Chăm sóc khu vườn tâm hồn là gì năm 2024

Nuôi dưỡng tâm hồn là việc làm cần được tiến hành thường xuyên và thực hiện ngay từ khi còn nhỏ. Làm sao để con cái biết cách đối nhân xử thế, có tấm lòng vị tha, tránh xa được mọi cám dỗ, đó là điều mà cha mẹ nào cũng mong muốn. Bằng những câu chuyện có thật về giá trị sống, về cách ứng xử mà bạn mang đến, con cái có thể cảm nhận được những nét đẹp giản dị, chân thành từ cuộc sống. Tâm hồn của chúng sẽ được nuôi dưỡng lớn khôn thêm, giúp trẻ có thể tiếp cận thế giới xung quanh một cách thiết thực nhất. Giúp trẻ xây dựng nên một tâm hồn phong phú, cảm nhận được những vẻ đẹp của cuộc sống. Khi còn nhỏ, chúng ta lắng nghe sự dạy dỗ của ông bà, cha mẹ, thầy cô, lớn lên không ngừng học hỏi để nâng cao kiến thức, có ý chí vươn lên trong cuộc sống.

Tâm hồn của mỗi người được chăm sóc và nuôi dưỡng mỗi ngày bằng những việc làm có ý nghĩa. Hàng ngày xung quanh ta có biết bao nhiêu điều tốt đẹp, chỉ cần tỉnh táo nhận ra và chọn lựa, chúng ta không thiếu những hạt giống tốt đẹp để gieo trồng. Nhưng cuộc đời cũng không ít những cạm bẫy, chỉ cần thiếu một chút hiểu biết, chúng ta có thể phải trả giá bằng chính cả cuộc đời. Mỗi người có thể nuôi dưỡng tâm hồn mình bằng nhiều cách khác nhau. Chúng ta có thể cảm nhận được niềm vui nhẹ nhàng đến từ tâm hồn nếu chúng được nuôi dưỡng bằng sự yêu thương, sẻ chia, lòng vị tha. Bạn muốn có một tâm hồn tươi đẹp hay phiền muộn, điều đó tùy thuộc vào nhận thức và nỗ lực của chính mình chứ không là ai khác. Muốn có được một cuộc sống tươi vui, hạnh phúc, chúng ta cần phải ý thức được điều này và bắt tay vào việc chăm sóc, gieo trồng những hạt giống tốt lành. Một tâm hồn trong sáng sẽ mang đến cho ta cuộc sống thật yên bình, cho dù có bất cứ khó khăn nào. Khi phê phán, chỉ trích người khác không nhằm mục đích góp ý, xây dựng sẽ làm người khác bị tổn thương. Vì vậy, chúng ta cần phải tránh những hành động gây tổn thương cho nhau, biết cảm thông trước nỗi khổ đau của người khác. Những điều đơn giản ấy sẽ đem đến cho ta một cảm xúc thật ngọt ngào.

Cuộc sống với bao điều tốt đẹp đang chờ chúng ta khai phá. Sự tinh tế của bản thân sẽ giúp mỗi người khéo léo nhận ra và chọn lọc những hạt giống tâm hồn để gieo trồng, vun đắp. Tâm hồn của chúng ta như những chiếc cây xanh, đang chờ bàn tay của mỗi người vun trồng và chăm sóc.

Ngạn ngữ Nga có câu: "Nếu tôi có hai cái bánh mì thì tôi sẽ bán đi một cái để mua hoa hồng, bởi vì tâm hồn tôi cũng cần được ăn uống." Không những trí não của chúng ta cần được học hỏi, rèn luyện mà cả tâm hồn, đời sống tinh thần cũng cần được "tưới tắm" bởi những điều mới mẻ, tích cực mỗi ngày. Chính sự vui vẻ và thái độ sống tích cực sẽ giúp bạn duy trì năng lượng học tập và làm việc ở mức cao nhất. Từ đó, bạn sẽ cảm nhận được niềm vui trong bất cứ công việc nào mình đảm trách. 🌞

Một trong những phương pháp đơn giản để nuôi dưỡng vẻ đẹp tâm hồn là học cách cảm nhận nét đẹp của thiên nhiên, sự sống xung quanh bạn. Ở công ty, bạn có thể trồng và chăm sóc một chậu cây nhỏ đặt trên bàn làm việc. Nó giúp thanh lọc không khí, giảm bức xạ máy tính, và khiến bạn thêm vui tươi. Bạn cũng có thể bắt đầu hoặc kết thúc một ngày làm việc bằng 30 phút đi bộ trong công viên gần nhà, vừa nâng cao sức khỏe, vừa trả lại sự cân bằng cho tinh thần.🚶‍♀️

Vẻ đẹp tâm hồn của mỗi người chính là nét đẹp riêng biệt, quyết định thái độ và hành vi của bạn. Hãy tận tâm chăm sóc khu vườn tâm hồn của mình để nó luôn tỏa hương thơm mát và góp phần lan tỏa những điều tích cực đến những người xung quanh nhé. 🌹

(HNMCT) - Có những tuổi thơ được lớn lên trong bao bọc và yêu thương, nhưng cũng có những trẻ gặp phải biến cố khiến tâm hồn và thể xác tổn thương. Trong “Khu vườn của Jenny” của tác giả Trần Phương Hoa (NXB Thế giới), cô bé Jenny đã sống những năm tháng hạnh phúc. Cho đến một ngày, khi cô bé một mình tự mở cửa xuống vườn chơi đã bị xâm hại. Từ đó, nỗi ám ảnh khiến cô bé không bao giờ bước chân xuống vườn nữa, sợ đám đông, sợ người lạ, tận cho đến khi lớn lên.

Chăm sóc khu vườn tâm hồn là gì năm 2024

Khu vườn nhà Jenny từ ngày cha mẹ cô chuyển về sống ở trang trại, cũng xác xơ, hoang vắng, cỏ dại phủ kín như chính khu vườn trong tâm hồn cô. Biến cố tuổi thơ đã trở thành sợi xích giữ chặt lấy Jenny, để ngay cả khi cô đã đi qua một chặng đường dài trong sự nghiệp, khi đã đạt phần lớn các mục tiêu, tự làm chủ cuộc sống của mình thì Jenny mới nhận ra “những sợi xích vẫn còn đó, len lỏi trong tiềm thức, trói buộc những phần sâu thẳm nhất, khiến vương quốc tâm trí mà tôi tưởng mình được cai quản với quyền lực tối cao hóa ra chỉ là một nhà tù khổng lồ, giam tôi trong sự cô đơn mà ngay cả chính tôi đôi khi cũng không tự nhận ra”.

Tác giả Trần Phương Hoa đã khéo léo dẫn dắt độc giả đi thăm khu vườn nhà của Jenny thông qua cuộc trò chuyện với chú mèo già Galant. Thăm vườn nhà, cũng chính là bước vào căn hầm tâm hồn Jenny với hành trình từ lúc bé thơ đến khi trưởng thành. Từng mảnh cuộc đời Jenny dần dần được ghép nên, từ căn hầm tối nơi cô bé trốn tránh cuộc đời, trốn tránh mọi người khi thơ bé đến những năm theo cha mẹ sang sống ở Liên Xô (cũ) mà 3 năm trong lớp cô không nói một câu nào; khi học đại học và làm việc như một cái máy tại Pháp... và cuối cùng là những nỗ lực bước ra khỏi vách ngăn tăm tối của chính mình, hướng về phía ánh sáng: “Cô đã biết mình phải làm gì. Giờ đây cô đã có thêm một niềm tin mới. Cô sẽ tự do và hạnh phúc”.

Ai đó từng nói “chiến thắng vĩ đại nhất là chiến thắng chính bản thân mình”. Câu chuyện của Jenny chính là hành trình chiến thắng bản thân, chiến thắng những ám ảnh, sợ hãi, cô đơn của quá khứ đè nặng: “Tôi cũng sẽ chăm sóc lại khu vườn của chính mình để nó lại đẹp như ngày nào. Tôi đã bỏ bê nó quá lâu. Cây dại đã che mắt khiến tôi không còn nhìn thấy hạnh phúc hiện hữu như ngày nào. Cha mẹ đã tạo ra và chăm sóc nó khi tôi còn nhỏ. Giờ đây trách nhiệm của tôi phải là người tiếp tục làm nó đẹp hơn. Không ai ngoài tôi có thể làm tốt được điều đó”.

Viết về những tổn thương, nhưng tác giả Trần Phương Hoa không chọn cách viết trần trụi, khốc liệt. Bước vào “Khu vườn của Jenny” là một cảm giác rất nhẹ nhàng, tràn đầy bất ngờ và không thôi hy vọng. Con đường đưa Jenny từ căn hầm tối tăm của quá khứ tới khu vườn ánh sáng của ngày hôm nay cũng sẽ là nguồn năng lượng tích cực truyền tới độc giả, đặc biệt là với những ai từng không may mắn trong đời. Vượt qua định kiến, tác giả Trần Phương Hoa đã can đảm sẻ chia bí mật riêng tư nhuốm màu cay đắng của chính mình, như một lời cảnh tỉnh để mỗi chúng ta tự nhìn nhận lại trách nhiệm của mình đối với những đứa trẻ, với xã hội, và với bản thân.