Nhóc con nhà crush gọi tôi là mama season 3

Bối cảnh phim "Blind Side" (Góc Khuất) diễn ra trong dịp lễ Tạ Ơn (Thanksgiving day) và những ngày noel giá lạnh, bằng sự chân thật, nhẹ nhàng, sự kì diệu của tình thương, bộ phim thực sự đã truyền hơi ấm cho khán giả và đem mọi người đến gần nhau hơn. Bộ phim là câu chuyện cảm động giữa một gia đình da trắng giàu có tại Mỹ với đứa con trai nuôi da đen. Trong lễ Tạ Ơn (Thanksgiving day), Leigh bắt gặp một cậu bé vô gia cư tên là Micheal Oher, thường gọi là Big Mike, đang co ro vì lạnh. Cô đã mời Mike về cùng ăn bữa cơm tối cùng gia đình mình và bắt đầu tìm hiểu về hoàn cảnh của Mike. Biết được số phận bất hạnh của cậu, vợ chồng Leigh quyết định nhận Mike làm con nuôi và cho cậu đến trường học, dù cậu đã ở tuổi 19. Leigh bắt đầu dạy cho Mike từ những điều nhỏ nhặt nhất, từ cách tự chăm sóc bản thân đến những lối đối nhân xử thế. Từ một cậu bé vô gia cư to xác thất học, Mike dần dần trở thành cầu thủ bóng bầu dục được yêu thích. Có thể nói, tình mẫu tử từ Leigh, người mẹ không dứt ruột đẻ ra Mike giống như một tia sáng đã làm thay đổi cả cuộc đời u tối của cậu bé. Từ đó càng minh chứng sức mạnh của tình yêu thương thật sự có thể thay đổi cả một con người.

“They journeyed far and the white bear said, ‘Are you afraid?’
‘No,’ she replied. ‘I am not afraid.’”

“East” là cuốn tiểu thuyết thuộc thể loại fair

“They journeyed far and the white bear said, ‘Are you afraid?’
‘No,’ she replied. ‘I am not afraid.’”

“East” là cuốn tiểu thuyết thuộc thể loại fairy tale retelling, kể lại câu chuyện cổ tích “East of the Sun, West of the Moon” của Na Uy. So với các truyện cổ tích của anh em nhà Grimm sưu tầm hay truyện cổ Andersen, thì truyện cổ tích Na Uy, cụ thể là câu chuyện “East of the Sun, West of the Moon”, có vẻ không được phổ biến với nhiều người lắm, đặc biệt là ở Việt Nam. Cơ mà một khi đã tìm hiểu về câu chuyện này thì mình mới thấy là sao mà nó bị underrated thế nhỉ?

Trái ngược với nhiều truyện cổ tích nổi tiếng khác có mô-típ phổ biến là công chúa/người đẹp gặp nạn, được hoàng tử đẹp trai cưỡi bạch mã không biết đâu ra đến giải cứu, thì “East of the Sun, West of the Moon” lại đảo ngược hoàn toàn vai trò của hai giới tính trong câu chuyện, để kể về một chuyến hành trình vô tiền khoáng hậu của một cô gái trẻ lên đường giải cứu một chàng hoàng tử bị mụ Troll Queen (troll ở đây có thể tạm hiểu là “yêu tinh” nhỉ?) bắt đi và phù phép biến thành một con gấu trắng. “East” của tác giả Edith Pattou là phiên bản kể lại câu chuyện này theo một cách rất riêng, mặc dù vẫn bám sát cốt truyện gốc, có thêm thắt rất nhiều chi tiết hay ho thú vị do chính tác giả lựa chọn và đưa vào trong truyện.

Câu chuyện trong “East” bắt đầu tại Na Uy, thế kỷ 16, với nhân vật chính là nàng Rose mà sự ra đời của nàng bị che phủ bởi một lời nói dối. Cha của Rose là một họa sĩ vẽ bản đồ vô cùng tài năng, vì thế nên hình vẽ hoa hồng la bàn (wind rose, là tám cái hình nhọn nhọn chỉ 4 hướng chính Đông Tây Nam Bắc và 4 hướng nằm giữa 4 hướng chính trên la bàn ấy ^^) là hình ảnh thường thấy trong gia đình của Rose. Khi Eugenia - mẹ của Rose, một người phụ nữ vô cùng mê tín dị đoan - kết hôn với ông, bà đã quyết định chỉ hạ sinh 7 đứa con, thay vì là 8 đứa tượng trưng cho 8 hướng trên la bàn, vì trong suy nghĩ mê tín của bà, những người sinh ở hướng Bắc (North) thì đều là những kẻ khó ưa, lông bông, bản tính thích đi đây đi đó chứ không bao giờ chịu sống ổn định ở một nơi. Thêm vào đó, một bà thầy bói đã phán với Eugenia rằng nếu bà hạ sinh một đứa con ở hướng Bắc, thì đứa con ấy cuối cùng sẽ bị chết vùi dưới băng và tuyết.

Mọi sự diễn ra như đúng dự tính của Eugenia, khi bà hạ sinh lần lượt 7 đứa con theo 7 hướng khác nhau, trừ hướng Bắc, mỗi đứa con đều được đặt tên với chữ cái đầu của cái hướng mà nó sinh ra. Cho đến khi cô con gái sinh hướng Đông (East) tên là Elise qua đời sớm vì bệnh tật, hai vợ chồng bà quyết định hạ sinh thêm một đứa nữa, và phải là ở hướng Đông, để thay thế. Rose đã ra đời, nhưng khổ cái là, cô nàng lại sinh ra vào hướng Bắc, cái hướng mà mẹ Rose không bao giờ muốn bất kỳ đứa con nào của mình phải dính vào :D Như một cách tự huyễn hoặc bản thân và chối bỏ định mệnh của con mình, bà nhất mực bảo rằng Rose sinh ở hướng Đông, và đặt tên con là Ebba (với chữ “E” là chữ cái đầu của từ “East” - hướng Đông), thêm chữ Rose trong từ wind rose vào để kết sổ, không đẻ nữa ^^ Cha của Rose không thể nào làm gì được cái sự mê tín dị đoan đến mức cực đoan của vợ mình, cũng đành ngậm bồ hòn thuận theo lời nói dối này của vợ mình, ghi tên con vào gia phả là Ebba Rose, nhưng trong lòng ông luôn gọi con mình là Nyamh Rose (với chữ “N” là chữ cái đầu của từ “North” - hướng Bắc. Cái tên này đẹp quá trời luôn <3 <3 <3). Và cả nhà đều gọi vắn tắt Ebba/Nyamh Rose là Rose.Thế là cả cuộc đời của Rose lớn lên trong sự lừa dối về hướng sinh và tên thật của cô. Rose thích đan lát bên khung cửa, và cô rất giỏi ở hoạt động này, một dấu chỉ cho thấy cô là một người sinh ở hướng Đông điển hình: dễ bảo, hiền thục, an phận ở nhà, khiến mẹ Rose khá an tâm rằng lời nói dối đó có lẽ không phải là lời nói dối. Thế nhưng Rose cũng thể hiện tính cách của một người sinh hướng Bắc, thậm chí còn dữ dội hơn cả phần tính cánh hướng Đông nữa ^^ Cụ thể khi chỉ mới là đứa bé 2 tuổi, Rose đã chập chững đi ra khỏi nhà, trèo qua vách đá băng tuyết này kia để xuống một con sông, nơi cô đã gặp hoàng tử trong lốt gấu trắng lần đầu tiên và được Gấu Trắng cứu :D. Ôi phải nói là hai trẻ này đúng thiệt thiên duyên tiền định luôn á he he he :))))Đến khi Rose được 16 tuổi, gia đình cô gặp khó khăn nghiêm trọng. Cha cô từ khi kết hôn với mẹ cô thì đã bỏ nghề vẽ bản đồ, chuyển sang làm nông để nuôi gia đình, nhưng mùa màng luôn thất bát, con cái lại đông, nông trại nơi cả gia đình đang sinh sống lại thuộc sở hữu một người khác, và người này sắp đòi lại nông trại, coi như gia đình Rose sắp mất luôn kế sinh nhai. Đã thế cô chị Sara lại còn bệnh nặng, nói chung là tình thế cùng quẫn lắm. Thế rồi bất ngờ một đêm nọ, Gấu Trắng xuất hiện trước cửa nhà Rose, và đưa ra một giao kèo: nếu Rose chịu đi với Gấu Trắng thì Gấu Trắng sẽ đảm bảo cho gia đình Rose được sung túc, Sara sẽ khỏi bệnh. Cha Rose không bao giờ dám nghĩ đến việc hy sinh một đứa con này để cứu một đứa con khác. Ngay cả Neddy - người anh trai thân thương, gần gũi và luôn lo lắng cho Rose - cũng không bao giờ nghĩ đến việc dâng hiến mạng sống của một đứa em gái này để đổi lấy mạng sống của một đứa em gái khác. Thế nhưng người mẹ mê tín dị đoan cùng cực của Rose lại cho rằng có lẽ đó chính là định mệnh của một đứa con sinh ở hướng Bắc (lúc này sự thật đã được phơi bày rồi). Và chính Rose cũng tin rằng định mệnh của mình nằm ở những chuyến đi xa, ở sự phiêu lưu mạo hiểm.

Bất chấp sự ngăn cản của cha mình, Rose đã tình nguyện đi theo Gấu Trắng đến với tòa lâu đài xây bên trong một ngọn núi, nơi đồ ăn ngon luôn đầy ắp, thỏa lòng cơn đói của một cô gái đến từ một gia đình nghèo khó và luôn thiếu thốn thức ăn. Tòa lâu đài ấy cũng có một căn phòng với khung cửi cực lớn, phục vụ cho sở thích đan khung cửi của Rose mỗi ngày. Tòa lâu đài ấy có căn phòng nhạc với đủ các nhạc cụ khác nhau, và một cây sáo flute nơi Rose thổi cho Gấu Trắng nghe bài nhạc duy nhất mà cô biết: “Estivale” - “âm nhạc của mùa hè”. Tòa lâu đài ấy có hai mẹ con yêu tinh được Troll Queen đưa vào làm người hầu cho chàng hoàng tử mà mụ đã mê mẩn khi còn là Troll Princess, chàng hoàng tử mà mụ đã bắt về khi chàng chỉ mới là một câu bé con chơi với quả bóng đỏ, rồi sau đó bị cha mụ nổi giận, đưa ra một loạt những điều kiện buộc phải thỏa mãn thì mụ mới có thể cưới hoàng tử làm chồng. Một trong những điều kiện ấy là hoàng tử phải sống trong lốt một con gấu trắng vào ban ngày suốt 150 năm, ban đêm có thể hóa thành người.

Và cứ thế, cũng trong tòa lâu đài ấy, hàng đêm, Rose nhận ra luôn có một hình bóng bí ẩn đến nằm ngủ phía bên kia chiếc giường, nhưng cô không thể nhận ra là ai, có phải là con Gấu Trắng biết nói với đôi mắt buồn rười rượi, hay là một ai khác. Nếu đọc truyện cổ tích đủ nhiều và nhận ra mô-típ người trong lốt thú, độc giả có thể dễ dàng nhận ra ngay hình bóng bí ẩn nằm ngủ cùng Rose ấy chính là ai, nhưng Rose thì lại chưa biết được, và chính điều đó khiến câu chuyện trở nên thú vị vô cùng, khi chúng ta có thể đồng hành cùng Rose và những suy nghĩ của cô khi cô đứng trước một bí ẩn như thế này - bí ẩn về danh tính của Gấu Trắng, của người lạ ngủ cạnh bên nhưng luôn biến mất trước khi Rose thức giấc. Và cách mà tác giả Edith Pattou miêu tả Gấu Trắng, miêu tả một con người bị mắc kẹt trong lốt của một con thú, sự giằng xé giữa thú và người, những suy nghĩ không rõ ràng của Gấu Trắng thể hiện qua những vần thơ rời rạc cùng tính người được bộc lộ qua đôi mắt đen sâu thăm thẳm, đã nhiều lần khiến mình phải cảm thương cho nhân vật này, cho một đứa trẻ rồi sau đó là một chàng trai đã bị bắt đi trái với ý nguyện của anh và bị đày đọa suốt hơn 100 năm trong lốt một con vật.

Mọi thứ được đẩy lên cao trào khi Rose được Gấu Trắng cho về thăm gia đình sau nhiều ngày nhớ nhà đến mức không ăn được gì cả. Mẹ của Rose, sau khi nghe câu chuyện về hình bóng bí ẩn ngủ cạnh con mình mỗi đêm nhưng chưa bao giờ Rose thấy mặt, đã đưa cho Rose một ngọn nến, đảm bảo luôn cháy sáng và không có phép thuật nào dập tắt được. Cuối cùng, không thể chiến thắng sự tò mò của bản thân, Rose đã đốt nến lên để nhìn cho được khuôn mặt của người nằm kế mình, và hành động ấy đã vô tình châm ngòi cho cả một chuyến phiêu lưu vô tiền khoáng hậu phía trước. (view spoiler)

[Bởi như chàng hoàng tử giờ đây đã thoát lốt Gấu Trắng thổ lộ, điều kiện còn lại có thể giúp trả lại tự do cho anh, chính là anh phải sống chung với một trinh nữ trong vòng một năm mà không để cô ấy nhìn thấy mặt. Bằng không, anh sẽ phải đi theo Troll Queen, mãi mãi:

“‘You were under a spell?’‘Yes. White bear by day; boy… then man… by night. I could not speak of it. The only way I could be released was for a maiden to live with me, of her own free will, for one year. And during that time she was not to gaze upon my human face.’‘And now?’

‘I go with her. Forever.’”

(hide spoiler)]

Phải chi Rose có thể chống lại sự tò mò của cô thêm một tháng nữa. Thế nhưng nếu vậy thì làm sao Rose cùng độc giả có thể trải qua một chuyến hành trình giải cứu hoàng tử hấp dẫn như thế này. Và “East” quả thực, như Booklist đã nhận xét, chính là “The stuff of epic tale telling.”. Bởi khi sự thật về số mệnh của Gấu Trắng được phơi bày, thì mọi thứ chỉ mới bắt đầu mà thôi; giờ đây Rose phải tìm cách đến với vùng đất nằm ở “East of the Sun and West of the Moon”, vương quốc của Troll Queen, nơi hoàng tử bị đưa đến nhằm chuẩn bị cho đám cưới của mụ ta và chàng, một nơi hầu như không ai biết rõ nằm ở đâu, để giải cứu chàng trai mà cô đã yêu nhưng còn chưa nhận ra.

Nếu như trong bản truyện cổ tích gốc, nhân vật nữ chính đã cưỡi 4 cơn gió của 4 hướng Đông Tây Nam Bắc để đến với vùng đất “East of the Sun and West of the Moon”, thì trong bản kể lại này, tác giả đã biến tấu để các cơn gió hóa thành những con người thực thụ, đại diện cho 4 hướng để giúp đỡ Rose trên hành trình của cô. Đó là mẹ con người Pháp Sofi và Estelle (hướng Nam - South và Đông - East), thuyền trưởng nghiện rượu hay say xỉn Thor (lấy tên theo Thần Sấm trong thần thoại Bắc u, đại diện cho hướng Tây), và Malmo, người phụ nữ thuộc tộc người Inuit ở vùng cực Bắc, đại diện cho hướng này luôn. Trên hành trình ấy, Rose đã trải qua những hiểm nguy của bão tố, đắm tàu, đói khát, cái lạnh thấu xương, thử thách bản năng sinh tồn cùng quyết tâm của một cô gái trẻ.

Phải thú thực, có nhiều đoạn trong chuyến hành trình này mình thấy hơi bị dư thừa một tẹo, đi xa trọng tâm câu chuyện một tẹo, hoặc hơi bị dài dòng (cả câu chuyện dài tới tận 500 trang), nhất là khi tuyến truyện này được kể song song với những gì đang diễn ra trong cung điện của Troll Queen, nơi mụ ta đang đếm từng ngày đến đám cưới với hoàng tử. Mình hồi hộp cùng Rose, cô gái phải chạy đua với thời gian mà không biết, chạy đua để đến giải cứu hoàng tử kịp lúc trước lễ kết hôn mãi mãi gắn kết chàng với mụ yêu tinh quỷ quyệt. Để rồi khi Rose cuối cùng cũng đến được cung điện của Troll Queen, trà trộn vào hàng ngũ những con người bị mụ ta ra lệnh bắt về để phục vụ cho đám cưới, thì mọi thứ trở nên hấp dẫn hơn, dồn dập hơn, để rồi đưa đến một kết thúc có hậu vẹn tròn. (view spoiler)

[Bằng những gì mà cô sở hữu - khả năng tạo tác từ đôi bàn tay, và thứ tiếng yêu tinh được Tuki - cậu bé yêu tinh hồi còn ở lâu đài - dạy cho, Rose đã dần dần thuyết phục được Tuki về phe mình để ngăn cản đám cưới, ngăn không cho hoàng tử uống thứ nước pha trộn bột tẩy não từ mụ Troll Queen, và tự làm cho mình chiếc mặt nạ yêu tinh để có thể dễ dàng trà trộn vào thế giới của kẻ thù. Rose còn phát hiện ra âm mưu tàn độc của mụ Troll Queen khi bắt cóc con người về làm việc cho mụ ta: vắt kiệt sức lao động của họ, rồi khi họ không còn giá trị lợi dụng nữa, thì đem họ quăng xuống hồ cho chết. Hoàng tử, dần dần thoát khỏi ảnh hưởng từ thứ nước uống tẩy não, đã nhận ra cái áo ngủ Rose đã đan cho chàng trong những tháng ngày sống tại lâu đài, trên chiếc áo còn dính vết sáp nến rớt xuống khi Rose đưa cây nến về phía chàng để nhìn ra người nằm kế bên mình là ai. Trong lễ cưới, hoàng tử đã yêu cầu mụ Troll Queen giặt chiếc áo ấy cho chàng, lấy lý do đây là một thủ tục trước khi cưới của con người, và tuyên bố sẽ chỉ lấy người nào giặt sạch được chiếc áo. Lẽ dĩ nhiên, Troll Queen, bất chấp tài phép của mụ ta, không thể nào giặt sạch được vết sáp trên áo, và chỉ có Rose mới có thể giặt sạch được nó bằng nước nóng. Hoàng tử được giải thoát khỏi Troll Queen, nhưng Tuki thì bị mụ ta giết chết ngay sau khi phát hiện ra mọi kế hoạch kết hôn với hoàng tử của mụ ta đã sụp đổ.

Cùng lúc đó, cung điện xây bằng đổ sụp trước sức mạnh đến từ cơn giận của Troll Queen, Rose và hoàng tử tìm được chỗ trú ẩn kịp thời. Một phần nào đó thì lời bà thầy bói phán năm nào về việc đứa con sinh ra ở hướng Bắc của bà Eugenia sẽ bị đè bên dưới tuyết và băng cũng trở thành sự thật. Rose cùng hoàng tử và đoàn những con người còn sống sau khi bị Troll Queen bắt về làm người hầu quay trở về nhà. Hoàng tử vẫn chưa nhớ ra thân thế của mình, không biết bản thân mình lúc trước là ai, nên cảm thấy lạc lõng và chủ động bỏ đi. Rose đuổi theo và thổ lộ tình cảm của mình, đúng lúc chàng tìm lại được lâu đài cũ ngày xưa mình từng sống, nơi còn lưu giữ lại những đồ vật của chàng ngày xưa, và chàng nhớ lại tên của mình, cùng thân thế là hoàng tử con trai vua Pháp. (hide spoiler)]

Đặt bối cảnh câu chuyện của mình tại một đất nước, một thời kỳ nhất định, nên tác giả Edith Pattou cũng đã cố gắng tìm hiểu lịch sử để mang đến cho chàng hoàng tử đội lốt Gấu Trắng của bà một cái tên, một thân thế có thật. Và thân thế ấy, cái tên ấy là Charles Pierre Philippe, người con thứ năm của Vua Pháp Charles VI và Hoàng hậu Isabeau of Bavaria. Theo như lịch sử, hoàng tử Charles Pierre Philippe chào đời năm 1392 và qua đời năm 1401, khi chỉ mới 9 tuổi, phù hợp với độ tuổi của nhân vật hoàng tử trong truyện lúc bị Troll Queen bắt đi lần đầu tiên. Và khá là hợp lý khi một hoàng tử bất ngờ biến mất thì bị coi như là đã chết nhỉ? Tước hiệu đầy đủ của hoàng tử là Charles Pierre Philippe, Dauphin, trong đó “Dauphin” là tên gọi Thái tử của nước Pháp, vì cờ hiệu của Thái tử Pháp có hình con cá heo, mà “dauphin” trong tiếng Pháp nghĩa là “cá heo”. Charles Pierre Philippe thật trong lịch sử là đứa con trai thứ hai, đồng thời cũng là vị Thái tử thứ hai của Vua Pháp Charles VI (trước đó nhà vua có một người con trai nữa, cũng là vị Thái tử đầu tiên, nhưng cũng như người em sau này của mình, cậu bé cũng qua đời sớm).

Một cái hay ho nữa trong truyện, kiểu đúng Rose và Thái tử Charles là định mệnh của nhau, chính là màu mắt của Rose, một màu tím mà trong dòng suy nghĩ của Gấu Trắng rất thường được chàng miêu tả là giống màu tím của hoa diên vĩ, tiếng Pháp là fleur-de-lis. Mà fleur-de-lis lại cũng chính là biểu tượng của Hoàng gia Pháp ^^ Màu mắt tím hiếm lắm nhé, đâu phải ai cũng có, ghê thật :D