Mắt biếc ngô thụy miên review

Update 10/06/19: Yikes tớ nghĩ là lần thứ 2 đọc thì sẽ thông cảm và có khi sẽ thấy thích cuốn này thay vì rant review năm ngoái, but no, số điểm giảm thêm 0,5 nữa thành 2/5.

I wish i could like this book, but I just can’t.

OLD REVIEW:

2/5

Ồ.

Tớ không nghĩ mình sẽ rate quyển này thấp đến thế, nhưng sự thật phũ phàng, thế đấy.

Tớ rất yêu thích sự mộc mạc, gần gũi và bình dị ở văn chương của Nguyễn Nhật Ánh. Ngôn ngữ giàu hình ảnh và giàu sức gợi tả, đem lại không khí của một làng quê trong lành và quen thuộc ngày xưa. Tuy nhiên, sự yêu thích ngôn từ của Nguyễn Nhật Ánh cũng không đủ để cứu vớt cho nội dung của Mắt Biếc.

Tớ không hề thích Mắt Biếc, không hề thích một chút nào luôn.

Cho những ai chưa rõ, Mắt Biếc là câu chuyện tình yêu trải dài của Ngạn từ những năm tháng đầu đời, ở cái độ tuổi học trò ngây ngô cho đến khi anh trưởng thành là một người đàn ông 30 tuổi. Ngạn yêu sâu sắc, yêu chân thành và yêu tha thiết, anh dành trọn vẹn trái tim mình cho Hà Lan - cô gái với đôi mắt trong veo như vầng trăng tròn, là Mắt Biếc của riêng anh và là hình ảnh vẹn toàn nhất trong trái tim của Ngạn. Những khổ đau âm ỉ và cả những niềm hạnh phúc ảo tưởng của Ngạn đều xoay quanh Mắt Biếc, nhưng số phận không cho anh ở bên Hà Lan mà chỉ xếp anh với cương vị một kẻ ngoài cuộc. Anh đau đớn khi Hà Lan thay đổi, anh cố níu giữ hình ảnh đôi Mắt Biếc trong những kỷ niệm ngày xưa, nhưng tất cả đều vô nghĩa khi cuộc đời này, Ngạn hiểu rằng tình yêu mãnh liệt kéo dài 20 năm của mình sẽ chẳng bao giờ được Hà Lan đáp lại.

Lý do tớ để rate Mắt Biếc thấp như thế vì tớ không ưa nổi nhân vật nào trong đây.

Trước hết về nhân vật Ngạn - điểm nhìn chính của câu chuyện. Ngạn quá luỵ tình và si tình, cả cuốn sách như chỉ xoáy sâu vào nỗi đau khổ thất tình của Ngạn, qua những lời bài hát và những vần thơ đầy đau đớn mà anh dành cho Hà Lan. Ngoài ra, không còn gì khác. Nhiều khi đọc tớ cũng thấy nẫu mề theo sự luỵ tình quá mức của Ngạn, anh đi đâu cũng thấy hình bóng Hà Lan. Thậm chí, Ngạn còn cố gắng tìm kiếm hình ảnh của Hà Lan trong cô bé Trà Long. Có cảm giác như Nguyễn Nhật Ánh tạo dựng lên nhân vật Trà Long chỉ để góp phần khẳng định tình yêu bất diệt của Ngạn dành cho Hà Lan. Ngạn xem Trà Long không khác gì thế thân của Hà Lan, nhiều khi đọc tớ bức xúc và thấy thương cô bé này vô cùng.

Thứ hai là về nhân vật Hà Lan - mối tình đầu và cũng là mối tình mãnh liệt nhất của nam chính. Hà Lan được xây dựng là một cô bé có đôi mắt biếc rất đẹp, là tình yêu của đời Ngạn, ngoài ra...hết. Tớ không có ấn tượng gì với Hà Lan, cảm giác như nhân vật này cứ trôi tuột đi mà không đọng lại chút gì. Và Hà Lan quá ngốc ngếch cũng như ngờ nghệch. Cái mà tớ không thích ở Hà Lan đó là cô gái này mỗi khi bị bồ phũ thì lại quay ra kể lể với Ngạn dù cô biết tình cảm của Ngạn dành cho mình, nhưng cô vẫn xát muối vào trái tim của Ngạn, coi Ngạn là cái bồn để xả. Cô này cũng luỵ tình không kém anh nam chính, đọc cũng rất mệt.

Thứ ba là nhân vật Dũng, thằng này đúng chuẩn fuckboy phiên bản ngày xưa không nói nhiều.

Và cuối cùng là nhân vật Trà Long. Như tớ nói ở trên, tớ rất thương cô bé này. Trà Long là một phiên bản khác của Hà Lan, nhưng là phiên bản chắp-vá-một-cách-trọn-vẹn của Hà Lan trong con mắt của Ngạn. Ở Trà Long, anh thấy hình ảnh của người con gái Mắt Biếc khi xưa, những gì Hà Lan không làm cho anh, Trà Long đều thực hiện được. Trà Long tươi tắn và trong trẻo, Trà Long như là một điểm mốc để Ngạn có thể bấu víu lấy cái mong ước và những kỷ niệm của tình yêu nơi anh trong quá khứ. Tình cảm của Trà Long trong veo và và đơn thuần, nhưng Ngạn ở bên Trà Long cũng chỉ bởi vì cô bé giống Hà Lan. Đến độ mọi khoảnh khắc mọi phút giây anh sánh bước cùng với Trà Long, anh luôn thầm gọi tên Hà Lan. Thêm một lý do làm tớ không thể ưa nổi sự luỵ tình phát hoảng của nam chính Mắt Biếc.

Quả thật tớ đã rất trông chờ vào Mắt Biếc vì rất nhiều bạn khen hay, và mới đây còn có thông tin tác phẩm sắp được chuyển thể thành phim nên cũng rất mong đợi và cực kỳ hype khi quyết định đọc cuốn này của Nguyễn Nhật Ánh. Thậm chí, cuốn này đã được tái bản lên tới lần thứ 37 rồi. Nhưng tớ thực sự có một sự hụt hẫng không hề nhẹ sau khi đọc. Cả câu chuyện chỉ xoay quanh tình yêu son sắc thuỷ chung của anh nam chính cũng như nỗi đau thất tình của anh này, hết.

Ngòi bút của Nguyễn Nhật Ánh có lẽ hợp với miêu tả cảnh làng quê Việt Nam, nhưng nội dung truyện của bác thì nó “nông” và chưa đủ độ “sâu” để tác động đến tớ, nhất là qua Mắt Biếc với cốt truyện khá dễ đoán. Cảm giác như câu chuyện này chỉ chạm tới được bề nổi và không xuống được bề chìm, chắc vì Nguyễn Nhật Ánh được biết đến như là nhà văn viết cho thiếu nhi nên vậy chăng? Tóm gọn lại là tớ không thích quyển này. Có lẽ sẽ thử đọc cuốn khác xem có ổn hơn không, bye.


Mắt biếc ngô thụy miên review

214 reviews354 followers

June 17, 2015

Mình không thích những nhân vật luỵ tình. Nên 3 sao.

Ngạn à, Trà Long hơn đứt Hà Lan đến 1 vạn 9 nghìn 8 trăm lần tại sao phải khổ thế. Cho nên mới nói, duyên phận là thứ gì đó kỳ lạ nhưng đầy sức mạnh. Nó gắn người ta lại và có thể tách người ta ra xa nhau mãi mãi. 10 năm quen nhau gặp gỡ cũng chẳng thể bằng được một cái bóng thoáng qua trong tích tắc.

Với Ngạn, cái bóng đó là đôi Mắt Biếc. Người ta nói con gái mắt đẹp thường buồn. Người ta nói con gái hay phải chịu thiệt thòi. Nhưng đàn ông cũng có những nỗi khổ không tên, chẳng thể nào dễ dàng thổ lộ cả. Vậy đấy. Trước đọc thì thích thật, giờ đọc lại, vẫn buồn, nhưng ko thích cái cách luỵ đến quên cả đời mình như Ngạn. Ngốc lắm Ngạn ạ.


Mắt biếc ngô thụy miên review

447 reviews656 followers

April 11, 2023

『Tôi gửi tình yêu cho mùa hè, nhưng mùa hè không giữ nổi. Mùa hè chỉ biết ra hoa, phượng đỏ sân trường và tiếng ve nỉ non trong lá. Mùa hè ngây ngô, giống như tôi vậy. Nó chẳng làm được những điều tôi kí thác. Nó để Hà Lan đốt tôi, đốt rụi. Trái tim tôi cháy thành tro, rơi vãi trên đường về.』 • Làng Đo Đo năm đó, Ngạn rớt vào đôi mắt Hà Lan, cả đời vùng vẫy trong đó, không sao thoát được. • Tôi chẳng bao giờ có thể mường tượng ra đôi mắt Hà Lan đẹp như thế nào để Ngạn tự nguyện trầm mình vào đó. Tôi chỉ thấy Ngạn là đồ ngu, đồ lụy tình đáng kiếp. Có lẽ, nếu Ngạn bớt lụy tình đi thì mọi thứ đã chẳng đắng nghét như vậy. Cũng có lẽ, nếu Ngạn chịu dừng lại ở Hà Lan, đừng thảy tim mình vào cô bé Trà Long, thì Ngạn đã chẳng đáng kiếp như vậy. Tôi ghét Ngạn. • Nhưng tôi đã lại thương Ngạn khi Ngạn quyết định bỏ đi. Tôi thương cho cả một cuộc đời bi thương đau đáu của Ngạn. Thương những mảnh vỡ tan tành Ngạn tự mình cắm vào tim, thương cái cách Ngạn vẫn còn bao dung cho Hà Lan rất nhiều đủ để chẳng bao giờ Ngạn oán trách cô, dù Ngạn biết đôi mắt biếc ngày nào giờ nhạt nhòa và bầm dập đi nhiều vì mất mát. • 『Rất nhiều năm về sau này tôi thường tự trách mình tại sao hồi đó tôi không nói thẳng với Hà Lan là tôi yêu nó. Nếu tôi nói ra điều đó, hẳn cuộc đời của chúng tôi đã rẽ sang hướng khác, sáng sủa hơn và ít xây xát hơn.』 • Rồi Ngạn sẽ đi về đâu khi cõi lòng đã hằn in rất nhiều xây xước? Sẽ đi về đâu khi cả thanh xuân chỉ vừa như mới hôm qua? Đôi lúc tôi chỉ ước giá như ngày đó Ngạn lý trí hơn, mạnh mẽ hơn để nhìn bao quát mọi thứ, để có thể bình thản đón nhận một Hà Lan đầy vật chất, ẩm ương, ích kỷ và không có gì ngoài một đôi mắt đẹp. Ngạn đã trót say mèm đôi mắt ấy, nhưng Ngạn nên biết dừng lại khi tất cả chệch khỏi đường ray, chệch khỏi lòng Ngạn. Ngạn nên thôi làm thơ và bớt gảy đàn ngay từ lúc lên thành phố, khi biết Hà Lan đã chẳng còn thiết lắng nghe nữa. Ngạn nên đừng nhìn theo, đừng trông ngóng, đừng cố chấp vì thứ đã tuột dần qua kẽ tay. Ngạn nên biết nắm níu đời mình, thay vì nắm níu điều hư ảo. Ngạn nên nhiều lắm, nhưng tất cả dường như đã quá trễ tràng. • Và Trà Long. Cô bé ngây thơ mang màu mắt của mẹ mình. Ngạn đã rời đi khi kịp nhận ra Trà Long là tất cả Hà Lan ngày đó. Nhưng cũng đã lại trễ tràng nữa rồi, vì Trà Long đã trót thương, y như Hà Lan đã từng thương Ngạn trong khoảnh khắc. Trà Long như một vệt nối giữa hai người lớn, giúp Ngạn bừng tỉnh trong thoáng chốc, nhưng Ngạn lấy cớ gì để khẳng định rằng Trà Long sẽ không khóc, sẽ chẳng buồn thương và hoài nhớ như chính Ngạn đã từng? Đến cùng, Ngạn vẫn chỉ thiết tha và thành thực với trái tim mình, để tất cả tan tành và chấp nhận nó, nhưng có lẽ rất nhiều vệt trầy trụa bén ngót đã cào vào một cô bé vô tư vô tình có đôi mắt của mẹ mình nữa rồi. • Hai mươi chín năm trời kể từ khi câu chuyện tình buồn này được viết ra, đôi mắt Hà Lan vẫn biếc trong như vậy. Nhưng khoảng cách của thời gian và nhận thức của đôi ba thế hệ đã làm Ngạn từ một cậu học trò si tình, hay gửi nỗi lòng vào nhạc và thơ trở thành một tên lụy tình đáng kiếp. Người ta chẳng còn thiết đồng cảm với những câu thơ thừa mứa lãng mạn và đầy ứa nỗi buồn trống rỗng. Cũng dần thấy ngán ngẩm trước những cảm xúc dạt dào dài thậm thượt và ngày càng sến sẩm của Ngạn. Sau hai lần chứng kiến điều đó, tôi cũng đâm ra cạn bớt đi nhiều sự cảm thông cho Ngạn. • Nhưng sau này tôi nghĩ mình sẽ còn rất thấm thía cái bản chất si tình đó, vì nó rất thật. Phải thương một người đến thế nào, sâu bao nhiêu, dày ra sao mới có thể dành cả đời ôm một nỗi buồn lặng lẽ và u tịch đến vậy. Ai cũng có thể yêu thương một người, nhưng cam chịu đeo mang một thứ niềm đau ray rứt suốt dọc dài tuổi trẻ thì mấy ai từng? Thôi thì cứ nghĩ thế này đi, dù Ngạn có đôi khi là cái gai trong mắt nhiều người bởi bản chất của mình, kể cả tôi, thì thực tình Ngạn vẫn là người đáng thương vì đã phải chịu một vết thương tự nguyện, cũng như đến cùng, Ngạn đã sống đúng với tình cảm của mình, đúng với con người mình. Vì vậy, Ngạn hoàn toàn đáng được yêu thương. • Nhưng Ngạn à, tuổi trẻ đã qua, đôi mắt biếc đã xa, Ngạn nên chăng hãy sống vì mình nhiều hơn một chút đi.


Mắt biếc ngô thụy miên review

119 reviews3,664 followers

November 3, 2018

Ôi đọc buồn với ám ảnh dã man:((( Bác Ánh moeeu tả cảnh tr truyện này phải nói là siêuuuuu đẹp😭 Đọc thương cho Ngạn dã man 😭


Mắt biếc ngô thụy miên review

2 reviews

December 30, 2019

People love it because it's realistic. A good novel doesn't always have to have perfect characters. If you like perfect characters that much, you should read "The Notebook". Yes, Ngạn sounds like a loser, Hà Lan must be a utilitarian girl, Dũng is an f-boy. But that's why this story could have touched so many people- because it's realistic and it's relatable. We don't need to be Olympian Gods to love, to hate, to have meaningful memories and bitter experiences. Ngạn, as I said- is just a below-average guy, but his loyalty with Ha Lan can be seen as the symbol for a type of love that so many people on earth have experienced: the innocent, no self-interest emotions toward your crush, your first love. Sometimes this type of love is harmful to both of the parties, but it's love regardless and that's why Ngạn's emotion toward Hà Lan in this novel should be seen with empathy even if it's not rational at all. Hà Lan can be observed as a typical beautiful girl who changed her environment from rural to urban. By choices, she could drive her life into some very different directions - she could either become independent and be happy, or her fate could also be very painful and miserable. Nguyễn Nhật Ánh made her make a choice and we should not criticise it, but to learn from her decision's consequences. Furthermore- About Dũng, I don't think he's that bad. Yeah, he's pretty bad, but in this novel, he represents the guys who are young, rich and have nothing to worry about in their whole life. Guys like that can be carefree, heartless or they can be seen by some people as cruel but it's a sad fact of life and there is little thing we can do about it other than protecting and improving ourselves. And lastly, Trà Long- a cute girl with all the good traits, but turns out to be just an identical replacement of someone else. It's bitter and it's hard to accept, but then again it's realistic. Trust me, if you dive deep enough into love, someday you may find yourself- or your partner is just the replacement for a ghost of the past. But I hope that you all won't have to live your whole life in that miserable role, and that's what Nguyễn Nhật Ánh are trying to say to us, by introducing the story of Ngạn and Trà Long.

So, did you see? "Mắt biếc" is not a perfect love story, not even a good story. But it's a great novel about the love and the life of young Vietnamese people in the 60s (or 70s). The emotions in the novel are real, and I think that not only you and me, or people nowadays but also people in the future can feel related to it. Because it's love, and love is eternal.


Mắt biếc ngô thụy miên review

262 reviews1,220 followers

November 15, 2023

link tham khảo sách: https://shope.ee/7zm3y0ee1Z

Nhiều người có thể nói cuốn sách này quá sến súa và không thực tế, nhưng chẳng phải đó mới là cái hay của sách hay sao?

update 2019: tôi là tôi phát cáu rồi đấy nhé :)

vnese-lit


Mắt biếc ngô thụy miên review

10 reviews3 followers

August 11, 2016

Lần nào đọc "Mắt biếc" cũng khiến mình muốn thích một ai đó. Thích thật nhiều, thật sâu và vô tư lự. Thích với tất cả nỗi lòng đang mở đầy hoa trái. Thích như những lần đầu tiên, chân thành và nồng nhiệt.

Đọc Nguyễn Nhật Ánh luôn có ám ảnh về những mối tình hồn hậu, trong sáng và in đậm dấu ấn trong nhân vật chính tới mãi về sau này. Nhân vật của Nguyễn Nhật Ánh đều là những người lớn với tâm hồn tr��� dại, luôn có gì đó hiền hiền buồn buồn khó tả.

Trên tất cả, mình rất thích cách Nguyễn Nhật Ánh viết về những cảm xúc mang tên "lần đầu tiên" ấy.


Mắt biếc ngô thụy miên review

19 reviews29 followers

December 29, 2017

Cuốn sách cuối cùng của năm 2017. 3 sao không phải là do truyện dở hay gì cả, mà là do mình ghét Ngạn. Vậy thôi.


Mắt biếc ngô thụy miên review

21 reviews5 followers

August 11, 2017

Cuốn sách này mình không đọc hết. Mình đọc 2/3 rồi sau đó phần sau đọc lướt. Tuy nhiên, mình cũng đủ hiểu chuyện gì xảy ra. Vì đã được cảnh báo trước là "buồn", nên ngay từ lúc đọc mình đã không để hết tâm hồn nương theo mọi câu chữ. Ngay từ ban đầu, mình dường như đã mường tượng được cốt truyện và kết thúc, nên mình không bị nó làm cho bất ngờ. Mình cũng không bị "hẫng" như một người xa lạ dấn thân vào hết cuốn sách. Cái mình thích ở cuốn sách này. Đó vẫn luôn là văn phong của Nguyễn Nhật Ánh - mang mình về với những điều giản đơn, chân thành, thuở xưa mà càng ngày mình càng thấy dòng chảy xã hội này, và cả sự trưởng thành làm mình đánh rơi mất. Ngạn - không biết một ngày nào đó có còn tồn tại cái tình cảm đơn phương giống Ngạn dành cho Hà Lan không. Ngay bản thân mình, mình cũng đã từng như thế. Để rồi, càng ngày mình càng lãnh đạm hơn trong tình yêu. Câu chuyện này thật ra rất thực tế. Con gái như Hà Lan - chốn nhà quê khiến cho cô gái này bị cuốn hút bởi những phồn hoa của thành phố. Rồi một cách khờ dại, như một xu hướng của hầu hết cô gái "thích bad guys". Có biết bao nhiêu cô gái dại khờ giống Hà Lan trên đời này. Hà Lan bị cuốn hút bởi sự phong lưu của Dũng, rồi phũ phàng với Ngạn. Chắc cô gái này chê cậu bạn thân "nhà quê". Để rồi lãnh hậu quả. Nhưng cái mình không thích ở nhân vật này. Không phải vì không yêu Ngạn, vì trong tình yêu, đúng là rất khó nói. Nhưng Hà Lan không làm tròn trách nhiệm của mình với Trà Long. Đó là một sự tắc trách và khờ dại. Ở một góc độ nào đó, Hà Lan khá ích kỉ cho chính bản thân mình. Hình ảnh Hà Lan đôi khi mình cũng đã từng nhìn thấy...trong chính bản thân mình. Mình cũng đã từng là cô gái vui mừng vì được ra Sài Gòn - thành phố phồn hoa, rồi cũng cuốn theo bao nhiêu là danh vọng, chẳng một chút tiếc thương quê hương. Nhưng đến cuối cùng, mình lại thay đổi. Giờ phút này, mình lại yêu Buôn Ma Thuột vô cùng. Vậy là cũng gần 1 tháng ở nhà. Thành phố nhỏ này đáng trân trọng biết bao bởi sự bình yên của nó. Và hơn cả, mình ở nhà lâu hơn, vì mình muốn ở cạnh ba mẹ mình lâu hơn. Rồi đây, không biết có lúc nào được ở cạnh nhiều nữa không, mai này đi làm, bận rộn đủ thứ, lấy chồng, sinh con. Sợ rằng lúc đó lại ít khi được ở cạnh ba mẹ. Mình cũng muốn ít nhiều giữ lại những bình dị, trong sáng trong con người ngày nào. May mà còn kịp. Mình sợ mình già quá. Và "cũng đủ lớn để mong bé lại". Nhưng không sao, mình biết rồi đây, mình sẽ sống một tuổi trẻ rực rỡ. Dù có bao nhiêu chuyện phức tạp, nhưng mình sẽ không đánh mất những mộng mơ, hay những nhí nha nhí nhảnh, hồn nhiên. Sẽ không để những điều đó chi phối biến mình thành một người cứ lo lắng cho sự nghiệp, mọi thứ rồi trầm mặc.

Mình cũng mừng vì mình cũng đã không sa ngã như Hà Lan. Và mình mừng vì thời gian được tận hưởng những cảm xúc đẹp đẽ từ những trang sách. Nói về Ngạn, tình yêu rất đậm sâu. Nhưng nếu nhìn một cách khác đi, mình cảm thấy Ngạn cũng thật khờ dại. Đúng là Ngạn rất yêu Hà Lan, nhưng cũng không nhất thiết phải tốn cả tuổi thanh xuân của mình đến vậy. Ngạn có thể yêu Hà Lan rất sâu đậm, nhưng Ngạn lại quên yêu bản thân mình. Thật ra mình thấy, yêu một người không nhất thiết là cả một đời, và hơn nữa, là khi người đó không thể yêu lại ta. Nếu Ngạn mạnh mẽ hơn, tỏ tình với Hà Lan, không được chấp nhận, thì phải mạnh mẽ buông bỏ để tìm thấy cô gái đích thực của mình. Vì Ngạn xứng đáng được yêu thương nhiều, rất nhiều. Cảm ơn cuốn sách này. Việc khai thác tâm lý nhân vật Ngạn là điều tài tình nhất mà mình đánh giá cao. Những nhân vật đều sống quá chân thật với cảm xúc của mình, để rồi vô tình để cảm xúc dẫn lối mà không dùng một chút ý chí để không biến số phận của họ tốt đẹp hơn, thuận lợi hơn.


Mắt biếc ngô thụy miên review

64 reviews2 followers

March 2, 2019

Just read it to be ready for the upcoming movie :)). Couldn’t undertand why people like it so much. Ha Lan is questionable, Ngan is quite romantically dumb, and poor Tra Long, her whole existence is just a replacement. The eye is not well described so i couldn’t imagine how beautiful it was. The writing style is simple and easy to read but could not trigger much feelings nor imagination.


Mắt biếc ngô thụy miên review

173 reviews22 followers

December 22, 2019

Cả tuần nay cộng đồng đọc sách ở Việt Nam xôn xao về việc ra mắt cuốn sách mới của bác Ánh và Mắt biếc sắp được chuyển thể thành phim, vậy nên mình cũng muốn đọc thử xem thế nào. Và một lần nữa, mình đã sớm đưa ra quyết định khỏi đi xem luôn bản phim chuyển thể cho rồi. Hai cuốn sách liên tiếp của bác Ánh mà mình chỉ đánh giá 1 sao là quá đủ để Mắt biếc là truyện cuối cùng của tác giả này mà mình đọc trong năm 2018.

Nhắc tới Mắt biếc, mình thường được nghe nhiều lời khen từ các bạn trên các nhóm đọc sách như là một trong những truyện hay nhất, buồn nhất, ám ảnh nhất của bác Ánh. Còn với mình, mình thấy nó rất nhạt. Nửa đầu truyện mình đọc mà giống như... cho có đọc vậy, chẳng thấy hứng thú gì, hài hước không có, sâu sắc lắng đọng cũng không, và nói thẳng là mình thấy như đang đọc bài tập làm văn. 1/4 truyện tiếp theo bắt đầu có nhiều tình tiết hơn, nhưng cũng chẳng khác mấy so với những bộ phim tình cảm sướt mướt chiếu trên truyền hình. 1/4 truyện còn lại đọc hết sức chán và mệt mỏi, các nhân vật, đặc biệt là Ngạn, cứ quần qua quần lại trong một đống tơ vò mà chẳng giải quyết được gì,

Nhắc tới Mắt biếc, ấn tượng tốt đẹp duy nhất về nó của mình là... bài thơ Ghen của Nguyễn Bính. Lần đầu tiên mình đọc bài thơ này và mình thấy nó hay. Thơ cũng là thể loại mà mình muốn đọc nhiều hơn trong tương lai, nhưng không phải năm nay. Mới đầu thấy Ngạn dùng thơ để bày tỏ nỗi niềm hay cầm cây đàn đánh từng tứng tưng thấy cũng thú vị, nhưng càng về sau càng sến chảy nước, đọc chỉ muốn lướt qua lẹ mấy đoạn Ngạn hát và độc thoại nội tâm, quá mệt mỏi với con người lụy tình này. Mình ghét Ngạn, ghét Hà Lan, không thích Trà Long, không một nhân vật nào trong truyện này gây được cho mình sự đồng cảm, thấu hiểu để mình có thể nghĩ về họ một lúc sau khi đọc đến trang truyện cuối cùng cả.

Mình chưa đọc nhiều truyện của bác Ánh nhưng cũng không tới nỗi quá ít, và mình thấy bút lực của bác chỉ ở tầm trung chứ không nổi bật, nhiều tác giả dù không nổi và sách cũng không bán chạy bằng nhưng theo mình họ có lối viết sắc sảo hơn hẳn bác Ánh. Nội dung các truyện của bác dễ đọc dễ cảm nhưng thiếu chiều sâu, các nhân vật với tính cách một chiều và cốt truyện đơn giản, dễ đoán. Mình nghĩ bác viết truyện về tình cảm bạn bè khá hơn viết về tình yêu, và tốt nhất chắc có lẽ chỉ ở đề tài này thôi. Lối đối đáp dí dỏm hài hước, đâm chọt lẫn nhau là một điểm mình thích trong truyện của bác, bỏ điều đó ra, mình không nghĩ thêm được điều gì đọng lại trong mình sau khi đọc truyện của bác cả.

Đánh giá: 1,5/5 xuống 1/5

Cập nhật ngày 22/12/2019: OK, sau khi chê banh xác cuốn này thì hôm nay vẫn lết đít đi xem bộ phim chuyển thể, đơn giản vì quá thích bài Có chàng trai viết lên cây :))) Mình đỡ ghét thằng Ngạn trong phim hơn trong truyện và thấy phim đỡ dở hơn truyện. Trần Nghĩa đóng cũng tạm dù cho cái giọng lồng tiếng thật thảm họa nhưng thôi đẹp trai thì nên được tha thứ =)), còn hai diễn viên đóng vai Hà Lan với Trà Long thiệt không thể nào yêu thương nổi, dở đến thế thì thôi.

tác-giả-việt-nam


Mắt biếc ngô thụy miên review

195 reviews102 followers

October 2, 2021

Mình không nhận xét gì về cốt truyện nữa vì có lẽ nhiều người đã biết. Mình chỉ thấy xúc động vì mỗi lần đọc tác phẩm của Nguyễn Nhật Ánh lại thấy tiếng việt thật hay biết bao và tại sao tiểu thuyết của Việt Nam vẫn chưa phát triển được hết tiềm năng của nó.

Đây lại là một câu chuyện nhắc mình về nét đẹp của quê hương, và tuổi thơ. Những cảm xúc chân thật đến nỗi mình cầm chắc tác giả chính là Ngạn, Ngạn chính là tác giả.

Lại phải đi nghe tiếp Có chàng trai viết lên cây thôi...

2021 so-so-so-romance vietnam


Mắt biếc ngô thụy miên review

89 reviews24 followers

December 4, 2019

Đắk Mil _ Thứ 5 ngày 14 tháng 2 năm 2019

5 stars. Hóng film :)))

Mắt biếc ngô thụy miên review

Cảnh báo Spoiler cấp độ full hết truyện 😎

Làng Đo Đo ngày đó.

Ừ, em hãy đi đi với niềm vui và nỗi hân hoan choáng ngợp trong lòng, Em hãy tìm đến bất cứ nơi nào Em thích. đừng tìm đến Anh, đừng tìm đến Anh làm gì. đừng tìm đến Anh làm gì cứ để tôi ngồi đây lẻ loi cô độc.

Hà Lan có mang : Chời ơi, buồn ơi là rầu, nghe xong câu đó bật khóc thật luôn, thấy thương Ngạn cực kì luôn í, thấy Ngạn sao mà same same như mình thế, chẳng giám thổ lộ tình cảm, để rồi cứ đeo bám và hối tiếc.

Đoạn Trà Long hỏi Ngạn "Bố cháu đâu?" Lại làm mình cảm động thì thooiiiiiii 😥

Thật ra Hà Lan quen Linh chỉ vì: " Linh có những nét rất giống Dũng " Damn it, confucamus thật chứ, buồn lắmmmmmm luôn, thương Ngạn dã man. Nghe xong câu nói của Hà Lan mà tái tê cõi lòng, thật k hiểu nổi.

Anh ôm trái tim trân chi chờ tan trong nc mắt đi tìm em qua những chợ búa và xóm làng qua những chiều tắt nắng dấu chân anh trong cỏ còn động đậy mưa xuân.

Thơ Hàn Mặc Tử "Người đi một nửa hồn tôi mất một nửa hồn kia bỗng dại khờ."

Anh chỉ mong xua đc mùa đông ra khỏi trái tim em cùng với những âu lo và phiền muộn để mai đây trên con đg dài dẫu nhiều trắc trở em chỉ gặp toàn niềm vui và những chàng trai thật thà và tốt bụng yêu em chỉ cần bằng một nữa anh thôi.

Những dòng cuối thực sự nó ám ảnh dã man: "Ngày mai , khi cháu đến tìm chú, hẳn lúc ấy mặt trời đã lên và những cánh phượng cuối cùng của mùa hè đang bắt đầu ứa máu . Nhưng Trà Long yêu thương của chú , chú vẫn tin rằng , dù sao lúc ấy cháu cũng sẽ không khóc , cháu sẽ không kh��c , có phải thế không ? ”

...................... Chưa quyển sách nào mà làm mình khóc sưng cả mắt như này, haizzz

Nghe tới đoạn Trà Long về quê rồi như cuộc tình đến trễ bù đắp tất cả lại cho Ngạn, vui lắm khóc luôn, hạnh phúc quá mà, kiểu lên mây rồi đấy, nghĩ kết thúc có hậu ruồiiii.

Ai ngờ bác Ánh lại làm con tan nát cõi lòng thêm lần nữa, vẫn biết Ngạn đi là đúng, nhưng lòng con hem muốn bác ơi huhu.

Chuyện buồn thi thôi. -_- Và thật sự rất thương Ngạn tình yêu đối với Hà Lan, tình yêu từ lúc còn trẻ thơ, luôn luôn vun xới để một mai tình yêu không còn....

P/s: Lần đầu đọc sách của bác Nguyễn Nhật Ánh đúng tuyệt cú mèo luoonnnnnnnnn. Mà chả đoán trúng cái gì luôn íiiiii, mà điều đặc biệt là thơ rất nhiều và rất hay luôn, chưa khi nào thấy thích thơ như khi nghe quyển này 😂 kiểu romantic lắmmm.

Kỳ nghỉ tết này đọc Mắt Biếc đúng buồn thật, nhưng vẫn ưng lắm 😉 và Mắt Biếc à, rồi từ đây tớ sẽ quên đc ng mà tớ yêu đơn phương tận 3 năm, bởi vì như Ngạn rời đi là đúng. Nên tớ cũng vậy, tớ cũng phải làm gì là đúng, như Ngan đã tổn thương và chẳng bh vết thương đó, lành lại như bt đc cả và tớ cũng vạiiiiiii.....thôi cuộc sống mà 😂😂😂 phải vạiiiii thôi :))))) say good bye ng tớ đã từng thương, lm những j là đúng, mặc cho sự nuối tiếc hay k nỡ đều phải chấp nhận. The end -_-

Giọng đọc tớ iu: https://youtu.be/vN_GSe3GkAw

Bài hát về Mắt Biếc tớ mến: https://youtu.be/ksnxjV99tec

favorites romance


Mắt biếc ngô thụy miên review

29 reviews9 followers

Read

November 5, 2018

Lâu lắm lắm lắm mới đọc truyện NNA sau "Nữ sinh" với "Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh". Nhờ vụ thông báo casting :( Sau Hà Lan, mình những mong Ngạn có thể tìm thấy một đôi mắt biếc khác, không buồn và trong trẻo tươi tắn như Trà Long, mình mong mỏi vậy khủng khiếp mà cú chốt làm mình chưng hửng. Có lẽ Ngạn chưa từng coi Trà Long là Trà Long. Có lẽ anh chỉ coi Trà Long là Hà Lan, hoặc là một phần của Hà Lan, một hình bóng nhạt nhòa, chắp vá của Hà Lan xưa cũ, để mà đến cả cái hôn anh cũng nghĩ về Hà Lan, chứ không phải Trà Long mà mình từng nghĩ anh sẽ yêu tha thiết. Mình mệt mỏi với những kiểu truyện như vầy. Mình vẫn nghĩ mình sẽ nhớ về NNA qua sự tươi trẻ của "Nữ Sinh" hơn sự lãng mạn mà cô tịch này. Nó làm mình thấy ngợp thở thực sự :v


Mắt biếc ngô thụy miên review

41 reviews2 followers

October 4, 2016

Truyện sến súa quá mức bình thường. Nhân vật chính quá lụy tình, lúc hạnh phúc chuẩn bị mỉm cười thì lại bỏ chạy vì lí do không đâu. Đọc xong chỉ thấy khó chịu, chả giống phong cách thường gặp trong những tác phẩm khác của Nguyễn Nhật Ánh.


Mắt biếc ngô thụy miên review

126 reviews21 followers

September 28, 2023

Yêu ai phải nói cho người ta biết nha Yêu ai là phải nói liền Đơn phương yêu mãi một người Bệnh này còn nặng gấp 10 ung thư Khổ nhất là bệnh tương tư Yêu mà chỉ giữ khư khư trong lòng😌


Mắt biếc ngô thụy miên review

104 reviews20 followers

April 11, 2020

(edited: 1/9/2019) 2 sao dành trọn cho văn phong quá đặc biệt của bác Ánh trong quyển này. nói sao nhỉ, mình phát điên lên vì những dòng thơ và câu hát, đọc sách mà ngỡ như được bay bỏng cùng từng con chữ trên mây ấy.

nhưng có lẽ quyển sách này đắc giá là nhờ cả vô văn phong thôi, nội dung thật sự khiến mình bực tức đến cạn lời. nên mình sẽ nói ngắn gọn, vì chả muốn bàn đến nữa.

mình ghét cậu Ngạn kia. ghét kinh khủng khiếp. hèn và bệnh vãi.

2019 audiobook hellno


Mắt biếc ngô thụy miên review

151 reviews16 followers

February 19, 2023

Một lần nữa đọc sách của bác Ánh. Mình download quyển về kindle vì thấy hiện trong mục được gợi ý nhiều nhất.

Và một lần nữa cảm thấy hụt hẫng khi câu chuyện kết thúc. Một trong những điểm gây ấn tượng với mình từ Mắt Biếc là tên của nhân vật. Ngạn, Hà Lan và Trà Long. Cách đặt tên thật lạ. Còn về nội dung, như bao nhiêu câu chuyện khác của tác giả, mạch truyện nhẹ nhàng và có chớm buồn. Mình nghĩ mình cảm thấy buồn từ khi Hà Lan đến với Dũng, và cảm thấy hụt hẫng từ khi cô có thai. Mình nghĩ, Hà Lan trong nguyên tác thật mờ nhạt, điểm nổi bật của Hà Lan chỉ là đôi mắt, là điều khiến Ngạn yêu cô nhiều nhất. Còn lại, Hà Lan thật ác. Hà Lan nhìn thấy được tình cảm của Trà Long và Ngạn, cũng như mẹ cô cũng nhìn thấy, nhưng lại chọn cách giả vờ không biết, để hy vọng con gái mình có thể bù đắp cho những sai lầm tuổi trẻ mà cô nghĩ mình đã nợ Ngạn. Còn Ngạn, hình tượng người đàn ông chung tình, chăm sóc cho Hà Lan từ khi còn bé, đến khi mọi chuyện không thành, chỉ đành bỏ đi, cũng chỉ làm mình hụt hẫng. Toàn là hụt hẫng. :(

2021-books vietnamese-authors


Mắt biếc ngô thụy miên review

11 reviews2 followers

July 24, 2021

I hate this godforsaken novel with a passion. The main character is passive. So passive that it makes the whole story unreadable. Ngan doesn't have much substance besides he "love Ha Lan" and he knows how to play the guitar (a bit). I'm sorry but that doesn't make the main character interesting or compelling. The main character's obsession with Ha Lan is also horribly written. He barely knows the girl. Is this obsession even healthy or justified? Not once in the book was the reader shown what makes Ha Lan so special besides her dreamy eyes. The story is bland, poorly developed, the characters have no substance and the twists are ludicrous. Very typical of young adult novels. Don't waste your time. Read something else.


Mắt biếc ngô thụy miên review

57 reviews87 followers

December 30, 2019

Cuối năm làm combo vừa đọc vừa xem. Vẫn làng Đo Đo như thường lệ, vẫn trường làng vẫn thuở ấu thơ. Vẫn là chú Nhật Ánh. Mắt biếc trên phim như 1 bản tóm tắt vậy chứ không lột tả hết được sự sâu sắc như trong truyện . Đạt nhất chắc là Ngạn. Mấy ai “ngu” như Ngạn. Hà lan trên phim Nhạt quá . Cảm giác hơi dẽo dợt. Trừ điểm. Tớ thích Trà Long trong truyện hơn. Chứ Trà Long trong phim cứ như kiểu thoáng qua . Xong hết :)))) Ở Ngạn có chút gì đó như Toru, cũng như Trà Long chút gì đó Midori Tự cảm thấy cũng “ngu” nhưng không “ngu” như Ngạn. Nhưng mà hình như “ngu” giống Hồng. “Có hai thứ mà đời người không được bỏ lỡ. Một là chuyến tàu cuối cùng về nhà, hai là người thật lòng yêu thương ta"


Mắt biếc ngô thụy miên review

1 review1 follower

March 22, 2019

M Ắ T B I Ế C \========================== " - Lớn lên cháu sẽ lấy nó làm vợ, bà ạ!” Câu nói ngây ngô của Ngạn thuở nào hóa ra lại là niềm day dứt cả đời của Ngạn với Hà Lan.

Ngạn yêu Hà Lan, từ thuở cả hai còn ngây dại cho đến khi lớn khôn. Ngay từ hồi mới vào lớp 1, Ngạn đã thích mê đôi mắt như bầu trời của Hà Lan, trong suốt như viên bi thủy tinh. Lớn lên, đôi mắt ấy gợi cho Ngạn bao ước mơ thơ dại của tình yêu.

Cũng chính đôi mắt ấy, làm khổ Ngạn suốt cả cuộc đời. Mắt Biếc săn sóc cho Ngạn từ những ngày ấu thơ nghịch ngợm, theo Ngạn suốt trong những giấc mơ ấp ủ của mối tình đầu, rồi cũng làm trái tim chàng trai phải rỉ máu bao lần…

Càng lớn lên, Mắt Biếc không chỉ là đôi mắt đẹp nhất thế gian mà Ngạn từng biết. Đối với Ngạn, đó là đôi mắt của người Ngạn thương, là hiện thân của tuổi thơ bên làng Đo Đo yêu dấu, bên những cánh rừng Sim mà Ngạn từng ngân nga tiếng hát.

Vậy mà Ngạn chẳng cưới được Hà Lan… Chẳng thực hiện được điều cả hai bà cháu Ngạn thầm mong muốn…

Ước gì năm lớp 9 Ngạn tỏ tình với Hà Lan. Có lẽ mọi chuyện sẽ khác… Hà Lan sẽ lấy Ngạn, nhà Hà Lan không chỉ có “rể” mà còn có “rễ”. Ngạn sẽ trở thành “rễ” để Mắt Biếc dù đi đến đâu vẫn giữ trọn được mảnh hồn trân quý của mảnh làng Đo Đo.

Ước gì Hà Lan cũng yêu làng Đo Đo như Trà Long, cũng gắn bó với mảnh đất quê hương bằng một ân tình sâu nặng. Như vậy những bão giông qua đời Hà Lan cũng chỉ như cơn bão qua làng, bão qua đi nhưng không quật đổ được cây đa cổ thụ. Đời Hà Lan sẽ không khổ như bà Ngạn từng tiên đoán.

Ước gì Hà Lan và Ngạn không lớn. Cả hai lại cùng nhau đi nhặt thị và ngồi dưới gốc thiên lý. Mẹ Hà Lan cũng không phải buồn bã khi nhìn thấy tấm chân tình của Ngạn như muối bỏ bể. Hai mảnh đời cũng chẳng dần tách ra giữa những ngã rẽ chùng chình nữa. Mắt Biếc sẽ vẫn còn bên Ngạn, bên Đo Đo, từng ngày.

Nhưng Ngạn chẳng lấy được Hà Lan.

Hà Lan cũng chẳng đáp lại tấm chân tình bấy lâu của Ngạn.

Ngạn cũng không thể yêu Trà Long được, vì đó chỉ là đoạn nối thêm cho tình yêu của Ngạn với Hà Lan.

Nên Ngạn ra đi.

Ôm theo mối tình khắc khoải, mối tình đầu mãi mãi không có kết quả, mối tình khiến Ngạn chẳng thể quên để làm lại từ đầu. Vì quên Hà Lan chẳng khác gì việc Ngạn quên Đo Đo, quên những kỷ niệm trong trẻo của tuổi thơ. Mắt Biếc đã hòa tan vào một phần thanh xuân của Ngạn, không thể nào tách rời. Quên Mắt Biếc khác nào quên đi một phần tâm hồn Ngạn. Chẳng ai có thể thay thế được Mắt Biếc, vì đó không chỉ là đôi mắt đẹp nhất với Ngạn, mà còn là nơi Ngạn đã cất giữ những kỷ niệm đẹp đẽ nhất của cuộc đời.

Giờ chỉ còn lại Ngạn bên cây đàn đã đứt hết sáu dây Bên những lời ca ngày nào có Mắt Biếc tóc tung bay lặng nghe Ngạn đàn trong cánh rừng lộng gió: Gửi mùa hè Giữ hộ chút tình yêu Khi chia xa Vẫn nhớ ngày gặp lại Lúc ấy Em có là cô gái Đốt tôi bằng ngọn lửa Của riêng em?

Một câu chuyện tình buồn... Của một người trót thương thầm Mắt Biếc... Thương hết một đời người...


Mắt biếc ngô thụy miên review

33 reviews4 followers

July 12, 2021

3,5* thôi à 😚

𝓝ó 𝓷𝓱ư 𝓬𝓱ú 𝓬𝓱𝓲𝓶 𝓷𝓸𝓷 𝓷ó𝓷𝓰 𝓵ò𝓷𝓰 𝓻ờ𝓲 𝓽ổ, 𝓶ả𝓲 𝓶ê 𝓫𝓪𝔂 𝓽𝓱𝓮𝓸 𝓶𝓾ô𝓷 𝓽í𝓪 𝓷𝓰𝓱ì𝓷 𝓱ồ𝓷𝓰, 𝓴𝓱ô𝓷𝓰 𝓫𝓲ế𝓽 𝓬𝓾ộ𝓬 đờ𝓲 𝓵ắ𝓶 𝓴ẻ 𝓰𝓲ươ𝓷𝓰 𝓬𝓾𝓷𝓰. 🪶🏹

Chắc tại vì mình không hợp truyện như vậy hay vì do khi chuyển thể phim rầm rộ nên bị spoil một ít ???

Đầu tiên phải nói về nội dung chứ nhỉ ? Kiểu đại loại là xoay quanh 2 nhân vật là Ngạn và Hà Lan, đặc biệt là tình cảm của Ngạn dành cho Hà Lan từ khi 2 người còn là những cô cậu bé hồn nhiên, thơ ngây đùa vui ở cái làng Đo Đo thuở nào cho đến khi trở thành người lớn. Dù trải qua bao thăng trầm, nỗi đau day dứt, khôn nguôi nhưng Ngạn vẫn không đành lòng từ bỏ tình cảm niên thiếu,ấu thơ ấy. Ngạn vẫn gắn liền với Hà Lan kể cả khi có sự xuất hiện của Trà Long- cô bé khiến Ngạn lại trở về cảm giác theo đuổi Hà Lan thì hình bóng của Hà Lan một lần nữa che khuất tầm mắt của Ngạn. Để rồi sau này chính chàng trai đó nhận ra tình cảm dành cho Trà Long chỉ là bởi cô bé mang dáng dấp của Hà Lan mà thôi.

Câu chuyện tình buồn của Ngạn, tình cảm đơn phương dần chôn vùi theo năm tháng mà không thể thổ lộ hay được đáp lại :((

Mình thấy Ngạn là người si tình hay có thể nói là luỵ. Một người yếu mềm, không có dũng khí bày tỏ, càng không có can đảm quên đi tình cảm ấy dẫu chính vì quá yêu mà lại gây tổn thương cho cả người khác lẫn chính mình. Cứ người này khổ lại làm khổ lây người ta mà không biết. Nhưng mình không ghét nhân vật này, mình cảm thấy cũng dễ hiểu và phù hợp với thời điểm của câu chuyện. Một người con trai với tình yêu thủy chung son sắt 🤣

Hà Lan lại khác, ngay từ đầu cô không yêu Ngạn và nhìn thấu được tình cảm Ngạn dành cho cô. Cô đắm chìm vào nơi thành thị nhộn nhịp, sôi nổi, bộn bề, say mê với Dũng mà quên mất làng quê êm đẹp, bình yên và người con trai sẵn sàng dành cả thanh xuân để chờ đợi cô. Không thể bắt người khác lựa chọn cái này hay cái kia nhưng điều mình không thích ở Hà Lan đó là cô không tôn trọng cảm xúc và tình yêu của người khác. Có thể thấy khi bị bỏ rơi trong tình yêu Hà Lan lại tìm đến Ngạn khóc lóc, kể lể đủ điều nhưng không biết rằng cô đang dẫm đạp lên trái tim Ngạn. Nếu không thể đón nhận thì đừng gây thương nhớ cho ai kia.

Trà Long thoáng qua những đoạn cuối truyện nhưng đủ hiểu cô bé là người kiên cường, mạnh mẽ, nhưng cũng lại hết lòng yêu người đó rồi lại nhận lấy tổn thương. Dũng thì khỏi nói rồi 😌

Sau tất cả mình chấm 3,5 vì nó không phải câu chuyện xuất sắc, mới mẻ hay bất ngờ. Nó đơn giản,dung dị , mộc mạc với những khung cảnh làng quê, những con người từ miền quê nghèo. Nó buồn nhưng là cái buồn man mác. Điều làm mình thấy ấn tượng nhất thì chắc là cách bác Ánh miêu tả nỗi lòng của nhân vật Ngạn hay là tả khung cảnh làng Đo Đo của Ngạn. Những câu từ của bác đều được trau chuốt,mỹ miều. Bên cạnh đó còn có cả sự đầu tư về thơ,các trang thơ trải dài khắp truyện đầy mộng mơ, lãng mạn và BUỒN.

Tóm lại truyện ở mức ổn, mọi người có thể đọc giải trí nhẹ nhàng 👍👍👍


Mắt biếc ngô thụy miên review

29 reviews18 followers

August 24, 2020

1🌟/5

Truyện là mối tình đơn phương của Ngạn - một anh chàng si tình nhưng không đủ mạnh mẽ để hành động vì tình yêu. nói thẳng luôn là mình không thể ưa nổi nhân vật này. Ngạn yêu say đắm, yêu đến mức quyến luyến bi luỵ. Ngạn luôn giữ trong lòng tình cảm dành cho Hà Lan, anh không thổ lộ, mà đúng hơn là không dám thổ lộ, có lẽ vì sợ sẽ cắt đứt sợi dây liên kết mong manh giữa hai người. Giữ trong lòng và dằn vặt bản thân thì được thôi, đấy là quyết định của anh ấy, nhưng những gì anh đã và có thể sẽ gây ra cho người khác vì chuyện riêng của bản thân thì mình thấy khó chấp nhận.

Ngạn quá si mê Hà Lan đến mức thấy hình bóng cô ở đứa con gái, đến mức “yêu” luôn cả hình bóng đó và gieo vào trái tim cô bé những mộng ước viển vông. Từ khi Trà Long bắt đầu xuất hiện mình đã thấy có cái gì đó không hay ho sắp sửa xảy ra rồi. Đọc đến đoạn Ngạn thấy bản thân có cảm xúc với Trà Long thì mình lắc đầu ngao ngán và càng không ưa anh này hơn.

Thêm nữa, bản thân tình cảm của Ngạn với Hà Lan mình cũng thấy không ổn lắm, vì dường như Ngạn chỉ yêu Hà Lan của ấu thơ, yêu làng Đo Đo qua Hà Lan mà chẳng mấy nhiệt thành tha thiết với con người thật của cô gái ấy.

Tiếp đến là Hà Lan. Cảm giác như Nguyễn Nhật Ánh cố tình xây dựng để Hà Lan không được yêu thích, khi cô ấy được miêu tả như một kẻ chỉ biết ra đi mà không đoái hoài đến cội nguồn, đến quê hương xứ sở để rồi cũng chính vì cách sống ấy mà mang đến bất hạnh cho bản thân. hình như Hà Lan cũng bị “ghét” vì không chấp nhận tình cảm của Ngạn nữa? Trời ơi thật lòng nhé, mình đồng cảm với quyết định của Hà Lan. Ngạn thương Hà Lan quá nhiều, nhưng sẽ không bao giờ có thể mang hạnh phúc trọn vẹn tới cho Hà Lan được. Kiểu yêu thương của Ngạn đúng là sâu đậm đấy, nhưng ngẫm ra sẽ rất khổ cho đối phương.

Cuối cùng là Trà Long. cô bé này là nhân vật mình thấy thương nhất, đang yên đang lành tự dưng bị đặt vào giữa một tình huống quá khó hiểu (và khó xử). Nhưng thương thì thương thế thôi chứ cũng chẳng có cảm xúc gì hơn, bởi Trà Long được xây dựng hơi nhạt, chỉ là bản sao, là cái bóng thuở nhỏ của Hà Lan mà thôi.

Không thể phủ nhận Mắt biếc vẫn mang đậm dấu ấn của Nguyễn Nhật Ánh với lối viết mộc mạc, chân thành. Cảnh làng quê trong Mắt biếc cũng đẹp, cũng yên bình thơ mộng, là những xáo động trong tâm hồn Ngạn bất kể thời gian. Nhưng chỉ thế thôi và không thêm gì nữa. Nhạt nhoà và hụt hẫng, ấy là những từ mình có thể dùng để nói về tác phẩm này.

This entire review has been hidden because of spoilers.


Mắt biếc ngô thụy miên review

17 reviews1 follower

March 28, 2019

Ấn tượng đầu tiên khi đọc bất kỳ quyển sách nào của NNA là nỗi buồn nhè của sự trưởng thành và thời gian. Vẫn như mọi khi, Nguyễn Nhật Ánh (NNA) làm rất tốt trong việc viết về sự nuối tiếc khi trưởng thành. Những khoảnh khắc bỗng giật mình vì nhận ra mình đã lớn được NNA tập hợp lại thật đầy đủ: là khi bỗng chốc nhận ra mọi thứ đ���u bé lại, là khi nhận ra những điều, những người gần gũi trong tuổi ấu thơ cứ dần dần trôi xa, là khi thương nhớ muốn ôm lấy kỉ niệm lại vừa lảng tránh kỷ niệm. Có lẽ vì lẽ đó mà NNA vẫn luôn được mệnh danh là nhà văn thiếu nhi viết cho người lớn.

Ấn tượng thứ hai là Ngạn và chuyện tình khắc khoải của Ngạn dành cho Hà Lan. Mình không thấy ở anh bất kỳ sự ủy mị và lụy tình nào. Chuyện tình của Ngạn và Hà Lan bất giác khiến mình nhớ đến một trích dẫn của cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn: "Khi người ta trẻ, người ta nghĩ có thể dễ dàng từ bỏ một mối tình. Vì người ta nghĩ rằng những hạnh phúc, những điều mới mẻ nhất sẽ đến trong tương lai. Cũng có thể. Nhưng người ta đâu biết rằng những điều ta mong muốn và cần nhất chỉ đến một lần trong đời..." Đã là tình yêu thì chẳng ai biết được điều gì. Có những người yêu nhau rồi thôi. Có những người mang theo đoạn tình yêu đó đến cuối đời. Những thương nhớ thời tuổi trẻ, mà nhất là mối tình đầu, lại càng nồng nàn và day dứt, bởi vì việc thương một người bằng ngần ấy chân thành chỉ đến một lần trong đời. Tình cảm dành cho Hà Lan chính là điều chỉ đến một lần đó, và cách Ngạn sống mãi trong tình cảm đó cũng là cách Ngạn "yêu cõi đời đã mất" của mình.

Nhưng rồi, cũng như trong bao quyển sách khác, NNA chỉ chạm rất khẽ vào nhân vật, không đào sâu, không đặc tả nội tâm. Vậy nên truyện NNA không nặng nề mà nhẹ nhàng, dễ đọc. Nhưng vì thế mà mình lại tiếc nuối, bởi vì mình chỉ cảm nhận được Ngạn vì mình cũng có một mối tình học sinh, cũng trải qua những cung bậc cảm xúc, những rung động, buồn vui hay hờn ghen của Ngạn. Mình ước thay vì viết đi viết lại dăm ba lần những tính từ chung chung chỉ nỗi buồn, NNA viết nhiều hơn về chiều kích của những nỗi niềm đó, lột tả nó một cách sắc bén hơn, để người đọc có thể được thổn thức cùng nhân vật. Nhưng vì NNA chỉ "chạm vào bề mặt của con người" (theo cách nói của một review trên Goodread), nên khi gấp lại quyển sách này, cái sự lưng chừng, sự "nhàn nhạt" về khắc họa nội tâm này khiến mình hụt hẫng.


Mắt biếc ngô thụy miên review

133 reviews9 followers

November 4, 2017

Mắt biếc là một trong những tác phẩm đầu tiên mà mình đọc khi bắt đầu đọc sách của bác Ánh, mình cũng đọc lại rất nhiều trong quãng thời gian cấp 2, cấp 3, và cả đại học của mình, vì vậy Mắt Biếc trong mình gắn liền với nhiều kỷ niệm, mình rất thích cuốn này nên mình chọn 5 sao. Mắt biếc với mình là một câu chuyện buồn thật buồn. Câu chuyện tình dang dở, mãi không có bắt đầu và kết thúc của Hà Lan và Ngạn đã ám ảnh mình một thời gian dài. Một cô gái như Hà Lan, xinh đẹp, dịu dàng, nhưng theo lời của bà Ngạn thì sau này sẽ khổ. Hà Lan khổ thật, khi Hà Lan cứ mù quáng thương Dũng, một kiểu bad boy điển hình, rồi cứ tan hợp theo ý thích của Dũng, rồi cuối cùng một mình nuôi Trà Long, tất cả những nỗi khổ ấy Ngạn đều dõi theo đau đáu. Mình để ý thấy tất cả nhân vật nam trong những tác phẩm của bác Ánh đều si tình như vậy, đều đau khổ ít nhiều như vậy. Sau này có Trà Long, Ngạn tưởng chừng đã nguôi ngoai nỗi buồn mang tên Hà Lan thì anh chợt nhận ra không phải như vậy, Ngạn không quên Hà Lan, Ngạn không quên đôi mắt Hà Lan. Dù chọn 5 sao nhưng mà mình có đôi chỗ không thích lắm, vì Ngạn si tình đến mức lụy tình nhiều quá. Nhưng vì lời văn giản dị, mộc mạc, bối cảnh truyện gợi sự hồn hậu, yên bình nơi làng quê, tất cả đều rất "Nguyễn Nhật Ánh" nên mình vẫn chọn cách đánh giá như vậy :)).

children


Mắt biếc ngô thụy miên review

126 reviews27 followers

November 9, 2020

Câu chuyện tình 2 thế hệ, bền vững, thuỷ chung và đẫm buồn. Ngạn và Hà Lan là bạn học từ mẫu giáo. Nhờ thằng Ngọc ị đùn mà Ngạn chuyển chỗ ngồi sát Hà Lan - cô bé có đôi mắt biếc. Cũng từ đó và kéo dài suốt 25 năm sau, và cũng có thể là cả đời, Ngạn mãi không thoát khỏi đôi mắt ấy.. Chuyện tình buồn khép lại khi con gái Hà Lan - Trà Long có tình cảm với Ngạn, và Ngạn phát hiện ra tình cảm của anh giành cho Trà Long thực chất là chỉ mượn đôi mắt biếc của cô để khơi lại kỉ niệm với mẹ cô - Hà Lan. Cuối cùng, anh chọn ra đi.