Tại sao những bệnh nhân yếu sức lại được truyền trực tiếp dung dịch glucozơ

Bài viết được tư vấn chuyên môn Bác sĩ chuyên khoa I Trần Thị Ngát - Khoa Ngoại tổng hợp - Bệnh viện Đa khoa Quốc tế Vinmec Đà Nẵng.

Truyền dịch cho bệnh nhân là điều đầu tiên cần thực hiện trước bất kỳ cuộc phẫu thuật nào. Duy trì đường dịch truyền tĩnh mạch có ý nghĩa vô cùng quan trọng, giúp cấp cứu khi có diễn biến bất thường và bù lại lượng máu bị mất.

Mục đích chính của việc dùng những dung dịch truyền tĩnh mạch trong chuyên khoa gây mê hồi sức là nhằm duy trì đường truyền tĩnh mạch, đảm bảo hồi sức cho bệnh nhân trong các ca phẫu thuật, nhất là các trường hợp cần hồi phục lại thể tích tuần hoàn.

Hiện nay có hai nhóm dung dịch truyền tĩnh mạch được dùng phổ biến tại khoa gây mê hồi sức là: Dịch truyền tinh thể và Dung dịch keo. Trong đó lại chia thành nhiều loại nhỏ khác nhau. Việc chọn lựa các dung dịch này để sử dụng cần phải dựa vào những yếu tố sau:

  • Tính chất sinh hóa;
  • Dược động học;
  • Dược lực học;
  • Tác dụng phụ của dung dịch;
  • Hoàn cảnh sử dụng.

Tại sao những bệnh nhân yếu sức lại được truyền trực tiếp dung dịch glucozơ

Truyền dịch tĩnh mạch trong gây mê hồi sức là việc làm bắt buộc

Thành phần gồm 154 mmol Na+ và 154 mmol Cl-, áp lực thẩm thấu 308 m0sm/l. Natri là ion chủ yếu của dịch ngoại bào, tạo ra 90% áp lực thẩm thấu của khoang. Truyền Na+ là cần thiết trong trường hợp giảm thể tích tuần hoàn. Dung dịch NaCl 0,9% khi cung cấp vào máu chỉ giữ lại 25% thể tích trong lòng mạch.

Thành phần của dung dịch bao gồm 130 mmol/l Na+, 4 mmol/l K+, 1 - 3 mmol/l Ca++, 108 mmol/l Cl- và lactat 28 mmol/l, áp lực thẩm thấu 278m0smo/l. Dung dịch này khi truyền vào máu chỉ giữ lại trong lòng mạch 19% thể tích truyền.

  • Dung dịch ngọt đẳng trương (glucose 5%)

Mỗi 100 ml dung dịch có 5,5 gam glucose, chuyển hóa trong cơ thể tạo ra 20 Kcal, áp lực thẩm thấu là 278 m0sm/l.

Nhìn chung, truyền dung dịch tinh thể đẳng trương có ưu và nhược điểm sau:

  • Ưu điểm: Có thể dùng cho tất cả trường hợp giảm thể tích tuần hoàn mà không ảnh hưởng đến quá trình đông máu, không có nguy cơ dị ứng, dễ pha chế và giá thành rẻ;
  • Nhược điểm: Tăng thể tích huyết tương kém, thời gian lưu giữ trong lòng mạch ngắn, thể tích bù phải gấp 3 - 4 lần thể tích máu mất, dễ dẫn đến nguy cơ phù kẽ, nhất là phù não và phổi ở những người bị giảm thể tích tuần hoàn nặng.

Tại sao những bệnh nhân yếu sức lại được truyền trực tiếp dung dịch glucozơ

Dung dịch ngọt đẳng trương (glucose 5%) dùng trong truyền tĩnh mạch

2.2. Dịch truyền tinh thể ưu trương

Nồng độ NaCl 3%, 5%, 7,5%, 10%, thời gian lưu giữ ở trong khoang mạch máu khoảng 1 giờ. Các dung dịch này rút nước từ các tế bào gần khoang mạch máu và khoang gian bào, có tác dụng tăng thể tích huyết tương cao. Dịch NaCl ưu trương giúp hồi phục thể tích tuần hoàn nhanh, làm tăng thể tích huyết tương, và cải thiện tiền gánh thất trái, đồng thời giảm hậu gánh.

  • Dung dịch ngọt ưu trương (glucose 10%)

Mỗi 100 ml dung dịch có 11 gam glucose, chuyển hóa trong cơ thể tạo ra 40 Kcal, và áp lực thẩm thấu là 55 m0sm/l. Lưu ý, khi không có chỉ định đặc biệt thì không nên truyền glucose cho các đối tượng có nguy cơ thiếu máu não.

3.1. Dung dịch keo tự nhiên

Albumin là dung dịch keo tự nhiên có nguồn gốc từ người, được xem như là dung dịch truyền tĩnh mạch. Albumin chiếm khoảng 70% áp lực keo và 55% protein huyết tương - một thành phần quan trọng của huyết thanh, trọng lượng phân tử là 69 kDa.

Dung dịch Albumin được sử dụng có nồng độ 4% (dạng keo thấp hơn huyết tương) và 20% (dạng keo ưu trương hơn huyết tương). Thời gian bán thải của albumin là 18 ngày, tương ứng thời gian hệ thống lưới võng nội mô thoái hóa. Ở người thường, khả năng gia tăng thể tích huyết tương rơi vào khoảng 18 - 20 ml/gr.

Tại sao những bệnh nhân yếu sức lại được truyền trực tiếp dung dịch glucozơ

Truyền dung dịch keo cần theo chỉ định và người bệnh cần được theo dõi trong quá trình truyền

3.2. Dung dịch keo tổng hợp

Các dung dịch thuộc nhóm này và được phân định từng loại khác nhau tùy theo tính chất sinh hoá. Dựa trên cấu tạo của trọng lượng phân tử và chỉ số đa phân tán mà cũng được phân định thành từng loại. Các chất dạng keo này có dung môi là một dung dịch điện giải NaCl 0,9% hoặc Ringer Lactat.

Được pha chế từ các dung môi nuôi cấy vi khuẩn Lactobacillus leuconostoc mesenteroides, trọng lượng phân tử trung bình tính theo cân nặng của dextran. Chất này đào thải theo nhiều đường khác nhau cho thấy tính phức tạp dược động học. Sau khi truyền vào tĩnh mạch, phần lớn dung dịch đào thải qua thận, số khác đi vào khoảng kẽ, hoặc trở lại trong khoang mạch máu qua đường bạch huyết, hay được chuyển hoá trong một số cơ quan và sinh CO2. Thời gian bán thải trong huyết tương của dextran liên quan với chức năng của thận, cụ thể D40 là 2 giờ và D70 là 24 giờ.

Gelatin là những polypeptid từ thuỷ phân collagen xương bò. Chất này được chia thành 2 loại là: gelatin dung dịch được chuyển đổi (GFM) và gelatin có cầu nối urê (GPU). Trọng lượng phân tử theo cân nặng là khoảng 35 kDa, còn theo số lượng phân tử có hoạt tính thẩm thấu thì bằng 23 kDa. Những dung dịch này ít bị phân tán, ưu trương nhẹ, độ thẩm thấu keo gần bằng của huyết tương, không thay đổi ở nhiệt độ từ 4 - 20oC. Thời gian lưu giữ trong khoang mạch máu sau khi truyền khoảng 5 giờ, xấp xỉ 20 - 30% liều dùng đi qua khoang gian bào. Đào thải chủ yếu qua đường thận và không tích lũy ở mô.

  • Hydroxyethylamidon (HEA, HES)

Là các polysaccharid tự nhiên và được dẫn xuất từ ngô. Hydroxyethylamidon (HEA, HES) là dung dịch đẳng trương có trọng lượng phân tử 200.000 daltons, với dung môi là NaCl 0,9%. Thể tích huyết tương tăng từ 100% đến khoảng 140% thể tích được truyền, đào thải nhanh qua thận rồi ra nước tiểu. Thời gian bán đào thải khoảng 18 - 24 giờ. Trong lâm sàng, hay sử dụng HAES - Steril 6% hoặc 10%, mỗi lít chứa 60 hoặc 100g Poly (0,2 Hydroxy Ethyl) Starch. Liều tối đa không quá 2g/kg/ngày. Mỗi gram HEA ở trong khoang mạch máu giữ được 30ml nước.

Tại sao những bệnh nhân yếu sức lại được truyền trực tiếp dung dịch glucozơ

Dung dịch truyền Hydroxyethylamidon (HES)

Theo nguyên tắc, dung dịch tinh thể sẽ thích hợp khi giảm thể tích tuần hoàn mức độ nhẹ. Ngược lại, sử dụng rộng rãi dung dịch tinh thể đẳng trương với mục đích duy trì hoặc gia tăng thể tích huyết tương có nguy cơ dẫn đến phù kẽ.

Dung dịch keo cần được dùng phối hợp khi bị giảm thể tích tuần hoàn nặng, hoặc có kèm theo thay đổi tính thấm thành mạch. Chẳng hạn như trong trường hợp: nhiễm khuẩn, phù não, hay chạy tuần hoàn ngoài cơ thể.

Nhìn chung, vẫn ưu tiên dung dịch tinh thể (đẳng trương hoặc ưu trương) và dung dịch keo. Các loại dịch có nguồn gốc từ máu và chế phẩm của máu chỉ dùng khi có chỉ định cần thiết.

Việc chỉ định sử dụng các loại dung dịch khác nhau sẽ phụ thuộc vào đặc điểm dược động học, dược lực học và hoàn cảnh gây ra giảm thể tích tuần hoàn. Ngoài ra còn xét tới các tác dụng phụ của từng loại dịch. Một vài tác dụng phụ có thể kể đến như:

  • Thừa khối lượng máu lưu hành;
  • Pha loãng máu;
  • Ảnh hưởng đến quá trình đông máu và nguy cơ dị ứng (đặc thù từng loại dịch).

Cho đến nay, chưa có dung dịch truyền tĩnh mạch nào được xem là chỉ định phù hợp nhất với tất cả trường hợp giảm thể tích máu lưu hành. Vì vậy, tùy thuộc vào hoàn cảnh lâm sàng, nguyên nhân và điều kiện thực tế mà ekip gây mê hồi sức sẽ lựa chọn các loại dung dịch cho thích hợp.

Bệnh viện Đa khoa Quốc tế Vinmec là địa chỉ thăm khám, điều trị và phòng ngừa các bệnh lý. Khi thực hiện quy trình thăm khám, điều trị tại Vinmec, Quý khách hàng sẽ được đón tiếp và sử dụng cơ sở vật chất, hệ thống máy móc hiện đại đi kèm với các dịch vụ y tế hoàn hảo dưới sự chỉ dẫn, tư vấn của các bác sĩ giỏi, được đào tạo bài bản ở cả trong và ngoài nước.

Khách hàng có thể trực tiếp đến hệ thống Y tế Vinmec trên toàn quốc để thăm khám hoặc liên hệ hotline tại đây để được hỗ trợ.

XEM THÊM:

Bài viết được tư vấn chuyên môn bởi ThS.BS Vũ Tấn Phúc - Khoa Khám bệnh & nội khoa, Bệnh viện Đa khoa Quốc tế Vinmec Phú Quốc.

Khi có dấu hiệu sốt cao, chán ăn, cơ thể mệt mỏi, nhiều người nghĩ ngay tới việc truyền đạm (hay còn gọi là truyền dịch, truyền nước) để phục hồi sức khỏe. Tuy nhiên, việc tự ý truyền dịch có thể dẫn tới nhiều biến chứng khó lường như phù phổi, tim hay thậm chí là mất mạng do sốc phản vệ. Hãy tham khảo thông tin sau đây để biết truyền dịch là gì, cần chú ý những gì khi truyền đạm.

Truyền đạm là truyền các chất có lợi vào cơ thể để hỗ trợ điều trị bệnh hoặc phục hồi sức khỏe. Dịch truyền là các dung dịch hòa tan gồm nhiều chất khác nhau, có thể tiêm chậm hoặc truyền trực tiếp vào tĩnh mạch của người bệnh. Phần lớn dung môi sử dụng trong dịch truyền là nước cất. Ngoài ra, người ta còn có thể sử dụng một số loại dung môi khác để hòa tan dược chất.

Truyền đạm chủ yếu dành cho người bị suy kiệt hoặc mắc một số vấn đề về sức khỏe.

Tại sao những bệnh nhân yếu sức lại được truyền trực tiếp dung dịch glucozơ

Truyền đạm chủ yếu dành cho người bị suy kiệt hoặc mắc một số vấn đề về sức khỏe

Hiện, có trên 20 loại dịch truyền được chia thành 3 nhóm cơ bản là:

  • Nhóm cung cấp dưỡng chất cho cơ thể (glucose các loại 5%, 10%, 20%, 30% và các dung dịch chứa vitamin, chất đạm, chất béo). Nhóm này được sử dụng truyền đạm cho người suy nhược cơ thể, những đối tượng phẫu thuật, suy dinh dưỡng, không thể ăn được bằng đường miệng, hoặc không tiêu hóa được thức ăn,...
  • Nhóm cung cấp nước và các chất điện giải (dung dịch natri clorua 0.9%, lactate ringer, bicarbonate natri 1.4%,...) dùng cho bệnh nhân bị mất nước, mất máu khi bị tiêu chảy, ói mửa, bỏng, ngộ độc.
  • Nhóm đặc biệt (huyết tương tươi, dung dịch dextran, dung dịch chứa albumin, haes-steril, gelofusine, dung dịch cao phân tử,...) dùng trong các trường hợp bệnh nhân cần bù nhanh chất albumin hay lượng dịch tuần hoàn trong cơ thể.

Theo các chuyên gia, từng nhóm dịch truyền sẽ phù hợp với từng đối tượng khác nhau. Để tránh không xảy ra tai biến thì trước khi truyền đạm bệnh nhân cần được bác sĩ khám, xét nghiệm và kê toa phù hợp.

Bác sĩ cần xét nghiệm máu và làm nhiều thủ tục khác trước khi chỉ định truyền dịch cho bệnh nhân

Trong cơ thể của mỗi con người đều có các chỉ số trung bình trong máu, về các chất đạm, đường, muối, các chất điện giải,... Nếu một trong các chỉ số trung bình trên còn thấp hơn mức độ chỉ số bình thường cho phép thì lúc đó chúng ta mới bù đắp. Để quyết định bệnh nhân có cần truyền dịch hay không, các bác sĩ thường hay dựa vào các kết quả của xét nghiệm để thấy được trường hợp nào cần thiết và trường hợp nào chưa cần thiết để truyền bổ sung và số lượng bổ sung là bao nhiêu.

Trong một số trường hợp đặc biệt, dù chưa có kết quả xét nghiệm nhưng các bác sĩ vẫn phải cho bệnh nhân truyền đạm. Điều này xảy ra khi người bệnh bị mất nước (do nôn quá nhiều, tiêu chảy), mất máu, bị ngộ độc, suy dinh dưỡng nặng hoặc các bệnh nhân trước và sau khi phẫu thuật. Còn đối với những bệnh nhẹ thì tốt nhất không nên truyền dịch.

Nếu cơ thể bị mất nước nhưng vẫn ăn uống được thì truyền đạm không tốt bằng phương pháp bù nước qua đường uống. Cụ thể, truyền một chai glucose 5% chỉ tương đương với việc uống gần một thìa cà phê đường, truyền một chai dung dịch muối 9% chỉ như uống một bát canh nhạt.

Tại sao những bệnh nhân yếu sức lại được truyền trực tiếp dung dịch glucozơ

Bác sĩ cần xét nghiệm máu và làm nhiều thủ tục khác trước khi chỉ định truyền dịch cho bệnh nhân

Tự ý truyền dịch có thể gây ra những tai biến khó lường. Đặc biệt, không phải nhân viên y tế nào cũng biết cách ứng phó trước nguy cơ tai biến, dị ứng, sốc, nhiễm khuẩn, phù não,... ở bệnh nhân.

Một số người khỏe mạnh tự ý truyền dịch để bồi bổ sức khỏe cần đặc biệt thận trọng. Các biến chứng xảy ra khi tự ý truyền dịch có thể ở dạng nhẹ hoặc nặng. Trường hợp nhẹ, người bệnh bị sưng phù, đau tại vùng tiêm truyền hoặc chán ăn vì dung mao ruột thoái hóa. Trường hợp nặng, người bệnh có thể bị viêm tĩnh mạch, bị phù tim, thận vì cơ thể buộc phải tiếp nhận lượng dinh dưỡng và lượng nước quá lớn. Đặc biệt, có trường hợp bệnh nhân bị sốc phản vệ, tử vong sau khi tự ý truyền đạm.

Do vậy, về nguyên tắc, cần lưu ý tới những vấn đề sau khi có ý định truyền đạm cho cơ thể:

  • Bệnh nhân không được tự ý đến cơ sở y tế, quầy bán dược phẩm hoặc mời dược sĩ về nhà truyền dịch khi chưa được khám, xét nghiệm các chỉ số liên quan. Thay vào đó, người bệnh chỉ truyền đạm khi có chỉ định của bác sĩ xác định rõ tình trạng cơ thể của chúng ta cần loại dịch truyền gì, liều lượng bao nhiêu.
  • Nên truyền đạm ở những cơ sở y tế có các bác sĩ chuyên môn giỏi, có dụng cụ và thiết bị xử lý phù hợp khi xảy ra tai biến, phải kiểm tra hạn dùng bộ dây truyền và túi đựng.
  • Nên truyền dịch tại các cơ sở y tế lớn, có uy tín.

Tại sao những bệnh nhân yếu sức lại được truyền trực tiếp dung dịch glucozơ

Có trường hợp bệnh nhân bị sốc phản vệ, tử vong sau khi tự ý truyền đạm.

  • Trước khi truyền, cần cho chảy những giọt dịch đầu tiên ra ngoài để loại bỏ hết bọt khí trước khi cho dung dịch truyền vào mạch máu người bệnh.
  • Tuân thủ tuyệt đối các quy định trong truyền đạm về tốc độ, thời gian, liều lượng. Đồng thời, dụng cụ truyền dịch phải đảm bảo vô khuẩn tuyệt đối và bác sĩ phải thường xuyên theo dõi tình trạng của bệnh nhân.
  • Khi đang truyền dịch, nếu cơ thể có những biểu hiện bất thường như khó thở, rét run, phù chỗ tiêm,... bệnh nhân cần báo ngay cho nhân viên y tế để kịp thời xử trí, tránh những biến chứng nguy hiểm hơn.
  • Các cơ sở y tế phải có thuốc cấp cứu chống sốc để không may khi xảy ra tai biến có thể cấp cứu bệnh nhân kịp thời.
  • Khi cơ thể chán ăn, gầy yếu, người bệnh nên xem lại chế độ ăn uống, nghỉ ngơi, vận động. Trong trường hợp còn ăn uống được, thay vì truyền dịch, bạn nên bổ sung vào chế độ ăn các loại thực phẩm giàu dinh dưỡng như cá, thịt, trứng, sữa,... vì cách này tốt và an toàn hơn so với truyền đạm. Bởi vậy, với những người không quá suy yếu, còn hấp thu thức ăn qua đường tiêu hóa được thì ăn uống là cách bồi bổ cơ thể tốt nhất, vừa kinh tế, vừa an toàn.

Để được tư vấn trực tiếp, Quý Khách vui lòng bấm số 1900 232 389 (phím 0 để gọi Vinmec) hoặc đăng ký lịch trực tuyến TẠI ĐÂY. Tải ứng dụng độc quyền MyVinmec để đặt lịch nhanh hơn, theo dõi lịch tiện lợi hơn!

Khám sức khỏe định kỳ tại Vinmec: Bảo vệ bạn trước khi quá muộn!

XEM THÊM: