Đánh giá truyện sắc nặng học đường np

09-06-2022 25 422126 4 106 Báo lỗi

"Có những người, khi đã để lỡ nhau thì cái còn lại chỉ là kỉ niệm, những kí ức về một thời thanh xuân yêu đương cuồng nhiệt". Song song với những cái kết viên mãn, hoàn hảo cho hai cặp đôi nam nữ chính. Những cuốn tiểu thuyết với cái kết buồn tuy lấy đi nhiều nước mắt nhưng để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng độc giả. Những cuộc tình dang dở, những lời yêu chưa kịp nói, những quãng thời gian đã để lỡ nhau,... trong những câu chuyện đó, dường như độc giả thấy ở đâu đó hình bóng của mình, nên thể loại này chiếm rất nhiều cảm tình của tác giả. Hãy cùng điểm qua mười cuốn tiểu thuyết với cái kết buồn, lấy đi nước mắt và để lại những day dứt trong lòng người đọc. Nếu bạn yêu thích thể loại này, bạn sẽ không phải hối hận khi đọc qua những cuốn tiểu thuyết này một lần đâu.

Dù là HE (happy ending) hay SE (sad ending) thì vẫn tùy vào cảm nhận người đọc. Những mối tình khắc cốt ghi tâm đó đã làm xao xuyến biết bao độc giả và đồng thời đưa tên tuổi của nhà văn tiến xa hơn. Bạn có phải là một fan cuồng SE? Bạn đã đọc được bao nhiêu cuốn tiểu thuyết trên và bạn cảm nhận sao về những cái kết đó?


Các bình luận

Click the image to close

Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện lãng mạn, truyện fanfiction, truyện teen, truyện huyền ảo được chọn lọc và đăng tải một cách kĩ lưỡng. Mời bạn đọc và ủng hộ website bằng cách giới thiệu đến bạn bè, chúc bạn có những giây phút đọc truyện thư giãn thật bổ ích.

Thể loại: cổ đại, xuyên không, truyện teen, np, nữ cải nam trang

Thật là quá đau lòng khi hai truyện liên tiếp mình nhảy vào đều là truyện teen đột lốt ngôn tình: văn phong thì teen rành rành mà luôn được gắn mác ngôn tình. Truyện lần trước mình drop vì nữ chính như nữ nhân điên. Lần này mình quyết định cố gắng vượt qua được 60 chương của truyện này vì mình muốn xem cách tác giả xây dựng truyện np có gây phản cảm hay không.

Ngọc Phù Dung là người hiện đại, mang nửa dòng máu thần, thông minh lại còn tuyệt sắc. Nàng thắng Thời không thần nên bắt ông cho nàng xuyên không. Nàng vì có dung mạo tuyệt trần nên quyết định cải nam trang cho tiện, lấy tên là Ngọc Băng Tâm.

Nàng vừa xuyên tới liền gặp Quân Hàn – đại ma đầu, giáo chủ Thiên Ma giáo. Hắn đang bị một đám người truy sát, nàng ra tay cứu giúp. Hắn là người đầu tiên nàng gặp, cũng là người đầu tiên biết thân phận nữ nhi của nàng. Tính tình của hắn lạnh lùng với người ngoài, còn với nàng thì quan tâm chăm sóc, ôn nhu dịu dàng.

Phù Dung gặp Triệu Bân – đệ nhất tài tử và cùng đối đáp thơ với hắn. Triệu Bân đối không được, xin được về nhà suy nghĩ thêm. Hắn rất dũng cảm khi trước mặt nhiều người thừa nhận bản thân “đoạn tụ”. Triệu Bân có tính tình dễ thương, hiền lành, mình thích nhất là chi tiết “ăn dấm chua” của hắn.

Ở Triệu phủ, Phù Dung gặp Lạc Minh – hoàng đế Chu quốc. Hắn giữ nàng ở lại làm quân sư. Cuối cùng sau bao nhiêu “sóng gió”, câu tiên đoán “nhất nữ bát phu” đã thành sự thật: giáo chủ Thiên Ma giáo Quân Hàn, thiên hạ đệ nhất tài tử Triệu Bân, thiên hạ đệ phú thương Khương Tuấn, hoàng đế Chu quốc Lạc Minh, Đức vương gia Chu quốc Lạc Thiên, Tư Đồ Cơ, Thượng Quan Châu, Sở Quan Thanh.

Nhận xét:

Văn phong y như truyện teen, câu văn rời rạc, trùng lặp ý. Chỉ qua 2 chương đầu (một chương khá ngắn), tác giả đã đề cập đến vẻ đẹp của nữ chính 3 lần. Ngay đầu truyện 1 lần, 2 lần sau là hai câu giống nhau: “nam nhân có gương mặt so với nữ nhân còn xinh đẹp hơn”. Đầu chương 4 lại miêu tả vẻ đẹp khuynh thành… Điều này làm mình có chút ngán ngẩm :3 Ngoài ra, rất nhiều tên riêng đều không viết hoa chữ cái đầu (không có tâm đến mức đó luôn!).

Vì từ đầu tác giả đã thiết lập bối cảnh của nữ chính: mang nửa dòng máu thần, nên nữ chính có bàn tay kim cương luôn nhé :v Nữ chính muốn làm gì cũng được: đánh một đám người, cứu Quân Hàn; giỏi thi văn hơn cả đệ nhất tài tử Triệu Bân; đoán được thân phận của Lạc Minh; “tình cờ” nghe được âm mưu của Thừa tướng; dùng kiến thức làm đẹp ở hiện đại để kinh doanh… Bạn nào không thích teenfic kiểu thế này thì đừng nhảy hố.

Mọi rắc rối được giải quyết quá dễ dàng, bao nhiêu nữ phụ, cả Thái hậu (mẹ của Lạc Thiên, Lạc Minh), Ma Lãnh đều bị “hạ” trong chớp mắt… Tác giả viết nên một câu chuyện màu hồng với nữ chính vừa đẹp vừa giỏi vừa có gia thế, tất cả người khác đều không bằng nàng. Điều này tạo cảm giác vô lý, ảo tưởng sức mạnh giống y như teenfic :3

Tình cảm của nam nữ chính đến quá nhanh. Các nam chính chấp nhận “dùng chung” quá nhanh, thậm chí không ghen mà chấp nhận luôn. Cả 8 người đều như vậy luôn mới ghê :v Năm nam chính đầu còn đỡ, ít nhất có “sóng gió” một chút; 3 người còn lại mờ nhạt cực kỳ.

Một điểm nữa, tác giả có nói nguyệt lão và thời không thần sẽ được nhắc nhiều, nhưng mình thấy chỉ nhắc được 2,3 lần thôi.

Tuy cốt truyện phi lý, nhưng truyện những gì cần giải quyết thì đã giải quyết (rất nhanh nữa là đằng khác). Với tình tiết sủng ngọt, đầy màu hồng này, truyện thích hợp cho những bạn mới bắt đầu ngôn tình, hoặc bạn nào không phản cảm với “bàn tay kim cương” của nữ chính. Những dân ngôn lâu năm, người khó tính, cả những dân ngôn chuộng “bàn tay vàng” đừng nên xem.

Cho truyện này 1/5 điểm.

Thể loại: cổ đại, np, sắc

Nữ chính Huyền Băng là môn chủ của Huyền Băng môn. Nàng có tình cảm với vị ca ca ruột – Huyền Trần, nhưng vì hai người là huynh muội ruột nên Huyền Trần đành cự tuyệt Huyền Băng. Sau khi nàng trở về từ bên ngoài, liền không ngại ân ân ái ái với người khác trước mặt Huyền Trần (gian díu với tứ đại thị vệ – Thanh Long, Huyền Vũ, Chu Tước, Bạch Hổ). Thật ra nàng có thân thể Âm độc, còn qua hoan ái mới giảm đau đớn. Thế nhưng, dù thế đi chăng nữa, cũng không nên ở khắp nên “thả thính” tứ đại hộ vệ (thưởng cũng thưởng hôn…). Hành động “tình nguyện” này làm mình không thể chấp nhận được vì Huyền Băng vẫn luôn yêu ca ca Huyền Trần mà. Sau này khi Huyền Trần thừa nhận tình cảm, Huyền Băng vẫn như cũ hôn và ân ái với thị vệ và Huyền Trần. Trong khi đó, chẳng có chi tiết nào cho thấy Huyền Băng yêu tứ đại thị vệ và cũng không có chi tiết cho thấy họ yêu nàng, chỉ toàn là sự trung thành thôi. Mình chấp nhận np nhưng không chấp nhận được người trong cuộc không yêu nhau như vậy. Thế mà Huyền Trần cũng chấp nhận được, mình cũng bó tay! Mấy bạn cmt ở sstruyen cứ nói kiểu “np mà chửi cái gì”. Thật ra, np cũng có dăm ba loại: np như truyện Ngồi hướng tám chồng hay Lão gia có hỷ chẳng có H để mà phản cảm, np sắc cũng có nhiều kiểu… Riêng mình không hề thích np của truyện này.

Thêm một điều nữa, không biết do editor hay do tác giả mà tên nhân vật cứ lộn qua lộn lại hoài. Câu nói của Huyền Băng lại viết Huyền Trần. Suy nghĩ của Huyền Trần lại xưng Huyền Băng.

Cho 0.5/5 điểm.

Thể loại: cổ đại, huyền huyễn, xuyên không, hài, np, nữ chính hoạt ngôn

Nữ chính Khổng Tử Viết ở hiện đại là 1 xấu nữ, xấu đến không thể tưởng, trừ thân hình đẹp ra thì không còn gì để khen. Đến nỗi mà khi bị bọn buôn người bắt đi, họ còn mang về nhà, hảo hảo khuyên cô đừng nếu không có việc gì thì đừng ra đường =) Sau khi cô xuống Địa phủ, mới biết được chân tướng: cô là thú Bạch Hổ mà Thanh Dực đại đế (đệ đệ của Vương mẫu nương nương) cưỡi và thích. Sau đó nàng làm Thanh Dực đại đế bị trúng 8 nhát kiếm nên phải vào luân hồi, chịu 8 kiếp bị hắn đâm chết (hoặc tự sát vì hắn) để chuộc tội. Kiếp thứ 8 này, vì tránh đầu thai mà bị mất ký ức kiếp trước, nữ chính được vị Thượng tiên “cho đi cửa sau” bằng cách đầu tiên thành con kiến, sau đó cứ “bị ăn” thì được đổi thân xác. Khúc đổi thân xác động vật này khá hài :3

Vô Song Vương gia Vệ Đông Ly của Duệ quốc – đại ác ma giết người vô số, cũng là vương gia được Hoàng Thái hậu sủng ái nhất – đầu sỏ giết nàng 3 lần (1 lần khi nàng thân rắn, 1 lần khi nàng thân chó, 1 lần khi nàng thân người), ban đầu được “miêu tả” là có ý nghĩ với “nhũ mẫu” Hoà Doanh Tụ. Thế nhưng, với tần suất xuất hiện nhiều, mình đã phải chấp nhận sự thật là Vệ Đông Ly sẽ là 1 trong các nam chủ. Sau đó, bằng tính chiếm hữu của hắn, sự thông minh của hắn, cách hắn bảo vệ Khổng Tử Viết làm mình đã cảm thấy hắn dễ thương hơn rồi. Sự thật đã chứng minh, hắn là nam chủ, hơn nữa, là nam chủ đầu tiên của Tử Viết (mặc dù có chút hiểu lầm…). Thật ra hắn với Hoà Doanh Tụ chẳng có gì cả, hắn cũng không làm gì có lỗi với Tử Viết cả (ngoài giết nàng 3 lần thôi :3 )

Lục hoàng tử của Hồng quốc Bách Lý Phượng rất dễ thương. Lần đầu gặp đã bị nữ chính lừa, chỉnh cho 1 hồi :3 Bách Lý Phượng có võ công cao, không yêu tiền, ước mơ của hắn là được đi phiêu bạt giang hồ với nữ chính. Tính tình khá nóng tính, nhưng cũng rất ngây thơ, dễ thương. Hắn trước giờ luôn 1 lòng 1 dạ với nàng, chưa từng lợi dụng hay phản bội nàng. Tuy mình có cảm giác trong số các nam, nàng thích Tù Nô cùng Vệ Đông Ly nhiều hơn những người khác, nhưng đoạn Bách Lý Phượng chết, nàng đã rất đau khổ, có lẽ nàng cũng có 1 thứ tình cảm nho nhỏ dành cho hắn chăng? Mình mém tưởng là kết SE, nhưng không, vì Bách Lý Phượng là Diêm vương (Tiểu Lục Quy) mà =)

Phi Sắc – người mà Như mỹ nhân ở phủ của Vô Song Vương gia “gian díu” cùng. Tử Viết đã cứu hắn 1 mạng. Sau 5 năm gặp lại, hắn đã là Quốc sư mang mặt nạ bạc của Hồng quốc, cũng là chủ tử bí ẩn của thanh lâu. Hắn ban đầu không biết nàng là ân nhân của hắn, hắn chỉ bị nàng chơi vài vố, liền muốn báo thù, nhưng mà lần nào cũng thua dưới tay nàng cả. Hắn giả ngây giả ngốc, sau đó giả mất trí nhất, được nàng đặt cho tên Hồ Ly. Sau này, qua 1 câu nói, hắn nhận ra nàng chính là ân nhân của hắn. Tuy hắn đã từng phản bội nàng, Tử Viết lại là người dễ mềm lòng nên không hề hận thù hắn. Đoạn cuối hắn cũng bị chết, do hắn chỉ là 1 linh hồn bị Ân Tà Ma Quân đẩy vào vòng luân hồi thôi. Nhưng sau đó hắn cũng được Ân Tà Ma Quân cho điều khiển thân xác và chia “sủng” với Ân Tà Ma Quân.

Thái tử bị phế – Đại hoàng tử của Hồng quốc Bách Lý Lam, phụ thân của Tiểu Bảo, là người không yêu tiền, chỉ yêu thơ, do đó mới bị Hồng đế phế ngôi vị Thái tử. Hắn là tướng công trên danh nghĩa của nàng (đọc truyện sẽ biết). Là người hiền lành, ôn hoà nhưng cũng khá thông minh. Tuy nhiên, hắn không giúp được gì nhiều cho Tử Viết cả, cũng không tranh thủ tình cảm lắm, nên mình không có ấn tượng nhiều với nam phụ này. Mình thích Tiểu Bảo – nhi tử của hắn hơn. Sau này mình mới biết Tiểu Bảo là thần tiên đang đi lịch kiếp, là Thái tử con của Vương mẫu nương nương. Lúc lịch kiếp về lên Thiên đình vùi dập Thanh Dực đại đế – nam phụ này dù đã từng đối tốt với nàng, nhưng lại không tin nàng, lại liên tục 7 kiếp tổn thương nàng. Mình đọc khúc cuối mà vẫn không biết Thanh Dực đại đế là ai ? Tù Nô chăng ?

Tù Nô là đứa trẻ cô gặp lúc đang còn thân rắn. Hắn được cô cứu, nhưng sau đó Vệ Đông Ly đã rạch bụng lấy nọc rắn của cô ngay trước mặt hắn. Hắn không có chỗ để đi nên làm nô cho Vệ Đông Ly. Hắn cũng là người tạo cho cô cảm giác quen thuộc khi ở thân hổ. Sau này hắn cũng phản bội nữ chính (tuy là vô ý, cũng do có nguyên nhân) nhưng đã giải thích rõ với Tử Viết. Hắn kể rõ thân thế và cho Tử Viết biết tên của hắn – Diên Bắc Tu. Mình cảm thấy nam nhân này quan trọng sự nghiệp thống nhất ba nước hơn là Tử Viết. Cảm nhận của mình quả không sai, hắn chỉ là nam phụ thôi…

Truyện này là thể loại np, nhưng không hề gây phản cảm tí nào. Các nam chủ trong truyện có người thì luôn luôn thâm tình, có người là điên cuồng vì tình, có người đã từng lỡ phản bội… Do đó, truyện rất thật. Vì ai cũng đối xử tốt với Tử Viết, nên dù là np vẫn không gây phản cảm. Vì toàn là thần là ma, nên đơn tính chia “sủng” không phải là ngày, là tuần, là tháng hay là năm… mà là kiếp người.

Truyện khá ổn, trừ vài chi tiết như Bách Lý Huyền sẽ là Thái tử của Hồng quốc sao? Cục diện Tam quốc cuối cùng có thay đổi không? Tuy nhiên, do truyện này chủ yếu kể về nữ chính nên mình không bắt bẻ lắm những chi tiết này.

Cho 4/5 điểm.

Thể loại: hiện đại, np, sắc, giả incest

Tống Nhân Dụ là người thuộc “Bích tộc”, tuy không phải con gái ruột của Tống Đạt Cơ nhưng luôn được sủng ái, yêu thương … cho tới khi cô 16 tuổi. Từ đó, cơn ác mộng của cô bắt đầu. Từ lời của Tống Đạt Cơ, mấy anh trai liên tục “hành hạ” cô. Truyện sắc nên toàn thịt không…

Ban đầu cứ tưởng mẹ của Nhân Dụ – Bích Úc đã chết. Ai ngờ, bà vẫn còn sống (nhờ Tống Phẩm Ngạn bàn điều kiện với Tống Đạt Cơ). Sau nguyên 20 chương đầu toàn H với H… Cuối cùng cũng rõ chân tướng: Tống gia luôn có những đứa con cơ trí nhưng chết rất sớm. Sau đó hắn có đứa con hoàn hảo đầu tiên là Tống Luật. Từ đó ông biết được về “Bích tộc” – những người phụ nữ (đàn ông cũng ưu điểm hơn người, nhưng không được di truyền gen “xuất sắc”) có dung mạo đẹp như thiên tiên và có năng lực kỳ lạ.

Tống Phẩm Ngạn đến cuối mới hoá ra là người nguy hiểm hơn cả Tống Đạt Cơ. Hắn là con của 1 nữ nhân dị vực có năng lực thôi miên và Tống Đạt Cơ, là người có năng lực thôi miên nên Tống Đạt Cơ rất muốn hắn trở thành người thừa kế. Tống Phẩm Ngạn luôn khao khát tình thương của Bích Úc (hắn đã nhận đinh Bích Úc là mẹ từ lúc 3 tuổi) nên luôn ganh tị với cô, sau đó dần dần thành ham muốn chiếm hữu.

Ngoài những khúc H ra, truyện không mấy đặc sắc. Cốt truyện cũng khá ổn nhưng có lẽ do đoản văn 27 chương thôi nên triển khai không tốt chăng? Khúc cuối chỉ là kể lại cùng H. Mọi chuyện được giải quyết quá dễ dàng. Kết thúc cũng không nói về Tống Đạt Cơ và Bích Úc.

Cho 1/5 điểm. Mình cũng đọc nhiều truyện sắc rồi, nhưng truyện này là truyện tệ nhất!

Thể loại: cổ đại, xuyên không,hài, np, nữ chính hồ đồ

Truyện hài thiệt, mình thấy truyện khá được đấy chứ. Mình coi mà cười như điên, đặc biệt là càng về sau :3 Đối với mình thì truyện này không nhảm chút nào. Mặc dù văn phong vẫn chưa tốt lắm, nội dung không biết do thiếu hay do tác giả mà có chỗ thiếu thiếu. Ví dụ như chi tiết Hoàng thượng thả long châu xuống hồ có cá sấu, cá mập, nữ chính tình nguyện xuống nhưng không kể rõ quá trình nữ chính làm sao lấy được long châu mà đã nhảy qua đoạn sau rồi @@

Truyện này đọc giải trí cũng được, hài, sủng, nữ chính lạ, không những không đẹp giống như những nữ chính khác mà còn là “thiên hạ đệ nhất xấu nữ” nữa chứ ! Mặc dù truyện này có hơi ảo diệu, văn phong vẫn còn khá teen, chưa hoàn hảo nhưng mình vẫn sẽ đọc lại (nếu gu thưởng thức sau này không thay đổi). Hi vọng có thêm ngoại truyện để nêu rõ 1 số chi tiết:

– Công chúa sao lại phải giả mang thai ?

– “Tiểu bại hoại” cuối cùng ra sao ? Ai nuôi nó ?

– Có thể thấy Đại phương trượng cùng Công Tôn Hiệp đều thích nữ chính nhưng cả 2 đều từ bỏ. Phương trượng thì chắc do xuất gia rồi, còn Công Tôn Hiệp thì do nữ chính “bỗng dưng” đẹp quá (chắc lúc này nữ chính đã đẹp lại rồi chăng) ? Mình hơi không hiểu khúc nói về Công Tôn Hiệp nhưng vẫn mong nữ chính có thể thu 2 người này vào hậu cung :3

Có 1 nhân vật đã bị quên lãng là mỹ nam tử con của Tiên hoàng đế, đến khúc cuối cũng không thấy nhắc đến. Rốt cuộc anh này có tham gia vào hậu cung của chị hay không ? Hay vẫn tiếp tục ám sát hoàng đế và giành ngôi vị ???

Cho truyện này 3/5 điểm, đáng lẽ mấy truyện có nhiều thắc mắc còn đọng lại thì mình sẽ không đọc lại nhưng vì giọng văn hài hước, không có nữ phụ độc ác, nữ chính “xấu lạ” nên mình sẽ đọc lại!

Thể loại: hiện đại, np, loạn luân, sắc, sủng

Lão thái gia qua đời, Đại ca lên làm gia chủ, Hắc Huyền Ngọc không có quan hệ ruột thịt với Hắc Huyền gia, nên cảm thấy cô đơn, lạc lõng, phải cuốn gói ra khỏi nhà. Cũng may, có Thất ca (Hắc Huyền Thiên) và Bát ca (Hắc Huyền Tú) đưa tay cứu giúp. Ai dè đâu 2 người lại là sói đang đói khát =)

Chương 50 có đoạn viết là ba của Huyền Ngọc (ba ruột) không muốn cưới vợ nên ông nội đã phải kêu người “dịch dung” tham gia hôn lễ. Mình thắc mắc vì sao editor lại không chọn từ hoá trang, thay vì dịch dung nhỉ ?

Đoạn ông nội của Huyền Ngọc giải thích vì sao gia tộc Sơn Bản lại bị dính lời nguyện “loạn luân” hơi ảo … Mình nhớ là mình đang đọc hiện đại chứ không phải huyền huyễn …

Ban đầu chỉ có 2 anh em Huyền Thiên – Huyền Tú thôi. Sau đó, Sơn Bản Triệt Nhất đỡ đạn cho Huyền Ngọc và hôn mê và sau đó bị mất trí nhớ (mình không biết có thật mất trí không, hay là ổng cố tình vì khúc đó là hết, xong chuyển qua ngoại truyện cũng không nhắc đến).

Thường thường nam chính rất ít khi bị dìm, nam chính của truyện này cũng vậy. Ai cũng giỏi giang, ai cũng thiên tài, ai cũng chung tình. Chỉ có mỗi nữ chính không có gì đặc sắc cả. Ban đầu dù biết rõ Thiên và Tú không phải là anh ruột của cô nhưng cô vẫn không chấp nhận họ. Tính cách của cô nhu không ra nhu mà cường không ra cường, mình không thích tính cách của nữ chính Huyền Ngọc. Tuy mình hiểu Huyền Ngọc bị nuôi ở nhà, không được tiếp xúc với nhiều người nên hơi e dè, sợ hãi (mình cũng không thấy sợ hãi gì cả, đó là tác giả viết như vậy), nhưng đi học mà bị Lâm tiểu thư đó xé váy xé áo mà không làm gì được cả. Mình thấy hơi thánh mẫu, hơi vô dụng.

Đoạn cuối có khúc 4 người cùng làm… Tội nghiệp đứa bé không có ba mẹ quan tâm quá chừng …

Cho truyện này 2.5/5 điểm thôi. Truyện ngoại trừ sắc ra thì không có gì đặc sắc cả.

Thể loại: hiện đại có cả huyền huyễn, nam nữ cường, np, nữ chính tàn nhẫn, trùng sinh

Truyện này yy nữ chính rất nhiều. Một cô bé 7 tuổi mà đánh được thanh niên (tầm 16, đôi mươi) cũng hơi kỳ kỳ, dù hồi trước có là đặc công đi chăng nữa! Mình nhận thấy nó là 1 điểm vô lý của truyện! Thêm nữa, 7 tuổi mà lại học chung với 13 tuổi sao? Có mấy bạn không thích yy nên không đọc. Cá nhân mình nhận thấy truyện có điểm vô lý nhưng không quá quan trọng nên mình cũng không quan tâm lắm, đơn giản vì, điểm vô lý đó không làm hỏng mạch truyện. Có 1 số truyện khác có những tình tiết vô lý làm truyện trở nên khó hiểu, cụt ngủn (như kiểu viết văn mà không ghi dàn bài trước nên thành ra lộn xộn, đoạn sau như giẫm lên đoạn trc vậy đó!). Cho nên, dù truyện này có tình tiết yy vô lý nhưng mình không coi đó là điểm trừ.

Điểm cộng là nữ chính cực kỳ bưu hãn, cường đại, mạnh mẽ, ra tay quyết liệt. So với dạng nữ chính thảo mai, bạch liên hoa, tiểu bạch thỏ chuyên môn phá team thì nữ chính dạng này tuyệt vời hơn hẳn (mặc dù có ác quá :v )

Điểm cộng nữa là thể loại hiện đại mà còn có huyền huyễn nữa =)) Trước giờ mình toàn đọc huyền huyễn trong cổ đại không à… Đây là 1 sự mới mẻ đối với mình. Mình không cảm thấy ảo gì cả, thấy nó lạ :3 Truyện gom đủ từ tu chân (pháp thuật) tới vampire luôn =))

Truyện này như 1 nồi lẩu thập cẩm, có bi, có ngọt, có đẫm máu, có tu chân… Mình lướt cũng nhanh nên không nhớ rõ nữ chính đã trả thù tên người yêu đáng ghét ở kiếp trước chưa (chắc là rồi, vì nữ chính ác vậy mà :3). Nhưng khúc cuối có hơi vội, không biết có thiếu ngoại truyện không ?

Thất Nguyệt xuất hiện chớp nhoáng rồi lại thôi trong khi TN là bạn chí cốt của nữ chính Ngọc Tình ở kiếp trước. Âu Dương Nguyệt cũng xuất hiện và tiện tay giúp NT vài lần nhưng không thấy nhắc gì tới nhân vật này trong kết cả. Phác Vũ lật đổ chính quyền nhanh nhỉ (tác giả lướt qua phần này luôn, nhưng làm vậy thì truyện mất hay). Được cái là mấy người ác đều phải chết cả, nhân quả cả! Và không có nữ phụ độc ác nào gây sóng gió được cho chị nữ chính :> Bất quá, nữ chính khá bảo thủ, không thích người phản bội, đa tình nhưng bản thân lại đa tình. Nhưng theo mình nghĩ, con người luôn ích kỷ như vậy mà!

Cho truyện này 4/5 điểm.

Thể loại: cổ đại, xuyên không, hơi sắc, np, nữ tôn, có chút hiểu lầm, nam nữ cường, sủng, thê nô

Cốt truyện hay, tác giả viết rất tốt nhưng editor đã phá hỏng tác phẩm. Truyện bị edit khá ngang (không phải toàn bộ truyện nhưng nhiều phần), đọc riết cũng quen nhưng hơi giống bản convert. Thấy tội cho 1 tác phẩm hay… Sao không có ai edit lại truyện này nhỉ ?

Về nội dung, truyện này yy, buff nữ chính. Nữ chính ở hiện đại chỉ là diễn viên thôi nhưng tài nghệ đều đủ cả, với lại hơi may mắn quá…! Nhưng cá nhân mình, đã là truyện thì mình không để ý lắm về việc truyện có yy quá hay không nên mình vẫn thấy truyện khá ổn!

Kết thúc có nói về Đồng Đồng nhưng lại không nói tại sao Vũ Nhi chết? Ai bắn phát đạn đó? Chỉ nói là không phải do Đồng Đồng làm nhưng không nêu rõ… Với lại, diễn viên thì có thù hằn gì tới nỗi bị bắn? Hay chỉ do lạc đạn?

Truyện này đúng là thể loại mình thích, nam nữ đều cường, không có nhiều tiểu tam tiểu tứ (đặc biệt là mấy nữ phụ). Có chút ngược tâm ở chi tiết hiểu lầm Hoa Trầm Hương, nhưng sau đó mấy chương là được hoá giải rồi, còn lại đều sủng hết (ngược nam – thê nô).

Phải chi có thêm ngoại truyện về Long Nhi, ví dụ như về quá khứ của Long Nhi: tại sao bị hại, Long Nhi trên đó là ai; về lão tổ tông; về người mà Tinh Nhi yêu và tại sao Tinh Nhi lại phản? Truyện còn vài chỗ thiếu sót nhưng vì đây là thể loại mình yêu thích, với lại những điểm thiếu sót đó không làm truyện khó hiểu hay kết cụt ngủn, nên mình bỏ qua. Với lại thể loại này hiếm quá, bỏ thì tội vì nó không quá tệ!

Cho 4/5 điểm nếu không tính đến văn phong của editor.

Thể loại: cổ đại (nguyên thuỷ), xuyên không, dị giới, sắc, np, nhân thú, sủng

Truyện cũng được, nhẹ nhàng, đọc giải trí khá ổn, bạn nào có khẩu vị nặng chút (thích H, thịt) thì chọn đọc truyện này khá okay. Có điều tác giả viết nữ chính là đặc công hiện đại, vậy mà xuyên đến thế giới thú nhân thì lập tức trở thành 1 cô gái yếu đuối. Tuy mình khá hiểu lập luận của tác giả là nữ chính gặp người thú cao to hơn mình rất nhiều không khỏi bị yếu thế hay đơn giản là nữ chính dù gì cũng là phụ nữ nên cần được bảo vệ. Nhưng sau này tính cách nữ chính được xây dựng yếu thế quá, tuy cũng có nhiều lúc hữu ích nhưng mình không hài lòng lắm. Truyện này đọc giải trí thôi, không có cao trào gì.

Cho 3/5 điểm nhờ thể loại np, sắc, sủng, xuyên về thời không lạ…

Thể loại: cổ đại, xuyên không, nam nữ cường, np, huyền huyễn, tu chân

Dạ Mị x Phàm Trần, Thượng Quan Sở Hàn, Nam Cung Ly, Tử Thần, Đông Phương Hi

Mình đọc truyện này cách đây hai năm. Hai năm trước đã có nhiều bình luận chê truyện lan man, dài dòng, nhàm chán. Thế nhưng, mình lại có quan điểm trái ngược. Vì vậy, hôm nay mình đọc lại để xem bản thân có còn thích truyện này hay không.

Nữ chính Dạ Mị xuyên đến cổ đại vào thân xác của hoàng hậu nương nương Thượng Quan Nhã Nhi – người hiện đang sống ở lãnh cung. Thượng Quan Nhã Nhi thích “ngựa đực” Hiên Viên Thương nên mới tiến cung. Ai ngờ, người Hiên Viên Thương sủng ái lại là Như quý phi Trần Tinh Như – đệ nhất tài nữ – nổi tiếng là người dịu dàng, thiện lương. Đương nhiên, nàng ta cũng như bao hình tượng nữ phụ khác: giả vờ dịu dàng thôi, bên trong lại độc ác.

Sau khi xác định được thân phận và tình huống của bản thân, Dạ Mị quyết định rèn giũa thân thể này. Tình cờ nàng mở được chiếc vòng không gian và bái Phong Linh Tử làm sư phụ. Nàng hứa sẽ giúp hắn khôi phục bang phái.

Ban đầu Dạ Mị không thích Hiên Viên Thương vì sự “ngựa đực” của hắn. Thế nhưng, sau đó nàng “đột nhiên” có tình cảm với hắn sau nhiều lần bị hắn “thả thính” :v Các bạn thấy mình dùng từ ngữ châm biếm như vậy có thể hiểu rằng mình không thích việc tình cảm của Dạ Mị và nam phụ phát triển nhanh như vậy. Đúng thế, mình cảm thấy quá đột ngột. Từ lúc xuyên đến cho tới lúc gặp mâu thuẫn giả chết rời đi chỉ vỏn vẹn 20 chương thôi. Điều này thật không phù hợp với tình tính lạnh nhạt cùng nghề nghiệp sát thủ của Dạ Mị ở kiếp trước.

Sau khi biến cố xảy đến, mười năm sau, Dạ Mị xuất quan và bắt đầu phát triển môn phái. Nàng gặp lại Hiên Viên Thương, Hiên Viên Ngọc, Phàm Trần, Sở Hàn và gặp Tử Thần (đệ tử do Thuý Y mang về), Đông Phương Hi (một tu chân giả tự do, có tu vi cao).

Có thù với tu ma giả và Ma tôn, Dạ Mị cùng với ba phu quân (Tử Thần, Phàm Trần, Sở Hàn) và Đông Phương Hi đến Tuyết Liên quốc tìm tung tích của đám người kia.

Hoá ra, Dạ Mị là chiến thần trên thiên giới. Kết thúc HE, Dạ Mị cùng năm vị phu quân lấy lại ký ức và về lại thiên giới, Dạ Mị cũng xin dẫn theo Thuý Y. Ma vương bị giết, thế giới hoà bình.

Vì truyện có 77 chương thôi nên tình cảm của các nhân vật phát triển khá nhanh. Hiên Viên Thương yêu Dạ Mị khá nhanh. Phàm Trần có tình cảm với Dạ Mị từ mười năm trước. Sau khi được Phàm Trần nói về thân thế của Dạ Mị, Sở Hàn xác định rằng hắn thích nàng chứ không phải Nhã Nhi. Thuý Y đưa một nam nhân mắt tím tên là Tử Thần về môn phái (mắt tím bị coi là yêu nghiệt). Hắn cũng rất nhanh yêu Dạ Mị. Nam Cung Ly cũng yêu nàng từ mười năm trước. Đông Phương Hi cũng nhất kiến chung tình. Ngay cả con trai của ma vương cũng yêu thích nàng khá nhanh. Tình cảm của nữ chính với các nam chủ đến khá nhanh, làm mình có cảm giác người nào nữ chính cũng có thể yêu được vậy.

Các bạn đừng nói là do mình đang xem np nên phải chịu. Có nhiều truyện np rất có tâm, có khi tới cuối truyện các nhân vật mới nhất thê đa phu, có nhiều truyện phải trải qua đoạn tình cảm dài… Vậy mới hợp lý chứ!

Truyện chỉ có 77 chương thôi nên không lan man, dài dòng gì đâu! Mình còn đang thắc mắc vì sao truyện lại thiếu muối như vậy đó @@ Truyện nhạt, không để lại mấy ấn tượng, cảnh H cũng chẳng có. Truyện chỉ để xem giải trí thôi, chứ chẳng có gì đặc sắc cả. Văn phong của truyện không tốt lắm nhưng vẫn chấp nhận được. Cốt truyện dễ đoán nhưng vì nó ngắn nên đọc cho vui thì cũng ổn. Mình đọc chủ yếu vì mình thích nữ cường và np thôi :3

Truyện có nhiều điểm chưa tốt, nhưng được một cái là nữ chính cường lắm. Có thù tất báo, còn ra tay ngoan tuyệt, đúng kiểu mình thích :3

Có bạn nói không thấy tội cho Hiên Viên Thương, có bạn lại thấy tội nghiệp. Bạn nào cũng có cái lý riêng cả. Hiên Viên Thương lấy mạng của bản thân để đổi mạng cho Dạ Mị là sự thật, nhưng Hiên Viên Thương lừa gạt tính kế Dạ Mị cũng là sự thật. Bên ủng hộ cho rằng Dạ Mị với Thượng Quan Diệu Tổ chỉ là tình thân chốc lát (Dạ Mị chỉ mới xuyên không tới) nên Hiên Viên Thương vì Dạ Mị đổi mạng là đã đủ rồi. Bên phản đối thì cho rằng Hiên Viên Thương chọn giang sơn, tính kế Dạ Mị, gián tiếp hại chết Thương Quan Diệu Tổ nên làm vậy là “đáng” lắm.
Riêng mình thì thấy bình thường (phe trung lập), mình không tiếc nuối cho
hắn nhưng cũng không lên án hắn. Mình thấyhắn đã trả nợ đủ rồi.

Nhân tiện, bạn nào không thích np thì click back nha. Chứ đừng nhảy vào rồi lại than trời vì nữ chính không sạch.

Cho truyện này 2.5/5 điểm.

Thể loại: cổ đại, xuyên không, np

Hay quá chừng luôn… Thích truyện np 1 nữ nhiều nam từ khi đọc truyện này. Truyện này có H nhẹ nhưng không quá biến thái. Ước gì có thêm ngoại truyện về Phi Ngạo… xem hắn dụ dỗ con gái nhà lành thế nào :3

Truyện không chê vào đâu được,tại sao nam có nhiều vợ được mà nữ không có nhiều chồng được?? Bình đẳng đi chứ… :3

Cho 5/5 điểm.

Thể loại: cổ đại, xuyên không, nữ cường, np, dị giới

Truyện thuộc thể loại np (nhất thê đa phu) nên có 10 “đồng nam chính” là U Minh, Phi Dạ, Bạch Ngân, Diệp Tử Long, Tề Thiên Sách, Tần Mộ Ngôn, Mục Nhạc Ca, Nguyệt Tiêu Nhiên, Tô Ngọc Cẩn, Triển Nhan. Thật ra nam nhân nào gặp Thiên Tung cũng đều yêu mến nàng cả, vậy nên mình không ai là nam chính ai là nam phụ. Nhưng 10 người kể trên là 10 người ở bên Thiên Tung lúc cuối truyện, nên mình cho rằng họ là nam chính. Mình tính không cho Triển Nhan vào danh sách, vì nhân vật này chẳng làm gì nhiều cho Thiên Tung cũng chẳng có nhiều khúc tình cảm với Thiên Tung, đáng lẽ mình tính cho 2 huynh đệ Bạch Tử Nhan – Bạch Tử Du vào nhưng khúc kết mình không thấy nhắc nữa nên thôi :v

Mỗi soái ca có 1 vẻ riêng nhưng đáng yêu nhất chắc là Bạch Ngân cùng U Minh.

Truyện hay, khá yy nhưng mình thích :3 Truyện không viết H nên không gây phản cảm, cả truyện này lẫn truyện Ngồi hưởng tám chồng mình đều rất thích. Kết thúc HE nhưng chưa hoàn hảo lắm vì Thiên Tung chỉ mới tỉnh lại và nói được vài câu là hết truyện, tác giả nên cho thêm ngoại truyện thì sẽ tốt hơn. Ngoài ra, có vài chi tiết về huyết chú cũng như về Lân Nhi được thêm vào nhưng không có tác dụng gì hết, chắc tác giả quên rồi.

Cho 4/5 điểm thôi do những thiếu sót đó.

Thể loại: cổ đại, hài, np

Truyện có cách hành văn hay. Dù là truyện np nhưng không hề gây phản cảm, không chú trọng về H.

Mình dừng tại chương 57 (hơn 1 nửa truyện rồi). Mình chỉ biết sơ là nữ chính đã bị phế, thông minh nhưng giả ngốc, có vẻ mờ nhạt quá so với các nam chính…

Truyện khá hài. Mình drop ngang không phải vì truyện không hay mà vì kiểu truyện nhẹ nhàng như thế này không hợp với mình. Mình cũng từng cày thử bộ “Dám kháng chỉ, chém!”, truyện này cũng không hợp gu của mình lắm, dù nhiều người khen hay. Truyện Lão gia có hỷ này còn nghiêng nhiều về điền văn nữa, truyện quá nhẹ nhàng rồi 😦 Mình thích truyện gây cấn, âm mưu trùng trùng hơn.

Cho 5/5 điểm dù mình chưa đọc hết, các bạn cứ đọc thử nha.

Thể loại: hiện đại, np, truyện teen, nữ phụ văn, sủng

Truyện tạm được. Tác giả khá dễ thương, nhưng có 1 số người khó tính thì sẽ không thích tác giả cứ nói vào như vậy. Cá nhân mình thì thấy không sao. Mình thấy thể loại là truyện teen nên mình đã chuẩn bị tâm lý rằng truyện có thể không hoàn hảo, nên mình cũng không có thất vọng gì cả.

Truyện hiện đại mà np thì mình chưa gặp bao giờ, nên mình cho là cốt truyện khá mới lạ (đặc biệt là phần hư cấu gần cuối :3).

Có điều tác giả viết khá non tay (không phải do giọng văn vì truyện này là truyện teen nên giọng văn không được như truyện ngôn tình là đúng rồi), mà là do nội dung. Mình hiểu tác giả giống mình, không thích truyện có tiểu tam tiểu tứ nên không viết về tranh giành tình cảm. Nhưng tình cảm các nam chủ dành cho Mạc Linh quá nhanh chóng nên tạo sự khiên cưỡng. Nếu tác giả cho vài tình huống để củng cố tình cảm thì sẽ làm người đọc cảm thấy hợp lý hơn. Có lẽ vì nam chủ toàn hoàn hảo, truyện này lại là truyện sủng không có chút ngược nào, cuộc sống rất suôn sẻ nên mình có chút cảm giác “unbelievable” :3 Ngay cả Bạch Liên Hoa cũng là người tốt chứ không giả tạo.

Thể loại np hiện đại này mình chưa gặp truyện nào cả, có gặp thì toàn gặp truyện thịt không mà chẳng có tí nội dung nào nên mình không thích. Tuy truyện không hoàn hảo, nhưng mình biết tác giả đã rất cố gắng.

Thêm một điểm trừ nữa: Mạc Linh sau khi bị bỏ thuốc thì mất trí nhớ, không nhớ ai cả. Sau đó vài chương thì nhớ lại nhưng lại không nhớ chuyện đã xảy ra sau khi mất trí (lần thứ nhất) và đương nhiên cả chuyện bị bỏ thuốc. Vì tác giả viết ngắn nên mình không bỏ sót chương nào (trừ phiên ngoại do mình không có pass), nhưng tới kết truyện thì nữ chính chẳng có vẻ gì là sẽ nhớ ra mà chỉ đọc nhật ký để biết thôi, hay do tác giả quên mất chỗ đó rồi @@

Thêm nữa, lúc Ken xxx cùng nữ chính và phát hiện rằng cô không còn là xử nữ, Ken đã có ý muốn tìm ra “người đó” (và có lẽ sẽ xử lý hay làm gì đó) nhưng cuối cùng cũng không thấy nhắc tới.

Còn một điểm nữa, đám cháu đấu đá nhau cỡ nào không biết, nhưng té ra mấy gia gia lại thân nhau (dù độc mồm xiên xỏ nhau nhưng chỉ do tính trẻ con chứ không có thù hằn gì cả). Nhưng mà tại 1 chương nào đó, tác giả lại viết Lâm bang chủ (không nhớ tên) bị bỏ thuốc với nữ nhân bang đối địch. Người bị bỏ thuốc là Mạc Linh, chẳng lẽ Mạc Linh là người của bang đối địch? Mình không thấy tác giả giải thích rõ khúc này. Thật ra chương đó có 1 nữ phụ lẳng lơ, bị đẩy cho đàn em của Lâm bang chủ nhưng không biết mà cứ tưởng rằng bản thân được xxx với Lâm bang chủ. Mình đã từng nghĩ “nữ nhân bang đối địch” có lẽ là nữ nhân này, nhưng nghĩ lại thì nữ nhân này không “bị” bỏ thuốc với Lâm bang chủ cũng như Lâm bang chủ trước giờ đều sạch nên có lẽ không phải. Tác giả hơi sai sai chỗ này!

Nói chung, tác giả có ý tưởng tốt nhưng giống như làm văn không có dàn ý nên nội dung không tốt lắm. Có vài chi tiết không cần thiết nên lược bỏ hoặc thay đổi (về mất trí nhớ hay về mấy lão gia gia…), có vài chi tiết nên được khai thác thêm (Ken đấu với Lâm bang chủ hay Ken đấu với Bạc tổng hay Ken đấu với Hoàng gì đó…). Tác giả cho nam nhiều và hoàn hảo như vậy nên cho họ tranh tài trước khi để họ đưa ra hiệp định ngầm thì sẽ logic hơn vì chẳng có người nào tự dưng muốn chia sẻ tình yêu cùng người khác cả…

Cho 1/5 điểm. Bạn nào muốn đọc truyện nhẹ nhàng, cực sủng thì đọc bộ này để giết thời gian cũng vẫn ổn.