm.

- Và... nếu Cục Dự trữ liên bang cũng bị phá sản?

- Thì Tổng thống và chính phủ sẽ phải từ chức. Thưa cụ, như thế chưa xứng đáng với 1.000 đôla của cụ hay sao?

(¯`°·. - Luật sư trung thực - .·°´¯)

Một nữ chuyên gia tư vấn bắt đầu tách ra thành lập doanh nghiệp riêng. Là một phụ nữ tỉnh táo và cần mẫn, chẳng mấy chốc bà đã làm doanh nghiệp của mình phát triển đến mức cần tuyển thêm một số luật sư để làm nhân viên tư vấn.

Bà bắt đầu phỏng vấn ứng viên đầu tiên:

- Tôi chắc rằng anh cũng hiểu, trong một môi trường làm việc như thế này, sự chính trực của mỗi cá nhân là cực kỳ quan trọng. Hãy cho tôi biết, anh có phải một luật sư trung thực không?

- Trung thực? - Ứng viên thốt lên. - Hãy để tôi kể cho bà nghe một câu chuyện để chứng minh điều đó. Tôi trung thực đến mức cha tôi cho tôi vay 15 nghìn đôla để theo học trường luật và tôi đã trả sòng phẳng đến từng xu khi tôi tham gia tranh tụng vụ kiện đầu tiên.

- Ấn tượng đấy… - Bà chủ tương lai nhận xét. - Còn vụ kiện đó là về cái gì vậy?

Viên luật sư lúng túng một giây rồi thừa nhận:

- Cha tôi kiện tôi để đòi lại tiền.

(¯`°·. - Niềm tin - .·°´¯)

Sau bữa tối và đi xem phim, chàng trai chở cô gái tới một con đường yên tĩnh ở ngoại ô và hành động. Khi nụ hôn của chàng được đáp lại nồng nhiệt, chàng liền đưa tay luồn vào trong áo nàng.

Đột nhiên, cô gái giật mình, vội vã vùng ra khỏi vòng tay chàng trai và chạy thẳng một mạch về nhà. Đêm hôm đó, cô ghi vào trong nhật ký: "Người bạn tốt nhất của một cô gái là chính đôi chân của cô ta".

Lần hẹn tiếp theo, chàng trai lại đưa nàng trở về chốn cũ. Khi men tình đương độ lên hương với những nụ hôn nồng cháy, chàng từ từ bổn cũ soạn lại. Một lần nữa, nàng lại giật ra khỏi vòng tay chàng và chạy nhanh về nhà. Đêm hôm đó, cô ghi vào trong nhật ký: "Quả nhiên, người bạn tốt nhất mà một cô gái có thể tin tưởng là đôi chân của chính mình, thực tế hôm nay cho mình thấy điều ấy một lần nữa".

Lần hẹn thứ ba, đôi tình nhân lại đến con đường cũ. Lần này, phải mãi tới khuya cô gái mới trở về nhà. Đêm hôm đó, cô ghi vào nhật ký: "Có những lúc, ta không thể tin tưởng ngay cả những người bạn tốt nhất".

(¯`°·. - Lắt léo ngôn ngữ - .·°´¯)

Một người đàn ông bước vào quán rượu. Người phục vụ chạy lại kéo ghế mời ông ta ngồi và hỏi: “Thưa ngài, ngài muốn gì ạ?”.

Người khách:

- Tôi muốn gì ư? Một căn nhà lớn, nhiều tiền và một người vợ đẹp.

Bồi:

- Không phải thế! Ý tôi là, ông khao khát cái gì?

Người khách:

- Tôi khao khát cái gì ư? Có một tòa lâu đài, trở thành triệu phú và có một cô vợ nhan sắc cỡ hoa hậu.

Bồi:

- Ông lại hiểu sai ý tôi rồi. Điều ông muốn là gì?

Khách:

- Tôi thích con trai hơn, nhưng con gái cũng tuyệt. Chỉ cần nó khỏe mạnh là được.

Anh bồi bực mình:

- Cái tôi đang hỏi là ông muốn uống gì?

Khách:

- Sao cậu không nói ngay thế từ đầu? Thế cậu có cái gì?

Bồi:

- Thật lòng thì chẳng có cái gì cả. Tôi không kiếm được nhiều tiền, lại còn cả ngày phải quẩn quanh trong quán rượu để làm việc.

(¯`°·. - Không làm phiền - .·°´¯)

Một cặp vợ chồng đi nghỉ tại một khu câu cá. Người chồng thích đi câu vào lúc trời sáng, người vợ chỉ thích đọc sách. Một hôm người chồng đi câu về và muốn chợp mắt một chút. Mặc dù không quen với không khí trên hồ nhưng người vợ vẫn chèo thuyền ra ngoài để hưởng ánh sáng mặt trời.

Cô ta chèo thuyền ra xa một đoạn sau đó dừng lại và tiếp tục đọc sách. Đột nhiên, có một anh bảo vệ tiến lại gần. Anh ta dừng ngay bên cạnh thuyền của cô và hỏi:

- Xin chào quý cô, cô đang làm gì thế? 

- Tôi đang đọc sách. - Người phụ nữ trả lời.

- Cô đang ở trong khu vực cấm câu cá đấy. - Anh ta nhắc

- Tôi xin lỗi thưa ngài, nhưng tôi không câu cá, tôi chỉ đọc sách thôi mà.

- Nhưng cô có tất cả các dụng cụ cần thiết cô có thể câu bất cứ lúc nào, tôi phải giữ cô lại và lập biên bản mới được.

- Nếu anh mà làm vậy tôi sẽ kiện anh về tội quấy rối tình dục. - Người phụ nữ nạt lại.

- Nhưng tôi thậm chí còn chưa đụng vào cô kia mà.

- Đúng thế, nhưng anh có đầy đủ dụng cụ cần thiết và anh có thể bắt đầu bất cứ lúc nào.

Nghe đến đây anh chàng ngán ngẩm, lặng lẽ chuồn êm.

(¯`°·. - Súng phá khóa - .·°´¯)

Ông giáo làng có cô con gái đã đến tuổi cập kê. Một sáng có ba chàng trai đến cầu hôn cùng lúc, anh là thợ cưa, anh là thợ chạm và anh còn lại là sĩ quan quân đội.

Ông giáo lúng túng khó xử vì cả ba đều xứng đáng làm rể, chẳng biết chọn ai. Ông nghĩ ra một cách, bèn đưa cho ba người ba ổ khóa giống nhau và nói:

- Cứ coi như là con gái tôi bị nhốt ở trong phòng bằng ổ khóa này, anh nào mở ra trước thì sẽ được lấy nó. Nhớ là lúc mở khóa phải làm thơ vịnh đấy nhé!

Anh thợ cưa cầm lấy ổ khóa, mở đồ nghề ra, vừa làm vừa ngâm nga:

Khóa đồng dù cứng đến đâu
Anh cưa một lúc còn đâu khóa đồng.

Anh thợ chạm không kém, lấy búa và đục ra gõ chan chát rồi nghêu ngao:

Khóa đồng anh giữ trong tay
Anh đục cả ngày khóa chịu nổi sao?

Còn anh sĩ quan, sau phút đầu lúng túng chợt sực nhớ ra điều gì, vội rút khẩu súng lục đeo bên hông ra, hớn hở vịnh:

Súng anh dài chỉ một gang
Với hai viên đạn bắn tan khóa đồng.

Nghe xong, ông giáo vuốt râu cười ha hả, còn cô con gái đỏ bừng mặt. Kết quả thế nào, không nói ra thì ai cũng biết.

(¯`°·. - Nữ thư ký và sếp - .·°´¯)

Nữ thư ký và sếp - Hai người đàn ông nói chuyện với nhau: - Tôi vừa trải qua một cuộc phiêu lưu khiếp quá cậu ạ. Cậu hãy tưởng tượng nhé, cô thư ký xinh đẹp của tớ mời tớ về nhà uống rượu để kỷ niệm sinh nhật tớ. - Thế thì sao? - Gượm để nghe tớ kể đã nào. Cô ấy cho tớ uống một ly Martini, cho tớ ăn ôliu và hạnh nhân muối. Cô ấy vặn một điệu nhạc êm dịu rồi bảo tớ: “Bây giờ, em sẽ tặng anh một món quà bất ngờ. Em sẽ vào buồng của em và anh cũng sẽ vào đó sau 5 phút nhé. 5 phút, anh nghe rõ chưa? Và không được sớm hơn đâu đấy! - Tuyệt, thế mà cậu lại không bằng lòng. - Để tớ kể nốt đã nào. Khi tớ vào buồng của cô ấy, tớ thấy đủ mặt nhân viên văn phòng và tất cả đều hát bài Mừng sinh nhật.. - Thế thì vui lắm nhỉ. - Vui gì mà vui. Lúc ấy, tớ đã cởi hết quần áo và chẳng còn mảnh vải nào trên người. *** Nữ thư ký nói với sếp: - Thưa sếp, chị nhà đề nghị em mời anh ra nghe điện thoại. - Anh ra ngay đây, nhưng khi người gọi điện nhã nhặn và lịch sự với em như vậy thì nhất định không phải là vợ anh đâu. *** Một nữ thư ký vừa lấy sếp, cô bảo mẹ chồng - Mẹ có biết tại sao con lấy được anh ấy không? Chắc hẳn trong số 15 thư ký, sẽ chẳng bao giờ anh ấy chú ý đến con nếu một hôm, anh ấy không gọi con lên để quở trách về các lỗi chính tả. Con bảo anh ấy rằng con sợ nghe mắng lắm, thà anh ấy cứ phát cho con mấy cái vào mông còn hơn.

(¯`°·. - Máy cũng nhầm - .·°´¯)

Hai vợ chồng cùng nhau vào siêu thị. Đến gian hàng có đặt một cái cân đo điện tử hiện đại, họ thích thú thay phiên nhau cân thử.

Khi ông chồng bước lên cân thì chiếc cân lên tiếng: "Bạn quá gầy, cần phải bồi dưỡng thêm". Đến lượt bà vợ bước lên cân thì chiếc cân không lên tiếng gì cả. Đợi một lát cũng chẳng thấy gì, bà ta bực mình quá bèn bước xuống.

Lúc này cái cân mới phát ra tiếng: "Xin các bạn vui lòng lên từng người một, đừng chen lấn".

(¯`°·. - Ga lăng không đúng chỗ - .·°´¯)

Một anh chàng đi làm trễ bước vào văn phòng với hai mắt thâm tím. Anh ta xin lỗi vì tới muộn rồi về chỗ làm việc.

- Chuyện gì xảy ra với cậu vậy? - Đồng nghiệp của anh ta hỏi.

- À, chiều qua tớ đi xem đá bóng. Đang giữa hiệp, mọi người đứng dậy. Tớ nhận thấy người phụ nữ đứng đằng trước tớ có cái nội y thòi ra ngoài quần bò. Thế là, tớ quyết định tỏ ra là người đàn ông hào hoa bằng cách nhét lại nó xuống dưới cạp quần cho cô ấy. Và khi tớ làm điều đó, cô ta quay lại và đấm một phát vào mắt tớ.

- Tớ hiểu rồi! - Anh đồng nghiệp nói - Nhưng làm sao cậu lại bị tím bầm cả mắt còn lại thế?

- Là thế này, khi tớ thấy cô ta bực bội như vậy, tớ liền kéo nó lại như cũ.

(¯`°·. - Không có vua - .·°´¯)

Mộng Nương là một thôn nữ xinh đẹp ở làng Đông. Da nàng trắng, tóc nàng đen, còn dáng nàng đi thì đến ông lão cũng phải ngoái nhìn.

Nàng lớn lên bên khung cửi với nghề quay tơ dệt lụa. Đến tuổi trăng sắp tròn, nàng đem lòng thương yêu chàng Đực làm nghề sửa xe ngựa đầu thôn. Nhưng nàng đẹp quá, tiếng đồn lọt đến tai vị quan chuyên đi tuyển cung phi mỹ nữ cho vua và nàng lập tức được tiến cung. Chàng Đực buồn rầu nhìn người yêu lên xe về kinh, còn Mộng Nương thì nửa vui nửa buồn chẳng biết ra sao.

Mộng Nương được vua sủng ái chừng độ vài con trăng rồi không còn được ngó ngàng đến nữa. Một hôm, không chịu nổi cảnh cô đơn, nàng ra ngoài giếng ngồi khóc. Bụt hiện lên hỏi: “Vì sao con khóc?”. Nàng đáp: “Bụt ơi, con muốn có một gia đình, một người chồng luôn gần gũi bên con”. Bụt lắc đầu: “Nhưng con đẹp quá, con mà có ở hang cùng ngõ hẻm nào rồi cũng bị kéo vào cung”. Mộng Nương tức tưởi: “Vậy Bụt hãy cho con sống ở một nơi nào đó không có vua”. Bụt suy nghĩ rồi gật đầu, phất nhẹ chiếc phất trần. Mộng Nương thiếp đi.

***

Nàng tỉnh dậy ngay tại nhà mình ở thôn Đông. Vẫn cha mẹ, anh chị em nhưng cảnh sao khác quá. Làng xóm đã biến thành phố thị; khung cửi, quay tơ không còn nữa, nhà nàng đã trở thành một quán bia hơi. Hỏi thăm thì biết đã hơn 100 năm trôi qua kể từ khi nàng chợp mắt sau cái phất nhẹ của Bụt. Hỏi thăm nữa mới biết rằng bây giờ chẳng có vua và chuyện làm vợ vua ngày trước chỉ một mình nàng biết.

Hỏi thăm tiếp mới hay bây giờ cũng có chàng Đực ngày nào, nhưng thay vì sửa xe ngựa thì chàng lại sửa xe gắn máy ở đầu phố.

Mộng Nương vô cùng mừng rỡ, nàng quyết lần này sẽ lấy Đực làm chồng. Nhưng gia đình đã đăng ký cho nàng đi thi hoa hậu.

Mộng Nương không khó khăn lắm để lọt vào vòng chung kết. Và nàng đã chiến thắng bằng chính sự ngờ nghệch của mình. Nàng được cho điểm cao nhờ đã đỏ bừng mặt, tay chân luống cuống trong trang phục áo tắm. Nàng được vỗ tay hoan nghênh trong trang phục tự chọn là xiêm y của một... cung phi.

Cuối cùng trong phần ứng xử, khi được hỏi: “Bạn thấy tính ưu việt của xã hội chúng ta đang sống là gì?”. Nàng trả lời không cần suy nghĩ: “Không có vua”. Khi khán giả còn đang ngơ ngác thì anh chàng MC đã nhanh chóng “dịch” ra giùm: “Ý là cô Mộng Nương cho rằng chế độ phong kiến đã hoàn toàn kết thúc”.

Câu hỏi thứ hai: “Bạn quan niệm thế nào về hạnh phúc gia đình?” được nàng đáp ngay: “Tôi muốn mình là vợ duy nhất của chồng tôi”. Chàng MC “dịch” tiếp: “Ý cô Mộng Nương ca ngợi quy định một vợ một chồng của xã hội chúng ta”. Nàng được điểm tuyệt đối! Mộng Nương đăng quang!

Nhưng nàng không lấy chàng Đực làm chồng được. Mẹ nàng bảo bây giờ Đực không đáng xách dép cho nàng, cha nàng khuyên nên lấy chồng tỷ phú, còn em trai nàng bảo là chị phải chọn ngoại kiều. Nhưng nàng bận rộn quá chưa chọn lựa được, nàng còn phải đi làm từ thiện, đi quay phim quảng cáo, đi dự tiệc tùng, đi biểu diễn thời trang và cả đi đóng phim truyện nữa...

Chẳng bao lâu sau đó nàng cũng gặp được một chàng galăng, lịch thiệp và giàu có. Chàng tặng nàng một căn nhà màu tím ba tầng lầu. Sáng chàng đón nàng đi điểm tâm bằng xe Nhật, trưa đi ăn bằng xe Ý và tối đi nhà hàng bằng xe Mỹ. Nàng quyết định làm vợ chàng.

Cũng được... vài con trăng, chàng bị bắt. Té ra bấy lâu nay nàng toàn phải xài những đồng tiền bất chính. Có người bảo rằng tội của chàng phải ngồi gỡ chừng hơn 10 cuốn lịch.

Đau đớn tột cùng, Mộng Nương chạy đi kiếm một cái giếng để khóc gọi Bụt. Nàng khóc hoài khóc mãi chẳng thấy Bụt đâu, mãi thật lâu mới thấy một cô gái hiện ra xưng là... thư ký của Bụt. Cô ta bảo rằng nàng phải chờ thôi vì chẳng hiểu sao bây giờ nhiều người khóc gọi Bụt quá nên ai cũng phải xếp hàng chờ đến lượt!

(¯`°·. - Chỉ dẫn không chính xác - .·°´¯)

Trong một nhà hàng hạng sang, một người khách đột nhiên bị Tào Tháo đuổi đến tận Giang Đông. Ông ta cuống quýt gọi phục vụ đến để tìm nơi giải quyết.

- Xin lỗi ngài, chúng tôi đang có một số sửa chữa ở phía sau, vì thế nhà vệ sinh đã thay đổi vị trí. Ngài đi dọc hành lang, đến cửa đầu tiên bên trái, rẽ phải, thấy cái cửa thứ 5 bên trái thì rẽ phải tiếp, sau đó...

Tóm lại, người đàn ông trong lúc cấp bách cuối cùng cũng tìm được căn phòng nhỏ, bên trong có một cái lỗ (đang sửa chữa mà). Không chần chừ được nữa, ông trút bầu tâm sự.

15 phút sau, ông quay lại phòng ăn. Nơi đây không còn một bóng người, chỉ còn bà chủ đang cố lau chùi những vết màu nâu nâu vàng vàng, miệng lẩm bẩm chửi rủa:

- Quỷ tha ma bắt thằng khốn nạn nào ị vào hệ thống ống thông hơi!

(¯`°·. - Có thể còn tồi tệ hơn - .·°´¯)

Bà mẹ đẩy cửa bước vào phòng con gái và thấy một bức thư trên giường. Tay run run bà cầm bức thư lên đọc.

“Mẹ yêu dấu,

Con rất buồn và tiếc phải báo cho mẹ rằng con phải ra đi với bạn trai của con.

Con đã tìm thấy niềm đam mê của con - anh ấy rất tốt, nom rất nam tính với chiếc khoen vàng trên tai và chiếc môtô phân khối lớn.

Chưa hết đâu mẹ, con đang mang bầu và anh John nói rằng chúng con sẽ rất hạnh phúc trong căn nhà di động của anh ở trong rừng.

Anh ấy muốn có thật nhiều con và mẹ biết đấy, đó cũng chính là giấc mơ của con.

Con xin mẹ cầu nguyện cho chúng con và cho khoa học tìm ra thuốc chữa bệnh AIDS. Anh John xứng đáng được khỏi bệnh.

Xin mẹ an lòng, con đã 15 tuổi, con biết cách tự chăm sóc. Chúng con sẽ gặp mẹ một ngày gần đây để giới thiệu với mẹ những đứa con của con.

Chào mẹ.

Julie

TB: Tất cả chỉ là chuyện đùa thôi, con đang ở nhà Melamic, bạn gái cùng lớp. Con chỉ muốn mẹ hiểu là có những chuyện còn tồi tệ hơn những điểm số ghi trong học bạ”.

(¯`°·. - Ai là ai? - .·°´¯)

Hai bà lão ngồi trong cabin một chiếc xe tải lớn, mắt cả hai kèm nhèm nên khó nhìn đường. Họ gặp ngã tư đầu tiên. Đèn giao thông đỏ báo dừng, nhưng họ vẫn vượt qua. Bà lão ngồi ở ghế bên tự nhủ: “Có lẽ mình đã nhầm”. 

Vài phút sau, họ tới ngã tư thứ hai, đèn đỏ lại bật lên và một lần nữa họ lại vượt qua đèn đỏ. Lần này, bà lão nọ đã khá chắc chắn là mình đã vượt đèn đỏ, nhưng cũng nghi ngờ vì có lý nào bà lại nhìn rõ hơn bà kia được. Lo lắng, bà quyết định sẽ thật là chú ý ở ngã rẽ sau.

Vài phút sau, họ tới ngã tư thứ ba, lần này thì chắc chắn, xe đã vượt qua đèn đỏ rất thoải mái.

- Ê này! - Bà quay sang bà lão kia nói - Bà có biết là mình đã chạy xe vượt qua ba cái đèn đỏ một lúc không đấy hả bà già ấm ớ kia? Bà có thể đã giết cả hai chúng ta rồi đấy.

Bà kia giật mình:

- Ôi thế sao? Tôi là người cầm lái ư?

(¯`°·. - Để dễ hình dung - .·°´¯)

Để dễ hình dung

Một người phụ nữ đi gặp bác sĩ để khám thai. Đây là lần đầu tiên cô ta mang thai. Khám xong bác sĩ hỏi thân chủ của mình có gì thắc mắc không.

- À! Tôi chỉ hơi lo lắng một tý lúc chuyển dạ, nó có đau lắm không?

Bác sĩ đáp:

- Còn tuỳ, cơn đau của từng người phụ nữ khác nhau, từng ca khác nhau, nhưng thật khó mà diễn tả được cơn đau.

- Nhưng bác sĩ có thể giúp tôi hình dung cụ thể không? - Người phụ nữ nài nỉ.

- Thôi được! Túm lấy môi trên của cô và kéo nó ra

- Thế này được chưa?

- Hơn thế nữa!

- Thế này?

- Không! Hơn nữa!

- Thế này!

- Đúng rồi! Có đau không?

- Hơi hơi thôi!

- Bây giờ kéo căng nó qua khỏi đầu xem nào!

- !!!

(¯`°·. - Vua lười - .·°´¯)

Sáng nọ ở một khu du lịch, anh chàng du khách đang lang thang ngoạn cảnh thì bắt gặp một người đang ngồi câu cá. Cần câu lúc đó đã rung lên bần bật mà người đi câu cứ ngồi điềm nhiên như không biết. - Kìa anh kia! - Chàng du khách thảng thốt đánh thức người câu cá - Nhìn kìa, cá cắn câu rồi đấy. - Tôi biết rồi! - Anh chàng lười biếng nhìn lướt xuống mặt nước. - Nếu anh không phiền thì ra nhấc hộ cái cần câu lên hộ tôi cái. Anh chàng du khách ngạc nhiên nhưng vẫn làm theo. - Giờ anh lấy cá ra, lắp mồi mới vào rồi cho cần xuống nước hộ tôi cái. Một lần nữa, người du khách làm theo. Xong đâu đấy, anh ta quay sang mỉa mai: - Này anh bạn, với một người lười nhác như anh đây thì nên lấy vợ sinh con để nó làm những việc này cho anh chứ.

- Ý hay đấy! - Người câu cá hoạt bát hẳn lên. - Anh biết tìm một bà bầu ở chỗ nào thì chỉ cho tôi đi!

Video liên quan

Chủ đề