Thái nhân cách là gì

(Xem Rối loạn nhân dạng phân ly Rối loạn nhân dạng phân ly Rối loạn nhân dạng phân ly, trước đây được gọi là rối loạn đa nhân cách, là một loại rối loạn phân ly đặc trưng bởi 2 trạng thái nhân cách (hay còn gọi là người thay đổi, trạng thái tự thân... đọc thêm .)

Những rối loạn nhân cách nói chung là các hình thái lan tỏa và kéo dài về nhận thức, phản ứng, và liên quan đến việc gây ra tình trạng đau khổ đáng kể hoặc suy giảm chức năng. Các rối loạn nhân cách khác nhau đáng kể trong các biểu hiện của chúng, nhưng tất cả đều được cho là do sự kết hợp của các yếu tố di truyền và môi trường. Nhiều rối loạn dần trở nên ít trầm trọng hơn theo độ tuổi, nhưng những đặc tính nhất định vẫn có thể tồn tại ở một mức độ nào đó sau các triệu chứng cấp tính dẫn đến việc gợi ý chẩn đoán giảm đi. Chẩn đoán dựa vào lâm sàng. Điều trị bằng phương pháp trị liệu tâm lý xã hội và đôi khi điều trị bằng thuốc.

Đặc tính nhân cách đại diện cho các mẫu suy nghĩ, nhận thức, phản ứng và các mối quan hệ có tính chất tương đối ổn định theo thời gian.

Rối loạn nhân cách tồn tại khi những đặc tính trở nên rõ ràng, cứng nhắc, và không thích nghi làm suy giảm chức năng tương tác cá nhân và/hoặc công việc. Những sự không thích nghi xã hội này có thể gây ra những khó chịu đáng kể với những người có rối loạn nhân cách và những người xung quanh họ. Đối với những người có rối loạn nhân cách (không giống như những người khác tìm kiếm đến sự tư vấn), nỗi đau khổ do hậu quả của hành vi không thích nghi xã hội của bản thân thường là lý do họ tìm kiếm đến sự điều trị, hơn là bất kỳ sự không thoải mái nào với những suy nghĩ và cảm xúc của họ. Do đó, đầu tiên bác sĩ lâm sàng phải giúp bệnh nhân nhận thấy rằng đặc tính nhân cách của họ là gốc rễ của vấn đề.

Rối loạn nhân cách thường bắt đầu trở nên rõ ràng trong giai đoạn muộn ở độ tuổi vị thành niên hoặc giai đoạn đầu ở độ tuổi người lớn, và các đặc tính và các triệu chứng của chúng khác nhau đáng kể về mức độ kéo dài của chúng; nhiều trường hợp cần thời gian để giải quyết.

Diagnostic and Statistical Manual of Mental Disorders, Phiên bản thứ năm (DSM-5) liệt kê 10 loại rối loạn nhân cách riêng biệt Các Loại Rối Loạn Nhân Cách (Xem Rối loạn nhân dạng phân ly.) Những rối loạn nhân cách nói chung là các hình thái lan tỏa và kéo dài về nhận thức, phản ứng, và liên quan đến việc gây ra tình trạng đau khổ đáng kể hoặc... đọc thêm . Một số loại (ví dụ, rối loạn nhân cách chống đối xã hội, ranh giới) có khuynh hướng giảm hoặc được giải quyết theo độ tuổi; những rối loạn khác (ví dụ, rối loạn nhân cách ám ảnh nghi thức, loại phân liệt) ít có khả năng thuyên giảm hoặc giải quyết theo độ tuổi.

Khoảng 10% dân số nói chung và tới một nửa số bệnh nhân tâm thần ở các đơn vị bệnh viện và phòng khám có rối loạn nhân cách. Nhìn chung, không có sự khác biệt rõ ràng về giới tính, tầng lớp kinh tế xã hội và chủng tộc. Tuy nhiên, trong rối loạn nhân cách chống đối xã hội, nam giới gặp nhiều hơn nữ giới với tỉ lệ 6:1. Trong rối loạn nhân cách ranh giới, phụ nữ chiếm tỉ lệ lớn hơn nam giới 3:1 (nhưng chỉ ở các cơ sở lâm sàng chứ không phải ở dân số chung).

Đối với hầu hết các rối loạn nhân cách, tỉ lệ di truyền khoảng 50%, tương đương hoặc cao hơn nhiều so với nhiều rối loạn tâm thần điển hình khác. Tỉ lệ di truyền này đối ngược với giả thuyết chung rằng các rối loạn nhân cách là những khiếm khuyết về nhân cách chủ yếu hình thành bởi một môi trường bất lợi.

Chi phí chăm sóc sức khoẻ trực tiếp và các chi phí gián tiếp của việc mất năng suất lao động liên quan đến rối loạn nhân cách, đặc biệt là rối loạn nhân cách ranh giới và rối loạn nhân cách ám ảnh nghi thức, lớn hơn đáng kể so với các chi phí tương tự liên quan đến rối loạn trầm cảm điển hình hoặc rối loạn lo âu lan tỏa.

Các Loại Rối Loạn Nhân Cách

DSM-5 nhóm 10 loại rối loạn nhân cách thành 3 nhóm (A, B, và C), dựa trên các đặc điểm tương tự. Tuy nhiên, sự hữu ích lâm sàng của các nhóm này vẫn chưa được thiết lập.

Nhóm A được đặc trưng bởi tính kỳ quặc hoặc lập dị. Nhóm A bao gồm các rối loạn nhân cách sau đây với các đặc tính riêng biệt của từng rối loạn:

  • Paranoid Rối loạn nhân cách Paranoid (PPD) Rối loạn nhân cách paranoid được đặc trưng bởi một hình thái lan rộng của sự không tin tưởng và sự nghi ngờ không có lý do đối với người khác liên quan đến việc giải thích động cơ của họ như... đọc thêm : Không tin tưởng và nghi ngờ

  • Phân liệt Rối loạn nhân cách phân liệt (ScPD) Rối loạn nhân cách phân liệt được đặc trưng bởi một hình thái lan tỏa của sự tách rời và không quan tâm trong các mối quan hệ xã hội và một phạm vi giới hạn của cảm xúc trong mối quan hệ giữa... đọc thêm : Mất quan tâm đến người khác

  • Loại phân liệt Rối loạn nhân cách loại phân liệt Rối loạn nhân cách loại phân liệt được đặc trưng bởi một hình thái lan tỏa của sự khó chịu dữ dội và giảm khả năng cho các mối quan hệ gần gũi, do nhận thức và cảm nhận sai lầm, và do hành vi... đọc thêm : Ý tưởng và hành vi lập dị

Nhóm B được đặc trưng bởi tính kịch tính, xúc cảm, hoặc thất thường. Nhóm B bao gồm các rối loạn nhân cách sau đây với các đặc tính riêng biệt của từng rối loạn:

  • Chống đối xã hội Rối loạn nhân cách chống đối xã hội (ASPD) Rối loạn nhân cách chống đối xã hội được đặc trưng bởi một hình thái của việc không quan tâm đến hậu quả và quyền lợi của người khác. Chẩn đoán theo tiêu chuẩn lâm sàng. Điều trị có thể bao... đọc thêm : Thiếu trách nhiệm với xã hội, không tôn trọng người khác, lừa dối, và thao túng người khác vì lợi ích cá nhân

  • Ranh giới Rối loạn nhân cách ranh giới (BPD) Rối loạn nhân cách ranh giới được đặc trưng bởi một hình thái toàn thể về sự không ổn định và quá nhạy cảm trong các mối quan hệ giữa các cá nhân, sự mất ổn định về hình ảnh của bản thân, sự... đọc thêm : Không chịu được sự cô đơn và rối loạn điều chỉnh cảm xúc

  • Kịch tính Rối loạn nhân cách kịch tính (HPD) Rối loạn nhân cách kịch tính được đặc trưng bởi một hình thái phổ biến của sự xúc cảm quá mức và tìm kiếm sự chú ý quá mức. Chẩn đoán dựa theo tiêu chuẩn lâm sàng. Điều trị với liệu pháp tâm... đọc thêm : Tìm kiếm sự chú ý

  • Tự yêu bản thân Rối loạn nhân cách ái kỷ (Narcissistic Personality Disorder - NPD) Rối loạn nhân cách ái kỷ được đặc trưng bởi một hình thái phổ biến của sự tự cao, nhu cầu phải được nịnh nọt, và thiếu sự đồng cảm. Chẩn đoán theo tiêu chuẩn lâm sàng. Điều trị với liệu pháp... đọc thêm : Dựa trên sự rối loạn điều chỉnh, lòng tự trọng dễ bị tổn thương và sự tự cao

Nhóm C được đặc trưng bởi đặc tính lo âu hoặc sợ hãi. Nhóm C bao gồm các rối loạn nhân cách sau đây với các đặc tính riêng biệt của từng rối loạn:

  • Né tránh Rối loạn nhân cách né tránh (AVPD) Rối loạn nhân cách né tránh được đặc trưng bởi việc né tránh các tình huống xã hội hoặc tương tác có nguy cơ bị từ chối, phê bình, hoặc bị làm bẽ mặt. Chẩn đoán theo tiêu chuẩn lâm sàng. Điều... đọc thêm : Né tránh sự tiếp xúc giữa các cá nhân do tính nhạy cảm về sự bị từ chối

  • Phụ thuộc Rối loạn nhân cách phụ thuộc (DPD) Rối loạn nhân cách phụ thuộc được đặc trưng bởi một nhu cầu toàn thể, quá mức về việc cần được chăm sóc, dẫn đến hành vi phục tùng và bám víu. Chẩn đoán theo tiêu chuẩn lâm sàng. Điều trị bằng... đọc thêm : Tính phục tùng và nhu cầu phải được chăm sóc

  • Ám ảnh nghi thức Rối loạn nhân cách ám ảnh nghi thức (OCPD) Rối loạn nhân cách ám ảnh nghi thức được đặc trưng bởi một sự bận tâm lan tỏa về trật tự, chủ nghĩa hoàn hảo và sự kiểm soát (không có chỗ cho sự linh hoạt) mà cuối cùng làm chậm hoặc ngăn cản... đọc thêm : Chủ nghĩa hoàn hảo, cứng nhắc, và sự bướng bỉnh

Triệu chứng và Dấu hiệu

Theo DSM-5, rối loạn nhân cách chủ yếu là vấn đề của

  • Sự tự xác định bản thân

  • Những mối quan hệ cá nhân

Các vấn đề tự xác định bản thân có thể biểu hiện như một hình ảnh không ổn định về bản thân (ví dụ như có người dao động bản thân giữa sự tự tế hay sự xấu xa) hoặc là những điểm không nhất quán trong các giá trị, mục tiêu và ngoại hình (ví dụ như có người có tính tôn giáo sâu sắc khi ở nhà thờ, nhưng lại báng bổ và thiếu tôn trọng ở những nơi khác).

Những vấn đề liên quan đến tương tác cá nhân thường biểu hiện bởi sự thất bại trong việc phát triển hoặc duy trì các mối quan hệ gần gũi và/hoặc thiếu nhạy cảm với người khác (ví dụ, không thể đồng cảm).

Những người có rối loạn nhân cách thường có vẻ không nhất quán, bối rối và bực bội đối với những người xung quanh họ (bao gồm cả các bác sĩ lâm sàng). Những người này có thể gặp khó khăn trong việc biết ranh giới giữa chính họ và những người khác. Lòng tự trọng của họ cao hay thấp một cách không thích hợp. Họ có thể có các hình thức nuôi dạy con không phù hợp, tách rời, quá xúc cảm, lạm dụng, hoặc không có trách nhiệm, có thể dẫn đến các vấn đề về thể chất và tinh thần ở vợ/chồng hoặc con cái của họ.

Những người có rối loạn nhân cách có thể không nhận ra rằng họ có vấn đề.

Chẩn đoán

  • Tiêu chuẩn lâm sàng (DSM-5)

Một khi các nhà lâm sàng nghi ngờ có một rối loạn nhân cách, họ đánh giá các khuynh hướng nhận thức, cảm xúc, tương tác cá nhân và hành vi sử dụng các tiêu chuẩn chẩn đoán cụ thể. Có nhiều công cụ chẩn đoán tinh vi và thực nghiệm hơn dành cho các chuyên gia lâm sàng chuyên sâu hơn.

Chẩn đoán rối loạn nhân cách đòi hỏi những điều sau đây:

  • Một hình thái dai dẳng, không có tính mềm dẻo, mang tính xâm phạm về các đặc tính không thích nghi liên quan đến 2 trong số những điều sau đây: nhận thức (các cách hoặc nhận thức và giải thích về bản thân, những người khác và các sự kiện), tính xúc cảm, chức năng tương tác cá nhân và kiểm soát xung động

  • Khó chịu hoặc sự suy giảm chức năng đáng kể là kết quả từ hình thái không thích nghi

  • Tính ổn định và khởi phát sớm (trong giai đoạn thanh thiếu niên hoặc đầu giai đoạn trường thành) của hình thái

Ngoài ra, phải loại trừ các nguyên nhân khác gây ra các triệu chứng này (ví dụ như rối loạn sức khỏe tâm thần khác, sử dụng chất, chấn thương đầu).

Đối với các rối loạn nhân cách được chẩn đoán ở những bệnh nhân <18 tuổi, hình thái phải kéo dài từ 1 năm trở lên, ngoại trừ rối loạn nhân cách chống đối xã hội, không thể chẩn đoán ở bệnh nhân <18 tuổi.

Vì nhiều bệnh nhân rối loạn nhân cách thiếu sự thấu hiểu về tình trạng của họ nên bác sỹ lâm sàng có thể cần phải khai thác tiền sử từ các bác sỹ lâm sàng trước đây đã điều trị cho những bệnh nhân, các bác sỹ khác, các thành viên trong gia đình, bạn bè hoặc những người khác có liên hệ với họ.

Điều trị

  • Trị liệu tâm lý

Tiêu chuẩn vàng điều trị rối loạn nhân cách là liệu pháp tâm lý. Cả trị liệu tâm lý cá nhân và nhóm đều có hiệu quả đối với nhiều loại rối loạn nếu bệnh nhân tìm kiếm sự điều trị và có động cơ để thay đổi.

Thông thường, rối loạn nhân cách không thật sự đáp ứng với thuốc, mặc dù một số loại thuốc có thể nhắm vào các triệu chứng cụ thể (ví dụ như trầm cảm, lo âu).

Rối loạn thường xảy ra đồng thời với rối loạn nhân cách (ví dụ như triệu chứng cảm xúc, lo âu, lạm dụng chất, triệu chứng cơ thể và rối loạn ăn uống) có thể làm cho điều trị trở nên khó khăn, kéo dài thời gian cho sự thuyên giảm, tăng nguy cơ tái phát và mặt khác giảm đáp ứng với các điều trị hiệu quả. Khuyến cáo điều trị cho từng rối loạn, xem Bảng: Điều trị rối loạn nhân cách Điều trị rối loạn nhân cách (Xem Rối loạn nhân dạng phân ly.) Những rối loạn nhân cách nói chung là các hình thái lan tỏa và kéo dài về nhận thức, phản ứng, và liên quan đến việc gây ra tình trạng đau khổ đáng kể hoặc... đọc thêm .

Nguyên tắc điều trị chung

Nói chung, điều trị rối loạn nhân cách nhằm mục đích

  • Giảm bớt khó chịu chủ quan

  • Giúp bệnh nhân hiểu rằng vấn đề của họ là bên trong bản thân họ

  • Giảm đáng kể các hành vi không thích nghi và không thích hợp về mặt xã hội

  • Điều chỉnh các đặc tính nhân cách có vấn đề

Giảm sự khó chịu chủ quan (ví dụ, lo âu, trầm cảm) là mục tiêu đầu tiên. Những triệu chứng này thường đáp ứng với sự hỗ trợ tâm lý xã hội gia tăng, thường bao gồm việc đưa bệnh nhân ra khỏi các tình huống căng thẳng hoặc mối quan hệ căng thẳng. Liệu pháp hóa dược có thể giúp giảm căng thẳng. Giảm stress giúp điều trị các rối loạn nhân cách tiềm ẩn dễ dàng hơn.

Nỗ lực giúp bệnh nhân thấy rằng vấn đề của họ là bên trong bản thân họ nên được thực hiện sớm. Bệnh nhân cần phải hiểu rằng những vấn đề của họ với công việc hoặc các mối quan hệ là do các cách họ quan hệ với thế giới có vấn đề (ví dụ như công việc, quyền hạn, hoặc trong các mối quan hệ thân mật). Đạt được sự hiểu biết như vậy đòi hỏi phải có một khoảng thời gian, sự kiên nhẫn và cam kết đáng kể của bác sĩ lâm sàng. Các bác sĩ cũng cần có sự hiểu biết cơ bản về các lĩnh vực nhạy cảm về cảm xúc của bệnh nhân và cách đối phó thông thường của bệnh nhân. Các thành viên trong gia đình và bạn bè có thể giúp xác định những vấn đề mà bệnh nhân và bác sĩ lâm sàng không biết đến.

Những hành vi không thích nghi và không mong muốn (ví dụ: thiếu thận trọng, cô lập xã hội, thiếu quyết đoán, bùng nổ) nên nhanh chóng giải quyết để giảm thiểu việc ảnh hưởng đến công việc và mối quan hệ hiện tại. Thay đổi hành vi là quan trọng nhất đối với những bệnh nhân bị rối loạn nhân cách sau đây:

  • Ranh giới

  • Chống đối xã hội

  • Né tránh

Hành vi thường có thể được cải thiện trong vòng vài tháng bằng liệu pháp nhóm và thay đổi hành vi; giới hạn về hành vi thường phải được thiết lập và tuân theo. Đôi khi bệnh nhân được điều trị trong bệnh viện ban ngày hoặc khu nhà ở. Các nhóm tự lực hoặc liệu pháp gia đình cũng có thể giúp thay đổi hành vi không mong muốn về mặt xã hội. Bởi vì các thành viên trong gia đình và bạn bè có thể tác động theo cách củng cố hoặc giảm bớt hành vi hoặc suy nghĩ có vấn đề của bệnh nhân, sự tham gia của họ là có ích; với việc huấn luyện, họ có thể là đồng minh trong điều trị.

Điều chỉnh các đặc tính nhân cách có vấn đề (ví dụ, phụ thuộc, không tin tưởng, kiêu ngạo, thao túng) mất nhiều thời gian - điển hình là > 1 năm. Nền tảng cho việc thực hiện thay đổi đó là

  • Trị liệu tâm lý cá nhân

Trong quá trình điều trị, bác sĩ lâm sàng cố gắng xác định các vấn đề về mối quan hệ giữa các cá nhân như khi chúng xảy ra trong đời sống của bệnh nhân. Các bác sĩ sẽ giúp bệnh nhân hiểu được những vấn đề này liên quan đến tính cách của họ như thế nào và cung cấp đào tạo kỹ năng để phát triển những cách tương tác mới tốt hơn. Thông thường, các bác sĩ lâm sàng phải nhiều lần chỉ ra các hành vi không mong muốn và hậu quả của chúng trước khi bệnh nhân nhận thức được điều này để giúp bệnh nhân thay đổi hành vi không thích nghi và niềm tin sai lầm của họ. Mặc dù các bác sĩ lâm sàng nên tác động với sự nhạy cảm, họ nên biết rằng sự tử tế và lời khuyên nhạy cảm của họ không làm thay đổi các rối loạn nhân cách.

Những điểm chính

  • Rối loạn nhân cách bao gồm các tính cách cứng nhắc, không thích nghi được cho là đủ để gây ra tình trạng đau khổ đáng kể hoặc làm suy giảm đến công việc và/hoặc chức năng tương tác giữa các cá nhân.

  • Các phương pháp trị liệu trở nên hiệu quả chỉ sau khi bệnh nhân thấy rằng các vấn đề của họ là ở bên trong chính họ, không chỉ là các nguyên nhân bên ngoài.

  • Các liệu pháp tâm lý xã hội là phương pháp điều trị chính.

  • Thuốc giúp kiểm soát các triệu chứng cụ thể chỉ trong các trường hợp chọn lọc - ví dụ như để kiểm soát lo âu đáng kể, cơn tức giận và trầm cảm.

  • Rối loạn nhân cách thường không thay đổi, nhưng nhiều rối loạn dần dần trở nên ít nghiêm trọng hơn theo thời gian.