Vật trong ao review

Facebook

邮箱或手机号 密码

忘记帐户?

注册

无法处理你的请求

此请求遇到了问题。我们会尽快将它修复。

  • 返回首页

  • 中文(简体)
  • English (US)
  • 日本語
  • 한국어
  • Français (France)
  • Bahasa Indonesia
  • Polski
  • Español
  • Português (Brasil)
  • Deutsch
  • Italiano

  • 注册
  • 登录
  • Messenger
  • Facebook Lite
  • Watch
  • 地点
  • 游戏
  • Marketplace
  • Meta Pay
  • Oculus
  • Portal
  • Instagram
  • Bulletin
  • 筹款活动
  • 服务
  • 选民信息中心
  • 小组
  • 关于
  • 创建广告
  • 创建公共主页
  • 开发者
  • 招聘信息
  • Privacy Policy
  • 隐私中心
  • Cookie
  • Ad Choices
  • 条款
  • 帮助中心
  • 联系人上传和非用户
  • 设置
  • 动态记录

Meta © 2022

Vật trong ao review

“Vật trong ao” của Na Chích Hồ Ly là câu chuyện kể về những yêu tinh không mấy tiếng tăm sống nơi một cái ao bình thường ở một vùng có núi có rừng tại một địa phương nào đó.

Những nhân vật sống trong ao là vài tiểu yêu chưa đủ đạo hạnh. Đó là cặp bạn bè Cá Quả là-cá-nên-không-muốn-ăn-cá-nên-tu-đạo Hắc Tử và Cá Chép thích ăn bánh đậu xanh Lí Tử, là nàng Tôm Sông chỉ muốn thành tiên để ra biển khơi Hà Tử, là Cá Nheo thường nói lạc đề gọi là lão Niêm, là chú Cua nhỏ còn tuổi đi học Bàng Bàng. Đến một ngày thì có thêm nàng thuỷ quan rồng ngốc Bạch Ly. Câu chuyện dần vượt ra ngoài phạm vi cái ao nhỏ, số nhân vật xuất hiện cũng tăng lên đáng kể. Bãi cỏ cạnh ao nước là nơi nàng Hồ Ly sắp-đắc-đạo lăn lộn và buôn chuyện với bọn trong ao. Ao bên cạnh có giam giữ một con Giao Long màu vàng tính tình khó đoán. Cái giếng gần đó là trại tị nạn của nàng Ếch Xanh pháp-lực-đủ-để-làm-tiên-nhưng-không-làm-tiên Huyền Thanh. Cái giếng nằm trong biệt viện nhà chàng trai loài người Âm Danh thích kết bạn với lũ yêu tinh trong ao. Lại có một đạo quan tên là Đạo Quan, trong đạo quan là Lý Du ca ca mà Hồ Ly tưởng nhớ từ lâu và đồ đệ Thính Thông thường bắt gặp Hồ Ly trộm thức ăn…

Một câu chuyện, luôn mở đầu từ duyên phận. Mà duyên phận giữa người và người, à không là giữa yêu và yêu, yêu và người, tiên và yêu… nói chung rất vi diệu, nói đơn giản thì đơn giản, nói phức tạp thì cũng phức tạp…

Cá Quả và Cá Chép kết bạn với nhau khi Cá Quả vừa tu thành người có thể không cần ăn cá nữa và đang tự hỏi sẽ ăn cái gì. Cá Chép đã cho Cá Chuối cái bánh đậu đầu tiên trong đời, và Cá Quả đã biết thế nào gọi là “ngọt”, “Đó là một hương vị khiến tâm hồn ta tan chảy, ấm áp một cách dịu dàng…”. Thứ khiến Cá Quả cảm thấy ấm áp ngọt ngào, phải chăng chỉ là chiếc bánh đậu xanh?

Lần đầu tiên Hồ Ly gặp Lý Du ca ca của nó là từ khoảng mấy trăm năm trước, chàng trai đó cho một con hồ ly lông đỏ cái bánh bao xanh. Hồ Ly học thuật biến hoá chỉ để chui vừa lỗ chó vào đạo quan ăn trộm bánh bao xanh, rồi lại bị Thính Thông đuổi bắt. Thứ khiến Hồ Ly mỗi ngày chui vào đạo quan ăn trộm, phải chăng chỉ là bánh bao xanh?

Bạch Ly quen biết Giao Long chẳng qua chỉ vì nó hiếu kì đến ao bên cạnh. Tự lúc nào lại thành thói quen ngày nào cũng nói vài lời chuyện phiếm với Giao Long, có bánh ngon sẽ mang cho Giao Long, khi Giao Long bị thương sẽ cảm thấy đau lòng. Thứ khiến Bạch Ly lưu luyến, phải chăng chỉ là một người nghe nó nói vớ vẩn?

Mỗi nhân vật trong ao lẫn ngoài ao đều có câu chuyện của riêng mình.

Nó tu luyện thành người, chàng đã bước trên con đường tu tiên. Nó là yêu tinh sắp đắc đạo khi chàng đã thành tiên. Tình cảm, rốt cuộc là cố chấp không buông tay, dù bị thờ ơ vẫn không rời bỏ; hay là, giữ lấy điều khiến mình vui vẻ, nắm bắt những gì gần gũi ở bên cạnh? Với Hồ Ly, là muốn chọn nỗi thương nhớ mỏi mệt của nó suốt ngàn năm, hay là sự ấm áp dịu dàng nó đang có bây giờ. Cố chấp ngàn năm, cuối cùng Hồ Ly đã buông tay. Có người từng nói rằng chúng ta không biết mình tìm kiếm thứ gì cho đến khi tìm thấy nó, khi Hồ Ly quyết định làm người, cùng Thính Thông đến một nơi non xanh nước biếc và có hạt dẻ ngào đường, nó nhận ra “hoá ra mấy ngàn năm nay, chỉ là đợi có người nói với nó rằng, người đó sẽ đợi nó ở một nơi non xanh nước biếc…”.

Còn Lý Du có tình cảm với Hồ Ly không? Nếu có, sao lại bỏ qua? Nếu không, sao lại hoài niệm? Đọc về sau mới thấy, tình cảm Lý Du dành cho Hồ Ly cũng là một sự cố chấp “Ta không muốn khi nó tu luyện thành người, ta đã là một bộ xương khô! Cho dù không ở cạnh nhau, nhưng được nhìn thấy nhau từ xa cũng tốt…” Thật sự có thể lặng lẽ nhìn nhau sao? “Ngài có thể chịu đựng ngàn năm cô độc, còn nó thì sao…”, đó là câu hỏi của một yêu tinh đạo hạnh cao thâm khi nhìn Lý Du… Nói cho cùng, ai có thể bảo là sai khi buông tay… Cố chấp, là một loại dũng cảm, là một sự kiên trì, cũng là một dạng ngu ngốc…

Tôm Sông Hà Tử rất ghét chàng trai Âm Danh, ghét một người liệu có cần lý do… Nó chưa từng nói một lời dễ nghe với hắn, nó cho rằng hắn không có chút chí khí. Nhưng là nó nhìn ra ánh mắt trống rỗng của hắn khi hắn đứng giữa bao người vây quanh tán tụng, là nó thẫn thờ khi nghe hắn hỏi nó có nhớ hắn nếu hắn không đến nữa, cũng là nó liều mạng xông vào phủ tướng quân giúp hắn chứng minh hắn không qua lại với yêu ma.

Chúng yêu trong ao bắt nạt Bạch Ly, Giao Long lại càng bắt nạt Bạch Ly. Chúng yêu trong ao sợ Giao Long, nhưng Bạch Ly chẳng hề sợ Giao Long… Nó hỏi Giao Long những vấn đề nào là “tình yêu”, nào là “bỏ trốn” khiến Giao Long hoặc ngại ngùng ấp úng, hoặc đờ người sững sờ, hoặc va đầu vào Trấn thuỷ kiếm, hoặc gào lên tức tối. Nó khóc lóc với Giao Long khi Tôm Sông mất tích, nó vui vẻ “cos” bánh bao, bánh đậu chọc cười Giao Long.

Cá Quả và Cá Chép hợp thành cặp bài trùng, cùng buôn chuyện, cùng tu luyện, cùng ăn bánh đậu, cùng tâng bốc lẫn nhau, cùng chia sẻ lý tưởng làm một yêu tinh dáng vẻ bình thường để không bị đạo sĩ nhìn đến… Cá Chép nghĩ, thậm chí có chút mong chờ, có chút đắc ý, với dáng vẻ anh tuấn của Ngân Lí – người mà Cẩm Lý nó thích đang thầm yêu sớm muộn sẽ bị đạo sĩ bắt. Thế mà đến khi điều đó xảy ra, nó lại vì lời nhờ vả của Cẩm Lý mà liều mạng đi cứu Ngân Lý.

Với Cá Nheo, dường như nói lạc đề với cấu trúc “Nói đến abc, ta đã từng…”  và chưa kịp nói từng xyz thế nào đã bị chúng yêu gào lên “Lão Niêm, đừng có chuyển chủ đề!” đã trở thành một hình thức giao tiếp của nó. Nó che giấu bản thân đằng sau bộ dạng một lão sư gia đểu giả…

Ếch Xanh với chiếc đàn tam huyền hát mãi một khúc nhạc ”Khép cổng trúc tiếu ngạo sương mây…”. Lí tưởng tu thành tinh của nó để có thể đi khỏi cái giếng, nguyện vọng ngày trước của nó “Cùng người mình thích ngao du thiên hạ, tiêu dao tự tại…” giờ chỉ thu gọn trong miệng giếng…

Chuyện xưa giữa Ếch Xanh Thanh Huyền, Cá Nheo Lão Niêm và Hắc Xà Nhạc Hân, vì hiểu lầm mà xa cách lạnh nhạt. Hắc Xà hay giận dỗi đã là thần tiên bỏ sạch thất tình, Cá Nheo hay xấu hổ lại giấu biệt nụ cười chân thật. Còn Ếch Xanh… “ngao du thiên hạ, tiêu dao tự tại? Liệu có tiêu dao tự tại hơn trong miệng giếng này?”

Giúp đỡ thiên mã Kỳ Ký trốn khỏi Thiên cung mang đến đại nạn cho cái ao nhỏ. Hắc Xà, Cá Nheo, Ếch Xanh gặp lại nhau, có thể hoá giải hiểu lầm ngày trước. Đó cũng là lúc lũ yêu hết lòng bảo vệ cho cái ao nhỏ, quyết không để nó bị san bằng, càng quyết không để bạn bè của mình bị tổn thương.

“Sức mạnh của Cửu thiên ngự lôi chấn động đất trời.
Cá Chuối và Cá Chép nhìn nhau, mỉm cười.
Cua ưỡn thẳng lưng, ánh mắt sáng trưng.
Hồ Ly nắm chặt tay Thính Thông, cũng cảm giác một sự ấm áp kiên định.
Nụ cười như vẫn đọng lại trên khuôn mặt Cá Nheo.
Tiếng sấm nổi lên, gió giật ầm ầm.
Nếu phải lựa chọn thêm lần nữa, Cá Nheo vẫn sẽ lựa chọn cái ao này, quen biết đám yêu tinh này…”

Mỗi nhân vật “trong ao” là một mảnh ghép nhỏ tạo nên bức tranh cái ao nước náo nhiệt không bao giờ nhàm chán, không bao giờ tịch mịch.

Đó không chỉ là cái ao nước, đó là nhà.

Đó không chỉ là tập hợp một đám yêu tinh buôn chuyện, đó là bạn bè.

“Cả nhà cùng ở chung một chỗ, cho dù là ở đâu cũng chẳng sao cả.”

“Trên trời dưới đất, chỉ cần có người kia sẽ là chốn an thân…”

“Vật trong ao” là hình dung về tình cảm đơn thuần, ước mơ giản dị, tình tiết nhẹ nhàng, niềm vui bé nhỏ… “Vật trong ao”, nói về sự đồ sộ trải dài tri thức thì không bằng “Đức Phật và nàng”, nói về bối cảnh rộng lớn với những nhân vật hoành tráng lại không bằng “Tam sinh tam thế”, nói về sự bi kịch day dứt ám ảnh thì không bằng truyện Phỉ Ngã Tư Tồn, nói về tình yêu cuồng nhiệt say lòng người lại không bằng truyện Diệp Lạc Vô Tâm. “Vật trong ao” là một câu chuyện nhỏ, đặt trong những bối cảnh nhỏ. Những nhân vật không hề lung linh, không đầy quyền phép, không thật xinh đẹp, nhưng tạo một cảm giác rất chân thật, rất gần gũi. Hệ thống nhân vật tuy nhiều nhưng từng nhân vật đều có một câu chuyện riêng, không gây nhàm chán mà cũng không hề rối loạn. Tình yêu trong “Vật trong ao” không phải là tình cảm yêu nhau đến chết đi sống lại, cũng không phải tình cảm yêu yêu hận hận đan xen phức tạp. Đó là những mẩu chuyện tình yêu, tình bạn rất nhẹ nhàng, như hương thơm của hạt dẻ ngào đường có thể tìm thấy ở khắp các hàng quán, trong ấm áp có chút ngọt ngào; như mùi vị của chiếc bánh bao xanh dân dã, trong ngọt ngào có chút hoài niệm.

Đọc “Vật trong ao”, bạn bỗng nhớ những lúc ngồi tán chuyện vui vẻ với bè bạn hàng giờ… nhớ một bóng hình nào đó bạn từng thầm mến… nhớ hương vị một vài món đã lâu chưa nếm lại… nhớ những ước mơ ngày trước… nhớ một ai đó luôn bên bạn những lúc bạn buồn, những lúc bạn khó khăn, nói với bạn một câu “Có mình ở đây”…

Nét hài hước trong truyện cũng rất đặc biệt, được tạo nên từ những mẩu chuyện phiếm vụn vặt, ồn ào mà không bát nháo, tuỳ hứng mà không phản cảm. Những chi tiết hài hước có thể xuất hiện một cách rất bất ngờ, đan xen cùng những lúc cao trào cảm động, khiến bạn vừa muốn khóc lại muốn cười. Trong ồn ào có thâm trầm, trong hài hước có triết lý. Triết lý của truyện cũng không phải điều gì cao xa mà chỉ là những điều gần gũi bình dị.

Điều ta tâm đắc nhất về “Vật trong ao” là hướng đến sự bầu bạn ấm áp, bình dị. Trong “Bách quỷ tập” từng viết hạnh phúc là được bên người mình yêu bình thản qua ngày, buổi sáng được nhìn thấy người ấy, buổi chiều cùng nắm tay dạo bước; với “Vật trong ao”, mong ước có bạn bè, không phải lẻ loi trong chuỗi ngày dài tịch mịch, vô vị đã là quá đủ. Gặp được Bạch Ly, ngày tháng của Giao Long không còn nhàm chán đến nỗi phải đi tư đấu rồi chịu phạt. Đi cùng Hồ Ly, Thính Thông sẵn lòng từ bỏ con đường tu tiên cô độc ngàn năm. Quyết bảo vệ cái ao nhỏ mà mình làm thuỷ quan và hằng ngày nghe lũ yêu trong ao gọi mình là “Ngu Si” một cách thân thiết, dù có mất đi tiên tịch, Bạch Ly vẫn cảm thấy đó là việc tốt đẹp. Trùng phùng với Ếch Xanh và Cá Nheo, Hắc Xà dù bị giáng chức cũng chẳng lấy làm buồn phiền.

“Thực ra, khi người ta có bạn thì ở nơi đâu cũng cảm thấy vui vẻ”.

Và thực ra, trong cuộc sống, có lẽ cũng chỉ mong những điều giản đơn, nhỏ bé như thế…

Hiểu Thiên Thần Hi