Nêu ba ví dụ khác với sống giản dị

Khái niệm:Sống giản dị là sống phù hợp với điều kiện, hoàn cảnh của bản thân, gia đình và xã hội

Ví dụ:

- Không xa hoa, lãng phí

- Không cầu kì, kiểu cách

- Không chạy theo nhu cầu vật chất và hình thức bên ngoài

- Không luộm thuộm, ăn mặc gọn gàng, sạch sẽ

Giải Sách Bài Tập Giáo Dục Công Dân 7 – Bài 1: Sống giản dị giúp HS giải bài tập, hiểu được những chuẩn mực đạo đức và pháp luật cơ bản, phổ thông, thiết thực, phù hợp với lứa tuổi HS trong các quan hệ với bản thân, với người khác, với công việc và với môi trường sống:

Lời giải:

Sống giản dị là những người sống không xa hoa, cầu kì, lãng phí, sống phù hợp với hoàn cảnh gia đình và xã hội.

Lời giải:

Những biểu hiện của sống giản dị: Không xa hoa, lãng phí, không cầu kỳ, kiểu cách, chan hòa, không quá khách sáo…

Lời giải:

– Giản dị là: Không xa hoa, lãng phí, không cầu kỳ, kiểu cách, không chạy theo những nhu cầu vật chất, hình thức bên ngoài, thẳng thắn chân thật, gần gũi với mọi người.

– Xa hoa, cầu kì, phô trương hình thức: Sống không tiết kiệm, lãng phí, học đòi ăn mặc, cầu kỳ trong giao tiếp, vui chơi vượt quá khả năng kinh tế cho phép.

Lời giải:

Đối với cá nhân: Giản dị giúp đỡ tốn thời gian, để làm được những việc có ích cho bản thân và cho mọi người; được mọi người quý mến, cảm thông, giúp đỡ.

Đối với gia đình: Giúp cho mọi người trong gia đình biết sống tiết kiệm, đem lại sự bình yên, hạnh phuc cho gia đình.

Đối với xã hội: Tạo ra mối quan hệ chan hòa, chân thành với nhau; loại trừ được những thói hư tật xấu do lối sống xa hoa, lãng phí đem lại làm lành mạnh xã hội.

A. Nói năng ngắn gọn, dễ hiểu.

B. Tính tình dễ dãi.

C. Không chú ý đến hình thức.

D. Không chơi với bạn nhà giàu có hơn mình.

Lời giải:

Đáp án đúng: A

A. Là quần áo trước khi đi học.

B. Xịt keo, làm tóc rất cầu kì trước khi đi học.

C. Luôn ăn mặc sạch sẽ, gọn gàng.

D. Hằng năm đều tổ chức sinh nhật.

Lời giải:

Đáp án đúng: B

A. Những gia đình không có điều kiện về kinh tế mới cần sống giản dị.

B. Sống giản dị là không cầu kì trong nói năng.

C. Không đi du lịch nước ngoài là sống giản dị.

D. Sống giản dị dễ được mọi người gần gũi, quý mến.

E. Sống giản dị là luôn tiết kiệm trong chi tiêu.

G. Ăn mặc phù hợp với hoàn cảnh giao tiếp là biểu hiện của sống giản dị.

Lời giải:

Đáp án đúng: B, D, G

Câu hỏi:

1/ Em có đồng tình với suy nghĩ của Hoà không ? Vì sao ?

2/ Nếu là lớp trưởng của Hoà, em sẽ xử sự như thế nào trong tình huống trên ?

Lời giải:

1/ Em không đồng tình với suy nghĩ của Hoà. Bởi vì, cách ăn mặc của Hòa là đua đòi, không phù hợp với học sinh. Bên cạnh đấy, suy nghĩ của Hòa sẽ làm khoảng cách giữa Hòa với các bạn kéo xa ra.

2/ Em sẽ khuyên Hoà mặc đồng phục theo quy định chung của trường.

Câu hỏi:

1/ Em thấy suy nghĩ của Minh đúng hay sai ? Vì sao ?

2/Nếu em có một người bạn như Minh, em sẽ làm gì ?

Lời giải:

1/ Minh có suy nghĩ không đúng. Bởi vì, là học sinh nên ăn mặc cho giản dị, phù hợp với hoàn cảnh sống. Không nên ăn chơi, đua đòi, chạy theo mốt.

2/ Em sẽ khuyên bạn không nên cầu kỳ trong ăn mặc. Bạn nên tập trung vào học tập cho tốt, sau này khi là người lớn thì có thể dùng số tiền kiếm ra được để mua đồ.

Lời giải:

Biểu hiện của người sống giản dị: luôn gần gũi với mọi người, có tình cảm chân thành với mọi người, nên được mọi người yêu mến, cảm thông và giúp đỡ.

Lời giải:

Rèn luyện tính giản dị:

– Ăn mặc chuẩn theo quy định của học sinh.

– Không nhuộm tóc xanh đỏ, nói năng bừa bãi.

– Cố gắng rèn luyện ý chí, tránh bị những cám dỗ từ những thứ bên ngoài.

– Biết quý trọng những gì mình đang có, biết thông cảm chia sẻ với cuộc sống khó khăn của người khác, chia sẻ với các em nhỏ, cụ già đang sống trong hoàn cảnh khó khăn

– Tiết kiệm thời gian, của cải, tiền bạc.

Lời giải:

Qua câu chuyện trên, theo em, học sinh rèn luyện tính giản dị như:

– Ăn mặc, tác phong phù hợp với lứa tuổi học sinh, với điều kiện và hoàn cảnh gia đình.

– Không đua đòi chạy theo nhu cầu vật chất hình thức bên ngoài, không đua đòi những trào lưu của xã hội.

– Lời nói ngắn gọn dễ hiểu.

– Đối xử với mọi người một cách chân thành, cởi mở.

– Biết quý trọng những gì mình đang có, biết thông cảm chia sẻ với cuộc sống khó khăn của người khác, chia sẻ với các em nhỏ, cụ già đang sống trong hoàn cảnh khó khăn

– Tiết kiệm thời gian, của cải, tiền bạc.

Giải Bài Tập Giáo Dục Công Dân 7 – Bài 1: Sống giản dị giúp HS giải bài tập, hiểu được những chuẩn mực đạo đức và pháp luật cơ bản, phổ thông, thiết thực, phù hợp với lứa tuổi HS trong các quan hệ với bản thân, với người khác, với công việc và với môi trường sống:

Trả lời Gợi ý Bài 1 trang 4 sgk GDCD 7

Trả lời:

Bác mặc bộ quần áo Ka-ki, đội mũ vải đã bạc màu, chân đi dép cao su Bác ăn mặc giản dị không cầu kì, phù hợp với hoàn cảnh lúc đó.

+ Bác cười đôn hậu, vẫy tay chào đồng bào.

+ Thái độ thân mật như người cha hiền về với đàn con.

– Nhận xét: Thái độ chân tình, cởi mở của Bác đã xua tan tất cả những gì còn xa cách giữa Bác Hồ – Chủ tịch nước với nhân dân.

– Lời nói của Bác dễ hiểu, gần gũi thân thương với mọi người.

Trả lời:

– Sau khi giành được độc lập, Bác về sống với Thủ đô Hà Nội trong một ngôi nhà sàn làm bằng gỗ.

– Trong những bài viết, những lời kêu gọi Bác Hồ luôn dùng những từ ngữ dễ hiểu, dễ đọc để ai cũng có thể hiểu được.

– Vật dụng trong nhà Bác hết sức đơn sơ: giường mây, chiếu cói, chăn đơn…

– Bữa ãn cùa Bác đạm bạc, lúc nào cũng có rau, tương, cà (món ăn quê hương).

– Bác gần gùi với mọi người, kính trọng cụ già, thương đàn cháu nhỏ…

Trả lời:

– Không xa hoa lãng phí, phô trương.

– Không cầu kì kiểu cách.

– Không chạy theo nhu cầu vật chất và hình thức bề ngoài.

– Thẳng thắn, chân thật, chan hoà, vui vẻ, gần gũi, hoà hợp với mọi người trong cuộc sống hàng ngày.

Trả lời:

Giản dị là phẩm chất đạo đức cần có của mỗi người. Người sống giản dị sẽ được mọi người xung quanh yêu mến, cảm thông và giúp đỡ.

Nêu ba ví dụ khác với sống giản dị

Trả lời:

Bức tranh (3) thể hiện đức tính giản dị. Bởi vì: Bức tranh (3) thể hiện đúng tác phong của người học sinh, trang phục nghiêm túc, phù hợp với lứa tuổi học sinh, tác phong nhanh nhẹn, vui tươi.

Hai bức tranh còn lại không phù hợp với lứa tuổi của học sinh: trang điểm son phấn, loè loẹt, mang giày cao gót, đeo kính râm, mặc áo phông, khi đến trường.

(1) Diễn đạt dài dòng, dùng nhiều từ cầu kì, bóng bẩy ;

(2) Lời nói ngắn gọn, dễ hiểu ;

(3) Nói năng cộc lốc, trống không ;

(4) Làm việc gì cũng sơ sài, qua loa ;

(5) Đối xử với mọi người luôn chân thành, cởi mở;

(6) Thái độ khách sáo, kiểu cách ;

(7) Tổ chức sinh nhật linh đình.

Trả lời:

Trong các câu trên, biểu hiện nói lên tính giản dị là:

– Lời nói ngắn gọn, dễ hiểu.

– Đôi xử với mọi người luôn chân thành, cởi mở.

Trả lời:

– Biểu hiện của tính giản dị:

+ Mặc dù nhà rất khá giả nhưng lúc nào Hạnh cũng ăn mặc giản dị, gần gũi, vui vẻ, chan hòa với các bạn.

+ Sinh nhật lần thứ 12, Đức tổ chức rất đơn giản song thật là vui vẻ, đầm ấm.

– Biểu hiện của tính không giản dị:

+ Gia đình Lộc cuộc sống khó khăn: bố về hưu, mẹ làm công nhân, song Lộc lúc nào cũng đua đòi chưng diện.

+ Nhi đòi mẹ tổ chức sinh nhật thật linh đình để mời bạn bè.

+ Phúc học giỏi nhưng rất ít khi Phúc gần gũi giúp đỡ những bạn học còn yếu.

Trả lời:

Những tấm gương sống giản dị xung quanh em như những bạn cùng lớp, bạn hàng xóm hay người bạn cũ mà em biết có lối sống giản dị và được mọi người yêu quý.

Trả lời:

– Quần áo gọn gàng, sạch sẽ, không ăn mặc áo quần trông lạ mắt so với mọi người.

– Tác phong tự nhiên, đi đứng đàng hoàng, không điệu bộ, kiểu cách.

– Nói năng lịch sự, có văn hoá, diễn đạt ngắn gọn, dễ hiểu.

– Giản dị là phẩm chất đạo đức cần có ở mỗi người, vì thế ngày từ khi còn là học sinh chúng ta phải biết rèn luyện mình trong học tập, trong hành vi cư xử, trong quan hệ giao tiếp với cha mẹ, thầy cô giáo, với bạn bè.

– Thực hiện đúng nội quy của nhà trường đề ra, trang phục khi đến trường sạch sẽ, tươm tất, lịch sử, bảo vệ của Công’, không xa hoa lãng phí.

– Sống phù hợp với điều kiện, hoàn cảnh của gia đình mình.

Trả lời:

Tục ngữ:

– Tốt gỗ hơn tốt nước sơn

– Ăn lấy chắc, mặc lấy bền

– Ăn cần ở kiệm

Danh ngôn:

– Lời nói giản dị mà ý sâu xa là lời nói hay (Mạnh Tử).

– Phải luôn dùng lời lẽ, những thí dụ đơn giản thiết thực và dễ hiểu. Khi viết, khi nói phải luôn luôn làm thế nào cho ai cũng hiểu được… (Hồ Chí Minh)

“Khiêm tốn bao nhiêu cũng chưa đủ

Tự kiêu một chút cũng là thừa”